Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 22-05-2025] Năm 1997, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cho đến hôm nay đã 28 năm rồi, tôi được ích lợi rất nhiều từ trong Đại Pháp. Tôi sống tại một thị trấn nhỏ ở miền núi, trong thị trấn có một công ty khai thác quặng mỏ, tôi đã làm việc tại công ty này 16 năm rồi.

Khi mới vào làm, tôi được phân công đến nhóm 7 của bộ phận sản xuất, hàng ngày đều phải xuống mỏ làm việc. Nhóm này có những công nhân mới đến, gồm bốn công nhân chuyên chở và bốn công nhân đào đá, còn có một số công nhân khác nữa. Trong buổi họp đầu ca sáng, trưởng nhóm nói với các công nhân cấp dưới: “Trong các bạn có một người luyện Pháp Luân Công, tôi muốn xem xem là ai.” Vì vậy, tôi đường đường chính chính đứng lên và nói: “Là tôi.” Trưởng nhóm nhìn tôi, gật gật đầu và không nói gì.

Khu mỏ của chúng tôi có rất nhiều người học Pháp Luân Công, các nhóm ở các công ty đều có học viên, trong nhiều năm, các học viên Pháp Luân Công cho thấy họ làm việc rất có trách nhiệm, tất cả lãnh đạo đều công nhận, đều đánh giá tốt. Tuy nhiên, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã đàn áp bức hại Pháp Luân Công và thực hiện chính sách liên lụy, vào thời đầu của cuộc bức hại, lãnh đạo của công ty nào cũng đau đầu và lo sợ, nhưng họ cũng biết các học viên Pháp Luân Công làm việc xuất sắc, có thành tích, không hề phàn nàn, khiến họ yên tâm, nên họ vẫn thật lòng cần những người này.

Một lần nọ, dưới mỏ xảy ra sự cố, khói thuốc nổ dưới mỏ xông lên, làm bị thương bảy người và gây thiệt mạng một người. Khi ấy, công ty khai thác quặng mỏ bị ảnh hưởng rất lớn, lãnh đạo công ty đã quyết định gộp nhóm 7 và nhóm 5 với nhau, bởi vì mọi người đều cho rằng số “7” này không may mắn. Sau khi hai nhóm gộp lại, chúng tôi có hơn 100 người, trong nhóm cảm thấy áp lực rất lớn, bởi vì chúng tôi làm việc dưới mỏ, người đông và rất khó đảm bảo an toàn, lại thêm tâm thái lo lắng.

Tôi là công nhân chuyên chở, thông thường công nhân chuyên chở dưới mỏ phải biết sử dụng các thiết bị, cho nên tôi phải học tốt kỹ thuật. Thiết bị máy móc khá nhiều, có máy xúc đá, xe điện, xe goòng hầm mỏ, lưỡi cào điện, còn phải biết khoan và những kỹ thuật khác liên quan đến quặng đá. Thông thường khi làm việc gì, tôi đều chuyên tâm nghiên cứu, chẳng mấy chốc tôi đã thành thục với những kỹ năng công việc này. Một lần nọ, trong nhóm thu xếp cho tôi đến một xưởng khai thác làm thay ca, đúng lúc phó nhóm cũng đến đó. Tôi và anh không thân lắm, tôi nghĩ đây là một cơ hội nên tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Công cho anh, nói cho anh biết ý nghĩa của tam thoái bảo bình an. Thật không ngờ, anh đã nhanh chóng đồng ý thoái Đảng và không hề bài xích Pháp Luân Công.

Một lần khác, khi sắp đến Tết, tôi cùng một đồng tu khác trong nhóm mang một số lịch để bàn có chân tướng đến chuẩn bị tặng cho mọi người trong nhóm, thật không ngờ chúng tôi vừa lấy ra thì mọi người đều giành hết. Trưởng nhóm nhìn thấy, không những không quản, mà còn vội nói chừa cho anh một cuốn, sau đó anh đã trưng lịch để bàn trên bàn làm việc của mình, hàng ngày những công nhân vào ca và những người đi qua đi lại đều có thể nhìn thấy. Vì hàng năm các học viên Pháp Luân Công đều mang tặng lịch để bàn có chân tướng cho các nhóm nên trên bàn làm việc của mỗi nhóm đều trưng lịch để bàn có chân tướng Đại Pháp, chỉ cần chúng tôi mang lịch đến thì đều bị giành hết. Trong nhiều năm, các học viên Pháp Luân Công đều làm việc xuất sắc, chưa từng so đo tính toán, không tranh không đấu, nên được lãnh đạo và những công nhân khác đánh giá tốt, đồng thời cũng chứng thực cảnh giới cao của Pháp Luân Đại Pháp, những tuyên truyền bôi nhọ Pháp Luân Công của ĐCSTQ tự động giải thể. Thông qua việc học viên Pháp Luân Công không ngừng giảng chân tướng, số lượng người làm tam thoái ở các nhóm rất khả quan.

Phó nhóm trong nhóm hiện tại của tôi đã nghe hiểu sự thật mà tôi nói với anh, anh còn làm tam thoái nữa. Chưa đến một năm, anh đã có phúc báo, anh được điều đến một nhóm khác làm trưởng nhóm. Công việc dưới mỏ rất cực, va chạm tay chân là chuyện thường gặp, năm nào cũng có công nhân bị thương liên tục, nhưng trong sáu năm mà phó nhóm quản lý nhóm, không hề xuất hiện sự cố công nhân bị thương, công ty khai thác quặng mỏ đã đặc cách đề bạt anh làm trưởng bộ phận an toàn khu mỏ. Đây là phúc báo mà anh có được khi minh bạch chân tướng và thiện đãi đệ tử Đại Pháp.

Do ban lãnh đạo điều động nên nhóm 7 hiện tại của tôi lại có một trưởng nhóm mới đến nhậm chức. Khi đó, tôi chưa vội giảng chân tướng Pháp Luân Công cho anh, tôi muốn làm tốt trong công việc để anh thấy cảnh giới tư tưởng và năng lực làm việc của đệ tử Đại Pháp. Tôi thành thục nắm vững các tính năng và kỹ năng của các mục công việc dưới mỏ, việc gì tôi cũng biết làm, tôi là một người đa năng, cho nên phân công cho tôi việc gì, tôi đều có thể hoàn thành một cách nhanh chóng và suôn sẻ. Trưởng nhóm rất công nhận thái độ làm việc của tôi.

Lương của công nhân lái máy xúc đá dưới mỏ là thấp nhất nên không ai muốn làm. Trong nhóm có ba công nhân lái máy xúc đá, hai người đó đều không muốn làm, tôi nghĩ mình là đệ tử Đại Pháp, không thể lựa chọn, chỉ có tôi mới có thể hoàn thành nhiệm vụ trong nhóm và chia sẻ khó khăn với trưởng nhóm. Một ngày nọ, trưởng nhóm xuống mỏ kiểm tra công việc, tôi đã mượn cơ hội đó giảng chân tướng Pháp Luân Công cho anh. Tôi nói: “Trưởng nhóm ơi, anh xem bây giờ từ trên xuống dưới đều cực kỳ hủ bại, muốn làm trưởng nhóm còn phải nhờ quan hệ trên dưới, phải vài chục nghìn nhân dân tệ, căn bản là không xem năng lực làm việc.” Rồi tôi giảng chân tướng Đại Pháp bị bức hại và ý nghĩa của tam thoái bảo bình an. Tôi lại nói: “Anh là một trưởng nhóm tốt, anh thoái Đảng mà anh đã từng gia nhập rồi, không phải là người của nó nữa, anh sẽ không bị liên lụy khi thanh toán ĐCSTQ trong tương lai.” Trưởng nhóm đã vui vẻ đồng ý. Cuối năm, ban lãnh đạo điều chỉnh, trưởng nhóm đã được thăng chức, được điều đến phòng quản lý hầm mỏ làm trưởng phòng. Không lâu sau, anh được đề bạt làm trưởng bộ phận sản xuất khu mỏ.

Một lần khác, tôi tạm thời được điều đến một nhóm khác, nhóm này có một công trình thăm dò quặng mỏ, trong nhóm không có công nhân lái máy xúc đá, công trình này ở khá xa, từ miệng hầm cho đến địa điểm làm việc phải đi hết 50 phút, bên trong rất nóng, hệ thống thông gió lại không tốt, cho nên không ai muốn làm việc này. Khi đó, trong nhóm cử người khác đi, nhưng trưởng nhóm của nhóm đó nói không cần ai hết. Cuối cùng, giám đốc khu mỏ kêu đích danh tôi đi, bảo làm ba tháng rồi để tôi về, và tôi đã không từ chối. Chưa đến ba tháng, nhóm này thay đổi trưởng nhóm, anh có ấn tượng rất tốt về tôi, nói rằng tôi việc gì cũng biết làm, anh không cho tôi về, bảo tôi đến một khu khai thác có lưỡi cào điện, ở đó kiếm được rất nhiều tiền, lương tháng tương đối khả quan. Tôi ngộ ra, chỉ cần tôi sắp đặt tâm thái cho chính thì vừa có thể chứng thực Pháp, vừa có thu nhập kinh tế.

Một đồng sự trước đây khi tôi còn làm việc ở nhóm 7 đã đến tìm tôi, kêu tôi đưa anh qua làm chung. Một lần nọ, anh bị quặng đá rơi xuống ở khu khai thác đập trúng bị thương, anh không thể cử động. Chúng tôi đã đưa anh ra khỏi khu khai thác mỏ, sau khi đến đường hầm chính, chúng tôi dùng xe chở quặng kéo anh ra ngoài. Anh nằm trong lòng tôi nên tôi bảo anh niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, anh rất tin và niệm mãi. Tôi cõng anh ra khỏi miệng hầm rồi vào đến phòng tắm. Khi đến bệnh viện, anh đã có thể tự đi, sau khi bác sỹ kiểm tra, nói rằng thần kỳ lắm, anh không bị sao. Nếu không có Thần bảo hộ thì người bị đá rơi đập trúng, nặng là tử vong, nhẹ là bị trọng thương. Sau sự việc đó, anh nói anh luôn thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Thông qua việc giảng chân tướng trong nhiều năm của đệ tử Đại Pháp ở khu hầm mỏ, khi những công nhân làm việc dưới mỏ của các nhóm xuống hầm, rất nhiều người đều tin Đại Pháp, thường xuyên niệm chín chữ chân ngôn, mang theo thẻ bình an có chân tướng Đại Pháp, họ biết có Thần bảo hộ thì sẽ bình an.

Thông qua sự đồng ý của trưởng nhóm, tôi đã hợp tác với đồng sự này, cùng làm việc ở khu khai thác mỏ này. Hai chúng tôi làm việc ở khu khai thác này rất ra dáng, bất kể là chất lượng của quặng khai thác hay độ phẳng của lớp đá nằm trên lớp quặng khai thác, chúng tôi đều làm rất tốt. Trưởng nhóm đã làm báo cáo cho khu mỏ, lãnh đạo quyết định mở cuộc họp ngay tại khu khai thác mà hai chúng tôi làm việc để trưởng nhóm của các nhóm đến học hỏi, lấy khu khai thác của hai chúng tôi làm chuẩn, về sau khai thác mỏ thì đến học hỏi chúng tôi. Thông qua việc này, trưởng nhóm rất vui, biểu dương ở các cuộc họp lớn nhỏ, anh còn thưởng cho chúng tôi mỗi người một nghìn nhân dân tệ. Đối với việc tôi là một học viên Pháp Luân Công, anh càng nhìn bằng ánh mắt khác hơn. Tôi cũng tận dụng điều kiện thuận lợi để giảng chân tướng và làm tam thoái cho những người mà mình tiếp xúc.

Mọi người ở các nhóm tại khu mỏ đều biết tôi làm việc giỏi, rất nhiều người tìm tôi vì muốn làm việc cùng tôi ở khu khai thác mỏ. Có người nói, làm việc chung với tôi rất suôn sẻ; có người nói, làm việc với tôi có Đại Pháp bảo hộ; có người nói, nếu có thể làm chung với tôi thì sẽ luôn hạnh phúc; có người nói, tôi là người tốt nhất trong số mọi người ở đây. Kỳ thực, tôi được thế nhân khen ngợi như vậy là vì tôi chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn làm người, đó là cảnh giới và năng lực mà tôi tu ra trong Đại Pháp. Cả lãnh đạo và công nhân đều biết tôi học Pháp Luân Công, cùng với sự khen ngợi của họ, điều mà họ công nhận trong tâm là Pháp Luân Đại Pháp.

(Bài viết Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới năm 2025 đăng trên Minh Huệ Net)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/5/22/【慶祝5.13】礦工們下井時都念「法輪大法好」-495179.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/24/228197.html