Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục
[MINH HUỆ 23-06-2023] Có lẽ từ khi Cơ đốc giáo vừa mới truyền vào Trung Quốc Đại lục, tổ tiên của tôi đã là những tín đồ thành kính rồi. Hơn nữa, cụ tổ của tôi đã từng là người đứng đầu giáo hội Cơ đốc giáo địa phương. Tín ngưỡng này vẫn luôn được tiếp nối và truyền thừa trong gia tộc chúng tôi.
Từ nhỏ, tôi đã chăm chỉ, hiếu học, thành tích học tập luôn đứng đầu trong danh sách. Các bác, các cô, thím, các chị theo Cơ đốc giáo đều cho rằng tôi là hạt mầm tốt của tín đồ Cơ đốc, đặc biệt là chị dâu của bố tôi, chúng tôi thường gọi là “bác ba”, từng tốt nghiệp Học viện Thần học Thiên Tân thời Trung Hoa Dân Quốc và từng là người đứng đầu giáo hội Thiên chúa giáo địa phương từ tuổi trung niên. Mặc dù tôi cũng tôn trọng họ, nhưng tôi luôn cảm thấy đạo lý của Kinh Thánh không thể hoàn toàn khiến tôi tâm phục khẩu phục.
Khi tôi đọc được cuốn thiên thư Chuyển Pháp Luân, tôi liền nhận định rằng đây là lựa chọn duy nhất mà tôi đã mòn mỏi chờ đợi, khổ sở tìm kiếm. Kể từ thời khắc đó, tôi vững bước trên con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mặc dù tôi luôn phải trải qua những thử thách và ma nạn, nhưng tôi vẫn kiên cường tiến về phía trước. Sau khi nghe nói tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bác ba nói: “Tôi biết rốt cuộc chú ấy cũng là con của Thần.”
Bác ba có mỗi một người con dâu, chúng tôi gọi chị ấy là chị dâu cả, năm nay đã ngoài 80 tuổi. Chị tốt nghiệp tiểu học bậc cao, từ nhỏ đã kính Thiên tín Thần, trong phụ nữ nông thôn ở tuổi đó, chị ấy được coi là hiểu biết chữ nghĩa, thông đạt tỏ tường. Dưới sự dẫn dắt của bác ba, chị dâu cả hơn 30 tuổi đã trở thành tín đồ Cơ đốc giáo thành kính. Anh cả tôi từng dạy học ở một trường học danh tiếng ở địa phương, nên khi tôi lên tiểu học bậc cao, anh đã quan tâm tôi rất nhiều, tôi vẫn luôn biết ơn anh. Cũng vì thế, tình cảm huynh đệ giữa chúng tôi rất thân thiết.
Mỗi năm vào dịp Tết, tôi thường nhân cơ hội đến nhà chúc Tết để giảng cho họ chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại. Mặc dù cả anh tôi và chị dâu cả đều đã minh bạch chân tướng về cuộc bức và cũng đã làm tam thoái (thoái ĐCSTQ và Đoàn, Đội) nhưng vì họ rất thành kính tín ngưỡng Cơ đốc giáo, nên đối với Pháp lực và công hiệu thần kỳ của việc niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo” vẫn còn bán tín bán nghi.
Vấn đề nan giải của chị dâu cả
Những năm gần đây, sau khi anh cả tôi qua đời, chị dâu cả bị trầm cảm, lúc nào cũng u uất sầu não, sức khỏe cũng theo đó ngày càng sa sút. Kể từ mùa đông năm ngoái, tôi nghe nói chị dâu cả tâm tình nặng nề, bi quan chán đời, không thể tự chăm sóc bản thân, cơm ăn ba bữa đều phải nhờ vào con trai. Nhưng chị ấy ngoại trừ nói với mọi người rằng bản thân không sống nổi nữa, thì ai cũng không hỏi ra được rốt cuộc nút thắt trong tâm chị ấy là gì.
Tôi cảm thấy tình thế đã rất nghiêm trọng, liền chính niệm bài trừ hết thảy các loại trở lực do bức hại của tà đảng Trung Cộng, và đến thăm chị dâu cả trong đêm. Tôi tự tin rằng từ khi tôi tu luyện Đại Pháp đến nay, tôi luôn là người được chị dâu cả tin tưởng nhất. Tôi chân thành và khẩn thiết thăm hỏi chị dâu cả, cuối cùng chị dâu cả khóc lóc kể cho tôi bao nhiêu nỗi niềm khó nói và hết sức nan giải:
“Kể ra chuyện này cũng đã cách đây hơn 50 năm rồi. Trong Cách mạng Văn hóa, anh chú bị đả kích, bị xử lý kỷ luật cách chức cắt lương, mỗi tháng chỉ được 20 Nhân dân tệ sinh hoạt phí, trừ đi chi phí ăn uống của mình anh ấy thì còn lại chẳng được mấy đồng. Khi đó, cháu chú còn chưa cai sữa, hai mẹ con tôi miệng ăn núi lở, chi phí ăn mặc không biết trông cậy vào đâu. Cha mẹ tôi vì muốn cưu mang con gái và cháu ngoại nên đã đem toàn bộ số tiền tích góp từ thời trẻ đưa hết cho tôi, tất cả hơn 400 đồng bạc. Số tiền đó hiện nay có giá trị tương đối lớn (tương đương khoảng 600.000-700.000 Nhân dân tệ hiện nay).
“Nhưng thời điểm đó, một đồng bạc tối đa chỉ đổi được 2 Nhân dân tệ. Mặc dù tôi rất không muốn phải tiêu số tiền bạc này, nhưng mà mạng sống cũng quan trọng. Cứ như thế mấy năm, vạn bất đắc dĩ tôi cũng phải lấy ra từng đồng bạc, mấy bữa lại lấy một đồng đem đổi, rồi cuối cùng cũng hết. Đó là cái tâm bệnh lớn nhất của tôi, ngoài cha mẹ tôi và anh chú biết rõ chuyện này ra, thì đó vẫn là một bí mật (có thể nói hầu hết những người biết việc này đều không còn sống nữa).
“Nhưng mà sự việc này đã xảy ra hơn 50 năm rồi, em gái tôi không hiểu sao đột nhiên lại gọi điện truy vấn tôi về số tiền tích góp của bố mẹ khi còn sống đã đi đâu rồi. Tôi tín Chúa và tôi không thể nói lời trái lương tâm được, vì vậy tôi đã nói với cô ấy sự thật và mong cô ấy hiểu và bỏ qua. Nào ngờ, em gái tôi giận tím mặt, mắng chửi tôi không ra gì, vô cùng cay độc. Cô ấy không chịu bỏ qua, nhất định đòi tôi đưa lại một nửa cho cô ấy, nghĩa là 300.000 Nhân dân tệ. Cho dù tôi có giải thích thế nào rằng thời ấy khó khăn, tôi đã dùng hết rồi, nhưng cô ấy vẫn không nghe, không tin. Ngày nào cô ấy cũng gọi điện về bảo muốn mua vé máy bay về để lập tức tính sổ với tôi, muốn liều mạng một phen với tôi. Đến giờ, em tôi cũng hơn 70 tuổi rồi, cũng không còn khỏe nữa. Nếu như việc này khiến cô ấy tức khí lên thì tội lỗi của tôi lại càng lớn.“
Chị dâu cả nói tiếp: “Tôi vốn tính là sau khi lo an táng của anh chú xong thì cũng dành được một phần tiền đưa cho cô ấy, để tâm cô ấy đỡ cảm thấy bất công. Thế mà ngờ đâu thằng cu cháu tôi lại mắc bệnh nặng, nguy hiểm đến tính mạng, chi phí nằm viện cũng rất lớn. Các con còn chưa được tôi đồng ý mà đã lấy số tiền đó đem đi chữa trị rồi. Tôi là mẹ thì còn biết nói sao đây?! Cũng vì thế mà vợ chồng dâu cả và dâu út lại sinh ra bất hòa. Sau khi hai con trai và hai con dâu tôi biết chuyện về những đồng bạc năm xưa thì tất cả đều không tin tôi đã dùng hết chỗ bạc đó. Thằng cả thì hoài nghi tôi thiên vị mà cho riêng thằng út, thằng út thì nghi tôi đã sớm đem cho thằng cả. Trong nhà anh em lục đục với nhau, chị em dâu thù hận nhau, tình cảnh gà bay chó chạy, không sao yên được. Tôi thấy mình không còn ra người nữa, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không gột sạch được. Chuyện này coi như việc xấu trong nhà, không thể nói ra ngoài, hơn nữa có nói với ai cũng vô ích. Nhất định là một đời nào đó tôi đã giết người phóng hỏa, làm nhiều việc ác, phạm tội rất nặng, giờ là lúc thanh toán món nợ rồi.”
Chị dâu cả lấy tay áo lau lau nước mắt, rồi nói tiếp: “Còn nữa, bệnh hậu sản thời trẻ của tôi giờ cũng tìm tới cửa. Tôi đau chân đến mức không thể đi lại được. Cánh tay, vai, khuỷu tay đau đến không nhóm lửa nấu ăn được, toàn thân yếu ớt không làm được việc gì. Ngày hay đêm đều không tài nào ngủ được. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có đi theo anh chú mới có thể giải thoái ra được, chết đi cho xong chuyện. Tuy rằng mỗi ngày tôi đều sám hối và cầu xin trước Chúa, nhưng tôi cảm thấy Chúa cũng không còn linh nghiệm nữa, cũng quản không được chuyện của tôi nữa. Nên tôi đã cầu xin anh chú nhanh nhanh đưa tôi đi cùng thôi …”, chị dâu cả vừa kể, vừa giàn giụa nước mắt.
Thiện niệm dẫn dắt thoát khỏi mê lầm
Chị dâu cả nói đến đây, tình cảnh này khiến tôi cũng cảm giác được đây thực sự là vấn đề nan giải. Đối với một nông dân Trung Quốc ngày nay mà nói, số tiền đó có thể được coi là những chữ số thiên văn. Đừng nói là một bà lão đã sức cùng lực kiệt, ngay cả một thanh niên đang độ tuổi sung sức, cả đời làm lụng vất vả, ăn mặc chắt chiu để tích góp từng chút một cũng không thể có được nhiều tiền tiết kiệm đến vậy. Thực đúng là con đường nhân sinh trăm khổ cùng giáng xuống.
Tôi cũng chỉ có thể an ủi chị dâu cả: “Bác có tâm nguyện đền bù cho em gái, đó là thiện tâm của bác, nhưng nhìn từ tình huống hiện thực hiện nay mà nói, e rằng không cách nào làm được. Về lý mà nói, con cái trong lúc cuộc sống khốn khó mà tiếp nhận của cha mẹ cho thì cũng không thể xem là tiền tài bất nghĩa. Hơn nữa, theo em biết, cha mẹ bác lúc tuổi già và trước khi lâm chung vẫn luôn do mình bác phụng dưỡng, chăm sóc, thế cũng coi như bác đã hồi báo phần nào rồi. Việc đã đến nước này, bác có áy náy, có tự trách bản thân quá đi như vậy cũng chẳng tốt gì cho thân tâm, bác nên nhìn thoáng ra, buông bỏ đi mới được.”
Tôi nói tiếp: “Bác cũng là người có tín ngưỡng, không thể không đối chọi, chấp nhặt với người thường, mà cần phải đổi vị trí, đứng từ góc độ của đối phương mà suy xét. Bác vẫn cứ muốn nhận lỗi với em gái, mong cô ấy thông cảm, đó là tư thái của người có tín ngưỡng như chúng ta. Nhưng em nghĩ nguyên nhân căn bản của quan nạn này là nhân duyên của một kiếp nào đó kết thành. Hiện giờ, bác đang trong tình trạng thân tâm đều bị tổn thương, mâu thuẫn trùng điệp, trong lo ngoài khó. Nếu dùng phương pháp của người thường thì rất khó tìm được đối sách vẹn toàn. Chị dâu cả à, hiện giờ chính bác cũng cảm thấy kêu trời, trời cũng không linh ứng nữa. Vậy bác hãy nghe theo lời khuyên của em đi. Từ giờ trở đi, trong lúc rảnh rỗi, bác hãy thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo” nhé. Sư phụ của Đại Pháp từ bi với tất cả chúng sinh và có Pháp lực vô biên, nhất định sẽ trừ lo giải khó, thiện giải oán duyên cho người tốt.
“Bác cũng biết anh họ em đó, cũng là tín đồ thành kính của Cơ đốc giáo, còn cao tuổi hơn bác. Bác ấy bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối, thuốc men đều vô hiệu. Chị dâu em (cũng là tín đồ Cơ đốc giáo) cũng vì thế mà tinh thần buồn chán mà một sớm nọ nhảy xuống giếng tự vẫn kìa. Khi em đến dự tang lễ của chị dâu, thấy anh họ thống khổ chịu không nổi. Bác ấy cũng cảm thấy cầu Chúa không công hiệu nữa. Em liền bảo bác ấy rằng hiện tại chỉ có thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo” mới có thể giải thoát được. Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã giảng:
“Chân Thiện Nhẫn tam tự thánh ngôn Pháp lực vô hạn
Pháp Luân Đại Pháp hảo chân niệm vạn kiếp tức biến“(Đối Liên – Hồng Ngâm IV)
Diễn nghĩa
”Ba chữ thánh ngôn ‘Chân Thiện Nhẫn’ có vô hạn Pháp lực
Chân niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ lập tức biến đổi vạn kiếp“(Câu đối – Hồng Ngâm IV)
Bác ấy tin tưởng vào lời khuyến thiện của em, mỗi khi rảnh rỗi liền kính niệm chín chữ chân ngôn, không lâu sau, bệnh ung thư dạ dày của bác ấy không trị mà khỏi. Giờ đã bốn năm rồi, bác ấy vẫn sống khỏe mạnh, cuộc sống hoàn toàn tự lo liệu được. Đây là minh chứng thực tế đã xảy ra với người thân xung quanh chúng ta.
Tôi nói: “Chị dâu cả à, bác nghĩ xem, bệnh ung thư đối với nhân loại hiện nay mà nói vẫn là bệnh vô phương cứu chữa, y học hiện đại tiên tiến nhất đối với căn bệnh này đều bó tay, thế mà thành tâm niệm chín chữ chân ngôn, thân thể đã có thể hoàn toàn khôi phục, vậy nhìn nhận thế nào đây? Đó chính là triển hiện chân thực của Phật Pháp vĩ đại! Uy lực thần kỳ của chín chữ chân ngôn không chỉ cuộc hạn ở phương diện sức khỏe của con người mà đối với đời đời kiếp kiếp của con người cũng có tác động rất lớn.”
“Một người bạn cũ của em, cũng từng gặp một chuyện có thể nói là cực kỳ nan giải. Khi lâm vào tình huống vô phương giải quyết thì nhớ ra chín chữ chân ngôn em từng nói cho, liền thành tâm thành ý liên tục niệm. Kết quả là chưa đến vài ngày, bất tri bất giác quan nạn kia đã tan thành mây khói. Sau đó, anh ấy đến tìm em và nói: “Quá thần kỳ, vô cùng cảm ơn anh đã nói cho tôi biết Pháp bảo cứu khổ cứu nạn, tôi vô cùng cảm tạ Đại sư Lý Hồng Chí! Tôi hiện tại không chỉ niệm chín chữ chân ngôn mà còn muốn niệm thêm câu ‘Đại sư Lý Hồng Chí hảo’ đây!”
Tôi lại nói thêm: “Chị dâu cả à, em không muốn tùy tiện bình phẩm hay nghị luận Cơ đốc giáo là như thế nào, cũng không có ý cải biến tín ngưỡng của bác, em chỉ không cam tâm lại thấy chị thống khổ, chân thành hy vọng chị có thể thoát ra khỏi hố sâu của cuộc đời và kiếp nạn này. Đặc biệt là hiện tại nhân loại vì đạo đức tiêu vong, thiên tai nhân họa không ngừng ập đến. Trận đại ôn dịch hiện nay, chính là đến để đảo thải phần tử của tà đảng Trung Cộng cùng những người xấu nghiệp lực quá lớn. Đã có vô số sự thật minh chứng rằng chín chữ chân ngôn này chính là Sáng Thế Chủ từ bi đã mở lưới một mặt, là Pháp bảo cứu mạng dùng để cứu vớt những chúng sinh tin tưởng và minh bạch chân tướng Pháp Luân Đại Pháp.”
Chị dâu cả sau khi nghe tôi thiện ý khuyên giải và chỉ dẫn, liền giãn chân mày, lộ ra nụ cười, bày tỏ sự cảm kích và sự tin tưởng đối với tôi, nói nhất định sẽ thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn.
Sự cảm kích xuất tự đáy lòng
Ngay khi kinh văn mới của Sư phụ “Vì sao có nhân loại” công bố vào tháng 1 năm 2023 được đăng trên Tuần báo Minh Huệ, tôi đã bảo vợ tôi chuyển ngay cho chị dâu cả. Tôi được biết tình trạng của chị dâu cả đã cải thiện rất nhiều. Bác ấy lại bày tỏ niềm cảm kích tôi, tôi cũng rất mừng.
Gần đây, vào một buổi chiều, chị dâu cả vui vẻ một mình đến nhà thăm tôi. Vừa vào cửa, còn chưa kịp nói gì, câu đầu tiên bác ấy nói: “Thật thần kỳ! Thật là linh nghiệm! Pháp Luân Đại Pháp thật là linh nghiệm!. Tôi nói: “Chị dâu cả, bác ngồi xuống đã rồi từ từ nói. Chị dâu cả nói: “Từ khi chú tới dặn dò bảo tôi thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn, tôi bắt đầu không ngừng niệm. Đầu tiên là khi cần ngủ tôi đã có thể ngủ được; dần dần, tứ chi từ đau nhức kịch liệt cũng giảm dần, cánh tay nâng lên được, rồi tôi có thể xuống giường đi lại, thân thể ngày một biến hóa, tâm cũng nghĩ thông suốt rồi.”
“Thần kỳ là, số lần em gái tôi gọi điện thoại đến đòi mệnh cũng ngày càng ít đi, đòi cũng ngày càng ít, khẩu khí ngày càng hòa hoãn. Vừa cuối năm ngoái thôi, trong điện thoại tôi thành tâm xin lỗi cô ấy, cũng nói rõ tôi ăn tằn mặc tiện vì muốn tận lực bù đắp cho cô ấy. Nhưng cô ấy lại nói: ‘Bù đắp gì chứ? Giờ em có tiền lương hưu, con cái đều có sự nghiệp đều thành công. Em không thiếu tiền, em tức giận mà nói vậy thôi!’ Cái quan đại nạn này cứ vậy mà qua đi lúc nào không biết. Con trai, con dâu cũng đều tin tưởng tôi, hiểu được tôi rồi. Mâu thuẫn gia đình cũng hết tranh chấp, sóng yên biển lặng rồi. Pháp Luân Đại Pháp quá linh nghiệm, quá là thần kỳ!”
“Đặc biệt là hôm nay, tôi vừa mới quyết định phải tới thăm chú, tôi liền cảm thấy khỏe hẳn lên. Sáng ra, tôi giặt sạch tám bộ quần áo, ga giường, rồi còn đem đổ ba túi lớn đầy xỉ than còn lại từ lúc anh chú ở viện. Đến chiều, trước lúc đến thăm chú, tôi nghĩ sẽ đem chỗ xỉ đó đổ ở ngoài thôn, nhưng vừa đi không xa đã cảm thấy hai chân như nhũn ra. Thế rồi tôi không ngừng tụng niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo’. Toàn thân liền có khí lực, tôi liên tục, vừa niệm và đẩy ba xe xỉ than ra ngoài thôn. Tôi không những hết bệnh mà tinh thần còn tốt lên, như quay trở lại chục năm trước ấy.”
“Chú bảo vợ chú đưa đến cho tôi Tuần báo Minh Huệ đó thật tốt quá, tôi đã đọc kỹ cả rồi, câu chuyện tu luyện viết ra cảm động lắm, nhất là ‘ Vì sao có nhân loại” của Đại sư Lý Hồng Chí, bài viết đó nhất định chính là phúc âm của Thần, giảng hay lắm, tất cả đều là thiên cơ. Mấy hôm đó, tôi đọc đi đọc lại bài viết này, càng đọc lại càng thích đọc thêm.”
“Kỳ thực, kể từ khi chú tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đều thấy rõ sự biến hóa ở chú, từ lời nói cử chỉ đều nhìn ra được, thấy rất rõ ràng. Về sau, trong làng tôi lại có mấy người theo học Pháp Luân Đại Pháp, so với trước đây đều là thoát thai hoán cốt, hoàn toàn trở thành một người khác, hành xử đoan chính, anh chị em trong nhà đều hòa khí, thân thiết như một nhà, không giống trong giáo hội chúng tôi, từ khi mẹ chồng tôi qua đời, vì tranh đoạt vị trí và danh phận người đứng đầu giáo hội mà tranh đấu gay gắt, kéo bè kết phái, ghen tỵ, bài xích lẫn nhau. Có lúc, tôi thấy còn không bằng một người tốt bình thường.
“Tôi đã sớm cảm thấy Đại Pháp mà các chú học là tốt, hiện giờ thông qua đại nạn này của tôi, tôi tự cảm nhận được sự thần kỳ và linh nghiệm của Pháp Luân Đại Pháp. Đại sư Lý Hồng Chí có lẽ đích thực là vị Thần mà Chúa Jesus giảng là đến tối hậu sẽ trở lại thẩm phán nhân loại.”
Cuối cùng, chị dâu cả tỏ ra muốn suy nghĩ một chút, một lần nữa nghiêm túc suy xét vấn đề chọn lại tín ngưỡng để quy theo.
Bởi vậy, tôi thể ngộ được rằng, từ khi Sư phụ từ bi vĩ đại công bố kinh văn “Vì sao có nhân loại” cho toàn nhân loại, Ngài đã kéo lên bức màn cho khúc dạo đầu của Pháp Chính Nhân Gian, toàn diện cứu độ chúng sinh các giới, để chúng ta nắm chắc cơ duyên vạn cổ này, viên mãn hoàn thành đại nguyện tiền sử của chúng ta!
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/23/461052.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/26/209556.html
Đăng ngày 20-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.