Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-03-2023] Tôi và một học viên khác đã đến một thành phố lân cận để phân phát tài liệu giảng chân tướng và đã bị tố cáo. Chúng tôi bị bắt ngay khi vừa phân phát xong tất cả các tài liệu. Chúng tôi liên tục cầu xin Sư phụ cứu, phát chính niệm và giảng chân tướng cho cảnh sát. Tôi được thả sau hai ngày, và học viên kia bị giam trong ba ngày.
Hiệu trưởng: “Đó là tội ác”
Khi nhà trường biết về việc tôi bị bắt, Hiệu trưởng và Giám đốc nhà trường đã đến thăm tôi. Tôi đã nghỉ việc ở trường hơn 10 năm trước và chưa gặp Hiệu trưởng mới. Tôi nói với ông ấy về Đại Pháp và tôi giảng chân tướng để họ có thể hiểu sự thật và có cơ hội có một tương lai tốt đẹp.
Hiệu trưởng trả lời: “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đúng là tà ác.” Ông ấy nhắc tôi rằng có các camera bên ngoài siêu thị, ngân hàng và ở các ngã tư đường.” Tôi đã cảm ơn ông ấy.
Chủ tịch xã: “Chúng tôi sẽ không làm con dê thế tội”
Bí thư nhà trường đưa hai cán bộ xã đến nhà tôi. Tôi rất lịch sự với họ và nói với họ về Đại Pháp và vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn và rằng những kẻ bức hại các học viên đã và sẽ bị trời trừng phạt. Tôi khuyên họ phân biệt giữa thiện và ác và không trở thành con dê thế tội của ĐCSTQ. Chúng tôi nói chuyện hơn một tiếng đồng hồ. Cuối cùng, Chủ tịch xã nói rằng “Chúng tôi sẽ không làm con dê thế tội.”
Bí thư nhà trường nói thêm, “Bà có thể ra ngoài và làm bất cứ điều gì bà muốn, nhưng hãy cẩn thận.” Tôi cảm ơn họ và sau đó đã giúp Bí thư trường học và một trong những vị quan chức thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Lãnh đạo Phòng Giáo dục rời đi với một nụ cười
Bởi vì tôi đã đến thành phố lân cận để phát tài liệu Đại Pháp, các quan chức của trường đã bảo tôi tham dự một cuộc họp với những người từ phòng giáo dục thành phố. Với niềm tin vào Sư phụ và Đại Pháp, tôi không sợ hãi và nghĩ: “Bình thường thật khó để tìm được họ và nói cho họ biết sự thật về Đại Pháp. Đây là cơ hội để tôi đóng vai chính, một cơ hội tốt để cứu độ chúng sinh. Tôi phải làm thật tốt.” Tôi phát chính niệm, mặc quần áo đẹp, xin Sư phụ gia trì, rồi đi đến trường.
Một số nhà lãnh đạo đã ở đó, trong đó có một người từ phòng giáo dục. Một vài học viên Pháp Luân Đại Pháp từ trường của chúng tôi cũng đến. Hiệu trưởng bắt đầu bằng phần giới thiệu và sau đó yêu cầu tôi phát biểu. Tôi nói: “Tôi cảm ơn các bạn đã cho tôi cơ hội này để nói chuyện với tất cả các bạn. Pháp Luân Đại Pháp là Đại Pháp của Phật gia, dạy mọi người chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt, luôn nghĩ cho người khác. Đại Pháp có khả năng chữa bệnh kỳ diệu. Chúng tôi tự bỏ tiền túi và mạo hiểm sinh mệnh của bản thân, bất chấp có thể bị bức hại để nói cho mọi người biết Đại Pháp tuyệt vời như thế nào và sự thật về nó. Chúng tôi hy vọng mọi người có thể được bình an và có một tương lai tươi sáng.”
Tôi đã nói về vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn và về những thay đổi của tôi sau khi trở thành một học viên. Tôi nói: “Một số lãnh đạo ở đây biết rằng sức khỏe của tôi rất kém trước khi tu luyện Đại Pháp. Tôi bị đau nửa đầu, thiếu máu, giảm tiểu cầu và lượng huyết sắc tố rất thấp. Tôi thường xuyên phải đến bệnh viện. Tôi rất nóng tính và biệt danh của tôi ở trường là ‘Hổ’.
Kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997, tôi đã không phải uống bất kỳ loại thuốc nào, chưa bao giờ tiêm và thậm chí còn không dùng đến một cái băng gạc nào. Tôi đã khỏi tất cả các bệnh của mình. Tôi đã kiểm soát được sự nóng nảy của mình. Chính Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tôi, tịnh hóa tâm trí tôi và cho tôi một cơ thể khỏe mạnh.
“Hàng triệu người từ mọi ngành nghề khác nhau tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã gặp nhiều học viên khi tôi đi thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999: Có những Giám đốc điều hành công ty, nhà khoa học hạt nhân, anh hùng trong chiến tranh biên giới và giáo sư đại học. Tất cả họ đều được hưởng lợi từ Đại Pháp và những nguyên lý thâm sâu của nó. Họ đến Bắc Kinh chỉ để nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và để chính quyền biết rằng việc bức hại là sai trái.”
Đúng lúc đó, một nhà lãnh đạo đã xen vào, nói: “Tại sao các vị lại chống đối Đảng?”
“Các học viên Pháp Luân Đại Pháp không có vũ khí và không gây thù chuốc oán,” tôi trả lời. “Họ chỉ cứu người thôi. Chúng tôi chỉ là một nhóm học viên biết rằng quyền lực của ĐCSTQ đã cạn kiệt và trời sẽ diệt nó. Chúng tôi khuyến khích mọi người tránh xa nó và chọn một tương lai tốt hơn cho mình. Ở đâu có các học viên Đại Pháp, ở đó có hy vọng được cứu độ! Tôi hy vọng mọi người sẽ chọn cho mình một tương lai tốt đẹp hơn.”
Hai học viên khác đã bổ sung thêm một số ý nữa, và cuộc họp kết thúc với việc lãnh đạo phòng giáo dục rời đi với một nụ cười.
Có một học viên lớn tuổi ở trường giữ rất nhiều vật dụng ở nhà để làm tài liệu Đại Pháp và những người hàng xóm của bà đã tố cáo bà. Cảnh sát đã tìm đến những người lãnh đạo trường học và bảo họ đến nhà của học viên ấy. Lãnh đạo nhà trường cho biết. “Bà ấy đã già như vậy, nếu bà ấy sợ hãi và tự làm tổn thương mình thì sao? Chúng tôi không thể làm như thế. Chúng tôi sẽ không đi.”
Chủ tịch công đoàn trường đã gọi trước cho học viên và nói: “Hãy dọn dẹp nhà cửa của bà. Bà có hiểu ý tôi không?“ Điều này là do người học viên đã giảng chân tướng cho anh ta trước đó. Cảnh sát không bỏ cuộc và lái xe đến trường lần thứ hai, ra lệnh cho trường hợp tác với họ để đột kích nhà của học viên.
Người lãnh đạo nhà trường trả lời: “Chúng tôi còn bận dạy học và họp hành. Chúng tôi không thể đi.” Lãnh đạo nhà trường đã phản đối bằng chính niệm, và vấn đề đã được giải quyết mà không cần hành động gì thêm.
Sư phụ ở bên cạnh chúng ta
Nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, các học viên Đại Pháp trong trường chúng tôi đã có thể phối hợp với nhau cho đến ngày hôm nay. Sau khi trải qua đủ loại thử thách và khổ nạn, chúng tôi biết rằng Sư phụ luôn ở bên cạnh chúng ta, ban cho chúng ta chính niệm, trí huệ, dũng khí, sức mạnh và niềm tin khi chúng ta gặp nguy hiểm, và dẫn dắt chúng ta tiến lên từng bước. Chúng ta phải trân trọng thời gian mà Sư phụ đã kéo dài cho chúng ta bằng sức chịu đựng to lớn của Ngài. Chúng ta phải trân trọng mỗi bước đi của mình, làm tốt ba việc, hoàn thành thệ nguyện của mình và trở về nhà với Sư phụ!
Con xin cảm tạ Sư phụ! Xin cảm ơn các bạn đồng tu!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ kết tập các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/3/4/457128.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/2/208321.html
Đăng ngày 13-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.