Bài viết của học viên Pháp Luân Công Trữ Trân ở Đức

[MINHHUE  24 – 05 –2012] Lãnh sự quán Trung Quốc tại Frankfurt, Đức bắt đầu hoạt động vào ngày 23 tháng 05 năm 2005. Cùng ngày hôm đó, các học viên Pháp Luân Công đã bắt đầu giảng rõ sự thật và phản đối bức hại. Bởi vì tụ tập một người thì không cần phải xin giấy phép, nên thường có một học viên phân phát tài liệu trong khi những người khác tập công và phản đối cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở trước Lãnh sự quán. Bắt đầu từ ngày 02 tháng 04 năm 2010, các học viên địa phương đã đăng kí giấy phép để có thể tổ chức các hoạt động phản bức hại vào mỗi sáng thứ Sáu ở phía trước Lãnh sự quán. Ngày 02 tháng 08 năm 2011, Lãnh sự quán Trung Quốc chuyển đến địa điểm mới, do đó, các học viên Pháp Luân Công cũng chuyển cuộc biểu tình ôn hòa của họ đến địa điểm mới của Lãnh sự quán.

Các học viên Pháp Luân Công phản đối cuộc đàn áp trước Lãnh sự quán Trung Quốc tại Frankfurt

Có một cây anh đào ở gần vỉa hè đối diện Lãnh sự quán Trung Quốc trước đây. Các nhánh cây nở rộ từng lớp từng lớp đóa hoa cánh hồng vào mỗi mùa xuân. Dưới cây anh đào, cùng với tiếng nhạc từ bi và ôn hòa, một số học viên thì tập công, và một người thì phân phát những tài liệu thông tin bên ngoài cánh cổng của Lãnh sự quán. Cây anh đào vốn nở rộ nhiều lần, đã chứng kiến ​​sự từ bi của các đệ tử  Pháp Luân Đại Pháp vốn chịu đựng những khổ đau không tên, kêu gọi công lý và lương tâm.

Như cơn mưa mùa xuân “âm thầm thấm ướt,” sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp đang ngấm vào trái tim của những người người đã bị che mắt bởi sự lừa dối của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Dần dần, những người Trung Quốc đến từ Trung Quốc ở đây đã thay đổi thái độ của họ về Pháp Luân Công, và ngày càng ít người thù địch. Khi họ đã nhận ra bản chất tà ác của ĐCSTQ, nhiều người đã tuyên bố mong muốn thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Ngoài ra, một số người Trung Quốc đã đến Lãnh sự quán để nhận thị thực, chuẩn bị sang Trung Quốc, đã đặt một bản sao Cửu Bình Cộng sản Đảng vào trong vali của mình cho bạn bè và người thân của họ ở Trung Quốc, thuyết phục họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Một nhóm sinh viên ở nước ngoài cho biết,“Tất cả chúng tôi đã biết được sự thật và chúng tôi ủng hộ các bạn. Tiến lên! Tiến lên! Pháp Luân Công!”. Một số người cũng thể hiện mối quan tâm của họ, nói rằng, “Tất cả các bạn thật dũng cảm. Các bạn không sợ à? Hãy cẩn thận nhé!” Và một số người muốn học Pháp Luân Công, và đã tìm thấy địa điểm tập công ngay buổi tối hôm đó.

Một ngày nọ, 30 đến 40 khách du lịch Trung Quốc đã ngạc nhiên khi thấy các học viên tập công, và biểu ngữ Pháp Luân Công ở bên kia đường ngay khi họ xuống một chiếc xe buýt du lịch đậu trước Lãnh sự quán. Một số người trong số họ ngạc nhiên, một số sợ hãi, một số bối rối, và một số cá nhân sử dụng từ ngữ lăng mạ các học viên. Mặc dù các hướng dẫn viên không cho phép họ nhận tài liệu, nhiều người đã chụp ảnh bằng máy ảnh và điện thoại di động.

Mùa đông năm kia tuyết rơi dày, và các học viên vẫn đứng trên tuyết tập công, phản đối cuộc đàn áp như  thường lệ. Một người phụ nữ Duy Ngô Nhĩ từ Tân Cương, Trung Quốc, vào Lãnh sự quán Trung Quốc cùng với những đứa con của cô. Sau khi xử lý công việc của mình, người phụ nữ đi ra, và khi nhìn thấy các học viên vẫn còn đứng đó tập công, cô ngay lập tức quay trở lại Lãnh sự quán và nói với nhân viên,“Xin bạn vui lòng đi đến và thuyết phục những người Pháp Luân Công về nhà. Tôi đến đây vào sáng sớm và đã thấy họ. Đã vài giờ rồi, mà họ vẫn còn đứng đó bất động. Họ có thể bị tê cóng mất. Xin hãy làm những gì họ yêu cầu.” Không buồn ngẩng đầu, các nhân viên Lãnh sự quán đã lạnh lùng trả lời cô ấy,“Họ có thể làm những gì họ thích, họ có thể đứng đó bao lâu tùy thích!” Cô ấy rời khỏi Lãnh sự quán và nhìn thấy các học viên đang phân phát tài liệu. Gần như rơi lệ, cô nói với học viên, “Những người ở đó (Lãnh sự quán) thật không có nhân tính!” Các học viên bày tỏ lòng biết ơn của mình với cô ấy. Nghĩ về cuộc bức hại lâu dài của ĐCSTQ đối với các dân tộc thiểu số ở Tân Cương, cô hiểu ra và ngay lập tức tuyên bố rằng cô muốn thoái xuất khỏi một trong các tổ chức trực thuộc ĐCSTQ mà cô đã buộc phải tham gia khi cô còn trẻ. Với tài liệu giảng rõ sự thật Pháp Luân Công và một bản sao cửu bình Cộng sản Đảng trong tay, cô đành nói lời tạm biệt với các học viên.

Người học viên (bên trái) có mặt tại Lãnh sự quán Trung Quốc mỗi ngày để phân phát  tài liệu giảng rõ sự thật.

Những gì mà học viên trong bức ảnh trên làm đã cho phép rất nhiều người biết được sự thật về Pháp Luân Công, bao gồm những người làm việc trong vùng, những người đến Lãnh sự quán Trung Quốc để lấy thị thực hộ chiếu, và khách qua đường người Đức. Tất cả họ đều bày tỏ sự ủng hộ, sự cảm thông, sự động viên, và chúc Pháp Luân Công thành công.

Một số người Đức làm việc cho các cơ quan du lịch hoặc cơ quan cấp thị thực thường đến Lãnh sự quán để xử lý các vấn đề thị thực cho khách du lịch đến Trung Quốc. Trong những năm qua họ đã trở nên quen thuộc với các học viên Pháp Luân Công. Sau khi đọc tài liệu giảng rõ sự thật tiết lộ ĐCSTQ mổ cắp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc như thế nào, một phụ nữ hỏi một học viên có đơn thỉnh nguyện không, bởi vì bà muốn ký tên để phản đối hành vi phạm tội. Người học viên nói với bà ấy rằng cô ấy sẽ mang đơn thỉnh nguyện vào lần tới khi bà đến. Khi gặp các học viên một lần nữa, người phụ nữ ngay lập tức ký tên thỉnh nguyện và nói với các đồng nghiệp của bà, những người đó cũng ký đơn. Ngay sau đó, một người đàn ông làm việc cho một cơ quan du lịch khác vội vàng đi ra từ Lãnh sự quán. Người phụ nữ đã dừng anh ta lại và đề nghị anh ta ký vào đơn thỉnh nguyện. Sau khi đã ký, người đàn ông bỏ đi. Khi bà thấy người đàn ông không để lại địa chỉ của mình, người phụ nữ chạy theo ông ta và nắm lấy ông và nói với ông rằng ông phải để lại địa chỉ. Bà nói bà sẽ làm những gì bà có thể để giúp Pháp Luân Công chấm dứt cuộc đàn áp đau khổ và vô nhân đạo.

Một người phụ nữ cao tuổi người Đức sống ở gần đó hỏi xin học viên một vài tài liệu giảng rõ sự thật ở Trung Quốc, nói rằng con trai mình biết nói tiếng Trung Quốc và làm việc tại Trung Quốc. Con rể của bà là ngườiTrung Quốc và làm việc ở  Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc. Bà nói bà sẽ đem theo những tài liệu này khi bà đi đến Trung Quốc thăm họ.

Nhìn thấy học viên phân phát tài liệu bên ngoài cổng, nhân viên bảo vệ an ninh người Đức được thuê bởi Lãnh sự quán Trung Quốc thường đi đến can nhiễu, kêu các học viên tránh xa ra. Ông nói với các học viên rằng ông phải làm thế, rằng đó là vì “ông chủ” của ông, Lãnh sự quán Trung Quốc, muốn ông đuổi họ đi. Người học viên yêu cầu ông ta gọi cảnh sát, vì vậy ông đã gọi. Cảnh sát thông báo với ông rằng những hoạt động như các cuộc biểu tình và tập công là được cho phép. Một cách thành thật và tử tế, các học viên đã giảng rõ sự thật cho người nhân viên bảo vệ an ninh. Ông bình tĩnh lại và trở nên ôn hòa thay cho vẻ mặt thù ghét dữ tợn ban đầu. Sau giờ làm việc, ông ngay lập tức hỏi xin tài liệu giảng rõ sự thật. Trong vòng một hoặc hai tháng, một nhân viên bảo vệ an ninh mới đến thay thế ông. Sau khi biết được Pháp Luân Đại Pháp là tốt, người đó sẽ rời đi và một nhân viên bảo vệ an ninh mới sẽ đến để nghe sự thật.

Cây anh đào cũng là một nhân chứng. “Khi việc thực hiện nghĩa vụ trở thành một tội ác, có thứ quan trọng hơn là việc tuân thủ nghĩa vụ, và đó là lương tâm con người chúng ta.” Những kẻ hành ác trợ Trụ vi ngược cuối cùng sẽ phải trả giá.

Vào ngày 06 tháng 01 năm 2009, để ngăn chặn đoàn Biểu diễn Nghệ Thuật Thần Vận biểu diễn tại Frankfurt, Lý Hải Nhạn, cựu Tổng Lãnh sự Trung Quốc tại Frankfurt, đã viết một lá thư chính thức tới Văn phòng của Thủ tướng tại tiểu bang Hesse, Đức, nói xấu Biểu diễn Nghệ Thuật Thần Vần bằng chiến thuật thường được sử dụng bởi ĐCSTQ. Ngoài ra, ông ta cũng gửi công văn cho tất cả các cơ quan đại diện ngoại giao tại Frankfurt, trong một nỗ lực ngăn chặn mọi người đi xem biểu diễn. Kết quả lại trái ngược với ý định của họ. Thay vì ngăn chặn Thần Vận, nhiều người hơn nữa biết được sự thật và đã đến xem biểu diễn. Bức thư sau đó được công bố bởi một tổ chức nhân quyền Đức và đã trở thành bằng chứng rằng ĐCSTQ thực hiện các hoạt động bất hợp pháp ở nước ngoài bằng cách lợi dụng đặc quyền ngoại giao.

Vào tháng 09 năm 2009, Lý Hải Nhạn, Tổng lãnh sự, đột nhiên bỏ công tác trở về nước, và thậm chí một buổi hop chia tay thủ tục cũng không được tổ chức. Ông sau đó hoàn toàn biến mất trước công chúng. Sự ra đi của ông là hoàn toàn trái ngược với nghi thức ngoại giao. Một vài tháng sau đó sự thật lộ ra. Ông đã biến mất bí mật vì ông đang bị ung thư não và tình trạng trở nên tệ hơn, nên ông đã gấp rút trở lại Bắc Kinh để làm phẫu thuật. Ngày 16 tháng 04 năm 2010, lúc 10:31 sáng, ông qua đời ở tuổi 52 tại Bắc Kinh.

Điều mà các đồng nghiệp của Lý Hải Nhạn trong cộng đồng ngoại giao không hiểu được là lý do tại sao ông đột nhiên bị bệnh nan y như vậy, khi ông chỉ đang trong độ ngũ tuần, và rất khỏe mạnh.

Cuối cùng vỡ lẽ rằng Tổng Lãnh sự Lý nguyên là Cố vấn Thương mại của Lãnh sự quán tại Hamburg, và ông không thuộc Đoàn Ngoại giao nước ngoài. Trong khi ông đang làm việc tại Hamburg, ông đã không bao giờ chấp thuận các học viên Pháp Luân Công bất cứ khi nào họ xin giấy tờ cho hoạt động của họ. Sau khi trở về Trung Quốc từ Hamburg, ông được thăng chức làm Tổng Lãnh sự tại Frankfurt. Tốc độ thăng chức của ông nhanh chóng một cách đáng ngạc nhiên và rất hiếm thấy. Người ta nói rằng ông rất giỏi hiểu ý ông chủ. Về vấn đề Pháp Luân Công, ông tuân theo Giang Trạch Dân, thủ phạm của cuộc bức hại Pháp Luân Công, một cách chặt chẽ, đó là lý do tại sao ông được thăng tiến một cách nhanh chóng.

Tại Frankfurt, Lý Hải Nhạn không bao giờ thay đổi thái độ đối với các học viên Pháp Luân Công, thêm vào đó còn cố gắng ngăn chặn biểu diễn Thần Vận. Hộ chiếu của một học viên Pháp Luân Công đã hết hạn. Theo như quy định của Lãnh sự quán Trung Quốc tại Frankfurt, người học viên đó đã cung cấp các thông tin cần thiết cho lãnh sự quán để có được một hộ chiếu mới vào tháng 03 năm 2009. Các thông báo của Lãnh sự quán nói rằng việc gia hạn hộ chiếu sẽ được hoàn tất trong vòng 15 ngày làm việc. Khi học viên đến lãnh sự quán để lấy hộ chiếu mới, Lãnh sự quán từ chối cấp, nói rằng hộ chiếu của ông vẫn chưa hoàn tất. Cho đến hôm nay, học viên đó vẫn chưa lấy được hộ chiếu mới.

“Lưới trời lồng lộng, thưa mà khó lọt.” Cái chết của Lý Hải Nhạn đã được đẩy nhanh do ông ta đàn áp Pháp Luân Công. Với lòng từ bi, các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp đã đánh thức lương tâm các nhân viên còn lại trong Lãnh sự quán Trung Quốc,“Hãy xem Lý Hải Nhạn như một lời cảnh báo. Trân trọng cuộc sống của riêng bạn và không đi theo ông ấy.” Lòng từ bi và khoan dung của các đệ tử Đại Pháp đã dần dần tan chảy băng giá trong trái tim họ. Khi nhìn thấy từng học viên, một số sẽ đáp lại nụ cười của các học viên và nói xin chào một cách thân thiện, và vài thành viên trong gia đình một số viên chức đã nhận tài liệu giảng rõ sự thật, thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.

Mặc dù cây anh đào không nói được, nó đã làm chứng cho việc tu luyện Chính Pháp của các đệ từ Pháp Luân Đại Pháp,“Để cứu chúng sinh bằng cách giảng rõ sự thật.”

Sau khi nghỉ hưu, ông Eckbert bắt đầu tập Pháp Luân Công và là một điều phối viên hợp tác tình nguyện, quán xuyến các hoạt động giảng rõ sự thật và  phản đối đàn áp ở trước Lãnh sự quán Trung Quốc.

Ông nói,“Chúng ta phải làm cho đến ngày cuộc đàn áp của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công hoàn toàn chấm dứt!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/12/樱花树下的见证(图)-257279.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/5/24/133577.html

Đăng ngày: 2- 6– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share