Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Đài Loan

[MINH HUỆ 27-10-2022] Hơn 4 giờ sáng Chủ nhật ngày 18 tháng 9, mẹ tôi không nằm trên giường mà bị ngã khỏi giường, phải ngồi trên mặt đất. Bà không thể tự đứng dậy trong hơn một giờ đồng hồ, chờ tôi đến phát hiện. Tôi thấy tình trạng của mẹ không tốt, mấy ngày qua bà có hiện tượng ho khan. Tôi liền nhanh chóng giúp bà làm xét nghiệm Covid, xác định bà đã nhiễm dịch. Tôi gọi xe cấp cứu đưa bà đến bệnh viện lớn.

Mẹ tôi có biểu hiện mất sức, ho khan và sốt, chán ăn v.v. Vì mẹ tôi đã 90 tuổi lại không tiêm vắc-xin, tại phòng cấp cứu bà đã làm một số xét nghiệm chẩn đoán, xét nghiệm máu, chụp X-quang phổi, điện tâm đồ, v.v. Bác sĩ đề nghị mẹ tôi ở lại bệnh viện theo dõi. Kỳ thực lúc đó trong tâm tôi có chút hoảng hốt, niệm đầu bất hảo cũng không ngừng nổi lên, các loại áp lực và lo lắng lần lượt kéo tới.

Mặt khác, lúc này, Pháp của Sư phụ cũng bắt đầu xuất hiện trong đầu tôi, trong tai tôi vang lên đoạn giảng Pháp của Sư phụ:

“Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng. Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn!” (Bài giảng thứ chínChuyển Pháp Luân)

Tôi tĩnh tâm xuống, bảo mẹ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, xin Sư phụ gia trì bảo hộ, cũng dùng chính niệm để thanh trừ những can nhiễu trong tư tưởng.

Trong lúc chờ đợi, tôi gọi điện cho một người bạn làm y tá, muốn nhờ cô ấy tìm người hộ lý chăm sóc cho mẹ. Người bạn học trả lời: Dù trả 5.000 tệ một ngày cũng không ai muốn làm, rất ít người muốn mang tính mạng bản thân ra mạo hiểm để đổi lấy khoản thù lao này.

Sau khi làm hết các loại xét nghiệm ở phòng cấp cứu, mẹ tôi được chuyển đến phòng bệnh ở tầng 8. Không gian phòng bệnh ước chừng được 4m2, là nơi cách ly riêng cho mỗi bệnh nhân, trong thời gian nằm viện không được ra khỏi phòng bệnh. Mẹ tôi vốn không thể tự lo cho sinh hoạt cá nhân, lúc này lại càng cần người chăm sóc. Tôi ở lại phòng bệnh cách ly chăm sóc mẹ, đồng nghĩa với việc cũng không thể ra khỏi phòng.

Sau khi y tá dặn dò một số việc, cô ây nói với tôi rằng phần lớn những người chăm sóc người bệnh Covid cũng sẽ nhiễm bệnh, muốn tôi chuẩn bị tâm lý. Nghe lời này, tôi lập tức phủ định không do dự: Nghe lời chị ấy chẳng phải là thỏa hiệp với cựu thế lực sao? Tôi là đệ tử Đại Pháp, tôi sẽ không bị nhiễm. Trên thân đệ tử Đại Pháp tràn đầy năng lượng chân chính, có thể tiêu diệt virus.

Sư phụ đã giảng cho chúng ta:

“Các đệ tử Đại Pháp chân chính đều có năng lượng, bản thân chính là người trừ nghiệp trừ khuẩn, là sứ giả cứu độ [thời] mạt hậu [cuối cùng], trong khi giảng chân tướng cứu người thì đều biết thực thi một cách lý trí.” (Lý Tính)

Sau khi y tá ra ngoài, trong phòng bệnh tôi lại cầu xin Sư phụ bảo hộ. Tôi cũng bật băng thu âm các bài giảng Pháp của Sư phụ cho mẹ nghe. Mỗi ngày mẹ tôi nghe ba bài giảng Pháp của Sư phụ, vừa vặn mấy ngày đã có thể nghe hết chín bài giảng Pháp của Sư phụ. Đôi khi tôi bật nhạc “Phổ độ”, “Tế thế” để tịnh hoá toàn bộ trường không gian.

Tình trạng thân thể của mẹ tôi phục hồi rất nhanh, trước khi xuất viện làm xét nghiệm máu và chụp X-quang phổi đều bình thường. Tôi chăm sóc hết thảy cho mẹ trong bốn ngày nằm viện, ủ ấm cho mẹ, giúp mẹ lau người, đi vệ sinh, chăm ăn, uống thuốc… làm tất cả những việc một người con gái có hiếu nên làm, cùng tiêu chuẩn tâm tính của một người tu luyện, chính niệm chính hành.

Mẹ tôi được xuất viện sau thời gian chưa đến bốn ngày. Mọi việc gần như hoàn toàn khôi phục lại trạng thái thường hằng. Tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ và Đại Pháp, tôi đã chứng kiến được uy lực của Đại Pháp.

Tôi cần ra ngoài mua một số đồ sinh hoạt và đồ ăn hàng ngày. Theo quy định phòng dịch của chính phủ, tôi thuộc diện người tiếp xúc gần với người nhiễm Covid, cần có giấy chứng nhận sàng lọc nhanh trong vòng hai ngày. Buổi sáng sau ngày mẹ tôi xuất viện, tôi làm xét nghiệm nhanh. Trong bốn ngày mẹ tôi nằm viện, tôi cùng bà chung sống trong một phòng, giúp bà xử lý mọi việc sinh hoạt; kết quả xét nghiệm nhanh cho thấy tôi vẫn âm tính với Covid. Trước khi mẹ tôi nhập viện, tôi muốn chăm sóc bà, bệnh viện theo quy định giúp tôi làm xét nghiệm PCR, kết quả cũng âm tính. Tôi không tiêm vắc-xin cũng chưa từng nhiễm bệnh, điều này chứng tỏ trên thân người tu luyện có năng lượng rất lớn mạnh.

Qua việc mẹ tôi nằm viện lần này, tôi đã tìm ra tâm vị tư của bản thân. Mặc dù tôi rất hiếu thuận, chăm sóc mẹ cẩn thận tỉ mỉ, nhưng sâu trong tâm đôi khi tôi cũng oán trách gia đình này. Tôi oán trách mẹ vì tư lợi, từ trước đến nay chỉ tập trung hưởng thụ bản thân, không lo nghĩ cho con cái. Hướng nội tìm, tôi nhận ra mình cần phải nhảy thoát khỏi cái “tư”, mới có thể tu tốt chữ “Nhẫn”.

Người tu luyện chịu chút khổ đều là hảo sự, sao tôi có thể oán trách mẹ? Tôi đã gỡ bỏ tâm oán hận đối với mẹ. Trải qua sự việc này, tôi cảm tạ mối nhân duyên với mẹ đã đưa tôi đến cuộc đời này, để tôi may mắn gặp Đại Pháp, đắc Đại Pháp.

Có điểm nào còn thiếu sót, mong các đồng tu từ bi chỉ ra.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/10/27/在照顧染疫的母親中的修煉體悟-450474.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/8/204656.html

Đăng ngày 07-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share