Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 04-12-2022] Trên một chuyến xe buýt chở hơn 20 hành khách, mọi người đều đang bàn luận về tin tức tứ phương. Một trong số đó là về một người phụ nữ họ Lý ở thôn Thạch Hôi Diêu.

Một hành khách nói: “Biết tin gì chưa? Pháp Luân Đại Pháp đã giúp bà ấy rất nhiều! Hồi đó, đầu bà ấy lúc nào cũng thụt xuống cổ và hai vai bà ấy còn khoằm về phía trước.”

Ai đó hỏi: “Ý bà là sao khi nói rằng hai vai bà ấy khoằm về phía trước?”

Một người khác thuận theo tình huống mà trả lời: “Thì bà ấy bị gù lưng mà”.

Những người đó lần lượt bàn tán về bà Lý. Mẹ bà ấy đã mất khi bà còn nhỏ. Lúc nhỏ, bà ấy còn bị viêm phế quản, bệnh tim, bệnh dạ dày, và hen suyễn. Không những vậy, bà còn bị gù lưng và đã kết hôn với một người lớn hơn mình 8 tuổi. Ông ấy cũng mắc rất nhiều bệnh tật.

Sau khi kết hôn, cuộc đời bà ấy còn tệ hơn nữa. Đôi khi, mẹ chồng đánh đập bà ấy vì heo xổng chuồng. Một lần nọ, mẹ chồng không tìm thấy khăn tắm và đổ lỗi cho bà ấy. Sau khi một người dì nói bà Lý đã lấy cái khăn, bà ấy lặp lại rằng mình vô tội thì bị em trai chồng tát vào mặt. Mẹ chồng bà ấy còn vô duyên vô cớ lấy đi tấm khăn trải giường của bà. Khi bà Lý tỏ ý muốn lấy lại, mẹ chồng đã nắm lấy tóc bà ấy và giật mạnh đến nỗi khiến bà sứt cả da đầu. Vì cuộc sống khổ như vậy, bà Lý đã quyết định tự tử bằng cách uống thuốc diệt côn trùng, nhưng sau đó đã dừng lại vào phút chót vì nghĩ rằng hai con gái của mình sẽ khổ sở biết bao khi mẹ mất.

Một người giải thích: “Nhưng bây giờ mọi thứ đã thay đổi rồi. Bà Lý không còn gù lưng nữa mà trông rất ổn.”

“Không chỉ vậy, bây giờ bà ấy còn sống ở Bắc Kinh với con gái thứ hai. Con bé có công việc rất tốt và kiếm được nhiều tiền. Ai mà tưởng tượng được rằng bà Lý tội nghiệp lại có ngày sống hạnh phúc đến thế kia chứ.”

Người mà họ đang bàn tán chính là tôi, một người phụ nữ đến từ vùng quê đã được ban tặng cuộc đời mới nhờ Pháp Luân Đại Pháp. Kỳ thực, mọi bệnh tật của tôi đã biến mất trong vòng hai tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Khi tôi hành xử theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để làm một người tốt hơn, mọi thứ xung quanh tôi đã thay đổi. Câu chuyện của tôi là một trong những chủ đề yêu thích của dân làng. Họ bàn luận nó ở nhà, trên đồng, và trên xe buýt.

Cũng như 100 triệu học viên Pháp Luân Đại Pháp khác, tôi đã chứng kiến nhiều phép màu khác. Dưới đây là một vài ví dụ.

Nhà tôi là nơi duy nhất không bị ngập

Một hôm nọ vào năm 2011, một trận mưa giông dữ dội đã xảy ra. Chúng tôi có một phòng vệ sinh ở bên ngoài (nhiều nhà ở vùng quê xây phòng vệ sinh ở ngoài sân), và con gái tôi cần đi vệ sinh. Con bé cứ chần chừ vì mưa quá to, nhưng vẫn quyết định đi.

Khi vừa bước ra khỏi cửa, con bé gọi lớn: “Mẹ à! Nước đang chảy này! Nhà mình sẽ bị ngập mất!” Hai mẹ con tôi nhanh chóng đổ đầy hai bao cát và chặn chúng bên ngoài cánh cửa sau nhà.

Sau này, chúng tôi mới hay rằng mọi căn nhà trong thôn đều bị ngập bởi cơn mưa xối xả và đường đột ấy. Nhà tôi là ngoại lệ duy nhất. Trong tâm mình, tôi cảm tạ Đại sư Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, vì đã bảo vệ chúng tôi.

Cơn gió đột ngột đổi hướng

Năm 2012, tôi nghe một người hàng xóm gọi tôi: “Nhanh lên! Đống gỗ đang cháy kia kìa!” Tôi chạy ra ngoài, nhìn thấy lửa đang cháy dữ dội và gọi những người hàng xóm khác đến giúp dập lửa.

Nhìn thấy ngọn lửa hung tợn, tôi chắp tay hợp thập trước ngực và nói: “Thưa Sư phụ, con cần sự giúp đỡ. Đây là một cơn gió thổi từ phía Bắc nên sẽ khiến đống gỗ bắt lửa nhanh chóng. Ngài có thể hóa nó thành cơn gió thổi từ phía Nam được không?” Với suy nghĩ đó, cơn gió đột ngột thay đổi phương hướng, và các bà nội trợ chúng tôi đã dập tắt được ngọn lửa trong thời gian ngắn.

Một hàng xóm băn khoăn hỏi tôi. “Này bà Lý, chuyện gì đang diễn ra vậy? Sao gió đột ngột thay đổi phương hướng vậy?”

Tôi đáp: “Tôi đã cầu xin Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp giúp đỡ. Tôi vô cùng biết ơn Ngài.”

Con rể tôi

Vào mùa xuân năm 2012, con rể đầu tiên của tôi ra đồng để bón phân. Khi ra đến nơi, con rể tôi đã quên cài phanh. Vì lý do nào đó, những con lừa hoảng sợ và bắt đầu chạy, kéo theo xe đằng sau khiến cho cả lừa và xe rơi xuống một con mương sâu.

Xung quanh lúc đó không có ai, chỉ có mình con rể tôi. Tuy nhiên, cháu đã hô lớn hết mức có thể để tìm sự trợ giúp.

Đột nhiên có năm người đàn ông trẻ cường tráng chạy xuống đồi. Cùng nhau hợp sức, họ đã kéo được lừa và xe lên trong một thời gian ngắn.

Con rể kể với tôi: “Mẹ à, con không hiểu chuyện đó diễn ra bằng cách nào. Họ đến rất đúng lúc – cứ như là thiên thần vậy. Con hỏi họ là ai và họ nói họ đang kiểm tra điện trong khu vực. Thế nhưng sao con chưa bao giờ nhìn thấy họ? Con biết rằng đây là một lợi ích từ việc mẹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cũng giống như mẹ trích lời Sư phụ vậy:

“Chẳng phải tôi đã từng giảng rằng một người luyện công, cả gia đình được lợi ích sao?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

Từ tận sâu trong tâm, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ Lý và Pháp Luân Đại Pháp.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/4/452451.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/3/1/207512.html

Đăng ngày 02-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share