Bài viết của Lý Duyên, một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-05-2023] Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã 26 năm. Chưa đến một năm sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, Sư phụ đã vài lần tịnh hóa thân thể cho tôi, bao gồm xuất hiện các triệu chứng như sốt, đau bụng đi ngoài, nôn mửa, lưng và chân đau, cảm mạo, v.v. Tôi biết đây là Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi, mỗi lần như vậy các triệu chứng đều biến mất mà không cần uống thuốc. Kể từ đó tôi cũng không bao giờ uống thuốc nữa.

Khi ấy, tôi đã ngoài 40 tuổi. Tôi nhớ rằng một đồng nghiệp đã hỏi tôi bí quyết để có được làn da tươi sáng và rạng rỡ như vậy. Một đồng nghiệp khác nhận xét rằng tôi luôn tràn đầy năng lượng. Tôi biết tất cả những điều này là nhờ Pháp Luân Đại Pháp ban cho, vì khi còn trẻ, tôi có làn da vàng vọt, chỉ sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp mới xuất hiện thần tích như thế này.

Lần đầu tiên đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, tôi không hiểu gì. Sau một thời gian, tôi mới hiểu được các nguyên lý bác đại tinh thâm của cuốn sách này. Đại Pháp giống như dòng suối trong vắt tẩy tịnh tâm hồn của tôi vốn bị vùi lấp dưới nhiều lớp bụi bẩn trong một thời gian dài. Đó cũng chiếc chìa khóa khai mở khát vọng được phản bổn quy chân của sinh mệnh. Tôi chấn động cảm thán: Ôi, hóa ra sinh mệnh chính là như vậy, con người nên sống như vậy. Đại Pháp giống như một ngọn hải đăng soi sáng con đường nhân sinh của tôi.

Giữ gìn sự liêm chính

Trong cuốn sách Chuyển Pháp Luân, Sư phụ đã giảng về mối quan hệ giữa được và mất. Đó là hành ác thì tạo nghiệp, hành thiện thì tích đức. Điều kiện tài chính và địa vị xã hội trong kiếp này của một người là kết quả của những gì người ấy đã làm trong kiếp trước. Chúng ta sẽ không thể có được những gì không thuộc về mình.

Tôi từng làm quản lý tại một doanh nghiệp lớn trong đó có bộ phận sản xuất và tiếp thị. Nhiều đồng nghiệp của tôi đã lợi dụng tài nguyên của công ty để phục vụ cho mục đích cá nhân của họ. Chiểu theo nguyên lý của Đại Pháp, tôi đã nghiêm khắc với bản thân và đã không làm như vậy. Văn phòng tôi có điện thoại cố định, tôi cũng được công ty trang bị một chiếc điện thoại di động. Nhưng tôi luôn dùng điện thoại di động của mình để trao đổi việc cá nhân. Hàng tháng, số tiền điện thoại công ty phải trả cho tôi luôn ở mức thấp nhất.

Ở Trung Quốc hiện nay, việc nhận quà, hối lộ, bao ăn bao uống và tiền đút lót đều được xem là chuyện bình thường. Tôi không thể làm điều đó vì tôi là một đệ tử Đại Pháp. Để giúp người khác hiểu điều này, tôi thường giải thích với họ về những nguyên lý tôi học được từ Đại Pháp. Đồng thời, tôi cũng cố gắng hết sức giúp đỡ mọi người mà vẫn đảm bảo không vi phạm các nguyên tắc của mình.

Nghĩ cho người khác tại nơi làm việc

Nhiệm vụ công việc đòi hỏi tôi phải rất tỉ mỉ. Nếu không sẽ có thể ảnh hưởng đến việc lên kế hoạch sản xuất và doanh thu đạt được. Thay vì chỉ ngồi tại văn phòng chờ thông tin do nhân viên cập nhật như các nhà quản lý khác đã làm, tôi thường tới gặp các bộ phận chức năng khác nhau để kịp thời giải quyết vấn đề. Nhờ vậy, hiệu quả công việc đã được cải thiện đáng kể.

Vì số nhân viên của công ty khá nhiều và các bộ phận làm việc rải rác ở các địa điểm khác nhau, nên chúng tôi có đến bốn nhà ăn. Để đảm bảo chất lượng thực phẩm, tôi thường xuyên làm việc với các trưởng phòng hậu cần khác để cải thiện thực đơn và duy trì việc cân bằng dinh dưỡng trong mỗi bữa ăn. Ngoài ra, chúng tôi cũng cố gắng đưa ra nhiều lựa chọn và các mức giá thành để đáp ứng các nhu cầu khác nhau của mọi người.

Để giảm thiểu chi phí, tôi đã cử một nhân viên đi khảo sát giá thực phẩm ở các chợ địa phương. Ngoài ra, tôi cũng thường vào bếp và sơ chế rau cùng với các đầu bếp để nắm bắt tình hình. Tôi ăn trưa cùng nhân viên tại nhà ăn để tiếp nhận phản hồi của mọi người. Vào thời điểm ấy, các nhà ăn tự phục vụ của chúng tôi đã nổi tiếng trong khu vực vì đồ ăn ngon mà giá thành lại thấp.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi luôn trịch thượng ra lệnh cho cấp dưới và phê bình họ nếu tôi cảm thấy không hài lòng với những gì họ làm. Nhưng chiểu theo các nguyên lý của Đại Pháp, tôi đã cố gắng loại bỏ văn hóa Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) này và nhẹ nhàng khi giao tiếp với họ.

Thời điểm đó, chúng tôi tiếp nhận một vị hiệu trưởng trường mẫu giáo được điều từ nơi khác đến, tôi thấy cô ấy thường có tâm trạng không tốt. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, vì vậy tôi thường đến trường để kiểm tra. Tôi đã nói chuyện với các giáo viên và quanh quẩn ở trường lúc trẻ ăn. Vào các dịp lễ, tôi thiết kế và may trang phục biểu diễn cho các bé. Việc này giúp cắt giảm chi phí và giải quyết một vấn đề lớn cho vị hiệu trưởng. Mỗi khi có cơ hội, tôi thường chia sẻ với các giáo viên về sự tuyệt vời của Pháp Luân Đại Pháp và đôi khi còn đọc sách Đại Pháp cùng với họ. Một số đã bước vào tu luyện và trở thành những học viên tinh tấn kể từ đó.

Sau khi vị hiệu trưởng trường mẫu giáo đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cô ấy trở nên chân thành nói với tôi: “Nhìn chị rất nghiêm nghị trong các cuộc họp của công ty. Tôi không biết chị là một người tuyệt vời như vậy.”

Một lần, tôi gặp một nhân viên đã nghỉ hưu và anh ấy nói: “Chị đã thay đổi. Giờ đây nhìn chị thiện lương và dễ mến hơn. Những người khác cũng nói như vậy. Một đầu bếp nói với tôi rằng họ thường gọi tôi là Võ Tắc Thiên. Tôi biết chính Sư phụ Lý đã cải biến tôi từ một “Võ Tắc Thiên” trở thành một người thiện lương, thấu tình đạt lý như bây giờ.

Chủ tịch công ty là người rất khắt khe và bị mọi người gọi là người nghiện công việc. Biết tôi rất tận tâm trong công việc, anh ấy rất biết ơn vì tôi đã giúp giải quyết mọi việc để anh ấy có thể tập trung vào các việc lớn. Anh ấy rất tin tưởng tôi và ủng hộ Đại Pháp. Sau khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, anh ấy chưa bao giờ làm khó tôi.

Với vị trí của mình trong công ty, tôi đã bảo vệ các học viên Đại Pháp khác. Chủ tịch công ty và các vị lãnh đạo khác cũng hài lòng về điều đó vì việc này giúp làm giảm áp lực lên họ. Trong một cuộc họp lãnh đạo, chủ tịch công ty đã từng chỉ ra rằng “các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt.” Trong một bữa tiệc, anh ấy nâng ly chúc mừng tôi và nói: “Chúc chị viên mãn trong tu luyện Đại Pháp.”

Trong suốt những năm đó, dù áp lực công việc lớn đến đâu, tôi luôn cố gắng hoàn thành tốt công việc và mọi thứ đều suôn sẻ khi tôi có mặt ở văn phòng. Sau khi nghỉ hưu, tôi gặp một giám đốc điều hành cấp cao, anh ấy nói với tôi: “Sau khi chị nghỉ, chúng tôi phải chia khối lượng công việc của chị cho nhiều người. Những gì chị đã làm thực sự tuyệt vời.”

Các vấn đề trong gia đình

Sau khi tôi nghỉ hưu, con trai tôi lấy vợ và sinh con. Tôi chuyển từ một giám đốc điều hành công ty thành bà nội làm nội trợ. Nhiệm vụ này rất mệt mỏi. Nếu không có Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã không thể làm được tất cả những điều này.

Do những tuyên truyền phỉ báng Đại Pháp của ĐCSTQ, con dâu của tôi đã lo lắng trước khi kết hôn với con trai tôi, sợ rằng một ngày nào đó tôi có thể giết cháu nội của mình. Bà của cháu biết về Đại Pháp và an ủi cháu rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi. Tôi cũng bật các bài giảng của Sư phụ Lý cho con dâu nghe. Sau khi nghe, cháu nói với tôi: “Con không biết Đại Pháp yêu cầu một người phải trở thành một người tốt như vậy. Con không chắc mình có thể làm được như vậy hay không.”

Trong cuộc sống hằng ngày, chúng tôi không tránh khỏi mâu thuẫn. Khi điều này xảy ra, tôi thường hướng nội, tìm xem mình đã làm sai ở đâu và chân thành xin lỗi con dâu. Cháu đã thấy được sự tốt đẹp của Đại Pháp và càng ngày càng tin tưởng tôi. Mẹ đẻ của con dâu tôi rất nóng tính và không để bất kỳ ai lợi dụng mình. Hàng xóm ai cũng biết bà ấy thích gây sự với người khác. Từ các bài giảng của Đại Pháp, tôi biết rằng miễn là các học viên Đại Pháp buông bỏ chấp trước vào lợi ích vật chất và đối xử tốt với người khác, thì mọi việc sẽ tốt đẹp. Tôi hầu như không có mâu thuẫn gì với mẹ của cô ấy.

Khi bà ấy nhập viện vì mắc bệnh, tôi đã khuyên bà niệm 9 chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Bà đã nghe lời khuyên của tôi và cũng đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó.

Hai ông bà thông gia của tôi là những người có năng lực. Họ có vài mẫu đất và thu nhập khá ổn định. Nhưng họ sống một cuộc sống thanh đạm. Tôi thường bảo con dâu mua đồ biếu bố mẹ cháu. Vì bố cháu thường làm việc trên núi nên cần một chiếc xe ba bánh chạy bằng điện nhưng ông ấy không mua vì cho rằng nó quá đắt. Tôi bảo con dâu hãy mua cho ông một chiếc và tôi sẽ trả tiền. Tôi cũng khuyên cháu không nên xin tiền bố mẹ vì họ đã làm việc rất vất vả và anh trai cháu có thể cần sự hỗ trợ của bố mẹ để mua nhà chuẩn bị kết hôn.

Hai ông bà thông gia rất cảm động và có lúc còn khen tôi với những người khác. “Ông bà thông gia của tôi rất tuyệt. Họ là các học viên Pháp Luân Đại Pháp.”

Trước khi bước vào tu luyện Đại Pháp, tôi đã từng có nhiều xung đột với vợ chồng anh trai. Chúng tôi đã không đến thăm hỏi nhau trong nhiều năm. Từ những bài giảng của Đại Pháp, tôi biết điều này là do nhân duyên và tôi quyết định phải làm tốt hơn nữa. Tôi mang quà tới thăm họ và đối xử tốt với họ. Cả anh trai tôi và vợ anh ấy đều rất vui. Hơn 20 năm qua, chúng tôi đã rất hòa hợp. Gia đình năm người của họ đã biết được chân tướng Đại Pháp và tất cả đều thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Chồng tôi đã qua đời cách đây hơn 20 năm. Nhưng gia đình anh ấy và tôi vẫn duy trì mối quan hệ tốt đẹp. Năm nào cháu chồng tôi cũng đến thăm tôi. Mọi người bên gia đình nhà chồng đều tôn trọng và khen một học viên như tôi.

Tôi cũng giúp đỡ những người hàng xóm. Một trong số họ nói rằng tôi là một người tốt bụng và hào phóng. Một người hàng xóm có trí nhớ kém, vậy nên, bà ấy thường gửi một chìa khóa dự phòng ở chỗ tôi để có thể lấy để mở của bất cứ lúc nào. Tôi đã tặng một người hàng xóm khác một bức tranh trang trí có dòng chữ “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cô ấy rất thích và nói: “Bức tranh này luôn khiến tôi vui vẻ và thoải mái. Nếu tôi chuyển nhà, tôi sẽ mang nó theo.”

Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ Lý và Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi, ban cho tôi sức khỏe tốt và chỉ đường dẫn lối cho tôi trên con đường tâm linh. Đại Pháp cũng giúp tôi sống hòa thuận với những người khác và giúp đỡ họ. Tôi hy vọng sẽ có thêm nhiều người biết đến Đại Pháp và thụ hưởng lợi ích giống như tôi.

Bản quyền các tác phẩm đăng trên Minh Huệ Net thuộc sở hữu của Minh Huệ Net. Nếu đăng lại phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu tác phẩm (“Theo bài viết của Minh Huệ Net, …”), sau đó ghi chú đường dẫn đến bản gốc của Minh Huệ Net. Nếu đăng lại với mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/26/460152.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/27/209586.html

Đăng ngày 14-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share