Bài viết của He Yu

[MINH HUỆ 31-01-2008] Ðoàn Nghệ thuật Thần vận tổ chức buổi trình diễn đầu tiên Chương trình Văn nghệ Tết Nguyên đán tại Nhà hát Radio City Music tại New York. Từ màn vũ đầu tiên “Descent of the Celestial Kings” đến “Drummers of the Tang Court” vào lúc cuối, tất cả các màn trình diễn tạo ra nét đẹp kiều diễm và có ý nghĩa sâu sắc của văn hoá cổ truyền Trung Hoa.


Nhà vận động dân chủ nổi tiếng, nhà văn, nhà thơ và phóng viên Sheng Xue ca ngợi Chương trình Văn nghệ Tết Nguyên đán

Shen Xue, đang sống tại Canada, là một nhà vận động dân chủ nổi tiếng, nhà văn, nhà thơ và phóng viên. Cô ta đã xem nhiều Chương trình Văn nghệ Tết Nguyên đán từ khi mới ra đời. Vào ngày 20 tháng 1, cô ta xem Chương trình Văn nghệ Tết Nguyên đán tại Toronto. Vào ngày 30 tháng 1, cô ta xem lại Chương trình Văn nghệ Tết Nguyên đán tại New York. Cô ta nói rất cảm động “Chương trình này càng ngày càng xuất sắc. Ý nghĩa của chương trình càng sâu sắc. Các màn vũ, vũ phục, các bài hát, và màu sắc càng lộng lẫy hơn”

Ðược hỏi cô ta nghĩ gì về chương trình với màn nói về khủng bố Pháp Luân Công có ảnh hưởng gì đến không khí vui vẻ của chương trình, cô ta trả lời “Lòng hạnh phúc của con người có từ nội tâm. Ý nghĩ sâu sắc đưa con người về với hạnh phúc thật sự. Nói tếu làm người ta cười. Nhưng khi về đến nhà họ lại quên hết. Ðối diện với thực tế là Pháp Luân Công bị khủng bố rất tàn độc và đã rất lâu, người ta không thể vui mừng thật sự khi làm ngơ sự kiện này.
Cô Sheng nói thêm “Tôi nghĩ rằng ngay cả lúc này, lúc mà mọi người, mọi gia đình đoàn tụ, sự thật về bức hại Pháp Luân Công tại Trung Quốc cần phải được nói cho mọi người bằng nét nghệ thuật đẹp đẽ này để đánh thức lương tâm họ. Ví dụ như màn múa “The Power of Awareness” dạy chúng ta những nguyên lý rằng chúng ta cần phải đoàn kết và đứng lên để chống lại bọn tà ác đang áp bức. Từ nỗ lực này chúng ta có thể đạt được sự bình yên từ trong nội tâm và hoà bình thật sự trên thế giới”.

Cô Sheng rời Trung Quốc cách đây 18 năm và không thể trở về để thăm gia đình vì lương tâm của cô. Thậm chí khi cha cô qua đời, đảng Cộng sản Trung Quốc vẫn dã man không cho cô trở về. Cô ta nói rằng cô không hối hận vì sự chọn lựa của cô. Kinh nghiệm riêng của cô làm cho cô đồng lòng với các đệ tử Pháp Luân Công vì vẫn kiên trì chống lại chính sách khủng bố.

Cô ta nói “Trực diện với thực tế đau khổ tại Trung Quốc, một người cần phải nói lên sự thật về đảng Cộng sản Trung Quốc và phải theo đúng tiếng gọi của lương tâm. Mặc dầu đôi khi một người phải bị mất mát nhiều thứ, tôi nghĩ rằng chúng ta nên chia sẻ trách nhiệm với nhau về những trách nhiệm của xã hội. Hành động như thế rất có ý nghĩa. Ðặc biệt trong nhiều năm qua các đệ tử Pháp Luân Công vẫn kiên trì tiếp tục nỗ lực này. Họ phải hưởng được điều tốt lành. Những nỗ lực của họ sẽ được những người Hoa tha hương hưởng ứng và cho phép họ tránh được sự đàn áp dã man của chế độ, hay một môi trường ô nhiễm, và sự lừa dối, mối quan hệ bất tín trong xã hội giữa con người với nhau. Tôi tin rằng những nỗ lực của họ sẽ được ca ngợi và biết ơn”.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/1/31/171472.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/2/2/93931.html

Đăng ngày 4-3-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share