Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-09-2023] Tôi sống với cha mẹ chồng từ lúc kết hôn đến nay đã vài chục năm. Tất cả chúng tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mặc dù chúng tôi chưa bao giờ xảy ra tranh chấp gì lớn, nhưng đôi khi tôi thấy khó chịu và không thể nhẫn với họ. Nhưng chúng đều là cơ hội tốt để tôi hướng nội và tu luyện chính mình.
Mẹ chồng tôi là người tiết kiệm nên không thích vứt bỏ thứ gì. Bà thường chất đồ đạc ở bất cứ nơi nào có chỗ trống trong nhà, chẳng hạn như dưới bàn ăn, dưới ghế, hay bên cạnh bếp lò. Khi lau dọn nhà, tôi phải cất đồ đạc đi, nhưng vài ngày sau chúng lại được chất thành đống như trước.
Một buổi sáng, trong lúc cả nhà đang ăn sáng, tôi nhìn xuống đống đồ đạc của mẹ chồng, trong tâm đột nhiên cảm thấy khó chịu. Nhưng rất nhanh, tôi ý thức được và tự hỏi bản thân tại sao lại khó chịu, một học viên Đại Pháp có nên có tư tưởng tiêu cực như vậy không? Đống đồ đạc kia nhìn không thuận mắt tôi, nhưng điều gì trong tâm tôi bị dẫn động? Những câu hỏi này giúp tôi nhận ra mình có thái độ coi thường mẹ chồng, không phải vì bà làm sai, mà vì bà đã không phù hợp với tiêu chuẩn của tôi. Tôi lúc nào cũng không coi trọng thói quen của bà bởi vì tôi quá chấp trước vào quan niệm bản thân, vậy nên gốc rễ của vấn đề chính là ở tôi.
Trí huệ cổ xưa của lòng hiếu thảo
Người Trung Quốc cổ đại nhấn mạnh lòng hiếu thảo hơn tất cả mọi thứ; con dâu thức dậy sớm mỗi sáng để giúp đỡ cha mẹ chồng những công việc buổi sáng. Nhưng trong xã hội Trung Quốc hiện đại, mọi thứ đều bị đảo ngược, người lớn phải phục vụ người trẻ. Thay vì chăm sóc cha mẹ chồng, nhiều người thường bào chữa cho việc không hiếu kính của mình bằng cách nói rằng cha mẹ chồng đã không chu cấp nhiều hỗ trợ tài chính khi họ kết hôn hoặc giúp đỡ khi họ cần. Tôi thậm chí đã gặp một số đồng tu cũng ôm giữ quan điểm sai lệch này.
Cha mẹ chồng tôi
Mặc dù cha mẹ chồng tôi đã hơn 80 tuổi nhưng mỗi ngày, họ đều thức dậy lúc 3 giờ sáng để luyện một mạch năm bài công pháp. Trong phương diện này, họ nghiêm khắc yêu cầu bản thân tốt hơn nhiều so với vợ chồng tôi.
Tu luyện Đại Pháp giúp họ khoẻ mạnh, thỉnh thoảng có gặp khó chịu thì rất nhanh chóng vượt qua. Cha chồng tôi rất tinh tấn trong tu luyện. Ông thường chạy xe đạp điện đi liên lạc với các đồng tu, gồm cả những đồng tu không tinh tấn, cả khu vực nông thôn lẫn thành phố. Mẹ chồng tôi cũng thường xuyên giảng chân tướng giúp mọi người minh bạch chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với các học viên Đại Pháp.
Mẹ chồng luôn giúp tôi làm việc nhà mặc dù bà tuổi đã cao. Bà chưa từng để tôi phải giặt giũ quần áo của bà. Khi tôi không có ở nhà, bà nấu cơm, lau dọn, quét sân, và trông nhà cửa. Mặc dù thỉnh thoảng tôi không thể làm việc nhà hoặc chăm sóc cha mẹ chồng mỗi ngày, đặc biệt những khi phải ra ngoài sớm và về nhà muộn để làm các việc Đại Pháp, bà chưa bao giờ nói một lời hay trách cứ tôi. Khi tôi vắng nhà, bà lo liệu mọi việc trong gia đình, và chúng tôi chưa từng có mâu thuẫn.
Biết ơn mẹ chồng
Sau khi suy nghĩ tại sao tôi lại có cảm giác không tốt đối với mẹ chồng, một hôm tôi chợt nhận ra đó chính là thiếu sót và sai lầm của tôi. Tôi rất hổ thẹn về những niệm đầu tiêu cực về mẹ chồng. Tôi không có lý do gì để coi thường thói quen của bà!
Tôi nhớ có một buổi sáng trong lúc đợi một đồng tu đến đón để cùng đi làm hạng mục Đại Pháp, tôi đang chuẩn bị đổ thau nước. Ngay khi tôi vừa nhấc thau nước lên thì đồng tu gọi gọi, vậy nên tôi đặt thau nước xuống để bắt điện thoại. Sau khi nói chuyện xong, tôi thấy mẹ chồng đã đổ thau nước đi rồi và hỏi tôi có cần bà giúp gì nữa không. Lúc đó tôi rất cảm động và cảm thấy rất biết ơn sự giúp đỡ của bà.
Thỉnh thoảng tôi mời một số đồng tu đang trải qua nghiệp bệnh đến nhà để cùng học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm để giúp họ vượt qua khó khăn. Mẹ chồng tôi sẽ học Pháp và phát chính niệm cùng với chúng tôi. Bà cũng giúp nấu cơm và lau dọn nhà cửa.
Trong những ngày đó, tâm tôi tràn ngập lòng biết ơn, tâm thái này thậm chí còn mở rộng ra những thứ khác và mọi người xung quanh. Mỗi khi tôi nhìn thấy hay nghĩ đến người khác, tôi lập tức có một cảm giác biết ơn. Khi tôi nghĩ về những người đã đối xử thiếu tôn trọng với tôi trong quá khứ, tôi cảm ơn họ đã giúp tôi đề cao tâm tính.
Khi tôi nhìn các đồng tu, tôi vô cùng biết ơn sự thấu hiểu và bao dung vị tha, sự phối hợp liên tục và vô điều kiện của họ đã đưa đến nhiều kết quả tích cực trong các hạng mục giảng chân tướng và đóng góp vào sự đề cao chỉnh thể trong tu luyện Đại Pháp. Không có gián cách giữa tôi và gia đình hoặc các đồng tu.
Từ bi đối với chúng sinh
Khi tâm tôi tràn ngập lòng biết ơn, tâm từ bi của tôi đối với chúng sinh ngày càng mạnh mẽ hơn và dung lượng tâm của tôi mở rộng. Đó chính là lòng biết ơn chân thành không có chỗ cho tư duy phụ diện. Những thứ tôi từng chấp trước vào hoặc không thể buông bỏ thì bây giờ dường như quá nhỏ bé và thậm chí còn không đáng để nhắc tới.
Tôi nhớ có một lần khi đang phát chính niệm trước đồn cảnh sát, tôi nhìn thấy các cảnh sát đang đi tới và đi qua cổng. Đột nhiên tôi cảm thấy tiếc cho họ khi xuất ra một niệm rằng rất ít người trong số họ sẽ được cứu. Nước mắt tôi chảy dài trên má và tôi có một nguyện vọng chân chính là cứu họ. Khi tâm từ bi khởi lên, tâm tôi dường như mở rộng đến mức bao phủ toàn bộ toà nhà cao hơn chục tầng. Ngay lúc đó, tôi không xem họ là cảnh sát tà ác mà là những chúng sinh chưa được cứu. Tôi cầu xin Sư phụ cho tôi cơ hội để cứu họ cũng là cho họ cơ hội được đắc cứu.
Mọi thứ trong đời tôi đều đến từ Đại Pháp. Bầu không khí trong gia đình tôi luôn tích cực bởi vì chúng tôi có Sư phụ và Đại Pháp. Chúng tôi là những đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, xưng hiệu vĩ đại nhất trong vũ trụ. Tâm tôi ngập tràn lòng biết ơn đối với Sư phụ và Đại Pháp.
Tôi biết ơn vì có cơ hội này để chia sẻ những hiểu biết hạn hẹp với các đồng tu.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/9/28/465073.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/27/212646.html
Đăng ngày 22-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.