Bài viết của một hoc viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-01-2024]

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998, năm nay tôi 64 tuổi. Tôi xin chia sẻ về lời mà tôi đã hứa với mẹ chồng tôi. Bà cụ hiện đã 100 tuổi rồi và không phải là học viên. Vì bà đối xử tốt với các học viên Đại Pháp, nên Sư phụ Lý đã kéo dài sinh mệnh cho bà.

Câu chuyện về hai ni cô

Khi tôi mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mẹ chồng đã kể cho tôi nghe câu chuyện về hai ni cô Phật giáo mà bà được nghe từ khi còn nhỏ. Hai ni cô đó tu hành trên một ngọn núi. Khi bọn cướp trong vùng đến quấy rối họ, vị ni cô lớn tuổi hơn bèn lặng lẽ điềm tĩnh ngồi xuống rồi viên tịch. Còn vị ni cô trẻ hơn vì quá sợ hãi nên đã tìm cách bỏ trốn. Bọn cướp cuối cùng cũng tìm thấy bà và bắt bà đi.

Mẹ chồng tôi nói rằng vị ni cô lớn tuổi hơn đã đạt viên mãn. Nghe xong câu chuyện này, tôi nghĩ rằng mẹ chồng tôi có ngộ tính khá tốt và có lẽ trong những kiếp sống trước bà đã từng tu luyện.

Mẹ chồng tôi phản đối bức hại

Vì tôi không chịu từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cảnh sát đã đến nhà để bắt tôi. Mẹ chồng tôi lớn tiếng nói: “Các vị không thể bắt cô ấy đi. Tôi cần cô ấy chăm sóc cho tôi”.

Cảnh sát muốn thu đầu VCD mà tôi dùng để chiếu các video giảng Pháp của Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ chồng tôi đã ngăn họ lại và nghiêm giọng nói: “Đó là của tôi. Đừng động vào nó”. Cảnh sát đã không động đến nó nữa. Khi đó mẹ chồng tôi đã hơn 80 tuổi.

Sự tốt bụng của mẹ chồng tôi

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi đã có lần bị giam giữ phi pháp trong một Trại tạm giam. Sau khi tôi được thả, phần lớn các thành viên trong gia đình chồng tôi và họ hàng đều lạnh nhạt với tôi. Mẹ chồng tôi thì không như thế. Bà ân cần nắm lấy tay tôi và nói trong nước mắt, “Con đã phải chịu khổ nhiều rồi”. Sự tử tế của bà làm tôi cảm động đến rơi lệ.

Không lâu sau khi tôi được thả, cảnh sát bắt đầu đến nhà chúng tôi để sách nhiễu. Dưới áp lực rất lớn, chồng tôi đã ngã bệnh và qua đời sau đó không lâu.

Trong lúc vô cùng đau lòng về cái chết của con trai, mẹ chồng vẫn nhắc nhở tôi thường xuyên học Pháp, luyện công, và tôn kính Sư phụ. Bà đối tốt với tôi như vậy vì có lần tôi đã nói với bà, “Con là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ của con dạy chúng con phải tốt với mọi người. Cũng chính là Sư phụ đã dạy con phải tốt với mẹ”.

Có lần mẹ chồng nói với tôi, “Nếu mẹ biết đọc và không bị điếc, thì mẹ cũng sẽ học Pháp Luân Đại Pháp”.

Lời hứa với mẹ chồng tôi

Cũng đã hơn mười năm kể từ khi tôi chuyển đi xa hơn 1.000 cây số, còn mẹ chồng tôi về quê sống cùng các con khác của bà. Do khoảng cách xa xôi lại thêm một thực tế là cảnh sát luôn theo dõi thẻ ID của tôi, nên tôi khó mà đến thăm bà được.

Tôi vẫn nhớ cái ngày mà chúng tôi chia ly. Mẹ chồng đã nắm chặt tay tôi và hỏi, “Đến khi nào mẹ con mình mới gặp lại nhau hả con?”

Tôi nói với bà một cách trịnh trọng, “Đến khi Sư phụ trở về, chúng ta sẽ gặp lại. Mẹ nhất định phải đợi con nhé”. Đây là lời hứa của tôi đối với mẹ chồng tôi.

Hiện giờ mẹ chồng tôi đã 100 tuổi rồi. Con gái tôi kể rằng bà nội cháu từng mấy lần bị bệnh nặng, các cô chú đều đã chuẩn bị sẵn sàng cho đám tang, nhưng lần nào bà cũng phục hồi một cách thần kỳ.

Trong tâm tôi biết rằng Sư phụ đã kéo dài sinh mệnh cho bà vì sự tử tế của bà đối với các đệ tử Đại Pháp. Bà đã được phúc báo.

Cuộc bức hại này sẽ sớm kết thúc, và ngày Sư phụ Lý trở lại Trung Quốc sẽ không còn lâu nữa. Tôi hy vọng mẹ chồng tôi có thể giữ lời hứa đến lúc đó và có thể tận mắt nhìn thấy Sư phụ. Tôi cũng hy vọng rằng mẹ con tôi sẽ gặp lại nhau, như tôi đã hứa với bà.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/7/470453.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/13/215638.html

Đăng ngày 10-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share