Bài viết của đệ tử Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-03-2023] Tôi năm nay 38 tuổi, đắc Pháp vào tháng 2 năm 2020. Trải nghiệm đắc Pháp của tôi kể ra vô cùng thần kỳ.

Vào một ngày tháng 2 năm 2020, tôi nằm mơ thấy một vị thiên tướng và tiên nữ, họ đã nói với tôi: “Hãy đi tìm Chuyển Luân Thánh Vương, những nghi hoặc trong tâm sẽ được hóa giải.” Sau đó, tôi tình cờ được một học viên Đại Pháp ở đất nước sở tại mời gia nhập cộng đồng Pháp Luân Công trên mạng xã hội, nhờ đó mà tôi biết về Pháp Luân Công và bắt đầu tu luyện. Kể từ thời điểm đó, tôi bắt đầu nghe băng ghi âm và xem băng hình giảng Pháp của Sư phụ. Mãi cho đến tháng 5, tôi đã nhận được cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, khi này tôi nhớ lại những lời mà hai vị Thần tiên đã nói với mình trong giấc mơ hóa ra là chân thật.

Sư phụ tịnh hóa thân thể cho tôi

Lần đầu tiên tôi xem băng hình giảng Pháp của Sư phụ, đột nhiên tôi nhìn thấy ở sau lưng Sư phụ có một đạo kim quang lóe sáng, khiến tôi cảm thấy giật mình. Mỗi lần nghe Pháp, tôi chỉ có thể xem băng hình của Sư phụ trong 15 phút đầu, sau đó cả người xuất hiện trạng thái tê liệt, tôi nằm bò trên bàn không thể động đậy, tuy nhiên tôi không bỏ sót lời giảng nào của Sư phụ. Ngày thứ hai nghe Pháp, Sư phụ đã giúp tôi thanh lý rất nhiều vật chất xấu, tôi cảm thấy cả người đau nhức, lúc lạnh lúc nóng, tuy nhiên tôi vẫn tập trung nghe Sư phụ giảng, từng câu từng chữ đều đi vào tâm thức của tôi.

Nghe giảng Pháp đến ngày thứ bảy, khi tôi chuẩn bị đi ngủ, Pháp thân của Sư phụ đã đến, tôi cảm thấy có một bàn tay sờ lên trán của mình, tôi đã giật mình. Pháp thân của Sư phụ bảo tôi đừng sợ, Ngài đến để quán đỉnh cho tôi. Khi đó, tôi vẫn chưa biết quán đỉnh là gì, chỉ cảm thấy có một luồng năng lượng chạy từ đỉnh đầu đến tứ chi, giống như dòng diện đang chạy, thân thể tôi cảm giác như bay lên, vài phút sau thì trở lại bình thường.

Tôi còn nhìn thấy không gian khác, nhìn thấy thân thể của mình cũng có biến hóa thần kỳ. Sư phụ đã làm cho tôi rất nhiều việc ở mọi phương diện, tại mỗi tầng, Ngài đều tịnh hóa thân thể cho tôi. Khi Sư phụ giúp tôi tịnh hóa thân thể ở tầng ngoài, tôi cảm thấy vô cùng đau đớn.

Khi nghe hết chín bài giảng, thân thể của tôi trở lại bình thường, từ đó trở đi bệnh dạ dày đã khỏi, tôi cũng không còn bị ngất xỉu, và mỗi tháng tôi cũng không cần đi khám bác sỹ.

Trong hơn hai năm thực tu, thân thể của tôi không ngừng được tiêu bỏ nghiệp lực. Các loại nghiệp bệnh đều được đẩy ra ngoài, bắt đầu từ lục phủ ngũ tạng, sau đó là các loại bệnh ngoài da, trong khoang miệng v.v. Tôi đã nếm trải nỗi thống khổ, khảo nghiệm sinh tử hết lần này đến lần khác, tuy nhiên nhờ tín tâm kiên định vào Đại Pháp, tôi đã đề cao bản thân từng chút. Từ đó về sau, hết thảy giả tướng nghiệp bệnh đã hoàn toàn biến mất.

Sự chuyển biến này không chỉ thể hiện ở thân thể bề mặt, mà tôi còn nhìn thấy thân thể ở không gian khác cũng được tịnh hóa rõ ràng.

Tu luyện trong trạng thái thiên mục mở

Từ nhỏ, tôi đã có thiên mục mở, cũng có một số công năng nhỏ bé, có khả năng nhìn thấy các linh thể mà người khác không thể thấy, cho đến khả năng câu thông với động vật như heo, cá, chim v.v. Cha mẹ nghĩ tôi mắc bệnh nặng, nên đã đưa tôi đến khí công sư giả để chữa trị, kết quả là khiến cho thân thể của tôi trở nên loạn bát nháo, “bệnh” của tôi không những không khỏi, mà còn chiêu mời các linh thể. Tôi đã giằng co kịch liệt với các linh thể tấn công mình, đây là một việc vô cùng đáng sợ, tuy nhiên không có ai có thể thấu hiểu, giúp đỡ tôi, chính tôi cũng không thể giải thích điều này. Tôi còn thường xuyên sử dụng công năng nhỏ bé của mình để chữa bệnh cho người khác, mong rằng giảm bớt đau khổ cho mọi người, kết quả là chính tôi phải gánh chịu nghiệp lực thay cho người khác. Sau khi đắc Pháp, Sư phụ đã thanh lý cho tôi tất cả những vấn đề này.

Sau khi tu luyện Đại Pháp, thiên mục của tôi nhìn thấy ngày càng rõ ràng và chân thực hơn, tôi biết mình đắc càng nhiều thì can nhiễu và khảo nghiệm cũng càng lớn. Những can nhiễu này đôi khi có hình mặt quỷ, các bộ mặt khiến người ta rất sợ, chúng còn biến hóa đủ hình dạng để hù dọa tôi; chúng thấy tôi không sợ, nên muốn lấy mạng của tôi. Chúng còn biến hóa ra hình tượng của Sư phụ, khiến tôi xuất hiện ảo giác, khiến tôi đi theo chúng. Những can nhiễu này đến từ thế giới khác, khiến tôi rất khó nhập tĩnh khi luyện công. Sau khi kiên định tu luyện Đại Pháp, tôi đã thoát khỏi can nhiễu của những linh thể muôn màu muôn vẻ này.

Thuận theo sự đề cao trong tu luyện, công năng cũng ngày càng mạnh mẽ. Một lần nọ, tôi đã dùng công năng xuyên qua mái nhà để ngắm sao, nhìn thấy các tinh hệ ở xa xôi, cảm thấy chúng dường như ở rất gần, hệ ngân hà ở ngay trước mắt, nó chân thực đến nhường ấy.

Sư phụ đã từng giảng về linh thể và sinh mệnh, còn có rất nhiều công năng chẳng hạn như dao thị và túc mệnh thông v.v. Trong hơn hai năm qua, tôi đã thể nghiệm được những thứ này. Tôi có thể nhìn thấy đời trước của mình và người hữu duyên, nhìn thấy các sự việc của tương lai, vô cùng chính xác. Tôi cũng nhiều lần trải nghiệm nguyên thần ly thể, nhìn thấy nguyên anh. Tôi đã nhìn thấy công thân của Sư phụ, Pháp Luân, nhìn thấy Lão Tử v.v. Tôi từng thể nghiệm khi nằm trên giường, tôi đã bay lên, vọt bay lên tường, tiến vào không gian rộng lớn bên trong bức tường, tôi lo mình sẽ bị kẹt ở trong đó, nên tôi đã xuất một niệm nhảy ra và ngay lập tức quay trở lại.

Về tất cả những trải nghiệm này, tôi tin rằng đây là sự an bài của Sư phụ, sử dụng hình thức này để giúp tôi tu luyện.

Tôi đã từng thể nghiệm quá trình “tam hoa tụ đỉnh”. Tôi nhìn thấy rất nhiều điều thần kỳ. Tôi đã nhìn thấy các hình thái của công, một loại vật chất phát sáng tràn đầy năng lượng cao tầng, còn có rất nhiều vòng tròn ở bên trong, hoa văn của mỗi vòng tròn vô cùng phức tạp, sâu xa khó lường. Hiện nay, tôi đã minh bạch việc mình đi chữa bệnh cho người khác trước đây là như thế nào, cho nên tôi cũng không nghĩ đến chữa bệnh cho người ta nữa.

Sau đó, các chủng công năng đều biến mất, tôi nghĩ là chúng đã bị ép nhập vào một không gian rất sâu trong thân thể, tuy nhiên thiên mục của tôi vẫn mở. Tôi ngộ ra, mình còn phải tiếp tục tu luyện, Sư phụ không để cho công năng của tôi biểu hiện ra ngoài.

Tôi hiểu rằng mình không cần truy cầu công năng, chiểu theo yêu cầu của Sư phụ mà làm, hàng ngày tôi học Pháp, đọc sách “Chuyển Pháp Luân” và các kinh văn khác của Sư phụ, không ngừng nghe Sư phụ giảng Pháp. Đôi khi, tôi sẽ cảm thấy có một luồng năng lượng thông thấu từ đầu đến chân, học Pháp càng nhiều càng cảm thấy rõ ràng và mạnh mẽ.

Vứt bỏ các chủng chấp trước của người thường

Trước khi tu luyện, tôi luôn có một ý nghĩ thế này, chính là ăn cơm nhất định phải ăn ngon, nấu cơm cũng phải nấu thật công phu, tuy nhiên khi tôi biết đây là chấp trước về ăn uống, tôi đã cố gắng tu bỏ chấp trước này, ăn no là được, thuận theo tự nhiên. Lúc bình thường, tôi đi chợ mua thức ăn, tôi sẽ đi muộn một chút, mua những đồ ăn còn sót lại, ăn gì cũng không cần nghĩ ăn ngon, [nói chung] ngon hay không đều được. Đôi khi tôi cũng đi dự tiệc tùng, cũng cần phù hợp với trạng thái của người thường.

Nhà tôi không có TV, máy điều hòa, máy tính, không có bất kỳ đồ vật hiện đại nào, tôi không bị những thứ này cám dỗ. Tuy nhiên, tôi vẫn còn xem phim, nghe nhạc v.v. Trên điện thoại. Hiện nay, tôi đã bỏ chấp trước này, thanh trừ can nhiễu của điện thoại di động, tranh thủ mỗi ngày càng làm tốt hơn.

Tôi nghiêm túc suy xét, giải quyết thỏa đáng sinh hoạt vợ chồng, không đi sang cực đoan. Tôi nhìn thấy hình thức của tâm sắc dục ở không gian khác là một loại ma, chính là đời đời kiếp kiếp tạo nghiệp, cơ chế hình thành qua quá trình nhiều lần luân hồi. Không thể khống chế dục vọng chính là đang dung dưỡng ác ma, cần phải thanh trừ triệt để. Tôi ngộ ra, giữa nam và nữ, giữa đồng tu khác giới tính, nếu cần chia sẻ thì chia sẻ, nếu cần phối hợp thì phối hợp, phải minh xác rõ ràng, tránh để người thường hiểu lầm.

Không ngừng thăng hoa trong tu luyện Đại Pháp

Tôi ngộ ra điều quan trọng nhất trong đời mình chính là tu luyện, người nhà và bạn bè họ hàng của tôi, những người hữu duyên trong sinh mệnh của tôi, đều là có liên quan đến tu luyện của tôi. Trong gia đình, tôi làm một người mẹ tốt, người vợ tốt, người chị tốt. Lúc nào tôi cũng nhớ mình là người tu luyện Đại Pháp, yêu cầu bản thân theo Chân-Thiện-Nhẫn, đứng trước lợi ích, tôi bất động tâm và bảo trì tâm thái tường hòa.

Mỗi khi tôi gặp ma nạn chịu đựng thống khổ trên thân thể, Đại Pháp lại ban cho tôi sức mạnh để vượt qua quan nạn. Ban đầu, trông như không thể vượt qua, nhưng tôi ghi nhớ lời dạy của Sư phụ, kiên định tín tâm vào Đại Pháp, tin rằng đệ tử Đại Pháp là người siêu thường, vứt bỏ sinh tử, không hề sợ hãi, không việc gì là không làm được.

Truyền bá vẻ đẹp của Đại Pháp cho cả gia đình

Khi mới đắc Pháp, tôi không có sách Đại Pháp, mà chỉ có thể nghe Pháp. Mỗi lần nghe Pháp, tôi sẽ luôn chăm chú nghe, không màng đến chuyện ăn cơm uống nước trong nhà, chồng tôi vừa lo vừa tức giận, anh ấy sẽ mắng tôi. Tôi luôn mỉm cười, nhẹ nhàng nói chuyện với anh ấy. Về sau, một đồng tu đã mang một cuốn “Chuyển Pháp Luân” đến nhà tôi, chồng tôi liền cầm sách lên đọc, nhờ đó anh ấy cũng nhanh chóng đắc Pháp. Từ đó trở đi, con gái cũng đọc Pháp cùng chúng tôi.

Tôi muốn gửi điều tốt đẹp này đến mỗi người xung quanh. Tôi đã nói chuyện với mẹ: “Mẹ ơi, Phật Đà hạ thế độ nhân rồi, Ngài truyền một bộ Đại Pháp, và con đã đắc Pháp rồi. Con tu luyện được một tháng, không có con ma nào dám đến can nhiễu nữa, mẹ hãy đọc cuốn sách ‘Chuyển Pháp Luân’ này nhé, nó vô cùng tốt.” Sau đó, cha tôi phát hiện mẹ ngày nào cũng đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, từ đó cha tôi cũng đắc Pháp.

Ngoài ra, tôi cũng hồng Pháp cho người thân họ hàng như mẹ chồng, em trai chồng v.v. Sau khi em trai chồng đọc xong “Chuyển Pháp Luân”, chú ấy đã nói với mẹ chồng là cuốn sách này thật tốt. Tuy nhiên, do tà ác ở không gian khác can nhiễu, nên mẹ chồng tôi chưa có nghiêm túc đọc sách. Sau đó, mỗi lần đến thăm mẹ chồng, tôi và con gái đều lặng lẽ phát chính niệm cho bà, thanh trừ can nhiễu của tà ác ở không gian khác. Bởi vì trước đây tâm của tôi không đủ thuần tịnh, tôi cảm thấy mẹ chồng có thể được cứu nếu bà tu luyện Đại Pháp, ít nhất sau khi học Pháp, mẹ chồng sẽ bắt đầu làm một người tốt, như vậy tôi cũng có cuộc sống tốt hơn. Cái tâm bất thuần này của tôi đã ảnh hưởng đến việc tu luyện của mẹ chồng. Tôi biết mình đã sai, tôi nhắc nhở bản thân từ đây về sau không được lẫn lộn nhân tâm khi hồng Pháp. Sau khi tôi bỏ cái tâm này, kỳ tích đã xuất hiện, mẹ chồng có thể nghe tôi nói về tu luyện, hơn nữa bà còn luyện công, phát chính niệm và học Pháp.

Một ngày nọ, tôi đã đến nhà của chú. Chú thím cũng mới từ bệnh viện trở về, tôi bắt đầu nói chuyện về nghiệp bệnh cho chú nghe và hồng Pháp cho chú. Khi đó, tà ác ở không gian khác thao túng ba người đến can nhiễu tôi. Tôi lặng lẽ phát chính niệm để tiêu diệt tà ác ở sau lưng họ, đồng thời tôi giữ tâm thái từ bi và mỉm cười trò chuyện cùng họ. Tôi phát hiện, ba người đó dường như đã thanh tỉnh, họ mau chóng rời đi, ai về nhà nấy. Sau đó, tôi đã cho thím xem đĩa dạy công của Sư phụ. Thím ngạc nhiên nói: Ai da, Phật đang dạy anh luyện công kìa. Tôi thấy vẻ mặt của chú không tốt cho lắm, bởi vì tà ác ở không gian khác đang can nhiễu chú ấy. Do đó, tôi từ bi mỉm cười nhìn chú, một lúc sau, chú tôi cũng qua chỗ của thím để xem Sư phụ dạy công.

Khắc phục tâm sợ hãi, dùng tâm thái từ bi để đi cứu người

Thông qua học Pháp, tôi nhận ra rằng, khi tôi dùng tâm thái từ bi để đi cứu người, sức mạnh của Thiện khởi tác dụng vô cùng to lớn. Những người trước đây đối đãi tốt với tôi hiện nay còn tốt hơn nữa, những người trước đây đối đãi không tốt với tôi hiện nay cũng rất tốt với tôi, những người trước đây không liên lạc với tôi hiện nay đã dần liên lạc với tôi. Tôi phát hiện hoàn cảnh của mình đã thay đổi, tất cả đều có Chân-Thiện-Nhẫn nhiều hơn, nỗi sợ người lạ của tôi cũng tự nhiên biến mất, tâm đề phòng người khác cũng không còn, tôi có thể dễ dàng giao lưu với mọi người, thậm chí khi người lạ mặt đột nhiên cần sự giúp đỡ, tôi cũng sẽ giúp họ, khi nhìn thấy người lạ, tôi không còn tâm lý sợ hãi nữa.

Hàng ngày tôi nhìn thấy mọi người xung quanh, bận rộn vì công việc, vì kiếm tiền, mê mờ trong danh lợi tình; đôi khi chính tôi dường như cũng cảm thấy bị giam hãm trong kiếp nhân sinh. Khi tôi nghĩ tới tu luyện và hoàn cảnh tu luyện, tôi đã có nhiều cách nhìn khác nhau, từ trong đó mà nhảy thoát ra. Tôi có thể làm việc giống như người thường, làm một người vợ và người mẹ giống như người thường, cũng có bạn bè họ hàng giống như người thường, tuy nhiên tâm của tôi không ở trong đó. Tôi cần trân quý mỗi ngày tu luyện, trân quý mỗi cơ hội hồng Pháp, làm tốt ba việc trợ Sư chính Pháp. Chỉ cần có cơ hội gặp người khác, dẫu họ là người như thế nào, dẫu thái độ của họ như thế nào, tôi đều hồng Pháp, để họ biết chân tướng, biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tôi muốn dắt họ đến trước mặt Sư phụ để cứu độ họ.

Tôi tin rằng trong tất cả mọi người mà tôi gặp gỡ trên đường đi làm hàng ngày, nhất định sẽ có người hữu duyên mà tôi cần cứu. Do đó, khi tôi gặp người ta, tôi sẽ lập tức tặng họ một đóa liên hoa và quyển sách nhỏ chân tướng, đồng thời hồng Pháp cho họ.

Một ngày nọ, tôi đã gặp một người trạc tuổi cha tôi ở ngoài đường, ông ấy đi khập khiễng, tôi từ từ đến gần ông để bắt chuyện: “Chú à, cháu tặng chú một đóa liên hoa may mắn, xin chú hãy nhận.” Ông ấy lắc đầu, tỏ ý không muốn nhận đóa liên hoa này. Tôi lại đưa cho ông quyển sách nhỏ và nói: “Chú à, cha cháu cũng trạc tuổi của chú, cha cháu thường bị đau lưng, sau khi cha cháu tu luyện môn Pháp Luân Công này, bây giờ sức khỏe của ông rất tốt. Nếu chú muốn luyện, thì có thể đến nhà cháu. Nhà cháu ở đầu kia của con phố …” Ông ấy cầm quyển sách nhỏ, rưng rưng nước mắt nhìn tôi, sau đó ông cúi chào tôi và nói lời cảm ơn.

Lời kết

Lúc bình thường, tôi yêu cầu bản thân hướng nội tìm, gặp bất kỳ sự việc đột xuất nào, bao gồm hết thảy mọi việc trong cuộc sống hàng ngày, thậm chí là những việc phát sinh khi phát chính niệm, hồng Pháp và giảng chân tướng, mục đích đều là để tôi hướng nội tìm, cơ hội để quan sát tự ngã. Tôi thường xuyên tự hỏi bản thân, liệu mình có chỗ nào chưa phù hợp với Đại Pháp, có chấp trước nào chưa vứt bỏ. Tôi cảm thấy tu luyện là một việc vô cùng dễ chịu, lúc nào cũng lạc quan, mạch suy nghĩ rõ ràng, tôi trở nên khoan dung và từ bi hơn.

Tôi tin chắc rằng chỉ cần tôi thực sự hạ quyết tâm tu luyện, Sư phụ sẽ bảo hộ tôi, an bài cho tôi tận đến viên mãn, ai cũng không cản được.

Bên trên là thể ngộ của tôi trong tu luyện. Mỗi đệ tử Đại Pháp đều được Sư phụ an bài trên con đường tu luyện khác nhau, tầng thứ có thể khác nhau, tuy nhiên chúng ta cùng tu một bộ Đại Pháp. Khả năng biểu đạt của tôi có hạn, nếu có chỗ nào chưa dựa trên Pháp, mong quý đồng tu chỉ ra, tôi vô cùng biết ơn.

Cuối cùng, đệ tử muốn nói: Thưa Sư phụ kính mến, cảm tạ Ngài cứu độ con trăm ngàn lần, con phát nguyện kiên định không lay động bước trên con đường mà Ngài an bài, hoàn thành sứ mệnh mà Sư phụ ban cho con.

Hợp thập!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/3/14/新學員-在大法修煉中快速昇華-457531.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/3/30/207869.html

Đăng ngày 23-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share