Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-04-2023] Một vị luật sư nổi tiếng tại Trung Quốc Đại Lục đã từng đăng video kể lại câu chuyện về một vụ án. Ông chia sẻ rằng, người nhà của một đương sự tới tìm ông và đề nghị ông biện hộ vô tội cho đương sự. Vị luật sư tìm hiểu và biết được quả thực đương sự đã bị oan. Ông đồng ý thụ lý vụ án với điều kiện gia đình người này phải gửi thư khiếu nại tới các cơ quan chính phủ.

Gia đình của đương sự hoài nghi liệu kêu oan có tác dụng gì không, ai sẽ quan tâm tới đơn kêu oan của họ chứ. Luật sư trả lời: “Nếu các vị không làm thì làm sao có thể biết họ có nghe hay không? Hơn nữa, nếu không kêu oan thì chẳng phải sẽ càng oan ức sao?”

Gia đình liền chấp thuận đề nghị của luật sư và chuẩn bị 10.000 đơn kêu oan. Họ gửi đơn đến mọi địa chỉ có thể tìm được từ chính quyền trung ương đến chính quyền địa phương. Đồng thời, họ phối hợp với luật sư để tiến hành khởi kiện những kẻ đã làm sai và yêu cầu hoãn phiên tòa xét xử. Cuối cùng, tòa án đã giao lại vụ án cho viện kiểm sát, sau đó viện kiểm sát lại trả cho cảnh sát. Cuối cùng, cảnh sát đã bác bỏ vụ án trên.

Tôi cũng từng đọc một bài chia sẻ trên Minh Huệ Net. Tác giả bài viết đã gửi ít nhất 70 lá thư cho chính quyền địa phương và chính quyền trung ương sau khi tiền lương hưu của bà bị đình chỉ phi pháp vì lý do bà tu luyện Pháp Luân Công. Cuối cùng, chính quyền đã phải phục hồi toàn bộ lương hưu cho bà.

Trong những năm gần đây, khi ngày càng có nhiều luật sư nhân quyền đứng ra đại diện bào chữa cho các học viên Pháp Luân Công, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cũng tăng cường đàn áp các luật sư. Từ việc yêu cầu họ phải nộp các giấy tờ và thủ tục rườm rà để thụ lý các vụ án liên quan tới Pháp Luân Công cho đến việc ép buộc các luật sư phải rời khỏi phòng xử án, khiến họ càng gặp khó khăn hơn trong việc tìm kiếm công lý cho thân chủ – các học viên Pháp Luân Công.

Theo Bộ luật Hình sự Trung Quốc, trong quá trình truy tố có ba mốc thời gian quan trọng: 1) Cảnh sát có thể tạm giam giữ nghi phạm tới 37 ngày trước khi viện kiểm sát phê chuẩn việc bắt giữ; 2) Viện kiểm sát có thời hạn tối đa 13,5 tháng để tiến hành khởi tố bị can; và 3) Sau khi vụ việc được chuyển lên tòa án, tòa án sẽ có từ hai đến sáu tháng để tổ chức phiên tòa xét xử và đưa ra phán quyết. Nếu phiên tòa phải hoãn vì bất kỳ lý do gì, thời gian hoãn phiên tòa sẽ không được tính vào khoảng thời gian từ 2 đến 6 tháng này.

Với thông tin nêu trên, một số luật sư đã đề nghị nhắm tới khung thời gian quan trọng đầu tiên là 37 ngày và cố gắng khiến cảnh sát hủy bỏ vụ án trước khi viện kiểm sát ban hành lệnh bắt giữ chính thức. Tôi nghĩ rằng ngay cả khi chúng ta không thành công trong bước đầu tiên này, chúng ta vẫn nên tiếp tục viết thư khiếu nại cho các cơ quan chính phủ liên quan để ngăn viện kiểm sát nộp đơn lên toà án trong khung thời hạn 13,5 tháng. Nếu không thành công, chúng ta có thể yêu cầu hoãn phiên tòa để ngăn tòa án tổ chức các phiên xét xử trước khi đưa ra phán quyết cuối cùng.

Tôi đã từng đọc một tài liệu thống kê nói rằng có ít hơn 0,03% bị cáo được xử trắng án nếu tòa án tổ chức xét xử vụ án. Mặc dù tôi không thể cam đoan tính xác thực của số liệu thống kê đó, nhưng tôi nghĩ nó cũng cho thấy tầm quan trọng của việc ngăn chặn tòa án tiến hành xét xử các học viên Pháp Luân Đại Pháp ngay từ đầu.

Tất nhiên, ngay cả khi tòa án xét xử các học viên và kết án tù, chúng ta vẫn nên tiếp tục tìm công lý cho các học viên bằng cách nộp đơn kháng cáo lên các tòa án cấp cao hơn. Nếu tòa án cấp cao ra phán quyết giữ nguyên bản án ban đầu, chúng ta vẫn nên tiếp tục đòi lại công lý cho họ.

Tôi nhớ một học viên đã từng nói: “Nếu tòa án không bảo vệ công lý thì chúng ta sẽ nhờ đến xã hội để đòi lại công lý. Nếu thẩm phán không cho phép chúng ta nói chuyện trước tòa thì chúng ta sẽ nói chuyện bằng thư và đơn khiếu nại.”

Sư phụ đã giảng:

“Trong cuộc đại biến này, giảng chân tướng đã trở thành biện pháp chủ yếu cứu độ chúng sinh và con người thế gian…”

“Đấy là chiếc chìa khoá vạn năng, là chiếc chìa khoá để khai mở những việc đã bị phong kín lưu lại từ lâu nhưng đang được chúng sinh chờ đợi từ xa xưa lắm rồi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003, Giảng Pháp ở các nơi IV)

Nếu chúng ta có thể gửi thư khiếu nại đến các cơ quan công quyền liên quan để đòi lại công lý cho những học viên bị giam giữ phi pháp, bị buộc phải sống vô gia cư hoặc những người nằm trong danh sách truy nã của cảnh sát, liệu chế độ cộng sản tà ác này có còn tiếp tục làm việc vô thiên vô pháp không kiêng nể gì trong việc bắt giam hoặc kết án các học viên không?

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/4/19/458962.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/16/210334.html

Đăng ngày 19-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share