Bài chia sẻ của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-07-2023] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã ngoài 70 tuổi và sống ở vùng thôn quê. Sau khi bước vào tu luyện Đại Pháp, Tôi đã có những trải nghiệm tuyệt vời và muốn được viết ra đây cùng chia sẻ với các đồng tu.

Khỏi bệnh thận giai đoạn cuối

Năm 1998, tôi bị chẩn đoán mắc chứng suy giảm chức năng thận (Protein niệu) dẫn đến tình trạng urê huyết (thận không thể lọc hết độc tố trong máu). Tôi bị phù nề toàn thân và khuôn mặt biến dạng hoàn toàn. Tôi không thể nằm ngủ hay cử động được, tình trạng sức khỏe của tôi nhanh chóng xấu đi.

Một số người giới thiệu với con gái tôi rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp có thể giúp chữa khỏi bệnh, nên cháu bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân cho tôi nghe. Lúc đầu tôi không chịu tiếp nhận và yêu cầu cháu dừng đọc sách. Nhưng con gái tôi nhất quyết muốn đọc cuốn sách đó cho tôi nghe. Toàn thân tôi chấn động khi ghe cháu đọc đến đoạn:

“ Đã làm người luyện công thì trước hết phải làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, phải Nhẫn”. (Bài giảng thứ chín, Chuyển PhápLuân)

Tôi nghĩ, thật tốt nếu trở thành người như vậy. Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy như có ai đó đánh vào đầu tôi ba lần, sau đó như là có nước lạnh dội từ trên đỉnh đầu xuống toàn thân. Tôi bắt đầu cáu gắt và nói nhảm. Sau đó, tôi có cảm giác một vật sắc nhọn đâm vào thận khiến tôi đau đớn nhảy dựng lên. Người thân trong gia đình cho là tôi sắp ra đi và đang trong tình trạng mê sảng.

Tôi đứng dậy đi tắm nhưng lại cảm thấy như toàn thân ướt sũng. Tôi thấy đói và muốn ăn thứ gì đó. Mọi người trong gia đình tôi thực sự lúng túng và không biết chuyện gì đang diễn ra vậy. Lúc đó, cơ thể tôi đã giảm phân nửa phù nề so với lúc trước. Tôi ăn một bữa tối ngon lành vì đã nhiều ngày tôi không thể ăn uống.

Đó là lúc tôi bắt đầu quan tâm đến việc học Pháp Luân Đại Pháp. Sau bữa tối, tôi đến tham gia nhóm học Pháp gần nhà. Gia đình tôi cùng đi vì họ thấy lo lắng về “hành xử kỳ quặc” của tôi.

Tôi phải đứng nghe các học viên đọc Chuyển Pháp Luân vì vẫn chưa thể ngồi xuống bình thường. Khi họ đọc xong, tôi cùng họ luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Thật khó khăn để giữ tay trong tư thế bão luân khi luyện đến bài công pháp thứ hai, nhưng tôi vẫn cố gắng hoàn thành. Sau đó, tôi nôn thốc nôn tháo nhưng không cảm thấy mệt hay khó chịu.

Ba ngày sau, toàn thân tôi nóng ran đến mức vô cùng khó chịu. Mặc dù nhiệt độ ngoài trời rất lạnh, nhưng tôi vẫn lấy nước giếng đổ vào chậu để tắm. Tắm rửa xong, tôi leo lên giường và ngủ thiếp đi, một lúc sau cả nhà đều nhìn tôi, sờ mó xem tôi đã chết chưa. Khi tôi thức dậy vào ngày hôm sau, khắp người tôi nổi đầy các mụn nước to, một số có màu đen và tím ngắt nhưng tôi lại cảm thấy nhẹ nhàng và rất thoải mái.

Tất cả các mụn nước đều nhanh chóng biến mất trước khi tôi kịp nhận ra chúng và da tôi bình thường trở lại. Kể từ đó, tôi đã khỏi bệnh và cuộc đời bước sang trang mới. Thật vui mừng khôn xiết và không lời nào có thể diễn tả hết sự biết ơn của tôi với Sư phụ Lý, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi sống trong một địa khu nhỏ nên hầu hết mọi người ở đó đều biết câu chuyện hồi phục kỳ diệu của tôi. Nhiều người trong số họ cũng bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi chứng kiến kỳ tích đến với tôi.

Học chữa Hán

Tôi chưa từng được đi học nên không biết đọc chữ, vì thế tôi rất lo mình không đọc được kinh sách Đại Pháp. Một ngày nọ, tôi lo lắng đến mức ngồi đó ôm cuốn sách Đại Pháp trên tay, rồi ngủ thiếp đi mà không hề hay biết. Tôi nằm mơ thấy mình đang cầm một cuốn sách màu vàng và đọc được hết các chữ trong đó. Khi đọc xong một trang, trang khác lại tự động hiện ra, tôi hào hứng đọc tiếp. Sau khi tỉnh dậy, tôi nhìn thấy cuốn Chuyển Pháp Luân trên tay và bắt đầu đọc thử, thật ngạc nhiên là tôi lại biết hết các chữ trong cuốn sách và có thể đọc được. Tôi vui mừng khôn xiết và không ngừng cảm ân Sư phụ.

Chồng tôi không tin cho đến khi tôi đọc sách cho ông ấy nghe, thậm chí tôi còn đọc được cả những từ khó. Ông ấy vô cùng sửng sốt và chạy đi báo tin cho mọi người. Người dân sống xung quanh lại có dịp xôn xao bàn tán. Dân làng vô cùng chấn động khi một người chưa từng đi học lại có thể đọc được sách.

Một hôm, trong lúc tôi đang đọc sách Chuyển Pháp Luân thì các chữ trong cuốn sách hiện lên trong đầu, cảm giác tuyệt vời không thể diễn tả được. Từ đó trở đi, tôi không chỉ đọc được chữ mà còn hiểu được ý nghĩa đằng sau mỗi chữ.

Sư phụ luôn ở bên chúng ta

Khi cuộc đàn áp bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, tôi rất lo lắng và đã ba lần đến Bắc Kinh thỉnh nguyện vì tín ngưỡng của mình. Có một lần, khi chúng tôi đang trên đường từ Bắc Kinh về nhà thì trời đổ mưa to. Tôi cùng các đồng tu dừng chân ở một ga tàu trong khi nước ngập xung quanh. Chúng tôi lấy một số tờ báo và trải trên nền nhà ga. Chúng tôi cùng tựa vào nhau nghỉ ngơi và cứ thế ngủ cho đến sáng. Nhưng khi tỉnh dậy, ai nấy đều khô ráo, tờ báo dưới nền đất cũng không hề bị ướt dù trời mưa suốt đêm.

Tất cả chúng tôi đều ngạc nhiên và nhận ra Sư phụ luôn ở bên, chăm sóc và bảo hộ cho chúng tôi.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/7/13/462851.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/19/210891.html

Đăng ngày 27-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share