Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ ở Mỹ

[MINH HUỆ 21-02-2023] Tôi đã trở thành phát thanh viên của Đài phát thanh Minh Huệ vào năm 2019, và làm chuyên đề dành cho các học viên trẻ. Tôi rất biết ơn Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã an bài cho tôi cơ hội được trợ Sư chính Pháp và tôi trân trọng cơ hội quý báu này. Tôi cũng biết ơn các đồng tu đã giúp đỡ và khuyến khích tôi trong suốt quá trình này. Tôi xin được chia sẻ trải nghiệm tu luyện của mình với các đồng tu.

Đề cao tâm tính

Một lần tôi và bạn cùng lớp chơi trò truy đuổi trong giờ ra chơi. Đang lúc truy đuổi nhau, cậu bạn kia vô tình bị trượt chân và ngã xuống trong lúc đang cười. Nhưng ngay khi đứng dậy sắc mặt cậu ấy liền thay đổi, cậu ấy chạy vào một góc và bật khóc. Tôi hỏi cậu ấy “Cậu có ổn không?” Cậu ấy đáp “Tôi ghét cậu.” Sau đó cậu ấy ném một trái banh vào mặt tôi. Tôi rất giận và bỏ cậu ấy một mình cả ngày hôm đấy.

Tôi đột nhiên nhớ đến một bài chia sẻ trên trang Minh Huệ của một tiểu đệ tử mà tôi đã phát sóng khi về nhà. Vị tiểu đệ tử trong bài chia sẻ này cũng có trải nghiệm tương tự như tôi, nhưng cậu ấy không động tâm hay tức giận. Tôi đã tìm ra những thiếu sót của mình và đã tự chính lại bản thân.

Ngày hôm sau, cả tôi và bạn cùng lớp đã bắt đầu cười lại với nhau ngay khi tôi mang cuộc tranh cãi của chúng tôi ngày hôm trước ra nói. Có vẻ như cậu ấy không tức giận như tôi và tất cả đều được an bài để giúp tôi đề cao trong tu luyện.

Tôi biết rằng việc phát sóng các bài viết của các học viên trẻ trên Đài phát thanh Minh Huệ là một việc thần thánh, vì vậy lần nào tôi cũng đều cố gắng hết sức. Tôi cũng gặp khó khăn khi phải viết đi viết lại nhiều lần các bài viết sao cho phù hợp với các thính giả trẻ tuổi. Điều khiến tôi bận tâm nhất là việc phải thu đi thu lại nhiều lần chỉ vì phát hiện ra có tiếng ồn xung quanh. Đôi khi, tôi phải thu âm đến 2 giờ sáng. Có lần, tôi đã thu âm một bài chia sẻ kinh nghiệm hơn 20 lần và nó đã làm tôi bắt đầu cảm thấy kích động và mất kiên nhẫn.

Sự kỳ diệu của Đại Pháp

Trước giờ lên sóng tôi thường phát chính niệm để loại bỏ can nhiễu trong không gian khác. Có lần, có một con chó cứ sủa mãi mặc dù tôi đã phát chính niệm xong. Tôi biết đây là can nhiễu. Do đó, tôi đã mở cửa sổ và nói: “Làm ơn đừng sủa nữa. Nếu mi cứ nhất định phải sủa, thì đợi ta thêm 20 phút nữa rồi hãy sủa.” Sau khi tôi thu âm xong, tôi thấy rằng 19 phút đã trôi qua. Và quả thực sau 20 phút trôi qua, con chó đã lại bắt đầu sủa.

Có lần, tôi sáng tác một bài thơ chúc Tết tặng Sư phụ. Tôi nghĩ ra hai câu đầu của bài thơ, nhưng dù có cố thế nào cũng không thể nghĩ ra hai câu cuối. Tôi liền thực hiện một số động tác lộn nhào trong khi nghĩ xem nên viết gì thì bất ngờ bị ngã khi đang thực hiện động tác lật. Thật thần kỳ, tôi đã nghĩ ra điều cần viết sau cú ngã. Tôi nghĩ rằng Sư phụ đã dùng tình huống đó để điểm hóa cho tôi.

Loại bỏ nghiệp bệnh trong khi phát sóng

Tôi sẽ bị cảm lạnh bất cứ khi nào nhận được một bài chia sẻ kinh nghiệm mới để phát sóng. Tôi đã làm gì khi điều đó xảy ra? Cách duy nhất là cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi đã cầu xin Sư phụ loại bỏ cảm lạnh và nghẹt mũi để tôi có thể ghi âm tốt hơn. Mũi của tôi đã khá hơn không lâu sau khi tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ.

Cũng có một thời gian tôi bị nghiệp bệnh nặng. Tôi bị sốt và khi ấy còn nhận được một bài để phát sóng. Tôi đã chọn cách nghe băng thu âm các bài giảng của Sư phụ, tăng cường học Pháp, luyện công, phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tất cả các triệu chứng của tôi đã biến mất sau một vài ngày.

Giảng chân tướng

Tôi thường cảm thấy mệt mỏi và đau chân khi tham gia các cuộc diễu hành trong thời tiết mùa hè nóng nực. Trong những khoảnh khắc như thế này, tôi sẽ nhớ lại những bài chia sẻ về tu luyện trước đây mà tôi từng phát sóng. Các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp trẻ đã mạo hiểm tính mạng để giảng chân tướng ở Trung Quốc. Là những đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi ở nước ngoài, việc giảng chân tướng chẳng là gì so với những gì mà các học viên ở Trung Quốc phải chịu đựng. Ngoài ra, chịu khổ là việc tốt.

Tôi đã học được rất nhiều từ các bài chia sẻ kinh nghiệm của các học viên khác và nên cố gắng tinh tấn như họ.

Buông bỏ tâm oán hận

Tôi không phải là người nói tiếng Trung bản xứ và thường không thể phát âm tiếng Trung rõ ràng mỗi khi phát sóng. Mỗi lần như vậy ông nội lại chỉnh phát âm của tôi, việc này khiến tôi cảm thấy khó chịu và dần cảm thấy bực bội với ông. Tôi nhận ra rằng tôi có chấp trước vào việc chỉ muốn được khen ngợi; Tôi cần phải loại bỏ chấp trước này.

Tôi luôn muốn thu âm và phát sóng nhiều bài chia sẻ với hy vọng làm được nhiều việc hơn. Quan trọng nhất là tôi không thể coi đây là một nhiệm vụ mà nên xem nó như một hạng mục trợ Sư chính Pháp. Đó cũng là cơ hội để hoàn thiện bản thân.

Tôi biết Sư phụ vẫn và luôn đang giúp đỡ tôi trong suốt ba năm qua. Tôi đã có thể tìm thấy sự bình an trong nội tâm nhờ sự giúp đỡ và hướng dẫn của các học viên khác. Tôi cũng có thể thể hiện sự xuất sắc của một học viên Đại Pháp trẻ tuổi chân chính.

Tôi vẫn còn nhiều chấp trước chưa được loại bỏ. Tôi sẽ làm tốt ba việc và trở thành một học viên Đại Pháp chân chính, theo Sư phụ trở về ngôi nhà chân chính của mình.

Trên đây là thể ngộ tại tầng thứ tu luyện hiện tại của tôi. Xin hãy từ bi chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/2/21/451963.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/5/207951.html

Đăng ngày 31-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share