Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-11-2023]

Dưới đây là một số câu chuyện cảm động do các học viên ở vùng chúng tôi chia sẻ về việc chúng tôi đã đề cao tâm tính như thế nào trong năm vừa qua.

Tu Nhẫn ở nhà

Chồng tôi có bốn bể cá vàng. Một đêm khi về đến nhà sau một bữa tiệc, anh ấy phát hiện nhiều cá đã bị chết. Anh ấy nghĩ tôi đã đầu độc chúng, rồi mất kiểm soát, anh ấy bắt đầu chửi rủa tôi.

Tôi nhớ Sư phụ yêu cầu chúng ta phải Nhẫn, nên tôi vẫn điềm tĩnh. Tôi cảm nhận một luồng năng lượng ấm áp bao bọc toàn thân thể mình – đó là một trải nghiệm thực sự đặc biệt. Cuối cùng, chồng tôi nhận ra rằng anh ấy đã nhầm lẫn khi bỏ thêm quá nhiều chất làm sạch vào trong bể cá.

Trước đây, quan hệ của chúng tôi không tốt, chồng tôi có tính cáu bẳn và hay la hét. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không còn tranh cãi nữa. Thay vì la hét lại anh, tôi đưa các con đi khỏi nhà. Tôi cảm thấy đó là một giải pháp chấp nhận được, nhưng sau đó tôi nhận ra rằng đó chỉ là tránh né vấn đề ở bề mặt.

Một bước ngoặt đã đến khi chồng tôi phát bệnh về não. Anh không thể tự chăm sóc bản thân và bác sỹ nói rằng tình trạng của anh không cách nào chữa được. Tôi đã đưa anh về nhà và bật băng giảng Pháp của Sư phụ cho anh nghe. Dần dần, chồng tôi lấy lại được khả năng vận động. Tôi khuyến khích anh ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và khả năng đọc của chồng tôi cải thiện hàng ngày. Sự tiến triển của anh ấy khiến các bác sỹ đều kinh ngạc.

Hiện giờ, chồng tôi có thể tự làm một số việc vặt trong nhà, và tính khí của anh đã cải thiện rất nhiều. Đôi khi, khi tôi đang nấu ăn trong bếp, anh mở hé cửa và nói, “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Tôi đáp, “Đúng rồi, Pháp Luân Đại Pháp hảo. Anh niệm giỏi quá!” Anh ấy quay về phòng mình với vẻ hài lòng.

Nhiều năm trôi qua, tôi nhận ra rằng dần dần tôi không còn bất kỳ sân hận nào đối với chồng tôi nữa, và tôi rất an hòa.

Tu bản thân khi tham gia các hạng mục Đại Pháp

Trong thời gian đại dịch COVID, tôi phụ trách việc giao phát tài liệu giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho các học viên, nhưng việc hạn chế phong tỏa khiến tôi lo lắng.

Tôi bắt đầu phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp tôi. Các học viên khác và tôi đã thảo luận để tìm ra giải pháp giao phát tài liệu và chúng tôi đã thiết lập lại được nhóm học Pháp ở một địa điểm thích hợp.

Về phương diện tu tâm tính, điều quan trọng nhất là nhận ra tâm vị tư.

Chồng tôi bị sự tuyên truyền của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đầu độc sâu sắc. Ông ấy không tin vào bất cứ điều gì và từ chối nghe chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.

Hàng ngày, tôi tham gia học Pháp nhóm và nỗ lực giảng chân tướng, nhưng tôi cũng nhận rõ trách nhiệm ở nhà của mình. Tôi biết mình phải tử tế với gia đình và nghĩ cho mọi người. Do đó, trước khi ra khỏi nhà, tôi đều chuẩn bị chu đáo mọi việc mà chồng tôi có thể cần.

Mặc dù tôi cho rằng mình đã làm rất tốt, nhưng mỗi khi tôi về hơi muộn là ông ấy rất khó chịu. Tôi nghĩ: “Tôi đã làm rất nhiều cho anh và rất chu đáo với anh. Sao anh lại đối xử với tôi như thế?”

Biết rằng không có gì là ngẫu nhiên, tôi bình tĩnh lại và đo lường tâm tính của mình theo các tiêu chuẩn của Đại Pháp.

Tôi phát hiện ra rằng, mặc dù những việc tôi làm là tốt, nhưng tôi chưa thể chu toàn các việc ở nhà, vậy chẳng phải là biểu hiện của tâm vị tư sao. Tôi chỉ nghĩ đến việc riêng của mình mà quên mất rằng chồng tôi phải chật vật mới chuẩn bị được bữa trưa cho bản thân. Tôi đã không đứng ở góc độ của chồng để nghĩ cho ông ấy.

Khi nhận ra chấp trước này, tôi đã hiểu được tầm quan trọng của vấn đề nghĩ cho người khác trước. Tôi quyết định loại bỏ sự ích kỷ của mình.

Tôi nhận ra hành vi của chồng là khảo nghiệm đối với tôi và là cơ hội để tôi đề cao tâm tính. Sự oán hận trong tôi đã biến mất, tâm tôi bừng sáng. Thật ngạc nhiên, sau khi tôi thay đổi thái độ, chồng tôi không còn phàn nàn về việc tôi ra ngoài nữa.

Thời gian để tu luyện còn lại rất hữu hạn, chùng ta cần hiểu rõ tầm quan trọng của việc học Pháp. Chỉ như vậy chúng ta mới có thể tinh tấn làm tốt ba việc và đạt được sự kỳ vọng của Sư phụ.

Luôn bảo trì chính niệm

Trong những năm qua, một số học viên địa phương từng tích cực tham gia các hạng mục Đại Pháp đã qua đời, gây ra một tổn thất to lớn.

Tôi hiểu rằng điều cốt yếu của tu luyện nằm ở việc học Pháp nhập tâm, không phải ở hình thức. Chúng ta cần phải đo lường mọi việc trong cuộc sống theo Pháp, chỉ đạo mọi niệm đầu và hành vi của chúng ta bằng chính niệm, đặc biệt trong những thời khắc nguy nan.

Việc phát chính niệm rất trọng yếu, chúng ta nhất định không được làm chiếu lệ. Ngoài ra, chúng ta cũng cần theo kịp trong việc luyện công để chuyển hóa bản thể, điều này cũng rất quan trọng, và có thể giúp phủ nhận an bài của cựu thế lực.

Trong trải nghiệm cá nhân của mình, tôi phát hiện việc phủ nhận can nhiễu ngay từ bề mặt là rất quan trọng. Đôi khi trong lúc học Pháp, thị lực của tôi bị nhòe, không nghe rõ những người khác đọc, cảm thấy mê mờ, bị bỏ mất đoạn, hoặc cảm thấy thân thể không thoải mái. Nhận ra đó là những trở ngại đối với việc học Pháp của mình, tôi ngay lập tức nghĩ, “Ta là đệ tử của Sư phụ, các ngươi không được phép bức hại ta”. Ngay khi tôi có niệm đầu này, tất cả các hiện tượng không phù hợp đều biến mất.

Trạng thái tu luyện phản ánh tín tâm của chúng ta vào Pháp

Sư phụ giảng:

“Bấy giờ tôi muốn sự chuyển hóa của bề mặt thân thể và bộ phận đã tu xong là hiệp điệu với nhau, để thân thể trong tu luyện mà ly khai khỏi trạng thái con người, để đệ tử tu luyện dùng chính niệm của mình mà bảo trì trạng thái giống như con người.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles)

“Điều tôi muốn thì dẫu khiến lịch sử quay trở về mà làm lại hết thì cũng phải [làm] để hoàn thành việc của tôi. Đó là nội dung và quá trình cần thiết trong Chính Pháp; đó không phải nói về việc của Pháp Chính Nhân Gian.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles)

Sau khi đọc Pháp của Sư phụ, tôi đã băn khoăn, “Hiện nay đã đến cuối của tiến trình Chính Pháp, khi nào các học viên mới đạt tới trạng thái mà Sư phụ yêu cầu? Sư phụ phải tiếp tục Chính Pháp trong bao lâu, và Sư phụ còn phải chịu đựng cho các học viên chúng ta bao nhiêu nữa?”

Hai ngày sau, một điều gì đó khác thường đã xảy ra. Tôi thấy các dòng chữ trên Tuần báo Minh Huệ trở nên to hơn trước đây mà tôi từng đọc, và điều tương tự cũng xảy ra khi tôi đọc các kinh sách khác. Tôi nhận ra rằng mắt tôi có thể phóng đại những gì tôi đọc. Sáng hôm ấy, theo bản năng tôi vớ lấy kính mắt của mình, nhưng ngay khi tôi chuẩn bị đeo kính lên thì gọng kính bị gãy. Đó là thể hiện cho tôi rằng tôi không cần đeo kính nữa, và tôi không đeo kính kể từ đó. Thậm chí tôi có thể đọc được bản Chuyển Pháp Luân khổ nhỏ mà không có bất kỳ vấn đề nào.

Mặc dù trong quá khứ tôi đã có một số trải nghiệm thần kỳ, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng các học viên có thần thông. Sư phụ đã giảng bài này vào năm 2006, và theo đó, các học viên cần phải đạt đến trạng thái mà Sư phụ kỳ vọng.

Suy ngẫm về vấn đề này, tôi nhận ra rằng nếu chúng ta có thể nghiêm khắc yêu cầu bản thân, dần vứt bỏ được hết các quan niệm và nhân niệm đã được hình thành trong thế gian con người, thì trạng thái của Thần sẽ hiển lộ. Nếu tất cả các học viên đều đạt đến trạng thái đó, thì hoàn cảnh của chúng ta sẽ ra sao? Tà ác đã bị thanh trừ từ lâu, và những ai được đặt định được cứu đều sẽ được cứu.

Từ 2006 đến nay đã 16 năm trôi qua. Tôi tự hỏi tại sao phải mất thời gian lâu đến thế tôi mới lĩnh ngộ được nội hàm của Pháp. Câu trả lời rất rõ ràng – tôi đã học Pháp không tốt. Mặc dù tôi học Pháp hàng ngày, nhưng đã không nhập tâm, và tôi thường xuyên bị nghiệp tư tưởng khống chế. Tôi đã rất khó tập trung khi đọc Pháp, dẫn đến chỉ đạt được một thể ngộ hạn chế về các Pháp lý. Hậu quả là, tôi làm ba việc rất kém, và thân thể tôi xuất hiện tình trạng lão hóa. Tôi năm nay đã 80 tuổi, tôi cảm thấy tiếc nuối vì đã bỏ phí quá nhiều thời gian quý báu. Thật đáng buồn!

Sư phụ, với sự từ bi hồng đại, đã liên tục kéo dài thời gian Chính Pháp. Chúng ta phải trân quý thời khắc quý báu này và không ngừng tự chính lại bản thân. Việc chúng ta phải từ bỏ các chấp trước, cải biến quan niệm và tu xuất vị tha là rất cấp bách.

Đại Pháp vượt qua y học hiện đại

Tôi xin chia sẻ trải nghiệm kỳ diệu của một đồng nghiệp thể hiện uy lực phi thường của Đại Pháp!

Khi người ta có suy nghĩ tích cực về Đại Pháp, thì có thể tạo nên một sự khác biệt to lớn. Một đồng nghiệp, mà trước đây tôi đã từng chia sẻ với bà chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp, cùng gia đình của bà ấy, đã thoái ĐCSTQ. Sau khi về hưu, bà thường đến thăm tôi và lắng nghe khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Thỉnh thoảng bà đọc cùng tôi. Bà không tu luyện, nhưng bà thừa nhận Pháp Luân Đại Pháp hảo.

Vào năm 2012, chân trái của chồng bà mọc một khối u khá lớn. Đầu tiên, ông mặc kệ nó. Dần dần, khối u ấy ngày càng lớn lên, gây đau đớn và cuối cùng gây trở ngại cho ông trong việc đi lại. Lo lắng, ông đã đến viện khám và được chẩn đoán rất đáng ngại. Bác sỹ nói, “Cái u lớn này cần phải phẫu thuật, nhưng chúng tôi không biết nó lành tính hay ác tính. Nếu là lành tính, thì chúng tôi có thể tiếp tục phẫu thuật, nhưng nếu là ác tính, thì chúng tôi có thể cần phải cắt cụt cái chân này”.

Bà đồng nghiệp kể với tôi chuyện gì đã xảy ra và chúng tôi đã đến bệnh viện thăm chồng bà. Ông ấy đã trở nên đặc biệt yếu, người chỉ còn da bọc xương. Tôi bèn khuyên ông, “Ông tin tưởng vào Đại Pháp như vậy, ông nên cầu Sư phụ cứu ông đi!” Đêm trước ngày diễn ra phẫu thuật, đồng nghiệp của tôi đã cầu xin Sư phụ bảo vệ ông nhà và gia đình họ.

Trong cuộc phẫu thuật ngày hôm sau, khi bác sỹ bắt đầu rạch vào khối u, một việc lạ lùng đã xảy ra – khối u ấy tự tách ra! Mọi người có mặt ở đó, gồm cả các bác sỹ và y tá, đã thốt lên, “Lạ quá, thực sự kinh ngạc!” Kết quả xét nghiệm khẳng định khối u đó là ác tính.

Điều thần kỳ này đã khiến tôi rơi lệ. Pháp Luân Đại Pháp vượt xa những giới hạn của y học hiện đại.

Mâu thuẫn giúp chúng ta đề cao

Năm đó, tôi tham gia một nhóm học Pháp mới nơi mà tôi đã thấy nhiều học viên mắc lỗi khi họ đọc Chuyển Pháp Luân. Ai đó đọc quá nhanh làm những người khác khó mà theo kịp.

Tôi nhận thấy tình trạng này đáng lo ngại và tôi âm thầm phê phán họ: “Sao các học viên này coi thường việc học Pháp như vậy?” Tự ngã của tôi nổi lên. Khi tôi cố chỉnh sửa các lỗi sai của họ, tôi phát hiện tôi càng chỉnh sửa, thì lỗi có vẻ càng nhiều. Tôi cảm thấy dường như một số học viên không chịu nhận lỗi của họ.

Một hôm, có một học viên lạ tham gia vào nhóm, cô ấy đọc Pháp rất chậm rãi. Đúng như dự đoán, vị học viên luôn đọc nhanh đã mắc nhiều lỗi hơn. Khi tôi chỉ ra cho họ, thì bà ấy trở nên mất kiên nhẫn và tranh cãi. Tuy nhiên, người học viên mới gia hiệu cho tôi hãy im lặng.

Sau buổi học Pháp đó, đồng tu này đã chia sẻ kinh nghiệm của chính cô trong việc học Pháp. Cô thừa nhận lúc mới đầu đọc Chuyển Pháp Luân cô cũng mắc nhiều lỗi. Một học viên đã sửa cho cô và nói, “Đọc không đúng có thể gây ra việc hiểu sai các Pháp lý”.

Sau đó cô đã chia sẻ một nhận thức sâu sắc – mỗi chúng ta đều đại diện cho thế giới của mình. Mọi chúng sinh trong phạm vi của chúng ta đều làm theo sự dẫn dắt của chúng ta. Nếu chúng ta đọc Pháp không đúng, chẳng phải họ cũng lý giải Pháp sai sao? Làm sao chúng ta có thể thực sự đồng hóa với Pháp?

Thật ngạc nhiên, mọi người đều đồng ý với cô ấy. Sự việc này đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong tôi. Tôi tự hỏi vì sao các học viên chấp nhận ý kiến của cô ấy mà không phải của tôi. Điều đó cho thấy cách tiếp cận của tôi với các đồng tu phơi bày các chấp trước của tôi vào tranh đấu, tật đố, không kiên nhẫn và chứng thực bản thân.

Cụm từ “nghĩ cho người khác trước” đã vang vọng trong tâm tôi mấy ngày sau đó. Tôi nhận ra rằng nếu tôi không nghĩ cho người khác, thì tôi chưa thực sự từ bi. Vị tha và từ bi là một yêu cầu đối với các học viên Đại Pháp, và là biểu hiện đặc tính của vũ trụ mới. Bằng việc loại bỏ các yếu tố biến dị ô nhiễm của văn hóa Đảng, bản tính tiên thiên chân thực của chúng ta sẽ dần hiển lộ.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/11/13/445210.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/12/23/213438.html

Đăng ngày 16-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share