Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-09-2023] Chúng ta đã được cảnh báo về vấn đề an toàn điện thoại di động trong nhiều năm. Có nhiều học viên đã bị bắt sau khi điện thoại của họ bị cảnh sát theo dõi. Một số người đã bị kết án tù hoặc bị bức hại đến chết.

Sư phụ đã dạy chúng ta rõ ràng về vấn đề an toàn điện thoại di động:

“Cái này không có gì giảng. Chư vị mang thiết bị có thể nghe lén. Không chỉ gián điệp, hay chính phủ, bất kể ai tuỳ ý đều có thể theo dõi chư vị, vô cùng đơn giản. Chính là việc này, dù tắt hay không tắt thì cũng như nhau. Tôi đang giảng ở đây, chư vị biết đấy tà đảng Trung Cộng cũng đang nghe ở đó.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016”, Giảng Pháp tại các nơi XIV)

Tôi có biết đến một học viên cao tuổi vốn đã tu luyện trước năm 1999 và luôn mang theo điện thoại di động bên mình. Bà ấy có tính cách mạnh mẽ và tự cho mình là trung tâm. Dù bà ấy rất kiên trì làm các việc, tôi không nhận thấy tâm tính bà ấy được cải biến nhiều qua các năm và bà ấy vẫn còn những mâu thuẫn gay gắt với thân nhân trong gia đình, những người đã dần chuyển từ ủng hộ sang phản đối việc bà tu luyện Đại Pháp.

Học viên này đã làm việc tại một điểm sản xuất tư liệu lớn khi buộc phải sống xa nhà vào năm 2000 để trốn cảnh sát. Khi nhớ đến con trai, bà ấy luôn dùng điện thoại di động của mình để gọi cho con từ điểm sản xuất tư liệu. Rốt cuộc điều này làm cho cảnh sát phát hiện ra và phá hủy điểm tư liệu ấy. Hàng loạt học viên đã bị bắt và kết án tù. Tuy nhiên, bà ấy không bị kết án vì gia đình bà đã dùng quan hệ để hối lộ chính quyền và đưa bà ra ngoài.

Nhưng thay vì rút kinh nghiệm, bà ấy vẫn mang điện thoại di động bên mình ngay cả khi bà đến chỗ các học viên khác hoặc tham gia học Pháp nhóm. Khi các học viên khác khuyên bà không nên làm vậy, bà nói sẽ không làm nữa nhưng rốt cuộc vẫn mang theo nó. Chúng tôi không phát hiện ra điều này cho đến một ngày kia khi chuông điện thoại của bà ấy reo lên trong lúc học Pháp nhóm. Vì trước đó chúng tôi không biết bà ấy mang theo điện thoại, chúng tôi đã bàn bạc rất nhiều việc liên quan đến in ấn và phân phát tài liệu trong lúc điện thoại bà ấy vẫn đang bật. Không chỉ có vậy, bà ấy chưa từng thay đổi số điện thoại sau khi dùng nó trong hồ sơ kiện Giang Trạch Dân vào năm 2015. Thật khủng khiếp khi nghĩ đến việc cảnh sát đã có thể thu thập được bao nhiêu thông tin thông qua điện thoại di động của bà ấy.

Vì bà ấy không sẵn lòng thay đổi, chúng tôi đã buộc phải ngừng nhiều nhóm học Pháp. Một trong số các nhóm học thì có lần kia, cảnh sát đã tìm đến vào cái ngày ngay sau khi chúng tôi quyết định giải tán nhóm. Nhờ sự bảo hộ của Sư phụ mà không ai bị bắt vào lúc đó.

Học viên ấy cũng chấp trước vào việc đọc tin tức về các sự tình lục đục nội bộ của Đảng Cộng sản Trung Quốc và bê trễ việc học Pháp. Sau đó, bà ấy đã xuất hiện một nghiệp bệnh nghiêm trọng trên thân thể và tốn cả một gia tài để làm phẫu thuật não. Sau khi hồi phục, thay vì tranh thủ tu luyện, bà ấy luôn mang theo điện thoại và đến chỗ các học viên để nói về những việc không liên quan đến tu luyện.

Gần đây, bà ấy đã đến một điểm sản xuất tư liệu nhiều lần để tìm kiếm sự giúp đỡ của các đồng tu khác do máy tính của bà ấy không kết nối Internet được. Trong vài ngày đó, đồng tu làm kỹ thuật đã mơ thấy anh đang gặp nguy hiểm. Anh ấy hướng nội nhưng không tìm ra được vấn đề. Khi nữ học viên kia lại đến điểm sản xuất tư liệu, đồng tu kỹ thuật này đột nhiên nhớ ra vấn đề điện thoại di động và hỏi bà ấy về việc này. Ban đầu bà ấy còn cố gắng phủ nhận nhưng cuối cùng đã thừa nhận là có mang theo điện thoại di động.

Một học viên cao tuổi khác cũng làm điều tương tự. Bà ấy kiên trì ra ngoài mỗi ngày để phát tài liệu và giảng chân tướng trực diện cho người dân nhưng vẫn tranh cãi với chồng ở nhà và luôn luôn mang theo điện thoại di động khi đến điểm sản xuất tư liệu. Chúng tôi đã cố thuyết phục bà ấy chú ý an toàn nhưng bà ấy vẫn không chịu lắng nghe.

Có lẽ những học viên đó nghĩ rằng miễn là họ không bị bắt, họ vẫn có thể mang theo điện thoại di động. Họ không nghĩ đến những thông tin quan trọng mà họ đang tiết lộ cho cảnh sát. Kỳ thực, họ chính là đang hành xử như “đặc vụ” của cảnh sát, khiến cho nhiều học viên khác bị bắt. Dĩ nhiên cảnh sát sẽ không muốn bắt giữ “đặc vụ” rồi!

Tôi hy vọng những học viên này sẽ suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này. Tôi không biết liệu họ có nhận ra rằng việc các học viên bị bắt và ngừng tu luyện do cuộc bức hại chỉ vì có ai đó không chú ý đến an toàn điện thoại di động là một tội lỗi to lớn như thế nào hay không. Tôi tin rằng một người tu luyện chân chính thì ắt hiểu được tầm quan trọng của việc chịu trách nhiệm cho bản thân và cho các học viên khác.

Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này chỉ thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, chia sẻ cùng các đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu.” (Thực Tu, Hồng Ngâm)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/9/27/465942.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/15/212492.html

Đăng ngày 08-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share