Bài viết tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 30-12-2024] Tháng 7 năm 2013, tôi bị bắt cóc đến lớp tẩy não của tỉnh thành. Một tháng sau, đơn vị ra mặt liên lạc, đại đội an ninh quốc gia phái người đón tôi về. Hai năm tiếp theo, tôi không luyện công, cũng không học Pháp, trong quãng thời gian đó, tình trạng mất ngủ ngày càng nghiêm trọng, một đêm tôi phải tỉnh giấc mấy lần, nhiều khi đến gần mười lần, mọi âm thanh nhỏ bên ngoài cửa sổ đều có thể khiến tôi tỉnh mộng, có khi tỉnh rồi còn ngủ tiếp được, có khi tỉnh rồi là rất khó ngủ lại, trong tâm bồn chồn, trằn trọc. Sáng sớm thức dậy, mắt khô, chóng mặt, tứ chi rã rời không có sức. Thân thể không thoải mái, tính tình tự nhiên rất dễ nổi giận, mối quan hệ trong gia đình rất căng thẳng.

Một hôm, tôi đột nhiên nghĩ đến không thể cứ tiếp tục những ngày mà cả thân lẫn tâm đều mệt mỏi này nữa, bản thân sống vừa khổ lại vừa mệt, con cái cũng theo chịu tội. Vậy làm sao để giải quyết nguy cơ trước mắt? Tôi nghĩ tới nghĩ lui, trở về trong Đại Pháp mới là lối ra duy nhất.

Tôi đã mở trang web Đại Pháp mà lâu ngày chưa mở, tải xuống tệp thu âm, video giảng Pháp, sách “Chuyển Pháp Luân” cũng như bài giảng Pháp các nơi của Sư phụ, tôi không ngừng học Pháp và học Pháp, chính niệm dần dần sinh ra, cuối cùng tôi nhận thức thanh tỉnh rằng hai năm trước mình đã tà ngộ rất sâu. Tôi bắt đầu nhìn lại hai năm trước rốt cuộc vì sao mình bị bắt cóc đến lớp tẩy não. Kỳ thực, kể từ năm 2000, tôi luôn ở trong trạng thái lúc tu lúc không, vì sự can nhiễu của vợ, nên tôi học Pháp không nhiều, hơn nữa học Pháp chỉ có thể lén lút mà học, sáng sớm thức dậy chỉ luyện bài công pháp thứ năm, không luyện năm bài công pháp đến nơi đến chốn, lúc bình thường cũng không chiểu theo nguyên tắc tu luyện của Đại Pháp để đề cao tâm tính. Vì một nguyên nhân rất quan trọng mà tôi tu luyện Pháp Luân Công là để trị bệnh, vợ ngăn cản tôi luyện công, nên tôi có tâm oán hận rất mạnh, đặc biệt là khi thân thể không thoải mái, tôi sẽ càng quy tội cho vợ. Tôi bị bắt cóc không phải vì ra ngoài giảng chân tướng và tặng tài liệu chân tướng nên bị tà ác để ý, mà vì tôi không làm được chân tu và thực tu, nghiêm khắc mà nói, tôi không xứng với danh hiệu đệ tử Đại Pháp. Trong đơn vị, ngoài xã hội, có lẽ người khác sẽ cảm thấy con người tôi rất tốt, làm việc nghiêm túc, không sợ thiệt thòi và giỏi giao tiếp. Nhưng trong gia đình, mọi tính cách và khuyết điểm nóng tính của tôi đều bộc lộ rõ ràng, tôi không chiểu theo tiêu chuẩn tâm tính của Đại Pháp để yêu cầu bản thân, tôi là giả tu, hoặc nói căn bản là không tu.

Tôi nghĩ lại lỗi lầm của mình khi gặp trắc trở. Tôi không biết tu như thế nào, không hiểu hướng nội tìm, nên tôi ghi nhớ đoạn Pháp có liên quan, “Tu luyện chân chính, cần phải hướng tâm mà tu, hướng nội mà tu, hướng nội mà tìm, chứ không hướng ngoại mà tìm.” (Chuyển Pháp Luân). Để xoay chuyển thói quen tư duy mọi việc đều hướng ngoại nhìn của mình, tôi học cách hướng nội tìm, hàng ngày tôi đều đọc thuộc đi đọc thuộc lại câu Pháp này, trước sau tôi đã học thuộc gần nửa năm. Để đốc thúc bản thân tu bỏ tâm oán hận đối với cha và vợ, có một quãng thời gian mà tôi không ngừng đọc thuộc kinh văn “Cảnh giới”.

Với sự thanh tẩy của Đại Pháp, tôi cảm thấy tâm tật đố, tâm tranh đấu và tâm oán hận suy giảm từng chút từng chút, cá tính dễ nổi giận cũng dần dần có chuyển biến tốt. Một ngày nọ, tôi nghĩ đến mình không thể lại oán hận vợ, mình nên thiện đãi cô ấy. Vợ ngăn cản tôi tu luyện, cũng là vì lo lắng cuộc bức hại của ĐCSTQ sẽ tạo nên ảnh hưởng bất hảo cho con cái, bản tính của cô ấy rất thiện lương, cô ấy cũng đã phó xuất rất nhiều cho gia đình này. Khi tôi đứng tại góc độ của vợ để suy ngẫm về vấn đề này, tâm tôi nhanh chóng trở nên bình hòa, oán hận đối với vợ đã biến mất. Buổi trưa hôm sau, con tôi ở nhà, vợ đột nhiên nói với con: “Sao mẹ không còn giận cha con nữa rồi?” Cô ấy cảm thấy rất kỳ lạ. Tôi biết, đó là tâm tính của mình đã đề cao.

Trong tu luyện, tôi nên mọi thời mọi khắc tìm kiếm chấp trước của mình, và nhanh chóng tu bỏ. Kể từ đó, tôi rất hiếm khi tranh cãi với vợ, ngay cả khi tranh chấp vì không thống nhất ý kiến, ngữ khí của hai chúng tôi cũng khá bình ổn. Trong cuộc sống, chúng tôi có thể thông cảm lẫn nhau, biết nghĩ cho đối phương. Mấy năm tiếp theo, tôi và vợ liên tục được đánh giá thăng chức, tiền lương và đãi ngộ của cả hai đều tăng lên, tình trạng thân thể cũng được cải thiện.

Bản quyền © 1999-2025 thuộc Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/12/30/回到大法中才是唯一的出路-485445.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/4/225310.html

Đăng ngày 15-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share