Bài viết của Bình Hoa, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Liêu Ninh, Đại Lục

[MINH HUỆ 26-05-2023] Đầu năm 1997, tôi và chồng lần lượt tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong tu luyện 26 năm, nhờ sự chỉ đạo của Pháp lý Đại Pháp, chúng tôi bắt đầu từ một người tốt và tốt hơn nữa, cuối cùng thăng hoa đến cảnh giới cao của người tu luyện. Chúng tôi xem nhẹ lợi ích, khi giải quyết công việc thì nghĩ cho người khác trước, và bao dung độ lượng. Khách hàng, đồng nghiệp trong đơn vị, gia đình và hàng xóm đều nói: “Người như vậy thời nay tìm không thấy.” “Người học Pháp Luân Công thực sự là người tốt!”

Được công nhận người tốt trong đơn vị

Chồng tôi làm công tác bảo trì, sau khi tu luyện Đại Pháp, anh ấy chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để giải quyết công việc. Trong công tác thường ngày, sẵn sàng làm những công việc dơ bẩn, công việc mệt nhọc, không yêu cầu điều kiện với lãnh đạo, cũng không ghi nhớ thù lao, làm việc chăm chỉ không phàn nàn.

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, Trung Cộng bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp, chồng tôi đã đến Bắc Kinh nhiều lần để chứng thực Pháp, nhưng bị Trung Cộng bức hại. Về sau, lãnh đạo đơn vị đối xử khá lạnh lùng, hai ngày ba hôm lại gây áp lực cho chồng tôi; đồng nghiệp cũng xa lánh ông ấy, chồng tôi giảng chân tướng cho họ, nhưng họ không tiếp nhận. Vì vậy chồng tôi bắt đầu từ chính mình và làm tốt công việc. Đôi khi lãnh đạo giao công việc nhưng không ai làm, ông ấy âm thầm làm công việc mà người khác không muốn làm, san sẻ nỗi lo với lãnh đạo, trở thành chủ lực trong nhóm công tác của họ.

Các đồng nghiệp và lãnh đạo nhìn thấy tấm lòng của đệ tử Đại Pháp, dần dần đều công nhận ông ấy. Lúc sửa chữa lớn, đội trưởng đưa chìa khóa kho vật tư cho chồng tôi và nhờ ông ấy đến lấy vật tư; khi mua đồ thì đưa tiền cho ông ấy giữ, không cần sổ sách ghi chép, tín nhiệm ông ấy. Đội trưởng cảm thấy người luyện Pháp Luân Công không tham lam không chiếm dụng, đáng tin cậy.

Trước khi chồng tu luyện, thường lấy vật dụng trong đơn vị về nhà. Sau khi tu luyện thì không lấy những thứ như vậy về nữa. Có người hỏi ông ấy vật dụng, ông ấy nói: “Tôi đã học Đại Pháp, không thể lấy vật dụng của công đưa mọi người được.” Đồng nghiệp nhìn thấy sự thay đổi của ông ấy, thì nói: “Pháp Luân Công thật chính.” Nhiều năm qua, thông qua việc giảng chân tướng từng bước của chồng tôi, rất nhiều đồng nghiệp đã minh bạch chân tướng, và làm tam thoái (thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng).

Do chồng tôi muốn tốt cho người khác, công việc làm xuất sắc, từ giám đốc nhà máy đến công nhân đều nhìn ông ấy với cặp mắt khác trước đây, những tuyên truyền vu khống Pháp Luân Công của Trung Cộng đã tự chuốc lấy thất bại. Lúc họp, lãnh đạo công khai nói: “Nếu có hai người học Pháp Luân Công trong nhóm thì công việc sẽ dễ dàng hơn.” Khi cấp trên hỏi về việc chồng tôi tu luyện Pháp Luân Công, lãnh đạo đã che chắn và âm thầm bảo vệ ông ấy. Khi chồng tôi thay đổi công việc, lãnh đạo và đồng nghiệp không muốn ông ấy đi, đều nói: “Người học Pháp Luân Công này thực sự là một người tốt!”

Người tốt trong mắt khách hàng

Năm 2004, nhờ sự giúp đỡ của bạn bè, chúng tôi đã mở một cửa hàng tiện lợi trong ngõ hẻm, và kinh doanh phát đạt. Chúng tôi chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn làm người, thành tín đối đãi khách hàng, không bao giờ cân thiếu. Đôi khi khách hàng mua gạo của chúng tôi về, vì để ở nơi ẩm thấp nên mọc nấm mốc xanh, không thể ăn được. Rồi mang lại bảo chúng tôi đổi, chúng tôi không bao giờ cãi nhau với người khác, mà đổi gạo mới cho khách, cố gắng hết sức để khách hài lòng. Khi khách đến cửa hàng mua ngũ cốc, tôi luôn đặt cái cân cao hơn một chút.

Một lần, khu vực của tôi bị lũ lớn cuốn trôi đường sá, mọi người bắt đầu đổ xô đi mua lương thực. Một số cửa hàng ngũ cốc bắt đầu tăng giá theo thị trường, nhưng chúng tôi đã bán tất cả ngũ cốc và dầu trong kho với giá bình thường, không tăng một xu. Có khách hàng nói: “Hãy xem những người học Pháp Luân Công chân chính như thế nào, không phát tài từ thiên tai.”

Thời gian lâu, khách hàng đặc biệt tín nhiệm chúng tôi. Khách đến cửa hàng, chúng tôi thường giảng cho họ chân tướng Đại Pháp, đa số họ đều biết Pháp Luân Đại Pháp hảo. Có khách hàng nói: “Pháp Luân Công tốt như vậy, vì sao chính phủ muốn trấn áp? Nếu tất cả đều giống như (người luyện) Pháp Luân Công, thì đâu có chuyện lừa đảo, bắt cóc, xã hội này chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”

Do thái độ phục vụ của chúng tôi tốt, cộng thêm chất lượng bảo đảm, khách hàng đến cửa hàng tôi mua ngũ cốc đều rất hài lòng. Như vậy, người truyền người, đều biết có một “cửa hàng Pháp Luân Công”, rất nhiều người ngưỡng mộ mà đến. Chồng tôi đi trên đường, thường có người này gọi “giao một thùng mì”, người kia gọi “giao một bao gạo”. Trong quá trình giao hàng, chồng tôi đã giảng cho khách hàng minh bạch chân tướng Đại Pháp.

Trong khu vực tôi có mấy ông chủ nhà hàng lớn, nghe nói có một “cửa hàng Pháp Luân Công” rất uy tín, nên muốn bỏ cửa hàng ngũ cốc từng giao cho họ. Mấy ông chủ đến gặp chúng tôi để giao hàng. Như người thường nói, có đào cũng đào không ra chuyện tốt như vậy, hơn nữa số lượng lớn, kiếm nhiều tiền. Chúng tôi buông bỏ tâm lợi ích và nghĩ cho cửa hàng ngũ cốc khác. Chồng tôi nói với ông chủ nhà hàng: “Cảm ơn anh tín nhiệm chúng tôi, nhưng tôi không thể giao hàng cho anh được. Anh biết tôi là người học Đại Pháp, Sư phụ Đại Pháp dạy chúng tôi làm việc gì phải biết nghĩ cho người khác. Trước đây cửa hàng ngũ cốc khác giao hàng cho anh, bây giờ đổi thành tôi, vậy chẳng phải tôi tranh giành kinh doanh của người khác sao? Họ sẽ nghĩ gì về việc tôi học Đại Pháp?” Ông chủ nói: “Bây giờ ai quản những việc đó làm gì, có thể kiếm tiền là được rồi, anh quá chú trọng rồi.” Tôi đã cảm ơn các ông chủ từng người một, họ chân thành bội phục cảnh giới cao của đệ tử Đại Pháp.

Một lần lên thành phố lấy ngũ cốc, về nhà kiểm hàng mới biết công nhân bốc vác của cửa hàng đã đóng thêm 20 bao bột cho nhà tôi. Chồng tôi kịp thời điện thoại cho cửa hàng cung cấp, nói rằng đã đóng dư 20 bao bột, khi nào đi lấy hàng sẽ thanh toán bù.

Cửa hàng cung cấp rất cảm ơn nói: “Thật cảm ơn! Anh không nói tôi cũng không biết. Người như anh chị thời nay tìm không thấy. Khi anh quay lại, tôi mời anh dùng bữa.”

Chồng tôi nói: “Tôi là người học Đại Pháp mới làm như vậy.”

Ông chủ cửa hàng nói: “Người học Pháp Luân Công thực sự là người tốt!”

Lần sau, vợ chồng tôi đến chỗ ông ấy lấy hàng, và giảng chân tướng Pháp Luân Công cho một quý cô ăn mặc sang trọng, đối phương nói: “Chị biết tôi làm gì không? Tôi là người của ủy ban pháp luật thành phố, chị còn dám nói với tôi những chuyện này, không sợ tôi bắt chị sao?”

Chồng tôi nói: “Cho dù làm gì cũng phải bảo mệnh bảo bình an!”

Lúc này ông chủ cửa hàng vội bước đến nói: “Người luyện Pháp Luân Công đều là người tốt. Có lần tôi kiểm sai số lượng bột mì, anh ấy đã kiểm lại và thanh toán bù, mời anh ấy dùng bữa, anh ấy cũng không đi, người tốt như vậy bây giờ tìm không thấy!”

Người ủy ban pháp luật thành phố thay đổi thái độ và nói: “Tôi biết người luyện Pháp Luân Công là người tốt, trong trại lao động cải tạo tôi đã tiếp xúc không ít người luyện Pháp Luân Công các vị.”

Cô ấy nói với tôi: “Sau này chị phải chú ý an toàn.”

Tôi cảm ơn ý tốt của cô ấy, và nói với cô ấy lên mạng xem trang Động Thái Net, ở đó có tin tức chân thực. Để bản thân cô ấy lấy hóa danh thoái xuất khỏi tổ chức ác đảng Trung Cộng. Ông chủ lại nói: “Bây giờ đi đâu tìm được người tốt như vậy!”

Có một đại lý bán dầu đậu nành thường giao dầu đến chỗ tôi. Một lần sau khi giao xong, chồng tôi phát hiện số cân nhiều hơn, kịp thời điện thoại liên lạc với anh ấy để trả thêm tiền. Anh ấy cảm động nói: “Bây giờ vẫn còn người tốt như vậy!” Chồng tôi nói: “Sư phụ Đại Pháp dạy chúng ta làm người tốt, nghĩ cho người khác. Nếu chiếm lợi của người khác, phải dùng đức trao đổi.” Anh ấy rất đồng ý.

Trong tiếp xúc thường ngày, người chủ đại lý bán dầu nhìn thấy sự thành tín và đáng tin cậy của đệ tử Đại Pháp nên chân thành kính phục. Khi giảng tam thoái bảo bình an, ông ấy rất vui vẻ nói: “Nhìn thấy cảnh giới của hai vợ chồng anh chị, tôi thực sự xúc động, anh chị đã tác động đến tôi rất nhiều. Tôi tự lấy tên là Vương Tân Nhân, có nghĩa là bắt đầu làm một người mới. Sau này anh chị muốn mở cửa hàng ở đâu, tôi sẽ làm hết sức mình để giúp đỡ anh chị.” Chúng tôi thực sự vui vì sinh mệnh này được đắc cứu. Là cửa hàng ngũ cốc thương lượng giá (mặc cả giá) đã kinh doanh được 3 năm, khách hàng có đánh giá chung về chúng tôi: “Người luyện Pháp Luân Công thực sự là người tốt!”

Được công nhận là người tốt trong gia đình

Sau khi bố tôi qua đời, mẹ sống chung với chúng tôi, lúc đó bốn người chúng tôi sống trong một căn hộ rộng hơn 40 mét vuông. Mẹ tôi không có lương hưu, mỗi tháng chỉ có vài trăm Nhân dân tệ để chi tiêu trong gia đình. Tôi có hai anh trai và hai chị gái, chị cả cho mẹ tôi ít tiền hàng năm, hai anh trai và chị Hai không cho tiền, còn thường xuyên đến nhà tôi ăn ở.

Cuộc hôn nhân của hai anh trai không may mắn. Anh cả từ nơi khác trở về một mình, và ở nhà tôi mấy tháng. Chúng tôi đều phải trả tiền mua nhà, ốm đau và nhập viện. Anh thứ hai say rượu, nửa đêm đến nhà tôi, dùng dao và gậy gộc làm ầm lên. Lúc đó, hễ thấy anh Hai uống rượu say xong đến nhà tôi, tôi và mẹ sợ đến nỗi không dám thở mạnh. Con gái của anh Hai lấy chồng, người nhà chồng của cháu ở nhờ nhà tôi ba ngày, mọi người ở đầy dưới sàn, nhà tôi trở thành khách sạn lớn. Anh Hai và cháu gái không nói được một lời lịch sự.

Chồng tôi là một người rất hiếu thảo và dễ gần, sau khi tu luyện Đại Pháp, ông ấy càng vô tư và độ lượng. Cho dù ai đến cũng luôn nhiệt tình tiếp đãi, không bao giờ nói bất cứ điều gì. Khi cháu trai và cháu gái từ nơi khác về luôn đến chơi với chồng tôi, thân thiết như cha đẻ của chúng vậy.

Khi mẹ tôi bệnh nặng, bà lấy ra và đưa cho tôi 70.000 Nhân dân tệ mà bà đã dành dụm được, nói rằng chúng tôi đã chăm sóc bà ngần ấy năm, nếu bà qua đời thì số tiền này sẽ đưa cho chúng tôi. Các anh chị đều đồng ý, tôi và chồng đều nói không cần, vì vậy (tạm thời) cất đi.

Khi mẹ tôi qua đời, chồng tôi gọi các anh chị đến nhà tôi. Sau khi mọi người có mặt đông đủ, chồng tôi nói: “Mẹ cả đời không dám tiêu tiền nên đã tiết kiệm được 70.000 Nhân dân tệ. Chúng em không thể giữ số tiền này cho riêng mình, hãy chia đều cho các anh chị em.”

Chị cả khóc nói: “Mẹ sống với các em hơn 20 năm, các em chăm sóc chu đáo. Bình thường anh chị đâu có đưa tiền cho các em, nay các em còn chia tiền cho anh chị. Số tiền này của mẹ nên đưa cho các em.”

Các anh chị đều nói không cần. Chồng tôi nói: “Các anh chị đừng từ chối. Hai chúng em đều học Đại Pháp, không thể có tâm tự tư. Việc này giải quyết như vậy nhé, tiền chia ra, chúng em cũng yên tâm.”

Sau đó chị dâu gặp mọi người đều nói: “Xem người ta học Pháp Luân Công, cảnh giới đều cao. Chúng tôi không đưa tiền cho mẹ chồng, cũng không chăm sóc, số tiền còn lại của mẹ chồng còn chia cho chúng tôi. Vì hai người họ học Đại Pháp, nếu không, chúng tôi đã không được chia tiền. Họ thực sự là người tốt!”

Chị cả, anh rể và hai người con trai đều là quan chức trong hệ thống Trung Cộng, được quyền lợi riêng, nên có tâm bảo vệ Trung Cộng. Chị cả và anh rể tuy là quan chức nhưng không nịnh hót, là người rộng lượng không ích kỷ, có thể coi là người thiện lương có tố chất khá cao trong người thường. Con trai cả của họ đã làm quan chức khá lớn khi tuổi còn trẻ. Về sau do mâu thuẫn với cấp trên, bị cáo vào tù. Trong quá trình thẩm vấn và điều tra, đã chịu đựng khuất nhục, bị tra tấn nên bất đắc dĩ nhận tội, và bị kết án nặng.

Sau khi luật sư gặp con trai của họ và kể lại sự việc, chị cả và chồng mới tỉnh ngộ. Trước đây, chồng tôi nói với họ về việc đệ tử Đại Pháp bị cực hình bức cung, tra tấn tàn bạo đến chết trong nhà tù, họ căn bản không tin, nói rằng dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản cơ bản không có chuyện đó, cho rằng chúng tôi nói dối. Bây giờ lần lượt nghe nói con trai họ bị bức cung và muốn tự sát, những người bạn sinh tử của cậu ấy và các quan chức đang bị điều tra đã dồn mọi bằng chứng có tội về phía cậu ấy để tự bảo vệ bản thân. Hai người họ đã nhìn thấu những lời a dua nịnh hót trước đây, thứ duy trì đằng sau đó toàn là giao dịch quyền lợi và tiền bạc, không có sự chân thành giữa người và người. Một Trung Cộng mà họ luôn cho rằng “vĩ đại, quang minh, chính trực”, không ngờ lại hắc ám như vậy, họ đã nhìn thấu tà đảng Trung Cộng.

Chồng tôi thường đến nhà chị cả, quan tâm chăm sóc họ. Lần lượt giảng cho họ chân tướng Đại Pháp, và họ đã tiếp nhận. Đặc biệt là chị cả, đưa bất kỳ tài liệu chân tướng nào cũng xem, thực sự đã minh bạch chân tướng Đại Pháp, và nhìn rõ bản chất của tà đảng Trung Cộng. Những năm trước, tôi và chồng vì chứng thực Đại Pháp, đã bị cải tạo lao động phi pháp và bị kết án. Nhà chị cả vì mối quan hệ với chúng tôi, đã lo lắng không ít, cũng thường nói những lời bất hảo về Pháp Luân Công. Bây giờ chị cả đã thay đổi, chủ động muốn lịch chân tướng của Pháp Luân Công, cho dù thay đổi quần áo nào, đầu tiên sẽ để bùa hộ thân chân tướng Đại Pháp vào túi và mang theo bên mình.

Mọi người trong gia đình chị cả đều là quan chức, có mối quan hệ rất rộng. Trong bạn bè, trong gia đình của chị cả và anh rể, họ thường khen em rể tốt, mọi người đều biết chị cả có một người em rể tốt tu luyện Pháp Luân Công. Vì biểu hiện của chồng tôi trong gia đình chúng tôi đặc biệt chính, hiếu kính mẹ tôi, không quan tâm tiền tài, cố gắng hết sức phó xuất cho người khác. Chị cả và anh rể thực sự bội phục chồng tôi về việc biết nghĩ cho người khác.

Trên bàn giỗ đầu của anh rể, chồng tôi đã giảng chân tướng Đại Pháp cho họ hàng của anh rể. Có một người họ hàng mà trước đây từng được rất nhiều học viên Pháp Luân Công giảng chân tướng, nhưng vị họ hàng này không nghe. Sau khi nghe chồng tôi giảng xong, không những minh bạch chân tướng, mà còn thoái xuất khỏi tổ chức Đội Thiếu niên Tiền phong của Trung Cộng mà vị này đã từng tham gia.

Hai em trai của anh rể đều là cựu đảng viên của tà đảng Trung Cộng, khi nghe chị cả và anh rể khen chồng tôi là người tốt, họ rất công nhận ông ấy. Chồng tôi tỉ mỉ giảng cho họ chân tướng Pháp Luân Công, họ đều nghe minh bạch và thoái đảng.

Ngày mà mẹ tôi qua đời, bạn bè chị cả đến không ít. Có người bắt tay chồng tôi và nói: “Cậu chính là AA nhỉ, đã vất vả chăm sóc bà cụ nhiều năm như vậy. Chị của cậu thường nói chị ấy có một em rể tốt học Pháp Luân Công, vừa nhìn cậu là thấy người tốt rồi!”

‘Hai vợ chồng thực sự là người tốt!’

Thường có câu: Chồng bạn có bao nhiêu chị em gái, thì bạn có bấy nhiêu mẹ chồng. Tôi có hai chị dâu và hai em dâu. Trong nhà mẹ chồng, chuyện lớn, chuyện nhỏ đều là họ nói mới tính. Trước đây chồng tôi và bố chồng bất hòa, chúng tôi kết hôn được 13 ngày thì yêu cầu chúng tôi dọn ra ngoài, từ đầu đến cuối không cho phép chúng tôi ở trong ngôi nhà lớn. Lúc đó tôi oán hận đã cưới lầm gia đình, thề không qua lại với nhà chồng nữa.

Những năm trước, vì chứng thực Pháp, tôi và chồng bị bức hại bắt giam phi pháp. Lúc đó không có nguồn thu nhập nào, việc ăn học của con cái đều dựa vào nhà mẹ đẻ chi tiền, nhà mẹ chồng chẳng giúp gì. Thông qua học Pháp, tôi minh bạch rằng giữa người và người đều có quan hệ nhân duyên. Tôi nghĩ, mình đã học Đại Pháp, phải có mối quan hệ tốt với nhà chồng. Tôi thường đến nhà mẹ chồng, mua thức ăn, đưa tiền, thực tâm thiện tâm đối đãi với người nhà chồng, không kể chuyện không thích trước đây, mà lấy đức báo oán. Khi họ gặp chuyện, tôi chi tiền giúp đỡ, chủ động quan tâm. Các chị em nhà chồng đều cảm động, và mối quan hệ của chúng tôi trở nên hài hòa. Chỉ cần nhắc đến tôi, họ đều nói tôi là người tốt.

Năm ngoái, mẹ chồng tôi bệnh nặng phải nhập viện lần thứ hai. Mẹ chồng không ăn hơn 20 ngày, bác sĩ thông báo bệnh tình nguy kịch. Chồng tôi nói các chị em đều niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” cho mẹ chồng, tất cả họ đều niệm, mẹ chồng cũng niệm mỗi ngày. Bạn bè thân quyến đến thăm mẹ chồng, bà nhìn thấy ai cũng hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Kỳ tích đã xuất hiện, mẹ chồng bệnh nặng đã thực sự khỏe lại nhờ niệm chín chữ chân ngôn. Bà đã có thể ăn cơm, có thể xuống đất đi bộ, bây giờ như một người khỏe mạnh vậy. Cả nhà chứng kiến uy lực của việc niệm chín chữ chân ngôn, đều tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp hảo.

Tôi lấy tiền đưa cho em gái của chồng, nói đây là chi phí khám bệnh cho mẹ chồng. Các chị em đều rất cảm động, nói tôi học Đại Pháp và đã làm được thực sự rất tốt, họ đi đến đâu cũng nói tôi là người tốt. Khi tôi bị bức hại giam phi pháp, em gái của chồng đã đến cơ quan công an đòi người, yêu cầu họ thả tôi về nhà.

Tết Nguyên Đán năm nay, nhà em gái của chồng dán câu đối “Chân-Thiện-Nhẫn” và chữ Phúc. Cảnh sát nhìn thấy yêu cầu gỡ xuống, em chồng nghiêm túc và thẳng thắn nói: “‘Chân-Thiện-Nhẫn’ có chỗ nào không tốt, dựa vào điều gì mà không cho dán?” Do em gái của chồng và mẹ chồng thường niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và đắc được phúc báo. Khi virus Trung Cộng (Viêm phổi Vũ Hán) bùng phát trở lại năm ngoái, tất cả hàng xóm của cô ấy đều “dương tính”, nhưng gia đình cô ấy không bị nhiễm bệnh. Bây giờ cả nhà chồng đều ủng hộ hai chúng tôi tu luyện Đại Pháp, họ có một nhận xét chung: “Hai vợ chồng thực sự là người tốt!”

Trên con đường tu luyện 26 năm, nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, tôi và chồng đã bước đi đến ngày hôm nay. Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi chúng tôi từ con người tự tư tự lợi, vô tri vô giác, thành sinh mệnh vô tư vị tha. Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới!

(Bài viết được chọn đăng nhân ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 trên Minh Huệ Net)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/26/【5.13徵文】「你們這樣的人現在找不到」-460186.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/31/209645.html

Đăng ngày 21-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share