Bài viết của một phóng viên Minh Huệ từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-04-2012] Ghi chú của Ban biên tập: Trong cả hai nền văn hóa Tây phương và Trung Quốc, nguyên lý nghiệp lực luân báo, tức là một người phải chịu trách nhiệm đến cùng cho các hành động của mình, được công nhận rộng rãi. Nguyên lý căn bản của Pháp Luân Công là đặc tính của vũ trụ, Chân – Thiện – Nhẫn. Vũ trụ sẽ thưởng cho những hành động hòa hợp với nguyên lý này, trong khi những hành động như đánh đập, tra tấn và giết người sẽ phải chịu quả báo. Nói cách khác, thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Những bài viết như dưới đây là một sự nhắc nhở thiện lành của nguyên lý này cho những ai hành ác. Trong khi nhiều người bức hại Pháp Luân Công chỉ đơn thuần là “tuân theo mệnh lệnh”, luật vũ trụ đòi hỏi họ cũng phải chịu trách nhiệm cho những hành động của mình, và chỉ bằng cách đảo ngược lại hành vi sai trái của mình mới có thể thoát khỏi nghiệp lực luân báo.

Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện tinh thần chân chính dạy cho mọi người tự hoàn thiện mình và quay trở về bản nguyên thật sự của họ, phản bổn quy chân, thông qua việc tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Trong suốt mười năm của cuộc đàn áp, các học viên Pháp Luân Công đã bị tước đoạt quyền tự do tín ngưỡng và ngôn luận. Chiến dịch truyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nhằm tấn công và vu khống Pháp Luân Công đã được phát sóng rộng khắp Trung Quốc. Để vạch trần những lời dối trá và cuộc bức hại của ĐCSTQ, các học viên đã sản xuất các phương tiện truyền thông giảng rõ sự thật khác nhau bằng chính những đồng tiền của họ, mang đến cho người dân của Trung Quốc cơ hội tìm hiểu sự thật về Pháp Luân Đại Pháp.

Tuy nhiên, nhiều người – đặc biệt là những ai chịu ảnh hưởng sâu sắc bởi văn hóa ĐCSTQ, đã bị đầu độc bởi chiến dịch tuyên truyền dài hạn này. Một số người đã phá hủy các tài liệu giảng rõ sự thật, ngăn chặn những người khác biết được sự thật. Có một thiên lý rằng thiện ác hữu báo. Những người phá hủy tài liệu Đại Pháp đã phải chịu những hình thức khác nhau của nghiệp báo, bao gồm gãy xương, rối loạn thần kinh và những chấn thương khác. Những sự việc này là lời nhắc nhở cho những ai đang làm việc sai trái biết dừng lại.

Chịu quả báo: Gẫy tay sau khi phá hủy các tài liệu giảng rõ sự thật của Đại Pháp

Tôi là một học viên ở huyện Tân Tân, Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh. Tôi có một người hàng xóm sống ở phía đông ngôi làng chúng tôi, người mà tôi gọi là “Chị Hai”. Cửa phía trước nhà của bà ấy nằm trên mặt đường chính và gần với bưu điện. Các học viên thường xuyên dán các tài liệu giảng rõ sự thật trên đó, để mọi người có thể nhìn thấy chúng một cách dễ dàng. Tuy nhiên, các tài liệu tôi dán đã bị gỡ bỏ ngay sau khi tôi mới dán chúng lên. Tôi nghĩ: “Ai đã làm điều này nhỉ? Liệu có thể là bà ấy chăng? Tôi đã thường xuyên giải thích rõ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp với bà ấy, và bà có vẻ rất đồng tình (nhưng thực tế, bà không hề nghĩ vậy thực lòng). Tôi cần phải tìm ra người nào đã làm điều này, để tôi có thể giảng rõ chân tướng cho anh ta hoặc cô ta. Nếu không, người đó sẽ gây hại cho chính mình và cho những người khác.”

Những lời của Sư Phụ bất ngờ xuất hiện trong tâm trí của tôi. Sau đó tôi phát chính niệm – người phá hủy các tài liệu giảng rõ sự thật sẽ bị quả báo ngay lập tức, để nhận ra sự thật và sẽ dừng bất kỳ hành vi sai trái trong tương lai.

Khoảng năm, sáu ngày sau, tôi đến nhà một người hàng xóm khác. “Chị Hai” cũng có mặt ở đó. Cánh tay phải của bà bị bó bột và phải treo vào một dây băng đeo làm từ băng gạc vải. Ngay sau khi nhìn thấy tôi, cô nói: “Chị đã đi đến nhà em và được biết rằng em ở đây – chị đang đi tìm em.” Tôi hỏi: “Có chuyện gì vậy? Điều gì đã xảy ra với cánh tay của chị?” Bà ấy nói: “Chị sẽ không bao giờ làm điều đó một lần nào nữa. Chị sẽ không bao giờ làm điều đó một lần nữa.” Bà ấy cứ lặp đi lặp lại câu này nhiều lần.

Tôi hỏi:“Chị đã làm gì?” Bà ấy kể với tôi câu chuyện. Cô con dâu của bà mới sinh con gần đây, và bà bảo cậu con trai của mình đi mua một ít bọt biển thấm nước cho em bé. Vì một số lí do, cậu ta đã mua ba cuộn băng gạc thay vào đó. Ngay sau đó, bà ấy bị gẫy tay và rốt cuộc phải dùng băng gạc làm dây băng đeo. Bà nhận ra rằng điều này là không phải sự trùng hợp ngẫu nhiên và nó hàm ý nhắc nhở bà không được phá hủy các tài liệu giảng rõ sự thật nữa.

Chịu quả báo: Mắc phải dịch bệnh bất thường sau khi phá hủy tài liệu Đại Pháp; lành bệnh sau khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”

Cao Kiến Dân là Chủ tịch Ủy ban xã Cát Cách Trang, thị xã Dương Sở, Tê Hà, tỉnh Sơn Đông. Bị ảnh hưởng bởi tuyên truyền của ĐCSTQ, ông tích cực tuân theo mệnh lệnh của họ. Các quan chức chính quyền thành phố và trụ sở công an thường xúi giục ông tiêu hủy bất kỳ biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp Hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn Hảo” tại đó. Ông ta tuân theo mệnh lệnh và còn đưa vợ đi cùng để xé bỏ các tài liệu Đại Pháp.

Năm 2011, vợ của ông ta mắc một căn bệnh bất thường – bàn tay bà run liên tục. Sau khi thử tất cả các phương pháp điều trị y tế, tình trạng của bà không hề cải thiện. Trong thời gian Lễ hội mùa Xuân năm 2012, công an yêu cầu họ xé bỏ các tài liệu giảng rõ sự thật một lần nữa. Vợ của ông đã được cảnh báo đến vấn đề này và nói: “Hãy yêu cầu bí thư ủy ban làm điều đó. Các người không thể chỉ yêu cầu chúng tôi! “

Các học viên địa phương biết về tình cảnh của bà ấy. Họ đã giảng rõ sự thật cho bà ấy và nói với bà: “Bà cần phải thành khẩn tạ lỗi với Sư Phụ Lý Hồng Chí. Từ giờ, nếu bà đối xử tốt với Pháp Luân Công và thành tâm niệm: ‘Pháp Luân Đại Pháp Hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, bà sẽ khỏe thôi.”

Bà đã nghe theo lời khuyên của các học viên và thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Bà cũng thành khẩn thỉnh cầu Sư Phụ: “Xin hãy tha thứ cho con. Con sẽ không bao giờ làm điều đó một lần nữa”. Sau đó, một cách kỳ diệu, bàn tay của bà đã không run nữa. Căn bệnh mà bà phải chịu đựng hơn nửa năm đã được chữa khỏi.

Ngón tay bị cắt sâu sau khi phá hủy tài liệu Đại Pháp

Một trường hợp chịu quả báo khác đã xảy đến với người chồng của một học viên từ huyện Tân Tân, Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh. Ông là một thầy giáo ở một trường trung học và cũng là đảng viên ĐCSTQ. Do chính sách về chủ nghĩa vô thần và những tuyên truyền độc hại lâu dài của ĐCSTQ, ông đã nảy sinh hận thù đối với Pháp Luân Công.

Khoảng năm 2003, học viên này muốn giải thích sự thật về Pháp Luân Công với chồng. Bà đặt một tờ rơi Pháp Luân Công trên giường của họ để cho ông có thể đọc nó. Tuy nhiên, sau khi đọc nó, chồng của bà đã xé vụn nó thành từng mảnh và nói với học viên một cách giận dữ: “Tốt hơn là bà không nên làm điều này nữa!” Ngày hôm sau, họ đến vùng nông thôn để thăm gia đình của mình. Trong khi ông đang dọn dẹp nhà cửa, ông mở ngăn kéo và nhìn thấy một con dao rỉ sét. Ông muốn mài dao, nhưng con dao cắt sâu vào ngón tay cái bên phải của ông và chảy máu không ngừng. May mắn thay, người hàng xóm là một bác sĩ và đã giúp ông điều trị vết thương, nhưng vẫn phải mất một thời gian dài để cầm máu.

Bàn tay của ông đau nhức cả đêm sau khi ông trở về nhà. Ngày hôm sau, ông đến bệnh viện để tiêm tĩnh mạch. Trong khi đó, ông đã mắc bệnh tiêu chảy và hóa ra ông cũng bị dị ứng với thuốc. Chân ông bị sưng đến nỗi ông không thể di chuyển được. Ngón tay ông cũng đau nhức suốt cả tuần. Ông nằm liệt giường và cần phải có vợ chăm sóc trong tuần đó; phải mất một thời gian dài để ông ta phục hồi lại.

Khi tình trạng của ông tốt hơn, học viên này nói với ông: “Hãy nhìn xem, sau khi xé tờ rơi Pháp Luân Công, ông đã phải gánh chịu những điều gì? Pháp Luân Công là Phật Pháp! Tất cả nội dung trong tờ rơi đều là sự thật, và dùng để cứu người. Ông đừng bao giờ làm điều đó một lần nào nữa nhé! “


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/4/18/撕毁真相遭恶报后的悔悟-255796.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/5/10/133212.html

Đăng ngày 6- 6– 2012. Bản dịch sẽ được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share