Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại lục

[MINH HUỆ 03-02-2025] Tôi sinh ra vào những năm 1960, vừa đúng vào thời kỳ tà đảng gây ra nạn đói, do thiếu thốn lương thực, thường xuyên không đủ ăn, tôi đã hình thành thói quen tiết kiệm. Mẹ chồng tôi cũng tiết kiệm, nhưng bà ấy khác tôi, mỗi ngày mẹ chồng thích đi siêu thị, đi chợ sớm mua rất nhiều hoa quả, rau củ rẻ, ví dụ như những chiếc túi rất rẻ nên bà đã mua nhiều túi mang về. Trong tủ lạnh chất đầy rau rồi mà bà vẫn mua, hỏng rồi lại vứt đi cả túi. Bà cũng thường xuyên mang về nhà túi ny lông miễn phí của siêu thị, tôi nhiều lần chia sẻ với bà nhưng bà không nghe. Hành vi của mẹ chồng chạm đến cảm xúc của tôi, khiến tôi khó chấp nhận, vừa thấy không thuận mắt vừa coi thường hành vi tùy tiện cẩu thả của mẹ chồng, mâu thuẫn và ma sát giữa hai chúng tôi không ngừng xảy ra.

Ban đầu tôi không tu bản thân, gặp chuyện nhìn bề mặt, hướng ngoại tìm, hướng ngoại nhìn, nhân tâm nổi lên rất nhiều, thường khiến bản thân rất tức giận. Tôi nói với chồng về việc này, anh ấy phớt lờ tôi, còn nói tôi có chấp trước. Tôi chấp trước gì chứ? Chẳng lẽ trân quý sinh mệnh là chấp trước sao? Tôi không hiểu.

Có lần, tôi thực sự không nhẫn được nữa, uất ức đến nghẹt thở và cảm thấy gần như suy sụp, liền đứng trước Pháp tượng của Sư phụ, thỉnh cầu Sư phụ: Xin Sư phụ điểm hóa cho đệ tử, đệ tử làm sai ở đâu? Lẽ nào để mẹ chồng không lãng phí là sai sao? Là tâm chấp trước gì khiến bản thân như vậy? Vừa nghĩ xong, niệm đầu liền xuất hiện: Chấp trước vào chấp trước của người khác. Ồ, tôi đã minh bạch, tôi quá chấp trước vào mẹ chồng, trong khi mọi hành vi của mẹ chồng thực chất đều là biểu hiện cho tôi xem: Mẹ chồng thích mua sắm, bà ấy mua ở cửa hàng thực tế, còn tôi mua online trên điện thoại, có khác biệt gì đâu? Sư phụ vì để tôi đề cao, dùng (hành vi của) mẹ chồng như tấm gương phản chiếu tâm chấp trước thích mua sắm của tôi. Hướng nội tìm, dục vọng mua sắm đã dừng. Chấp trước và oán trách mẹ chồng cũng giảm dần đi nhiều. Mẹ chồng cũng dần dần thay đổi. Hoàn cảnh cũng thay đổi.

Đối với tôi mà nói, tâm tật đố ẩn giấu rất sâu, thậm chí không hề phát giác, nên bản thân đã buông lỏng tu luyện ở phương diện này. Vậy nên trong cuộc sống hiện thực, khi mẹ chồng mua quần áo cho chồng tôi; nấu những món ăn yêu thích; còn cho hai con trai khác và cháu tiền bạc các thứ, trong tâm tôi liền cực kỳ khó chịu, chua chát, ghen tức tăng lên rất nhiều. Tâm tật đố biểu hiện ra rõ ràng và tường tận như vậy mà tôi lại không ý thức được.

Có lần, vì chồng tôi tan làm về nhà hơi muộn, tôi nói mẹ chồng không cần nấu nhiều thức ăn, khi tôi vừa quay về phòng, không lâu sau mẹ chồng liền xào ra một đĩa thức ăn lớn. Mẹ chồng gọi tôi ăn cơm, lúc đó tôi liền nổi giận, không vui trả lời: “Không ăn. Mẹ tự ăn đi.” Trong tư tưởng còn đang nghĩ làm sao đấu với bà. Tối đó tôi chỉ ăn một quả táo. Đến nửa đêm, bụng đói kêu ùng ục. Trước đây, cả ngày không ăn cơm cũng không có cảm giác này, hôm nay bụng lại kêu như vậy, tâm cũng náo loạn. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi bình tĩnh lại, ngồi đả tọa hướng nội tìm, Pháp của Sư phụ đã thức tỉnh tôi: Tu luyện hơn 20 năm rồi, Chính Pháp đã đến cuối cùng rồi, mới phát giác ra tâm tật đố và tâm tranh đấu của bản thân mạnh mẽ như vậy.

Tôi nhớ lại những cảnh mẹ chồng đã trải qua, và cảm thấy tự xấu hổ. Năm đó chồng tôi bị tà ác kết án 15 năm, mẹ chồng chạy vạy khắp nơi, gửi thư chân tướng – từ địa phương đến trung ương đều có, tà ác lùng sục bắt bà. Trong thời gian mẹ chồng bị cải tạo lao động phi pháp, mắt bị bức hại đến mù lòa, bà dựa vào tín tâm kiên định với Đại Pháp, hơn hai tháng sau đã thấy lại ánh sáng, hơn ba tháng sau thì chính niệm ra khỏi trại cải tạo lao động. Nghĩ đến quá khứ của mẹ chồng, trong tâm tôi dâng lên sự kính phục đối với bà. Đại Pháp đã mở rộng tấm lòng của tôi, tăng thêm dung lượng của tôi. Hiện tại tôi và mẹ chồng có thể sống hòa thuận, có thể cùng nhau làm tốt những việc mà đệ tử Đại Pháp nên làm. Tôi nhất định sẽ trân quý thánh duyên với mẹ chồng, gặp việc hướng nội tìm, thực tu bản thân.

Tâm tính đề cao lên, học Pháp cũng có thể tĩnh tâm. Nâng quyển sách quý “Chuyển Pháp Luân” lên, nhìn thấy Pháp tượng của Sư phụ đang mỉm cười với tôi. Ngay khoảnh khắc đó, tôi hiểu rằng đây là Sư phụ đang khích lệ đệ tử. Dùng hết ngôn ngữ nhân loại cũng không thể biểu đạt hết được lòng biết ơn của đệ tử đối với Sư phụ! Đệ tử chỉ có tinh tấn thực tu, vâng lời Sư phụ, tiếp tục bước đi vững vàng hơn và kiên định hơn trên con đường tu luyện, để Sư phụ thêm một phần an tâm, bớt một phần lo lắng. Hy vọng có thể sớm ngày được gặp Ngài!

Khấu bái Sư ân!

Hợp thập

(Phụ trách biên tập: Nhậm Gia)

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/2/3/在家庭矛盾中向內找-實修自己-489213.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/25/225621.html

Đăng ngày 12-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share