Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua Internet lần thứ VIII dành cho các học viên tại Trung Quốc

Thuật lại bởi một học viên tại Trung Quốc lục địa và được một đồng tu biên soạn lại

[MINH HUỆ 23-11-2011] Tôi là một học viên đắc Pháp năm 1998, và tôi đã tu luyện suốt những năm qua, với rất nhiều thăng trầm. Bây giờ tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình với mọi người. Vì tôi không biết chữ, tôi phải nhờ một đồng tu biên soạn lại câu chuyện giúp mình.

Từ trước năm 1998, tôi đã tin vào thần thánh. Nhưng hai tháng sau chồng tôi chết trong một tai nạn xe cộ, con trai lớn của tôi chết trẻ. Sau đó, tôi chẳng còn tin vào điều gì ngoài số mệnh.

Đắc Pháp

Tháng 08 năm 1998, theo lời giới thiệu của một người quen, tôi đến Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm Pháp Luân Công. Tại Pháp hội, họ bật băng giảng Pháp của Sư Phụ hàng ngày. Sau khi nghe trong nhiều ngày, tôi cảm thấy ốm. Lúc đó, tôi không hiểu rằng Sư Phụ đang thanh lý thân thể tôi. Tôi về nhà mà không nghe hết các bài giảng.

Cuối năm, kiểm tra sức khỏe chỉ ra rằng tôi gặp vấn đề với từng chỉ số, và không có cái nào tốt. Tôi nhờ một người quen mua thuốc với giá bán lẻ. Kết quả là anh ấy cũng thuyết phục tôi tập Pháp Luân Công. Nên tôi đến điểm luyện công vào ngày tiếp theo.

Hai ba tháng sau thì có một Pháp hội, và chúng tôi tập các bài công pháp từ sáng sớm. Tôi dùng hai cái nạng do hậu quả của một vụ tai nạn ô tô. Khi đang tập công, tôi cảm thấy Pháp luân đang tịnh hóa thân thể tôi ở vùng bị thương của tôi. Ngày hôm sau, tôi có thể bắt kịp các đồng tu khi đang đi bộ. Từ hôm đó, bất kể tôi bận rộn đến đâu, thời tiết xấu thế nào, tôi không bao giờ bỏ tập và giúp các đồng tu hồng Pháp.

Chính niệm

Cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu từ năm 1999. Một lần, con trai tôi và tôi đến Vân Nam du lịch. Nó không cho tôi tập các bài công pháp. Buổi tối sau khi nó ngủ, tôi phát chính niệm và cảm thấy một bóng người bất thường đến để quấy rối tôi. Chính niệm của tôi đã rất mạnh. Cái bóng có thể là một sinh mệnh tà ác đến can nhiễu tôi. Tôi đã có một giấc mơ. Trong mơ căn phòng tôi ở cùng cháu trai chứa đầy những con giòi lớn, rất lớn, và chúng có ở khắp nơi. Suốt những hôm đó, môi trường đầy rẫy các sinh mệnh nguy hiểm và tà ác, nhưng tôi quyết tâm tu luyện. Từ đó, tôi có thể cảm nhận các kinh văn Sư Phụ sắp đăng từ trước khi tôi nhận được.

Mùa hè năm 2000, tôi bị bắt và đưa đến trung tâm giam giữ vì phản đối cuộc bức hại ở thủ phủ tỉnh. Tôi hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, và nói ra chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và trải nghiệm của chính mình. Tôi đã không hợp tác trong cuộc thẩm vấn. Tôi phát chính niệm hàng ngày, sau đó tôi cảm thấy môi trường trở nên chính hơn. Sự bức hại bớt gay gắt hơn.

Khoảng năm 2000, tôi phát sinh triệu chứng đột quỵ, bao gồm chứng tâm lý bất an, đau đầu, và nôn mửa. Con gái tôi giục tôi đi khám bệnh. Kết quả cho thấy tôi có rất nhiều bệnh. Con gái tôi muốn kê đơn. Tôi nói không. Tôi nghĩ rằng mình đã có Sư Phụ và Pháp, rằng đây chỉ là giả tướng, và tôi không thể chấp nhận điều đó. Tôi nhẩm các kinh văn của Sư Phụ mà tôi có thể nhớ và được các đồng tu giúp tăng cường chính niệm. Kết quả là tôi trở lại bình thường trong hai ngày.

Năm 2009, tôi đến thăm một đồng tu sống ở vùng nông thôn và đang gặp khổ nạn về nghiệp bệnh. Tôi gặp khó khăn khi đi tiểu, và tình huống của tôi trở nên tệ hơn sau chuyến đi. Tôi không thể kiểm soát việc tiểu tiện của mình. Đôi khi tôi giữ được, đôi khi nó thường xuyên [mất kiểm soát], và nước tiểu trắng đục như sữa. Đồng thời, chân tôi bị đau đến mức tôi không thể đi lại được. Tôi nghĩ rằng tôi nên có chính niệm, đọc Pháp nhiều hơn và nhẩm thuộc Pháp nhiều hơn. Sư Phụ đã giảng:

“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.“ (Bài trừ can nhiễu, Tinh tấn yếu chỉ II)

Vấn đề đã biến mất trong ba ngày rưỡi.

Phóng hạ chấp trước vào tình cảm

Các khảo nghiệm tâm tính khó khăn hơn nhiều so với khảo nghiệm tác động lên thân thể. Con trai và con dâu tôi một lần đã tính tới ly hôn. Vì chồng và con trai lớn của tôi đã qua đời, tôi phải tự mình xử lý mọi việc. Điều này nhắm vào chấp trước của tôi. Tôi đưa con dâu đến một trạm xe buýt. Tôi nghĩ rằng mình không nên để tâm trí bị nhiễu loạn. Tôi còn hỏi con trai tôi liệu nó có suy nghĩ lại không. Nó nói không. Vào ngày thứ ba khi vốn là ngày chúng sẽ ký vào giấy ly hôn, dì của con dâu tôi yêu cầu hòa giải. Con trai tôi không đi, nhưng tôi đã đến đó. Người dì hỏi: “Nếu nó là con cô thì cô làm thế nào?” Tôi nói với cô ấy chân tướng và nói về cách xử lí mối quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu từ quan điểm một người tu luyện. Người dì nói: “Ồ, tôi không thể làm như vậy. Cô đã làm tốt và đúng đắn.” Cuộc xung đột đã chấm dứt.

Sau đó, vào một lần khác, tôi nhận được cuộc gọi từ con trai. Nó nói một cách tuyệt vọng: “Mẹ đến chôn con đi.” Tôi nghĩ rằng chuyện đó lại xảy đến để tôi phóng hạ chấp trước bởi vì tôi chỉ còn lại đứa con trai duy nhất này. Tôi phát chính niệm trên đường đến nhà nó: “Không ai có thể quản được tôi ngoại trừ Sư Phụ.” Con trai tôi nằm trên giường sau khi tôi thay đổi suy nghĩ của nó bằng đôi lời. Tôi lý luận với nó dựa theo các nguyên lý trong Pháp và bảo nó rằng nó sẽ thấy biển rộng trời trong nếu chịu lùi một bước trong xung đột với vợ. Sau đó nó nghĩ thông suốt và hòa giải với vợ mình.

Khi tôi mới chuyển đến thành phố con trai và con gái tôi sống, cả hai đứa đã có nhà riêng. Nhưng, thay vì cho tôi chuyển vào, chúng bảo tôi thuê căn hộ riêng bởi vì tôi tập Pháp Luân Công. Tôi đã thực sự buồn. Tôi biết chúng thường hiếu thảo và đây là để nhắm vào chấp trước của tôi. Nhưng tôi vẫn cảm thấy không thoải mái về điều đó. Tôi tự bảo với mình rằng tôi phải vứt bỏ chấp trước vào tình cảm. Con gái tôi còn nói rằng nhà này là của con trai tôi và nhà kia của con gái tôi. Đâu là nhà tôi? Quả rất khó để có thể vứt bỏ. Cuối cùng tôi phóng hạ chấp trước thông qua học Pháp. Khi tôi vượt qua tốt khảo nghiệm tâm tính, tôi có thể đả tọa suốt 2 giờ một cách dễ dàng và tầng thứ của tôi đề cao rõ rệt.

Vì chính niệm của tôi mạnh, nên mặc dù tôi không biết chữ, các đồng tu thích nói chuyện với tôi. Tôi bảo họ rằng họ phải dùng chính niệm chứ không phải tư tưởng người thường. Một học viên không thể vượt qua khảo nghiệm liên quan đến con gái và con rể cô ấy. Tôi bảo cô ấy rằng những thứ đó là nhắm vào chấp trước của cô. Chúng ta cần phóng hạ chấp trước ngay cả khi chúng ta nghĩ rằng đó là điều không thể. Nếu cô ấy có thể đối đãi với con rể như với người con gái, cô ấy sẽ vượt qua. Một học viên khác nghi ngờ chồng mình ngoại tình. Tôi lập tức bảo cô rằng cô ấy đã nghi ngờ chính mình, và ném những điều xấu và niệm đầu bất chính vào môi trường của chồng cô. Thậm chí một người thường cũng sẽ không nghi ngờ gia đình của chính anh/cô ta. Sau đó cô ấy đã đề cao tâm tính và vượt qua khảo nghiệm.

Một lần sau khi tôi công khai phân phát tài liệu giảng chân tướng trên phố, một đồng tu nói rằng có các camera giám sát trên phố. Tâm trí tôi xáo trộn và tôi trở nên sợ hãi. Tôi thắp hương cho Sư Phụ. Nén hương đã không cháy. Tôi biết chấp trước vào sợ hãi của mình đang trở thành mục tiêu. Nó xảy ra cùng lúc với việc vùng tôi thay đổi chứng minh thư nhân dân. Con trai tôi nói rằng tôi phải chụp ảnh ở đồn công an. Tôi liên tưởng tới khả năng camera giám sát có thể đã chụp được hình tôi. Tôi nghĩ rằng tôi đang gặp rắc rối nhưng tôi không nói với các con. Chấp trước của tôi rất mạnh. Tôi bắt đầu phát chính niệm và cảm thấy chính niệm của mình mỗi lúc một mạnh hơn. Khi tôi đến đồn công an, tôi cảm thấy chính niệm của mình rất mạnh và nghĩ rằng họ không thể chụp được một bức ảnh nào. Những người công an đã cố gắng ba lần nhưng đều hỏng, nói rằng mái tóc trắng của tôi phản chiếu ánh sáng. Sau đó tôi đã vứt bỏ được chấp trước của mình. Vài tháng sau, tôi đến đồn công an lần nữa. Họ chụp tôi thành công chỉ với một lần bấm máy.

Giảng chân tướng trực diện

Một lần, tôi muốn giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp ở một quảng trường. Tôi phát chính niệm và Sư Phụ đã an bài những người có mối quan hệ tiền duyên đến với tôi. Một cặp vợ chồng già ngồi trên băng ghế đá trước mặt tôi. Khi nghe lời tôi nói, họ đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, mặc dù tôi thậm chí không nhớ mình đã nói gì. Nhiều lần, khi người ta đưa tôi các tờ quảng cáo, tôi nói rằng tôi không biết đọc, nhưng vì họ đưa tôi tờ này vì lợi ích của tôi, tôi sẽ nói với họ vài điều vì lợi ích của họ. Rồi tôi nói về thoái khỏi ĐCSTQ. Một số người không thoái. Tôi bảo họ nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và thoái khi họ có cơ hội về sau. Ban đầu, tôi trở nên lo lắng khi mọi người không thoái Đảng. Bây giờ, tâm tính của tôi đã đề cao, và tôi không cảm thấy bất an nữa. Lúc đầu, tôi không dám phân phát đĩa DVD Thần Vận trực diện. Nhưng tôi đã không còn lo sợ sau vài lần.

Tôi thường nói với các học viên mà trải qua can nhiễu khi làm ba việc do tình trạng thể chất của họ rằng: “Đừng thừa nhận ngay cả một chút xíu bất kể gì về loại bức hại này. Hãy tiêu diệt chúng bằng chính niệm khi chúng gần bắt đầu. Nếu tôi không thể tiêu diệt chúng, các chính thần đằng sau sẽ tiêu diệt chúng. Thêm vào đó, chúng ta có Sư Phụ bảo hộ.” Các học viên nói rằng tôi thực sự tự tin và đầy sức mạnh khi nói ra điều đó.

Sư Phụ giảng rằng:

“Khi mà bản thân chư vị thực thi được chính, thì Sư phụ có thể làm gì cho chư vị cũng được. Nếu như chính niệm thật sự của chư vị là rất mạnh mẽ, có thể vứt bỏ sinh tử, kim cương bất động, thì những tà ác kia không dám động đến chư vị. Bởi vì họ biết được rằng [nếu] không giết chết người này thì có bức hại thế nào cũng vô dụng; tà ác chỉ có thể là không quan tâm gì nữa đến người ấy thôi. Nếu trong tình huống như thế mà tà ác vẫn bức hại, thì Sư phụ cũng không cần khách khí gì hết, Sư phụ có vô số Pháp thân, ngoài ra còn có vô số những chính Thần đang trợ giúp tôi thực thi công việc cũng sẽ trực tiếp thanh trừ tà ác. Trước đây chẳng phải tôi đã nói với chư vị rồi hay sao, mỗi một đệ tử Đại Pháp trong chư vị đều có Thiên Long bát bộ hộ Pháp, đều chỉ là vì chư vị thực thi không đạt, nên chúng Thần bị Pháp lý của cựu vũ trụ hạn chế nên lo lắng không biết làm thế nào.” (Giảng Pháp Luân lưu tại Bắc Mỹ)

Tôi biết rằng mình vẫn còn nhiều chấp trước người thường, như là nóng tính. Nhưng không gì có thể cản trở chúng ta nếu chúng ta hướng nội, tiêu diệt chấp trước người thường, và tăng cường chính niệm.

Đây là những thể ngộ cá nhân của tôi, xin chỉ ra những sai sót.
_______________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/23/明慧法会–要正念不要人心-249155.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/4/129851.html
Đăng ngày 16-1-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share