Từ Pháp hội chia sẻ qua Internet lần thứ VIII dành cho các học viên tại Trung Quốc
Bài viết của một học viên tại Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 02-12-2011]
Trích dẫn:
Lần đầu tôi tập bài “Pháp Luân Trang Pháp” – bài công pháp thứ hai của Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy một cảnh tượng hiện lên trong thiên mục. Tôi có cảm giác tương tự vào ngày tiếp theo, và tôi cảm thấy mình đang ôm một quả cầu lửa lớn mà đang trút vào cơ thể tôi. Sau khi về nhà, tôi bảo chồng mình rằng tôi muốn tập trung vào Đại Pháp, và rằng tôi sẽ không tranh đấu với anh ấy nữa. Anh ấy thích đánh bạc và thường thờ ơ với gia đình trong khi tôi chăm sóc bố mẹ anh ấy năm nay đã 80 tuổi; chúng tôi rất nghèo. Anh ấy đã cảm động trước quyết định của tôi và nói rằng sẽ bỏ đánh bạc. Thế nhưng, tối hôm đó tôi thấy 500 nhân dân tệ mà tôi vay của một đồng tu đã bị mất. Tôi chửi bới trong giận dữ. Khi tôi ra ngoài, tôi bị dập ngón tay vào cửa, và nó chảy máu nặng. Tôi biết mình đã sai và rằng Sư Phụ đang giúp tôi vứt bỏ chấp trước của mình. Máu lập tức ngừng chảy. Tôi quỳ gối xuống và cảm tạ Sư Phụ. Tôi chia sẻ điều thần kì này với các đồng tu ở điểm luyện công tối hôm đó.
— Nguyên văn tác giả–
Tôi ở tuổi trung niên và phải chăm sóc bố mẹ và các con mình. Tôi phải đối mặt với mọi loại người trong xã hội, và tôi sống một cuộc sống rất khó khăn. Lần đầu khi tôi đắc Pháp, tôi hi vọng có thể điều trị bệnh tật của mình.
Bắt đầu tu luyện Đại Pháp
Tôi biết đến Đại Pháp vào tháng 05 năm 1996. Sau khi làm xong, tôi với con trai đạp xe tới một thị trấn khác để xem video các bài giảng Pháp của Sư Phụ. Họ đang chiếu bài giảng thứ ba. Trước khi rời đi, tôi nhận ra săm xe của một lốp đã bị lộ ra, nhưng nó vẫn nguyên vẹn trong cả chuyến đi.
Một lần khác, chúng tôi đang dựng thêm một phòng nữa trong nhà. Tôi ngã từ một nơi cao và một cái giá đỡ bằng thép va vào đầu tôi. Tôi che nó bằng tay, hy vọng không bị bầm mắt. Hôm sau, hai chân tôi tím đen, nhưng đầu tôi trông như thể không có chuyện gì xảy ra, và tôi không bị đau gì cả.
Lần đầu trải nghiệm trạng thái nhập định
Ngày đầu tiên tôi tham gia nhóm học Pháp, tôi đã ngồi được thế song bàn trong nửa giờ. Một buổi tối, chúng tôi ngồi thành một vòng và đả tọa sau khi học Pháp. Các niệm đầu nổi lên trong tâm trí tôi, và chân tôi bị đau. Tôi muốn đặt chân xuống. Thế nhưng tôi biết rằng tôi đã đắc Pháp, nên tôi không nên để suy nghĩ lang thang không mục đích. Rất nhanh chóng, tôi thấy mình ở trạng thái nhập định. Cơ thể tôi lớn dần lên, và tất cả các học viên đang đả tọa gần tôi di chuyển xa dần. Cuối cùng, tất cả những gì tôi nghe được là một âm thanh đập nhịp nhàng trong đầu do trái tim tôi tạo ra. Xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng.
Vượt qua khảo nghiệm và đề cao tâm tính
Lần đầu tôi tập bài “Pháp Luân Trang Pháp” – bài công pháp thứ hai của Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy một cảnh tượng hiện lên trong thiên mục. Tôi có cảm giác tương tự vào ngày tiếp theo, và tôi cảm thấy mình đang ôm một quả cầu lửa lớn mà đang trút vào cơ thể tôi. Sau khi về nhà, tôi bảo chồng mình rằng tôi muốn tập trung vào Đại Pháp, và rằng tôi sẽ không tranh đấu với anh ấy nữa. Anh ấy thích đánh bạc và thường thờ ơ với gia đình trong khi tôi chăm sóc cha mẹ anh ấy năm nay đã 80 tuổi; chúng tôi rất nghèo. Anh ấy đã cảm động trước quyết định của tôi và nói rằng sẽ bỏ đánh bạc.
Thế nhưng, tối hôm đó tôi thấy 500 nhân dân tệ mà tôi vay của một đồng tu đã bị mất. Tôi chửi bới trong giận dữ. Khi tôi ra ngoài, tôi bị dập ngón tay vào cửa, và nó chảy máu nặng. Tôi biết mình đã sai và rằng Sư Phụ đang giúp tôi vứt bỏ chấp trước của mình. Máu lập tức ngừng chảy. Tôi quỳ gối xuống và cảm tạ Sư Phụ. Tôi chia sẻ điều thần kì này với các đồng tu ở điểm luyện công tối hôm đó.
Một buổi tối khác khi tôi trên đường về nhà sau khi học Pháp, một con chó lớn đã cắn tôi. Người chủ muốn đưa tôi đi tiêm. Tôi bảo anh ta rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và Sư Phụ sẽ chăm sóc cho tôi, không cần phải đi tiêm. Cho đến tận bây giờ mọi người vẫn nói về tình huống đó. Nó đã chứng thực sự mĩ diệu của Đại Pháp.
Một buổi tối khi tôi đang tập bài công pháp “Pháp Luân Trang Pháp”, một con ong bắp cày lớn đốt vào đùi tôi, và nó tạo thành một vết rất đau. Tôi gồng mình lên, nghĩ rằng nếu tôi giữ yên thì con ong cũng sẽ như vậy. Rồi nó không đi và đốt những chỗ khác. Sau bài tập, con ong bay đi, và có ba nốt đỏ phía đùi trong của tôi. Ngày hôm sau, các vết đốt tạo thành một vòng đen rộng 10 cm, nhưng độc tố ở lại gần bề mặt và không lan vào trong.
Thực tu
Công việc của tôi là đọc đồng hồ nước. Trước khi học Đại Pháp, tôi ích kỉ và không muốn làm việc chăm chỉ. Sau khi học Đại Pháp, tôi làm việc chăm chỉ mà không phàn nàn gì, và tôi được các đồng nghiệp đánh giá cao. Một vài đồng nghiệp của tôi đã học thuộc thơ của Sư Phụ:
“Thường nhân nan tri tu luyện khổ,
Tranh tranh đấu đấu đang tố phúc;
Tu đắc chấp trước vô nhất lậu,
Khổ khứ cam lai thị chân phúc.”
(“Mê trung tu” – trích Hồng Ngâm)
Cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu từ ngày 20 tháng 07 năm 1999. Lúc đó, tôi vẫn ôm giữ chấp trước mạnh mẽ vào tâm tranh đấu. Tôi ghét những người ác miệng về Đại Pháp và cãi vã với họ ngay khi chúng tôi gặp nhau. Đầu tháng 03 năm 2000, công an gọi tôi lên đồn. Tôi bảo họ rằng Giang Trạch Dân đã sai, và rằng tu luyện là có lợi cho mọi người ở mọi mặt và không mang lại một mặt hại nào. Tôi nói với họ về cách tôi đã diệt trừ mọi bệnh tật, từ đó tiết kiệm chi phí y tế cho quốc gia. Anh chị tôi còn đến đồn và cố tìm mọi cách để bảo tôi từ bỏ tu luyện. Chuyện này kết thúc cho tới nửa đêm nhưng không có gì thay đổi. Ngày hôm sau, công ty tôi làm đã đình chỉ công tác của tôi và giam tôi trong phòng khách của công ty trong nửa tháng. Với chấp trước vào tình cảm, tôi đã gây ra một sai lầm lớn khi sao chép một bản cam kết mà chị chồng tôi đã viết. Sư Phụ giảng:
“Chư vị không cải biến cái Lý của con người vốn được hình thành vào tận xương cốt cả trăm nghìn năm ở người thường ấy, thì chư vị vẫn không bỏ đi được cái tầng xác bề mặt của con người, nên không cách nào viên mãn.” (“Lời cảnh tỉnh”, tríchTinh tấn yếu chỉ)
Tu luyện là một vấn đề nghiêm túc, nên tôi chăm chỉ học Pháp hơn. Tôi chép lại các bài giảng Pháp về sau của Sư Phụ, chép lại Chuyển Pháp Luân tám lần, và giúp một số học viên đã dừng tu luyện từ sau ngày 20 tháng 07 quay lại chứng thực Pháp với chúng tôi.
Thông qua học Pháp, tôi dần dần tiêu diệt chấp trước vào lợi. Chồng tôi cũng thay đổi thái độ đối với Đại Pháp, và thân nhân tôi trở nên ủng hộ Đại Pháp. Đó là những kết quả của việc tinh tấn thực tu. Tôi đã chăm sóc bố chồng trong hai năm và bố mẹ tôi hơn bảy năm. Bố chồng tôi sống tới 91 tuổi, bố tôi 88 tuổi, và mẹ tôi tới 91 tuổi. Bố tôi đã biết được chân tướng và thoái khỏi ĐCSTQ. Mẹ tôi không còn nói những lời xấu đối với Đại Pháp. Ba người chị chồng tôi đã thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cứu người
Nhờ Cửu Bình được công bố, việc giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp đã chuyển sang một thời kỳ mới. Một hôm, tôi mời tổ trưởng dân phố tới nhà và bảo bà rằng Pháp Luân Đại Pháp dạy mọi người chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn và trở nên tốt, rằng vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là dàn dựng, rằng trời sẽ diệt ĐCSTQ, và các câu chuyện “Lưu Văn Thái”, “Bạch Mao Nữ”, “Tiếng gà gáy lúc nửa đêm” đã khiến các thế hệ lạc lối ra sao. Bà ấy đột nhiên vô cùng khó chịu với ĐCSTQ, nói rằng bà của bà đã bị bắt bởi ĐCSTQ từ những ngày đầu của chế độ, và rằng mặc dù bà là một phụ nữ rất tốt và có một gia đình hạnh phúc, bà đã bị đánh đập dã man. Mẹ của người tổ trưởng lo ngại rằng mẹ bà có thể bị đánh chết, nên bà đến thế chỗ cho mẹ mình. Nhiều năm sau, người tổ trưởng thấy rất nhiều vết sẹo trên lưng mẹ bà. Tôi bảo người tổ trưởng thoái khỏi ĐCSTQ, và bà đã giúp bảo vệ các học viên nhiều lần sau khi bà biết được chân tướng về Đại Pháp.
Tôi nói với một người quản lý lớn tuổi chân tướng về Đại Pháp và bảo ông ấy thoái khỏi ĐCSTQ. Ông ấy đã thoái, và còn lấy một số bùa hộ mệnh (1). Một hôm, ông ấy nhớ lại điều tôi bảo với ông ấy về thoái khỏi ĐCSTQ, và ông ấy nhớ đến nguyên lý “Thiện ác hữu báo”. Ông ấy không còn cần cái gậy chống nữa. Từ đó về sau, ông không còn cần đến nó nữa.
Ở nhà máy của tôi, bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ban quản lý nhà máy đã bàn bạc với cấp trên của họ chú trọng đến tình huống của tôi. Khi họ hỏi tôi tại sao tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nói: “Đó là bởi vì khi tôi bị bệnh và đến bệnh viện, họ cố tìm mọi cách để điều trị cho tôi nhưng không có kết quả. Rồi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Hoàn toàn miễn phí, và tôi được chữa khỏi.” Tất cả bọn họ đã gật đầu.
Tôi thường dùng các tiền giấy để nói với mọi người chân tướng. Tôi viết trên các tờ tiền “Pháp Luân Đại Pháp mang lại phúc lành cho các bạn. Đối xử tốt với các học viên và bạn sẽ được phúc báo.” và “Trời sẽ diệt ĐCSTQ. Thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó và bạn sẽ được cứu.” Tôi phân phát các đĩa Thần Vận, “Tẩu xuất Chính trị,” cửu bình, và “Phong vũ Thiên Địa hành”. Tôi viết các lá thư giảng chân tướng tới tổ dân phố và các đồn công an.
Trong hơn mười năm tu luyện, tôi đã trải qua hiểm nguy, các khổ nạn, và sự hối tiếc. Tôi đã dần dần trưởng thành qua những vấp ngã và xáo trộn. Tôi luôn cảm thấy như thể mình chưa làm tốt trong sự tu luyện của mình, nhưng vài ngày trước, tôi mơ rằng mình đang đi bộ với nhiều người khác và ngâm bài “Vô trở” – Hồng Ngâm II:
“Tu luyện lộ bất đồng
Đô tại Đại Pháp trung
Vạn sự vô chấp trước
Cước hạ lộ tự thông”
Khi tôi tỉnh dậy, tôi quyết định viết bài tâm đắc thể hội này. Xin từ bi chỉ ra những thiếu sót của tôi khi bạn thấy chúng.
Xin hợp thập trước Sư Phụ.
Chú thích: (1) Bùa hộ mệnh – Ở Trung Quốc, các học viên đôi khi “Giảng chân tướng” bằng cách đưa mọi người các vật nhỏ để đeo hoặc mang theo, gồm một số chữ nhắc nhở họ về sự mĩ hảo của Đại Pháp.
_________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/12/2/明慧法会–实修大法-讲真相-救人急-249578.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/9/129999.html
Đăng ngày 5-2-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.