Bài viết của Trung Thành, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-12-2023] Năm 1988, khi 19 tuổi, tôi bị gửi đến một trại lao động cưỡng bức trong 3 năm vì tham gia vào một cuộc ẩu đả. Các lính canh về cơ bản là những kẻ giang hồ mặc trang phục cảnh sát và họ đánh đập tôi rất dã man. Để sinh tồn, tôi dần dần trở nên rất tinh ranh, hung hăng và vô cảm.

Tôi bị đầu độc sâu sắc bởi những tư tưởng biến dị của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi làm bất cứ điều gì có thể để có được điều mình muốn, lại còn tưởng rằng mình khéo léo và khôn ngoan.

Tháng 10 năm 1997, tôi may mắn được giới thiệu biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Kể từ đó, tôi đã chiểu theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Tôi hiểu ra rằng tất cả nghiệp lực mà tôi đã tạo ra do làm điều xấu phải được hoàn trả. Mỗi lần chân tôi đau thấu tâm can khi phải ngồi đả tọa trong tư thế song bàn, tôi tự nhủ từ tận đáy lòng rằng tôi sẽ không bao giờ làm việc xấu trong tương lai nữa.

Tôi cảm thấy vô cùng may mắn vì đã có thể học Đại Pháp của vũ trụ và biết được mục đích chân chính của đời người là phản bổn quy chân. Tôi giữ vững Chân-Thiện-Nhẫn trong tâm và nghiêm khắc yêu cầu bản thân chiểu theo những nguyên lý này cả trong công việc và đời sống hàng ngày. Tôi bỏ hút thuốc, uống rượu, cờ bạc và đam mê nữ sắc; ngừng nói dối, ẩu đả và đủ các thói hư tật xấu. Những thay đổi của tôi được gia đình, đồng nghiệp và bạn bè đón nhận rất tích cực.

Đứng lên vì Đại Pháp

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, cựu lãnh đạo ĐCSTQ là Giang Trạch Dân đã phát động cuộc bức hại đối với Pháp Luân Đại Pháp. Các học viên bị giam giữ phi pháp, tống vào các trại lao động và kết án tù. Không có nơi nào để thanh minh với các chính quyền địa phương vì họ đều nói rằng đây là mệnh lệnh từ chính phủ trung ương và họ chỉ có thể thực thi theo mà thôi.

Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy rất đau lòng khi chứng kiến Đại Pháp và Sư phụ bị phỉ báng. Pháp Luân Đại Pháp dạy người ta trở nên tốt đẹp và có tiêu chuẩn đạo đức cao thượng. Làm sao đó có thể là tội kia chứ?! Đại Pháp có thể khiến một người xấu quay đầu, buông bỏ những thứ xấu xa và trở thành người tốt. Tôi biết rất rõ rằng chính phủ đã sai. Tôi đã nghĩ hẳn là do chính phủ không biết Đại Pháp thực sự là gì.

Mặc dù gia đình, bạn bè và các quản lý đều khuyên tôi cân nhắc lại, tôi vẫn đến Phòng Kháng cáo thuộc Hội đồng Thành phố ở Bắc Kinh ba lần để nói với họ tình huống chân thực của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng đến Quảng trường Thiên An Môn để luyện công và giơ lên những tấm băng rôn có dòng chữ “Chân-Thiện-Nhẫn”. Sau đó, tôi đã bị kết án phi pháp ba năm trong trại cưỡng bức lao động và bị sa thải. Tôi thường bị cảnh sát, nhân viên An ninh nội địa và các viên chức thuộc ủy ban khu phố đến sách nhiễu và đe dọa. Để tránh bị bức hại, tôi bắt buộc phải sống xa nhà trong vòng 19 năm.

Đảm đương trách nhiệm

Nhiều học viên ở khu vực chúng tôi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện và họ đã bị bức hại tàn bạo. Họ bị kết án phi pháp và chuyển đến các trại lao động. Một số học viên đã từ bỏ tu luyện và một số chỉ học Pháp ở nhà, rất sợ liên lạc với các học viên khác. Khi tôi trở về sau ba năm bị giam trong trại lao động, tôi thấy tình hình chỉnh thể ở khu vực không tốt nên cảm thấy có trách nhiệm lớn lao. Tôi nghĩ chúng tôi phải hình thành một chỉnh thể nhưng tôi lại không có nhiều kinh nghiệm và không biết bắt đầu từ đâu.

Các học viên khác đã tin tưởng tôi vì tôi trở về từ trại lao động và chưa từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vào lúc ấy, cuộc bức hại vô cùng khốc liệt. Các học viên ở điểm sản xuất tài liệu chịu rất nhiều áp lực và không muốn tiếp tục sản xuất tài liệu giảng chân tướng. Họ đến tìm tôi để xem tôi có thể tìm được ai sẵn lòng giữ các thiết bị không.

Gần như không có học viên nào đang sản xuất tài liệu giảng chân tướng hoặc Tuần báo Minh Huệ ở thành phố chúng tôi. Thậm chí là rất ít học viên có thể truy cập được vào trang Minh Huệ. Tôi đã tìm được hai học viên đồng ý chịu trách nhiệm sản xuất tài liệu, còn tôi chịu trách nhiệm phân phối các Kinh văn mới của Sư phụ, Tuần báo Minh Huệ và tài liệu giảng chân tướng cho các học viên ở tất cả các quận trong thành phố và những khu vực miền núi xa xôi vùng lân cận. Bằng cách này, tôi đã bắt đầu liên lạc với nhiều học viên hơn.

Dưới sự an bài của Sư phụ, một học viên giỏi kỹ thuật đến từ thủ phủ tỉnh và một học viên đến từ thành phố khác đã tới thành phố của chúng tôi. Sau hai năm miệt mài làm việc, họ đã thiết lập được gần 20 điểm sản xuất tài liệu và huấn luyện cho một số học viên trẻ.

Một học viên vận hành một điểm sản xuất tài liệu đã bị bắt. Dưới sự tra tấn tàn bạo, cậu ấy đã khai tên vợ chồng tôi cho cảnh sát. Cảnh sát An ninh Nội địa đã giám sát nhà tôi trong gần ba tháng. Khi thấy chúng tôi không về nhà, họ đến tìm chúng tôi ở nhà của họ hàng chúng tôi. Họ hàng chúng tôi lo lắng và hoảng sợ, nhắn tin cho chúng tôi và dặn chúng tôi đừng trở về nhà. Chúng tôi buộc phải sống lang bạt hết nơi này đến nơi khác trong vòng 19 năm.

Để tránh bị bức hại, chúng tôi đã chuyển chỗ ở 12 lần. Chúng tôi có ít tiền và hiếm khi kiếm đủ tiền để sinh sống. Chúng tôi luôn mua rau củ còn thừa giá rẻ nhất, hầu hết những nơi chúng tôi thuê là nhà nhỏ một tầng đơn sơ. Vào mùa đông, hầu như không có gì sưởi ấm và bồn nước thì đông cứng lại. Chúng tôi phải đội mũ khi đi ngủ. Tình cảnh rất khó khăn nhưng chúng tôi biết trách nhiệm và sứ mệnh của mình.

Nhân viên An ninh Nội địa luôn bám theo chúng tôi. Chúng tôi bị xem như những người chủ chốt để bức hại và họ sẽ được thưởng nếu bắt được chúng tôi. Họ tìm chúng tôi khắp nơi. Điện thoại của họ hàng chúng tôi bị bí mật theo dõi. Một vài người trong số đó còn bị cảnh sát gọi điện và đe dọa.

Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, chúng tôi trụ lại được ở quê nhà và lặng lẽ hoàn thành trách nhiệm của mình. Chúng tôi đã hình thành một chỉnh thể với các học viên khác và cùng nhau làm việc chăm chỉ để cứu người. Mỗi khi cần có thứ gì thì tôi luôn cố gắng cung cấp.

Một học viên bị kết án tù bốn năm nhưng anh ấy vẫn công khai chứng thực Pháp. Anh ấy viết “Trời sẽ diệt Trung Cộng” trên lưng áo của mình và “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trên bức tường bên cạnh giường ngủ. Để trả thù, các lính canh đã tra tấn anh ấy dã man. Sau khi được thả, anh ấy cảm ơn chúng tôi: “Các vị đã phơi bày cuộc bức hại mà tôi phải chịu đựng lên trang Minh Huệ nhiều lần và đến hàng loạt cơ quan cấp thủ phủ để trình báo trường hợp của tôi. Lãnh đạo nhà tù và các lính canh đã nhận rất nhiều cuộc gọi từ hải ngoại và các học viên ở nội địa. Họ bị sốc và cuối cùng đã ngừng tra tấn tôi. Nếu không, tôi đã bị tra tấn đến chết rồi.”

Trong dịp Tết Cổ truyền và Tết Trung thu, chúng tôi mang quà đến thăm gia đình của các học viên bị giam giữ phi pháp trong tù. Trong thời gian diễn ra mùa gặt nọ, hơn 100 học viên đã đến giúp đỡ gia đình của các học viên đang bị giam ở trong tù. Tin tức này đã lan rộng khắp thị trấn. Các học viên được mọi người khen ngợi và ngưỡng mộ. Một người con của một học viên bị cầm tù nói rằng: “Nếu cháu có thể chọn bạn bè, cháu sẽ chọn các học viên Pháp Luân Đại Pháp.”

Sự giúp đỡ chân thành của chúng tôi dành cho các gia đình đã chứng thực vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và cũng phơi bày lời dối trá của ĐCSTQ được phát sóng trên các kênh truyền thông. Nhiều người từng có hiểu lầm về Đại Pháp hy vọng rằng pháp môn này sẽ sớm được minh oan.

Trợ giúp Sư phụ trong tiến trình Chính Pháp

Trong thời gian khởi kiện Giang Trạch Dân vì khơi mào cuộc bức hại, chúng tôi cố gắng chiểu sát theo diễn biến của tiến trình Chính Pháp. Đầu tiên, các học viên trong thành phố được chia ra thành nhiều nhóm để chia sẻ các kinh nghiệm của mình dựa trên Pháp và thảo luận về những bài học mà chúng tôi học được trong quá khứ. Chúng tôi hiểu rằng quan trọng không phải là làm việc mà là tu luyện, không phải là theo xu hướng. Mỗi người chúng tôi phải đứng trên cơ điểm cứu độ chúng sinh bằng tâm thái thuần tịnh nhất. Nhiều học viên chia sẻ những suy nghĩ và thể ngộ của họ và tìm ra rất nhiều chấp trước người thường.

Thông qua thảo luận và chia sẻ dựa trên Pháp, chúng tôi đề cao cùng nhau và đạt được sự đồng thuận. Bốn học viên nhận nhiệm vụ lọc và gửi đơn kiện ở bốn khu vực của thành phố. Chúng tôi chia công việc với tác phong có trật tự, trao đổi cởi mở và phối hợp tốt. Mỗi ngày chúng tôi phát chính niệm theo nhóm để thanh trừ can nhiễu từ các nhân tố tà ác và đã hình thành một trường chính niệm rất mạnh mẽ. Có 800 học viên ở thành phố chúng tôi khởi kiện Giang Trạch Dân bằng tên thật và tất cả đều an toàn dưới sự bảo hộ của Sư phụ.

Tiền có in thông điệp chân tướng rất phổ biến ở khu vực chúng tôi. Nhiều chủ cửa hàng và thương nhân đã minh bạch chân tướng và rất sẵn lòng sử dụng tiền ấy. Rất nhiều người trong số họ đã đắc phúc báo, công việc của họ cũng tiến triển tốt. Khoảng 7% tiền mặt đang lưu hành trong các khu chợ địa phương của chúng tôi có thông tin chân tướng trên đó.

Sau khi xuất bản Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản, chúng tôi đã phân phát hàng nghìn bản ở khu vực của mình. Sau khi đọc sách, một viên chức chính phủ nói với một học viên: “Tác giả sách này rất uyên bác và tôi vô cùng ngưỡng mộ ông ấy. Nếu học viên các vị cần phương tiện vận tải cho bất kỳ hoạt động nào, tôi có thể giúp. Hãy cho tôi biết nếu các vị cần giúp đỡ bất kỳ điều gì. Tôi cũng muốn để tất cả nhân viên của mình đọc quyển sách này. Nếu một phần nữa của quyển sách được xuất bản, hãy nhớ đưa nó cho tôi sớm nhất có thể.”

Nhóm phát tài liệu của chúng tôi, có cả tôi trong đó, đã phát hàng triệu tập tài liệu và các phương tiện vận tải của chúng tôi đã đi tổng cộng 250 nghìn cây số. Một học viên nói rằng nó tương đương với quay 6 vòng quanh Trái Đất. Một học viên cao tuổi thường giảng chân tướng trực diện nói rằng: “Chúng ta đã không làm người dân địa phương thất vọng. Chúng ta đã đi qua tất cả những con đường, ngõ hẻm, các khu cộng đồng, nông trại, cửa hàng và chợ của thành phố rất nhiều lần. Nhiều người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, thậm chí những người từng không muốn lắng nghe chúng ta giờ đây không còn nói gì xấu về Đại Pháp nữa.”

Một học viên khác nghe được một cuộc trò chuyện ở khu chợ buổi sáng: “Bây giờ có rất nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp. Đôi khi một ngày tôi gặp đến mấy người khuyên tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ!”

Thế giới đang trải qua hàng loạt các thiên tai nhân họa, dịch bệnh và những thời khắc sinh tử. Đây là thời điểm then chốt để con người minh bạch chân tướng về Đại Pháp và thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Chúng tôi phải giữ một tâm trí thanh tịnh và có chính niệm mạnh mẽ hơn nữa. Chúng tôi sẽ cống hiến hết sức mình và tiếp tục hoàn thành trách nhiệm, thệ ước thần thánh và trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh.

Con vô cùng biết ơn Sư phụ đã tạo ra tương lai tốt đẹp nhất cho các học viên Đại Pháp cũng như tất cả những chúng sinh đã minh bạch chân tướng. Con cảm ơn Sư phụ vì sự cứu độ từ bi và bảo hộ của Ngài!

Cảm ơn Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/17/469173.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/27/216026.html

Đăng ngày 24-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share