Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-01-2024] Rất nhiều người nghĩ rằng quan hệ mẹ chồng – nàng dâu là vấn đề gia đình phức tạp nhất. Trước khi con trai tôi kết hôn, tôi đã nghĩ mình có thể sống hòa thuận với con dâu vì tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Hóa ra tôi đã lạc quan quá mức.

Con dâu tôi nổi tiếng nóng tính. Cháu dễ dàng nổi cáu chỉ vì những thứ nhỏ nhặt. Khi mất bình tĩnh, cháu la mắng thậm chí đánh người. Hai vợ chồng chúng đã có con gái và đang được bà thông gia chăm sóc. Khi cháu gái tôi bắt đầu học mẫu giáo, tôi đã chuyển từ quê lên nhà của chúng trên thành phố để chăm sóc cháu tôi. Khi đó tôi mới thực sự tiếp xúc với con dâu, và mâu thuẫn bắt đầu từ đây.

Từ khi tôi đến nhà chúng, con dâu tôi bắt đầu xét nét tôi mỗi khi về nhà, bới lông tìm vết mọi thứ tôi làm. Cháu phàn nàn rằng tôi lau nhà không sạch, nấu ăn không đủ hoặc giặt quần áo không sạch. Cháu chửi rủa, thậm chí đánh tôi. Phải nói cháu là người vô lý nhất mà tôi từng gặp.

Tôi nhớ rằng Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) từng giảng:

“Khi chịu đựng tất cả những điều này, chư vị không so đo gì với họ, trong tâm rất thản nhiên, chính là ‘đả bất hoàn thủ mạ bất hoàn khẩu”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney)

Vì vậy tôi cam chịu thói xấu của cháu và không nói một lời. Nhưng chúng tôi vẫn có mâu thuẫn. Tôi phiền muộn và ghi lại mọi thứ đã xảy ra để một ngày nào đó có thể dùng để ném thẳng vào mặt cháu. Nghĩ lại, tôi thực sự sốc khi thấy mình đã chấp trước mạnh mẽ vào báo thù đến vậy! Mặc dù bề ngoài có vẻ như thói xấu của cháu không làm phiền được tôi, nhưng sâu tận tâm can, tôi vẫn thấy bực bội. Tôi sống trong sợ hãi rằng cháu sẽ nổi xung lên bất kỳ lúc nào.

Khi tôi tiếp tục tu luyện, tôi nhận ra rằng không gì là ngẫu nhiên, và nguyên nhân của những xung đột có thể do nghiệp lực của tôi. Con dâu thực chất đang giúp tôi tiêu nghiệp, tôi nên cảm ơn cháu và thôi buồn phiền.

Một hôm khi cháu mất bình tĩnh và la mắng tôi chẳng vì lý do gì, con trai tôi không thể chịu nổi và cãi nhau với vợ. Tôi đã ngăn con trai lại, nói rằng vợ con sẽ bình tĩnh ngay khi trút bớt nộ khí. Lúc đó tôi đã không hề thấy bực bội và vẫn nở nụ cười, mặc dù vậy tôi đã không thực sự tống khứ hết sự bất bình (tu luyện tâm tính thật là khó ngay cả khi tôi hiểu rõ các Pháp lý).

Con dâu vẫn tiếp tục hung hăng hết lần này đến lần khác, nhưng tôi tin những gì Sư phụ giảng:

“Từ bi năng dung thiên địa Xuân (Pháp chính càn khôn, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Từ bi có thể dung trời đất mùa Xuân” (Pháp chính càn khôn, Hồng Ngâm II)

Tôi chịu đựng sự vô lý của cháu và tự nhủ mình phải nhìn vào điểm tốt của cháu. Ngoại trừ hay cằn nhằn và cáu kỉnh, cháu chăm lo cho gia đình và không có nhiều thói xấu của giới trẻ.

Tôi vẫn làm việc nhà như mọi khi và chăm sóc cháu gái. Khi con dâu vui vẻ, tôi tâm sự với cháu và khéo léo nhắc nhở về những tác động xấu khi mất bình tĩnh. Dần dần cháu cảm nhận được tấm lòng của tôi, trân trọng những gì tôi làm và ít dần việc mất bình tĩnh.

Một hôm gần đây, cháu đã làm lớn chuyện vì những cái bánh bao. Chúng tôi ăn trưa bằng bánh bao, tôi để mấy cái còn dư trong hộp cho nóng. Tôi cất những cái còn lại với những cái bánh mới làm vào tủ lạnh. Khi cháu gái đi học về, tôi cho cháu gái ăn bánh bao đã cất trong hộp. Con dâu đã trút giận lên tôi vì cho cháu gái ăn đồ ăn thừa mà không hâm đủ nóng. Cháu còn ném luôn những chiếc bánh bao trong tủ lạnh.

Sư phụ giảng:

“Khi gặp mâu thuẫn, thì có thể biểu hiện là trong khi ‘ma luyện’ tâm tính giữa người với người, nếu chư vị có thể nhẫn chịu được, thì nghiệp lực của chư vị cũng tiêu, tâm tính của chư vị cũng đề cao, công của chư vị cũng tăng lên; chúng dung hợp cùng nhau như thế.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra rằng đã không tiêu được hết nghiệp lực của mình và Sư phụ có thể đang dùng chuyện này để giúp tôi. Sau khi con dâu la rầy xong, tôi thấy rất tĩnh tâm và vào phòng học Pháp.

Ngày hôm sau, con dâu gọi tôi trước khi tôi làm bánh mới cho cháu gái. Con dâu nói: “Mẹ, mẹ không phải nấu đồ ăn mới cho cháu khi đi học về đâu nhé. Chỉ cần hâm nóng bánh cũ là được.”

Ôi thật là nhẹ nhõm. Mâu thuẫn của chúng tôi cuối cùng đã được giải quyết. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã khích lệ tôi vượt qua khảo nghiệm theo cách này.

Không có Sư phụ chỉ bảo, tôi thực sự không biết làm thế nào cải thiện mối quan hệ với con dâu. Tôi muốn cảm tạ Sư phụ lần nữa vì đã dùng con dâu như một cơ hội giúp tôi tu luyện và đề cao tâm tính của mình.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/30/471646.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/4/216088.html

Đăng ngày 16-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share