Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-07-2023] Nhiều năm qua, tôi một mình đi phát tặng lịch để bàn in chân tướng, nhưng năm nay có một học viên tham gia cùng tôi. Để lịch ở nhà đồng tu này không thuận lợi nên chúng tôi đã để hết ở nhà tôi. Tôi mang theo 50 quyển lịch tới trạm xe buýt, chia thành hai túi, tôi và đồng tu mỗi người mang một túi, rồi phát tặng cho những người chúng tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.

Có lần, chúng tôi lên kế hoạch tới một khu chợ ở ngoại ô xa và nửa đường tôi sẽ phải chuyển tuyến xe buýt. Hôm đó, trời mưa to gió lớn. Nhưng tôi vẫn quyết định đeo hai túi lịch trên lưng rồi khởi hành.

Sau nhiều nỗ lực vượt qua tình trạng thời tiết xấu, cuối cùng tôi cũng tới được trạm xe buýt. Do trời mưa nên không có nhiều người ở đó. Vị học viên kia tới không kịp chuyến xe này. Khi tất cả những hành khách khác đã lên xe, tôi nghĩ: Mình có lên luôn không? Nếu tôi lên, học viên kia sẽ không gặp được tôi; nếu không lên, tôi phải đợi chuyến xe tiếp theo sẽ tới trong 20 phút nữa. Lúc đó tôi đã quá mệt nên quyết định lên xe.

Xe buýt bắt đầu lăn bánh ngay khi tôi ngồi xuống. Khi thấy ngoài trời đang mưa, tôi thực sự lo lắng và tim tôi đập thình thịch: Mình phải làm sao đây? Mang nhiều lịch thế này, mình không thể phát tặng hết được. Sau đó tôi nghĩ, có phải Sư phụ Lý Hồng Chí đang dùng tình huống này để khảo nghiệm tôi không? Có Sư phụ, có Pháp ở đây, tôi không được dừng bước. Tôi phải buông bỏ chấp trước ỷ lại và tâm sợ khổ. Tôi phải tiến về phía trước. Tôi là một lạp tử của Đại Pháp và một mình tôi cũng có thể phát tặng lịch được.

Trời vẫn mưa khi tôi tới nơi. Chỉ có một vài người đang đi bộ trên đường cái. Tôi cố gắng mang túi của mình tới một chiếc ghế dài ở điểm xe buýt. Tôi sắp xếp lại và sẵn sàng lên đường. Có một phụ nữ đi ngang qua, nên tôi lấy một quyển lịch đưa cô ấy và nói: “Chào cô, tôi tặng cô một quyển lịch để bàn may mắn này. Tôi hy vọng cô có thể minh bạch chân tướng và nhận được phúc báo!” Cô ấy nhận và cảm ơn tôi.

Tín tâm của tôi tăng gấp bội. Tôi mang hai túi lịch di chuyển về phía chợ. Khi tôi tới, chợ vắng tanh, không có một bóng người trên con đường dài hàng trăm mét. Một mặt chợ giáp với đường ray xe lửa và mặt còn lại giáp ruộng rau. Bình thường người qua lại cũng ít. Mặc dù hôm đó là ngày họp chợ, nhưng đó là ngày mưa gió ẩm ướt, nên một người bán rau cũng không có, nói gì đến khách tới mua.

Tôi thực sự rất thất vọng. Vai thì đau nhức. Tôi muốn nghỉ ngơi, nhưng nước ngập mặt đất nên tôi đành chịu. Tôi nhìn quanh và nghĩ: Không ai ở đây. Mình sẽ phát tặng lịch cho ai đây? Mình đến đây uổng công sao? Mình không thể mang chỗ lịch này về được. Vừa đi, tôi vừa niệm trong tâm: “Xin Sư phụ giúp con. Xin Sư phụ đưa những người hữu duyên đến chỗ con!”

Cứ như thế, tôi thấy có động lực. Có Sư phụ ở bên, tôi không sợ gì cả. Một phụ nữ trẻ đi bộ về phía tôi. Tôi nhanh chóng lấy ra một quyển lịch và nói: “Chào em gái, năm mới sắp đến rồi. Đây là một quyển lịch để bàn may mắn dành cho em. Chúc em năm mới may mắn! Bên trong có chân tướng. Em về nhà hãy xem thật kỹ nhé.”

Cô ấy cảm ơn tôi và chuẩn bị rời đi. Tôi hỏi xem cô ấy đã nghe về việc làm Tam thoái chưa. Cô ấy nói cô ấy đã từng nghe, nhưng chưa thoái. Tôi tiếp tục nói: “Tại sao em không làm Tam thoái? Sử dụng bí danh hay tên thật đều được. Thần chỉ nhìn nhân tâm thôi. Thần sẽ bảo hộ em khi đại nạn đến, miễn là em đã thoái. Khi em gia nhập Đảng, em đã thề đi theo nó. Cái Đảng này đã làm nhiều việc xấu ác. Nếu còn là thành viên của nó, em sẽ nguy hiểm khi trời diệt nó.“

Cô ấy nói mình chỉ gia nhập Đoàn, Đội. Tôi gợi ý: “Em dùng bí danh ‘Đắc Phúc’ để thoái nhé.” Cô ấy đồng ý thoái. Tôi nói tiếp: “Hãy thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’, như thế em sẽ gặp dữ hóa lành, và được bình an trong đại dịch.” Cô ấy cảm ơn tôi. Tôi nói cô ấy hãy tạ ơn Sư phụ của Đại Pháp.

Một người đàn ông ở độ tuổi 50 đi về phía tôi. Tôi nhanh chóng gặp anh ấy và nói: “Xin chào, anh khỏe không? Năm mới đang đến gần, tôi muốn tặng anh một quyển lịch năm mới, trong đó có chân tướng. Quyển lịch này có thể mang đến may mắn cho anh. Khi về nhà hãy xem kỹ nhé.”

Anh ấy hỏi: “Là tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp phải không?”

Tôi trả lời: “Đúng rồi. Pháp Luân Đại Pháp dạy con người hướng thiện và nâng cao tiêu chuẩn đạo đức. Đây là một môn tu luyện Phật gia và mang lại lợi ích to lớn nhất cho xã hội.”

“Một đảng chính trị thậm chí cấm cả Chân-Thiện-Nhẫn [nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp]. Anh xem chuyện này có bình thường không? Một môn tu luyện tốt như vậy, nhưng cựu lãnh đạo ĐCSTQ là Giang Trạch Dân vẫn nhất quyết đàn áp. Họ dàn dựng ra vụ tự thiêu Thiên An Môn giả mạo, lừa dối người dân, vu khống Pháp Luân Đại Pháp và thậm chí là mổ cướp nội tạng các học viên Đại Pháp để thu lợi. Họ đã phạm một tội ác tày trời chưa từng có trên trái đất này. Bây giờ, trời sẽ diệt nó, và chúng ta đừng nghe theo những lời dối trá của ĐCSTQ và trở thành con dê thế tội cho nó. Chúng ta cần thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó sớm nhất có thể.”

Anh ấy nói với tôi rằng mình không phải Đảng viên, nhưng đã đeo khăn quàng đỏ. Tôi nói: “Vậy anh hãy sử dụng bí danh ‘Quang Minh’ để thoái nhé.”

Anh ấy nói: “Được.” Tôi chúc anh ấy có một tương lai tốt đẹp. Anh ấy nói cảm ơn tôi, nhưng tôi bảo anh hãy tạ ơn Sư phụ Lý Hồng Chí.

Khi tôi đi bộ phát tặng tài liệu chân tướng, ngày càng có nhiều người xuất hiện trên đường. Sư phụ đang giúp tôi đưa người hữu duyên tới. Được Sư phụ gia trì, không một người nào từ chối nhận lịch khi tôi tặng họ. Tôi chỉ còn lại vài quyển khi trở lại điểm xe buýt và đã phát xong trên đường về nhà. Thậm chí có chín người làm tam thoái ngày hôm đó.

Tôi biết rất rõ rằng chính Sư phụ đã làm hết thảy. Các đệ tử Đại Pháp chúng ta chỉ cần có mong muốn cứu người. Nếu chúng ta hoàn toàn tín Sư tín Pháp, Sư phụ sẽ triển hiện thần tích lúc chúng ta lâm vào bước đường cùng.

Cái khổ cái mệt đã giúp tôi đề cao và tôi biết ơn sự bảo hộ của Sư tôn. Tôi thực sự may mắn. Tôi giữ vững một chữ trên con đường tu luyện của mình, đó là: Tín! Tôi làm bất cứ điều gì Sư phụ bảo làm: Cứu thêm nhiều người, gấp rút cứu người!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/7/8/462654.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/8/211229.html

Đăng ngày 22-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share