Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 22-10-2022] Tôi không biết mối quan hệ giữa tôi và chồng là do nhân duyên nào thúc đẩy, nhưng trên con đường tu luyện của tôi, dường như anh ấy là tảng đá khó đột phá nhất. Nhưng khối đá kiên cố ấy cuối cùng đã cải biến dưới ánh sáng của Đại Pháp. Dưới đây tôi xin chia sẻ một chút tâm đắc thể hội trong tu luyện của bản thân để báo cáo với Sư phụ và giao lưu cùng các đồng tu.
1. Tảng đá cứng đầu
Lúc tôi mới đắc Pháp, chồng tôi rất ủng hộ tôi, bởi vì sau khi tu luyện, các bệnh tật trên thân thể tôi đều không cánh mà bay. Sau khi Đại Pháp bị bức hại, chồng tôi liền cực lực phản đối tôi tu luyện. Tôi sợ anh ấy không vui nên giấu anh ấy nhiều việc; thậm chí tôi trùm chăn lén đọc kinh văn của Sư phụ, càng không nói tới việc giảng chân tướng. Tôi nghĩ cứ tiếp tục như thế cũng không đúng. Sư phụ bảo chúng ta tu luyện một cách đường đường chính chính, trong tâm tôi hiểu rõ và cũng vô cùng lo lắng sốt ruột. Nhưng hễ tôi nhắc đến Pháp Luân Công, anh ấy liền tức giận, căn bản tôi không thể nói được gì. Có lúc anh ấy còn đánh mắng tôi, khiến không khí gia đình rất căng thẳng. Sau này tôi muốn giảng chân tướng nhưng anh ấy không nghe, tôi đã viết thư cho anh ấy.
Có một lần anh ấy tức giận xé sách Đại Pháp rồi ném từ tầng năm xuống, lư hương bị quăng đổ, Pháp tượng của Sư phụ cũng bị đốt. Tôi ngã trên mặt đất, sắc mặt tôi tái nhợt. Thấy vậy, anh ấy chạy xuống nhà nhặt sách Đại Pháp về. Tôi mất hơn 20 ngày để dán lại từng trang sách, nhưng vẫn thiếu một mảnh bằng đầu ngón tay. Lúc đó tôi chỉ ngộ được: Tôi có sơ hở trong Đại Pháp. Lúc đó tôi không nhận ra tà ác đang khống chế anh ấy làm việc xấu, tôi cho rằng việc này là bản thân anh ấy làm. Trong tâm tôi sinh ra tâm oán hận với chồng, tâm tranh đấu các loại cũng nổi lên. Đối diện với sự cứng đầu của anh ấy, tôi biết rằng bản thân cần đột phá trong Đại Pháp mới có thể tiến lên phía trước.
Tôi không ngừng học Pháp và cùng đồng tu chia sẻ, tìm ra gốc rễ của khổ nạn là cái tình: tâm sợ anh ấy nổi giận, sợ anh ấy thế này thế kia. Tôi bắt đầu trừ bỏ chấp trước “sợ“ đó.
2. Con người hai mặt khó lý giải
Bình thường chồng tôi đối với tôi rất chu đáo, nhưng duy chỉ đối diện với vấn đề tu luyện, anh ấy trở thành một con người khác. Tôi vẫn cho rằng vì anh ấy không biết chân tướng (tất nhiên đây cũng là một nguyên nhân); sau này phát sinh một sự việc khiến tôi thực sự hiểu ra sinh mệnh tà ác đứng sau đang điều khiển anh ấy chống lại Đại Pháp.
Có một lần gặp mặt bạn bè, tôi nhân lúc chồng vào nhà vệ sinh đã đưa cho bạn anh ấy một đĩa CD chân tướng; vừa lúc anh ấy bước ra và nhìn thấy. Về tới nhà anh ấy bắt đầu nổi nóng, vừa uống rượu vừa mắng tôi, chỉ ra cửa sổ nói: Em nhảy xuống nhà đi. Câu nói này khiến tôi đột nhiên bừng tỉnh; bình thường anh ấy đối với tôi rất yêu thương che chở, cho dù phản đối tôi tu luyện cũng sẽ không nói những lời này.
Điều này khiến tôi nhận ra phía sau anh ấy nhất định có sinh mệnh tà ác muốn huỷ hoại tôi. Tôi lập tức phát chính niệm trong tâm, giải thể những sinh mệnh tà ác khống chế phía sau chồng tôi, không để cho chúng sinh phạm tội, tôi tới để cứu chúng sinh, không thể huỷ chúng sinh. Đồng thời trong tâm tôi nói với Sư phụ: Thưa Sư phụ, đây có phải để con tu xuất tâm đại Nhẫn không? Tôi cũng liên tục nhẩm đọc “Nan Nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân). Tôi niệm đi niệm lại, tâm bình tĩnh siêu thường không còn chút oán hận. Trong tâm tôi tràn ngập sự từ bi to lớn. Nhìn biểu hiện của anh ấy, tôi cảm thấy vô cùng buồn cười rồi đi tắm. Anh ấy thấy tôi không có phản ứng, kéo cửa nhà vệ sinh và tiếp tục mắng chửi.
Sau khi tắm xong tôi nói sẽ đi ngủ. Anh ấy không vui, cầm chìa khoá xe xuống nhà. Tôi lo lắng anh ấy uống rượu lái xe sẽ xảy ra chuyện, liền lập tức đi theo. Chỉ thấy anh ấy đang đứng hút thuốc bên cạnh xe. Anh ấy nhìn thấy tôi đi xuống tựa như không có chuyện gì xảy ra, lấy đệm xe đặt xuống đất, bình tĩnh nhã nhặn nói: Anh hoàn toàn không nghĩ em sẽ xuống nhà? Anh nghĩ rằng em sẽ không quan tâm đến anh nữa. Tôi đáp lời: Anh uống rượu vào không bình tĩnh dễ kích động, em không như anh; nếu em không học Đại Pháp, em tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh. Em là người thế nào anh rõ ràng nhất, làm sao chịu được loại tức giận này! Lúc này anh ấy đã hoàn toàn tỉnh táo, tôi biết sinh mệnh tà ác đã bị giải thể rồi. Qua thời gian mấy phút, dường như anh ấy đã biến thành một người khác. Anh ấy bắt đầu nói chuyện với tôi một cách lý tính, dần dần tôi đã hiểu được suy nghĩ của anh ấy: Anh ấy sợ tôi bị bức hại, mất đi gia đình hạnh phúc. Chúng tôi nói chuyện một mạch tới bốn giờ sáng.
Ngày hôm sau anh gọi điện thoại cho tôi từ chỗ làm: Đêm qua sao anh cảm thấy những lời đã nói kia không giống như bản thân anh đang nói? Giờ anh đã hoàn toàn tỉnh ngộ, sau này anh sẽ không quản chuyện của em (ý nói chuyện tu luyện) nữa. Con người hai mặt bất chấp lý lẽ đã thoát khỏi an bài của tà ác, bắt đầu suy nghĩ một cách lý tính.
3. Thần tích của Đại Pháp phá trừ những quan niệm cố chấp
Chồng tôi xuất thân trong quân đội, bị Trung Cộng tẩy não vô cùng nghiêm trọng, còn tự cho bản thân là đúng. Cải biến quan niệm của anh ấy vô cùng khó. Mỗi lần giảng chân tướng trực tiếp đều bị anh ấy phản đối. Nhưng đối diện với thần tích của Đại Pháp, những thứ cố chấp của anh ấy cũng dần dần được tiêu trừ.
Có một lần, cả nhà tôi mời gia đình một đồng tu tới bờ biển. Chúng tôi thuê một cái lều che nắng, ông chủ nói: “Trên thân hai chị (tôi và đồng tu) phát ra ánh sáng, vừa đi tới tôi liền cảm thấy một loại ánh sáng rất mạnh chiếu rọi. Tôi tu Phật đã nhiều năm, có thể ngồi đả toạ sáu giờ đồng hồ.” Tôi lập tức nói với ông ấy, chúng tôi tu luyện Pháp Luân Phật Pháp. Ông chủ nghe xong liền nói: “Tốt quá! Tôi đã làm tam thoái rồi. Pháp Luân Đại Pháp rất tốt! Tôi ủng hộ các chị!” Chồng tôi ở bên lắng nghe; những lời này nếu tự tôi nói ra, anh ấy sẽ không tin.
Một lần mẹ chồng tôi nhập viện, tôi và chồng tới chăm sóc. Tôi nói mẹ chồng thành tâm niệm chín chữ chân ngôn, quả thực đã xảy ra điều thần kỳ. Mẹ chồng tôi nhẩm liên tục trong hai ngày, lúc hơn ba giờ sáng, có một y tá đến trị bệnh cho bà. Vào ngày mổ, đáng lẽ phải đặt ba stent tim mạch nhưng bà chỉ cần đặt một chiếc. Sự việc này cũng khiến chồng tôi phải suy nghĩ lại.
Một lần vào lúc 2 giờ sáng, đột nhiên toàn thân tôi đau đớn khiến chồng tôi rất lo lắng. Tôi nói: Không sao, em luyện công sẽ tốt thôi. Tôi ngồi dậy đả toạ trong hai giờ đồng hồ, khi xuất định thân thể nhẹ nhàng như không có chuyện gì. Tôi nói với chồng: Anh nhìn thử xem, người tu luyện với người thường không giống nhau; thân thể không thoải mái có thể là tăng trưởng công, có thể là tiêu nghiệp, không vấn đề gì cả. Chồng tôi kể với tôi rằng anh ấy nằm mơ thấy các thần tiên. Anh ấy hỏi vị thần tiên kia tại sao toàn thân vợ tôi bị đau đớn? Thần tiên nói: Đó là sự chuyển hoá. Anh ấy liền yên tâm đi ngủ. Anh ấy tin những gì vị thần tiên kia nói.
Về sau chồng tôi lại có một giấc mơ, trong mơ anh ấy tìm người xem bói hỏi về tương lai. Thầy bói nói: Anh còn cầu tiền đồ gì nữa, hãy cùng vợ hưởng phúc đi! Anh ấy nói cảnh tượng trong mơ rất rõ ràng, còn nói: Xem ra nên tin vào duyên phận, tất cả đều có định số.
4. Cảm nhận được sự thuần chính của Đại Pháp trong từng tiểu tiết
Chồng tôi là người chính trực, thiện lương. Anh ấy cũng biết đạo đức xã hội ngày nay đang trượt dốc, lòng người không còn như xưa. Đối diện với những vấn đề này, anh ấy cũng cố gắng không trôi theo dòng. Anh ấy có thể cảm nhận được sự thuần chính mỹ hảo của Pháp Luân Đại Pháp qua từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống của chúng tôi, và dần dần bắt đầu thay đổi thái độ đối với Đại Pháp.
4.1. Buông bỏ tâm lợi ích, suy nghĩ cho người khác
Mẹ chồng tôi bị bệnh và cần tiền nhập viện phẫu thuật. Tôi nói với chồng: Ngoài 7.000 tệ tiền mặt, em cũng mang theo thẻ ngân hàng. Mẹ nằm viện tốn bao nhiêu tiền sẽ do chúng ta chi trả, không cần đề cập chuyện tiền nong với họ (bốn người anh em của chồng tôi). Chồng tôi rất cảm động. Có thể thấy sâu trong tâm anh ấy hoàn toàn bội phục đệ tử Đại Pháp.
Người cùng buồng bệnh đều bàn đến việc đưa phong bì cho bác sĩ. Tôi biết cơ hội chứng thực Pháp đã đến, liền trao đổi với chồng: Em có một đề nghị. Việc trị bệnh của mẹ là quan trọng, chúng ta dùng bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề. Nhưng em cũng là một người tu luyện, cần chiểu theo tiêu chuẩn tu luyện. Nếu hối lộ bác sĩ, chúng ta và họ là cùng tội. Chúng ta không hối lộ thì bác sĩ không phạm điều sai. Anh đã chứng kiến sự siêu thường của Đại Pháp không chỉ một lần; hãy giữ tâm ngay chính, Đại Pháp sẽ lại triển hiện kỳ tích. Anh ấy nói vậy cứ theo ý tôi. Kết quả mẹ chồng tôi phẫu thuật thuận lợi, do vị chủ nhiệm cao nhất thực hiện.
Ông lão 89 tuổi cùng phòng bệnh nói: “Vị bác sĩ này đã làm phẫu thuật đặt stent cho tôi. Đó là ca thứ hai trên toàn quốc, là ca đầu ở thành phố này. Các vị thật may mắn, khẳng định đã tìm người giúp đỡ, hơn nữa đi cửa sau cũng rất tốt.” Sau khi mẹ chồng tôi làm phẫu thuật, tôi nói với chồng: Tiếp theo anh hãy đi cảm ơn bác sĩ, anh nói hay tặng quà gì cho bác sĩ em không có ý kiến, đây là chúng ta cảm ơn bác sĩ. Việc này khác với hối lộ trước phẫu thuật.
Sau đó tôi nói rõ đầu đuôi sự việc với ông lão cùng buồng bệnh. Ông là một cán bộ về hưu, ông đã đồng ý làm tam thoái. Sự việc này đã tác động lớn đến chồng tôi, không chỉ một lần nữa chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp, anh ấy cũng thấy được con đường mà người tu luyện đi là vô cùng chân chính. Kể từ đó mỗi dịp Tết, anh ấy rất chủ động tặng tiền mừng tuổi cho trưởng bối bên nhà vợ, điều này trước kia anh ấy chưa từng làm.
4.2. Dùng Pháp lý của Đại Pháp hoá giải mâu thuẫn trong công việc
Trong công việc của chồng tôi, bất kể xuất hiện phiền phức khó khăn gì, tôi đều đối chiếu với Đại Pháp để đưa ra lời khuyên và giúp anh giải quyết. Nhớ lại một lần có một người muốn trả thù chồng tôi, buổi tối cố tình đập vỡ cần số xe của đơn vị chồng tôi. Chồng tôi nhận được điện thoại của nhân viên lúc quá nửa đêm, lập tức bật dậy muốn lái xe đi báo cảnh sát. Tôi khuyên anh ấy: Để ngày mai hãy xử lý. Tôi lại nói với anh ấy: “Bất kể sự việc gì đều có quan hệ nhân duyên, có thể trước kia anh đã từng làm tổn thương người ta. Người chịu thua thiệt sẽ nhận được đức, đức là vật chất màu trắng, đồng thời còn có thể khiến những vật chất nghiệp lực màu đen của bản thân anh chuyển hoá thành vật chất màu trắng. Nếu vật chất màu trắng nhiều hơn, thân thể sẽ được khoẻ mạnh; đồng thời người có nhiều đức sẽ có nhiều phúc phận. Anh xem điều này thật tốt. Oan oan tương báo đến bao giờ, phải lấy đức báo oán mới là tốt. Anh cứ thử một lần, ngày mai anh nhìn thấy người kia, anh mỉm cười bỏ qua xem thế nào. Anh sẽ cảm thấy bản thân thật cao lớn.” Anh ấy lặng lẽ gật đầu, trong tâm bình tĩnh hơn nhiều.
Ngày hôm sau anh ấy đi làm một lúc thì gọi điện cho tôi, nói: “Thật sự rất thần kỳ. Hôm qua anh chỉ mong sao lập tức gặp người ấy, hung hăng dạy dỗ anh ta một trận; nhưng hôm nay vừa đến đơn vị anh đã quên chuyện này, giống như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhìn thấy người ấy anh vẫn bình thường tức giận chút nào.” Tôi thường kể cho anh ấy về những giấc mơ mà Sư phụ điểm hoá và giảng giải về những câu chuyện cổ tu luyện. Tôi sử dụng những ngôn từ mà anh ấy có thể nghe hiểu. Ví như khi tôi không giải quyết tốt vấn đề trong người thường thì nằm mơ thấy bản thân bị trượt ngã hoặc rơi vào nhà vệ sinh, v.v. Tôi nói rõ ràng chi tiết cho anh ấy, phân tích tôi sai ở chỗ nào, tôi không dùng Đại Pháp để đo lường mà dùng tiêu chuẩn của người thường để nhìn nhận vấn đề; chiểu theo Pháp lý của Đại Pháp, làm thế nào mới là đúng. Anh ấy nghe xong được truyền cảm hứng.
4.3. Tình hình dịch bệnh như bài thi khảo nghiệm nhân tâm
Khi bệnh dịch mới khởi phát năm 2020, tôi nghĩ có phải nhân loại đã bắt đầu bị đào thải rồi không? Phải làm sao bây giờ? Tôi quyết định bắt đầu từ gia đình mình. Tôi nói với chồng nếu con người thuận theo ý trời sẽ được Thần ban phúc; chứ không phải dựa vào tiền bạc và quyền lực. Chồng tôi nhận việc phối hợp với uỷ ban cộng đồng để đảm bảo sự an toàn của các hộ dân cư. Tôi nói với anh ấy nếu không đủ khẩu trang, chúng tôi mang hết khẩu trang trong nhà quyên góp cho họ. Trong thời điểm này khi tính mệnh con người đang bị đe doạ, cần lo nghĩ cho mọi người trước; khi người khác an toàn, bản thân chúng ta cũng được an toàn. Có câu ‘Người đang làm, trời đang nhìn’, bây giờ không chỉ là trời đang nhìn, mà là trời đang tuyển chọn những người được lưu lại. Chúng ta cần dùng tấm lòng chân thành, thiện đãi với mọi người, không một chút tư tâm. Mắt thần như điện!
Con gái tôi nói với chồng tôi: Con đã đặt một ít sữa bò trên mạng, bố hãy đem đi phân phát cho các nhân viên. Con gái tôi còn đưa 1.000 tệ để cải thiện bữa ăn của nhân viên, mọi người đều làm thêm giờ rất vất vả. Lúc đầu chồng tôi không nhận, nói: Bố có tiền có thể tự mua. Tôi nói đây là tấm lòng thiện của con trẻ, như vậy cũng là con tích công đức. Người lớn trẻ nhỏ đều làm việc đúng đắn, không một chút vị tư, bận rộn không ngừng; chúng tôi cảm thấy vui khi làm việc tốt vì người khác, quên đi những sợ hãi do tình hình dịch bệnh mang đến. Tâm trạng người trong nhà rất tốt, mọi người đều cảm nhận được sâu sắc quan tâm đến người khác là thiện đãi bản thân. Các nhân viên cũng rất cảm động, không ai kêu khổ kêu mệt, cuối cùng tất cả đều bình an vô sự.
Hằng ngày tôi bật âm nhạc mỹ hảo của Pháp Luân Đại Pháp ở nhà, nói với chồng vì sao niệm chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” có thể bình an. Chồng tôi cũng rất tín tâm, không sợ hãi như người thường. Cả nhà đều đắm mình trong sự từ bi hồng đại của Đại Pháp, cảm nhận sâu sắc những nguyên lý cơ bản của Đại Pháp, mỗi niệm xuất phát ra đều thuần tịnh và từ bi. Tôi và con gái đều tu luyện. Chồng tôi dù chưa chính thức bước vào tu luyện, cũng đã đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, luyện năm bài công pháp. Anh ấy đã tin tưởng Đại Pháp không còn nghi hoặc.
5. Chồng tôi giúp tôi tu luyện
Đêm giao thừa 10 năm trước, tôi hẹn gia đình em chồng tới nhà cùng đón Tết. Không ngờ rằng cả nhà cô ấy đến tay không. Lúc ấy tâm tính của tôi chưa cao, trong tâm cảm thấy bất bình. Tôi làm một bàn lớn thức ăn ngon, cho dù cô ấy mang theo một gói kẹo ít nhiều cũng được, sao lại không mang gì tới đón năm mới? Biểu hiện bề ngoài của tôi khống chế được, trong tâm cố áp xuống chút không kìm nén. Nhẫn nhịn được mấy ngày, cuối cùng tôi chịu không nổi. Tôi nhỏ nhẹ nói với chồng chuyện này, anh ấy rất nghiêm túc nói với tôi chỉ một câu: “Có lẽ anh nên thu lại cuốn ‘Chuyển Pháp Luân’.” Câu nói này giống một gậy giáng mạnh vào đầu tôi. Tôi lập tức thanh tỉnh, không dám nói thêm gì nữa.
Về sau Sư phụ điểm hoá cho tôi: Cảnh giới của Thiện giống như phẩm chất của nước, thấm vào vạn vật trong vũ trụ mà không cần hồi báo. Tôi bừng tỉnh, không phải tôi đang mong được hồi báo hay sao? Vì vậy tôi liền nói với chồng: “Em biết em sai ở đâu rồi. Em có tâm cầu hồi báo, người tu luyện không mong được hồi báo. Em không chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp, anh là người thường lại nhìn ra vấn đề.” Chồng tôi cười nói: Điều này nói lên cảnh giới của em.
Một lần chị gái đến nhà tôi, bởi vì chút chuyện nhỏ mà tôi không giữ được tâm tính, chị gái tức giận bỏ về nhà con trai. Buổi tối tôi mơ thấy mình bị trượt xuống một sườn dốc. Sau khi tỉnh dậy tôi kể cho chồng nghe sự việc trong mơ, tôi nói: Em thật sự rất hối hận đã không chiểu theo Đại Pháp mà hành xử, không có cơ hội để sửa sai nữa. Chồng tôi đề nghị hai chúng tôi lái xe đến đón chị gái về, bởi vì cùng trong một thành phố nên lái xe rất nhanh chóng. Tôi xin lỗi chị, chị rất vui. Chị tôi cũng đã đọc qua sách Đại Pháp nên cũng nói chuyện nhỏ đừng ngại.
Nếu là chồng tôi trước đây, gặp sự việc này chỉ có thể làm hỏng thêm. Tôi nói cho anh ấy biết vì sao Đại Pháp chịu ma nạn: Chúng ta đã cùng xem câu chuyện về Quan Âm. Quan Âm trên thiên thượng có nhân duyên với cá chép tinh, khi cá chép tinh hạ phàm liền tạo ma nạn cho Bà. Đường Tăng gặp chín lần chín tám mươi mốt nạn, thiếu một nạn cũng phải bổ sung; mọi việc đều đã có an bài định số. Đệ tử Đại Pháp ngày hôm nay chẳng phải cũng thế sao, đều là nhân duyên tạo thành. Ai ủng hộ Đại Pháp sẽ có phúc phận rất lớn, ai phá hoại Đại Pháp sẽ là tội ác vô cùng. Việc tu luyện không phải người thường muốn tu là tu, muốn không tu liền không tu. Nếu không biết quan hệ nhân duyên, cản trở người khác tu luyện, khiến người ta tu uổng công không thể quay về; đây chẳng phải phạm thiên quy sao? Chồng tôi nói: Có lý.
Để chồng có thể liễu giải Đại Pháp, tôi nhờ anh ấy hàng ngày kiểm tra tôi học thuộc Pháp, anh ấy rất sẵn lòng.
Hiện tại tôi ra ngoài giảng chân tướng về muộn, anh ấy cũng không hỏi han gì mà chủ động nấu cơm. Anh ấy coi như không nhìn thấy những tài liệu chân tướng tôi để bên ngoài. Đặc biệt đối với việc hàng ngày tôi kiên trì học Pháp, anh ấy vô cùng ủng hộ và bội phục nghị lực của đệ tử Đại Pháp. Tôi cũng không chỉ một mực lo việc Đại Pháp mà không quan tâm đến cảm nhận của gia đình. Tôi cũng giúp mua đồ dùng sinh hoạt để anh ấy nghỉ ngơi, cùng chồng tản bộ; anh ấy rất vui, lúc này tôi kể cho anh ấy nghe những câu chuyện tu luyện. Tôi cũng thường xuyên xin lỗi anh ấy khi có chỗ làm không đúng; anh ấy cảm nhận được những thay đổi bên trong tôi, cũng cảm nhận được sự nghiêm túc của tôi trong tu luyện.
Phần kết
Tôi đã trải qua hơn 20 năm ma luyện để chồng tôi có thể biết chân tướng Đại Pháp. Tôi nắm bắt từng cơ hội nhỏ, dùng các hình thức khác nhau để giảng chân tướng chứng thực Pháp. Tôi nói cho anh ấy từng chuyển biến lớn nhỏ của bản thân: Là Đại Pháp đã cải biến em. Tôi được thụ ích trong Đại Pháp, hoặc bản thân đối chiếu với Pháp còn chưa đúng, tôi đều sử dụng các phương thức khác nhau để giảng nói cho anh ấy, để anh ấy biết tôi là đệ tử chân tu Đại Pháp.
Tôi tận dụng mọi thời cơ để giảng chân tướng cho chồng. Sự vui vẻ lạc quan mỗi ngày của tôi cũng trực tiếp ảnh hưởng đến tâm trạng anh ấy. Tôi thường nói với anh ấy người tu luyện lấy khổ làm vui, mỗi khi gặp sự việc không như ý có thể đọc sách Đại Pháp. Người tu luyện gặp chuyện gì cũng là chuyện tốt, thân thể không thoải mái là đang trong quá trình tiêu nghiệp, v.v., những điều này được giảng trong sách Đại Pháp. Vì vậy mỗi ngày tôi đều không lo âu, mỗi ngày tôi đều vui vẻ.
Con gái tôi hỏi bố: Nhà chúng ta có chỉ số hạnh phúc cao nhất, bố nói xem do đâu? Tôi không ngần ngại trả lời phần lớn đến từ tôi. Bởi vì tôi không nằm viện, không uống thuốc, đồ nóng lạnh đều có thể ăn, chủ yếu nhất là tôi không nóng giận nữa. Con gái nói: Mẹ, không phải phần lớn mà là 100%. Nếu mẹ không khỏe mạnh, con phải ở lại chăm sóc mẹ, không thể kiếm được việc làm tốt. Bây giờ mẹ tu Đại Pháp rồi, hơn 20 năm không cần uống thuốc, con vô cùng yên tâm. Ngày mai hai bố con cùng nhau luyện công nhé. Chồng tôi không từ chối.
Con gái tôi lại nói: Tất cả hạnh phúc đều do Sư phụ Đại Pháp ban cho. Đúng vậy! Không có Đại Pháp cứu độ thì không có hạnh phúc của chúng tôi hôm nay. Một người ngang ngược cố chấp, kiêu ngạo như chồng tôi đã được Đại Pháp cải biến rồi. Tôi có thể cảm nhận được những thay đổi của anh ấy; không có gì Đại Pháp không giải quyết được. Chỉ cần chúng ta quy chính bản thân, nghĩ cho chúng sinh, lực lượng của từ bi có thể biến hoá trời đất.
Con xin cảm ân Sư phụ, cảm tạ Sư phụ!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/22/纯正自己-家人得救-443798.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/12/13/205162.html
Đăng ngày 07-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.