Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Nội Mông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-01-2023] Vợ chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996 và sức khỏe của chúng tôi đã cải thiện đáng kể. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, chúng tôi đã giảng chân tướng cho mọi thành viên trong gia đình. Họ đều ôm giữ một thái độ tích cực đối với Pháp Luân Đại Pháp và các học viên.
Qua nhiều năm, một vài thành viên trong gia đình chúng tôi đã đối mặt với những tình huống nguy hiểm đến tính mạng nhưng vẫn bình an vô sự. Họ tin rằng phước lành của Pháp Luân Đại Pháp đã giúp họ tránh khỏi hiểm nguy. Một người trong số đó là em trai của chồng tôi, tên là Duy. Vào năm 1997, cậu ấy được chẩn đoán mắc bệnh ung thư hắc tố da và căn bệnh này đã lan đến não cậu ấy vào năm 2021. Sau 6 tháng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Duy đã hồi phục khỏi căn bệnh da ác tính này. Cậu ấy đã thay đổi từ một người ủng hộ trung thành của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thành một học viên Đại Pháp đầy kiên định.
Hiện tại, Duy đã 50 tuổi, là một tỷ phú lương thiện và trung thực với cuộc hôn nhân tốt đẹp và sự nghiệp thành công. Trước đây, cậu ấy không hiểu tại sao vợ chồng tôi kiên định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đến thế sau khi cuộc bức hại bắt đầu. Cậu ấy chưa bao giờ muốn lắng nghe hay tiếp nhận bất kỳ tài liệu nào về Đại Pháp từ chúng tôi. Do bị ảnh hưởng bởi lời tuyên truyền của truyền thông chính phủ về Đại Pháp, cậu ấy đã luôn cho rằng chúng tôi quá bảo thủ và mông muội.
Con trai cậu ấy, là một bác sỹ, đã phát hiện ra cậu ấy có một cái nhọt trên lưng vào năm 2017, và đề xuất rằng cậu ấy nên phẫu thuật cắt bỏ nó đi. Duy đã đến bệnh viện khám sức khỏe và được chẩn đoán mắc bệnh ung thư hắc tố da. Đây là một trong những căn bệnh ung thư ác tính nhất. Cậu ấy đã phẫu thuật ngay, sau đó tiến hành trị liệu với những loại thuốc nhập khẩu đắt tiền.
Những loại thuốc đó có tác dụng phụ rất mạnh mẽ nên đã khiến cậu ấy hết sức khó chịu và nôn mửa. Do không thể tiêu hóa được thức ăn, cân nặng cậu ấy sụt giảm nhanh chóng khiến cho thân thể trở nên yếu ớt đến nỗi gần như không thể đi lại. Sau 4 tháng, cậu ấy quyết định không uống thuốc nữa: “Nó đang giết chết tôi trước cả bệnh ung thư. Thôi thì số mệnh thế nào tôi theo thế đấy.”
Khi vợ chồng tôi đến thăm Duy, cả hai chúng tôi đều thúc giục cậu ấy và vợ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ đã đồng ý. Vì cậu ấy vẫn còn phải quản lý việc kinh doanh, lịch trình bận rộn đã khiến cậu ấy ngừng tu luyện trước khi đọc xong quyển sách Chuyển Pháp Luân.
Tháng 9 năm 2021, Duy cảm thấy vô cùng khó chịu trong dạ dày nên đã đến khám ở bệnh viện. Kết quả cho thấy rằng căn bệnh ung thư da đã lan đến hệ tiêu hóa và phổi của cậu ấy. Bác sỹ đề xuất rằng cậu ấy nên tham vấn lần hai ở một bệnh viện lớn hơn tại Bắc Kinh. Vợ cậu ấy đã khóc trong tuyệt vọng.
Vợ chồng tôi vội vã đến nhà cậu ấy sau khi biết tin. Cậu ấy vẫn chưa trở về từ Bắc Kinh. Chúng tôi nói với vợ cậu ấy: “Hai em là những người lương thiện, đặc biệt là Duy. Cậu ấy thông minh và giàu có đến thế, ấy vậy mà vẫn rất lương thiện và hay giúp đỡ người khác. Điều tốt đẹp luôn chờ đợi người tốt. Đừng lo lắng. Nếu cậu ấy có thể tiếp tục thành tâm tu luyện Đại Pháp, thì Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) sẽ giúp đỡ. Rất nhiều người đã khỏi những căn bệnh ác tính nhờ tu luyện đấy.”
Hôm sau, tôi chuyển cho Duy một quyển sách Chuyển Pháp Luân khi cậu ấy trở về. Tôi dành hai giờ đồng hồ để nói cho cậu ấy những lợi ích mà vợ chồng tôi nhận được từ pháp môn này, và rằng nó đã được người dân trên thế giới đón nhận nồng nhiệt ra sao. Tôi cũng giải thích lý do tại sao cựu lãnh đạo của ĐCSTQ là Giang Trạch Dân lại tiến hành cuộc bức hại. Duy vừa lắng nghe vừa gật đầu: “Em sẽ cố gắng hết sức đọc sách và luyện công. Hãy dạy em luyện công với.” Kể từ đó, mỗi ngày vợ chồng tôi cùng đến nhà Duy để học Pháp và luyện công với vợ chồng cậu ấy.
Một hôm, vợ cậu ấy đến và nói với chúng tôi rằng bệnh viện ở Bắc Kinh vừa tiến hành một chương trình nghiên cứu về các biện pháp trị liệu ung thư. Nếu Duy phù hợp với các tiêu chí đó, thì cậu ấy sẽ có thể tham gia vào nghiên cứu và được trị liệu thử nghiệm.
Cậu ấy biết chúng tôi không muốn cậu ấy từ bỏ tu luyện Đại Pháp, nên đã nói rằng: “Em vẫn sẽ tu luyện, nhưng em cũng cần được trị liệu nữa. Em hiểu rằng anh chị có ý tốt, nhưng em không thể bỏ qua cơ hội trị bệnh hiếm hoi như vậy được.” Cậu ấy bắt đầu khóc trong khi đang nói. Tôi an ủi cậu ấy và nói rằng việc trị liệu cũng không thành vấn đề. Cậu ấy nói: “Hãy cứ yên tâm rằng em sẽ tiếp tục học Pháp”.
Trong đợt kiểm tra đánh giá tiêu chuẩn, Duy được phát hiện là có tế bào ung thư trong não, vì thế cậu ấy không thể tham gia vào chương trình nghiên cứu do thuốc trị não chưa được phát triển. Vợ cậu ấy gần như đã suy sụp và yêu cầu bác sỹ kê thuốc khác. Bác sỹ nói rằng thuốc được kê chỉ có thể làm chậm tiến trình phát triển ung thư ở phần bụng chứ không phải phần não. Căn bệnh ung thư này đã không thể chữa trị được nữa.
Tâm trạng của Duy suy sụp đến đáy. Không còn lựa chọn nào khác, vợ cậu ấy đành an ủi: “Chúng ta hãy cùng về nhà và học Đại Pháp với anh chị của anh vậy. Anh sẽ ổn thôi!” Họ trở về nhà, kể từ đó mỗi ngày đều học Pháp và luyện công.
Sức khỏe cậu ấy cải thiện đáng kể. Cơn thèm ăn và khả năng nhai nuốt cũng đều cải thiện. Dạ dày cũng hết đau. Được khích lệ bởi những thay đổi này, cậu ấy đã luyện công nhiều hơn và học Pháp nhiều giờ đồng hồ mỗi ngày.
Vào thời kỳ đầu tu luyện, cậu ấy vẫn làm hóa trị. Ngoài việc thỉnh thoảng sốt nhẹ thì Duy không bị dính tác dụng phụ của thuốc, như là sốt cao hay buồn nôn, mà hầu hết mọi người đều bị. Duy tin rằng Đại Pháp đang triển hiện uy lực cho cậu ấy.
Một hôm, cậu ấy nói với tôi về một sự việc xảy ra ở công ty. Có bốn cổ đông nắm giữ số lượng cổ phần như nhau, nhưng khác nhau ở trách nhiệm đảm nhận. Một người trong số đó nói với Duy rằng một cổ đông khác đã tiêu rất nhiều tiền quỹ công ty để trang hoàng lại một trong những cửa tiệm của riêng mình. Ông ấy thấy việc này bất công nên đã cố gắng phân chia số tiền quỹ còn lại với Duy. Duy đã nói với ông ấy: “Tôi không thể làm như vậy bởi vì bây giờ tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi phải tuân theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn.”
Sau 3 tháng tu luyện Đại Pháp, Duy quay lại Bắc Kinh cho đợt kiểm tra sức khỏe tiếp theo. Tất cả những khu vực bị tổn thương trên thân thể, bao gồm ở não, đều thu hẹp lại chỉ còn một nửa kích thước ban đầu. Từ đó đến nay đã 6 tháng trôi qua, Duy đã tăng cân, sắc mặt trở nên hồng hào, da cậu ấy trở nên mềm và căng bóng.
Ngoài việc đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp, Duy cũng xem nhiều video về cuộc bức hại vẫn đang tiếp diễn và đã thật sự hiểu ra rằng Đại Pháp đang bị bức hại. Cậu ấy rốt cuộc đã trở thành một học viên chân chính sau khi hiểu được sự vĩ đại của Đại Pháp.
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/1/26/456018.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/2/16/207357.html
Đăng ngày 26-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.