Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-08-2022] Năm 1998, cha tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi còn nhỏ, tôi đã đọc các bài giảng và luyện các bài công pháp theo ông – nhưng tôi không thực sư hiểu các Pháp lý. Sau đó, ông bị kết án lao động cưỡng bức vì phân phát các tài liệu chân tướng tại quảng trường Thiên An Môn. Sau khi được trả tự do, ông đã di chuyển tới một nơi xa để tránh bị bức hại.

Không có sự giám sát của cha, kết quả học tập của tôi bắt đầu sa sút. Tôi trốn học để lên mạng Internet, tôi cũng bắt đầu hút thuốc và uống rượu. Tuy nhiên, khi tôi gặp phải những điều tồi tệ trong cuộc sống, tôi ngay lập tức nghĩ tới Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp). Khi ai đó phỉ báng Đại Pháp, tôi trở lên kích động và bảo vệ Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“[Vì] sự ô nhiễm của dòng chảy lớn, của thùng thuốc nhuộm lớn xã hội người thường, [mà] điều người ta cho rằng đúng, trên thực tế rất nhiều khi lại là sai.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã thi trượt đại học và phải học lại năm cuối trung học. Cuối cùng tôi cũng thi đỗ vào một trường đại học bình thường. Sau khi khóa học bắt đầu, tôi vẫn không thể tìm thấy chính mình. Thay vào đó, tôi trở nên chán nản và bối rối hơn. Để giải khuây, tôi đã mua một chiếc máy tính để chơi các trò chơi điện tử ngay khi về nhà vào kì nghỉ đông.

Tôi nhìn thấy cuốn Chuyển Pháp Luân mà bố tôi để ở nhà và cảnh tượng cùng cha đọc các bài giảng Pháp khi còn nhỏ hiện ra trước mắt tôi. Tôi đã rất phấn khích và lần này tôi quyết tâm đọc cuốn Chuyển Pháp Luân một cách chăm chỉ.

Tinh thần tôi trở nên phấn chấn trong khi đọc Chuyển Pháp Luân và từng chữ từng chữ tiến nhập vào tâm tôi. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi đọc các sách Đại Pháp khác. Tôi đã không thể buông sách xuống cho tới khi gia đình tôi gọi ăn tối. Tôi đã hoàn toàn quên hết các trò chơi điện tử.

Vài ngày sau đó, tôi bị đau đầu nghiêm trọng và tất cả những suy nghĩ bất hảo luôn xuất hiện trong tâm tôi. Thỉnh thoảng cơn đau đã khiến tôi tỉnh giấc. Từ trong Pháp tôi nhận thức được rằng đó chính là nghiệp lực tư tưởng, tôi đã cố găng hết sức để phản đối và bài trừ nó. Sự việc đã nhanh chóng được cải biến và tôi hiểu ra rằng Sư phụ đã giúp tôi loại bỏ những vật chất xấu.

Thông qua việc học các bài giảng của Sư phụ một cách có hệ thống, lần đầu tiên tôi đã hiểu được về Chính Pháp và tầm quan trọng của làm ba việc. Chiếc máy tính mới đã trở thành một công cụ tốt nhất giúp tôi truy cập vào website của Minh Huệ.

Trong suốt kì nghỉ đông, tôi đã hiểu ra ý nghĩa chân chính của đời người và tôi đã rất biết ơn Sư phụ vì đã không từ bỏ tôi. Tôi quyết định sẽ tận dụng tốt thời gian của mình để tu luyện và theo kịp tiến trình Chính Pháp.

Chứng thực Pháp tại trường học

Tôi trở lại trường học và học Pháp hàng ngày. Tôi đã luyện các bài công pháp trên sân thượng tòa nhà ký túc xá bất cứ khi nào có thời gian. Tôi đã đề cao rất nhanh và thỉnh thoảng tôi có cảm giác như mình sắp bay lên khi thiền định.

Các bạn cùng lớp coi tôi như một người tử tế và đáng tin cậy, tôi đã giảng rõ sự thật về Đại Pháp cho họ bất cứ khi nào tôi có cơ hội. Tôi quyết định đi tàu trở về nhà trong suốt thời gian nghỉ học ở trường và tôi đã mua ghế phụ vì bằng cách này tôi có thể giảng chân tướng tới nhiều hành khách hơn và thuyết phục họ làm tam thoái – thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Kết quả là tôi đã làm được rất tốt.

Nhờ sự an bài của Sư phụ, tôi đã gặp được các học viên địa phương và định kỳ nhận các tài liệu giảng chân tướng mới để phân phát quanh khuôn viên trường. Số lượng tài liệu có hạn và tôi đã rất trân quý từng tờ tài liệu. Tôi sẽ kiểm tra các tài liệu mà tôi đã phân phát, nếu tôi nhìn thấy chúng trên đất, tôi sẽ nhặt chúng lên và tặng cho người khác.

Một thời gian tôi đã buông lơi và phát tài liệu ở một khu vực nhiều lần. Ai đó đã để ý và báo cáo tôi. Tuy nhiên tôi đã không sợ hãi, tôi đã giảng chân tướng cho nhân viên ở phòng an ninh. Cảnh sát địa phương đã mang tôi tới đồn cảnh sát và tôi đã giảng chân tướng cho họ và tôi nhận ra họ đã cảm động.

Tuy nhiên, theo luật thì họ phải báo cáo trường hợp của tôi cho phòng 610 địa phương. Các nhân viên cảnh sát nói với tôi rằng Phòng 610 rất phiền phức và cảnh báo tôi không nên nói với họ quá nhiều.

Hai người đàn ông đến từ Phòng 610 đã thẩm vấn tôi với giọng điệu đạo đức giả và cố gài bẫy tôi. Lúc đầu tôi đã im lặng. Tuy nhiên, khi một người trong số họ nói “Cậu không nói về Chân-Thiện-Nhẫn nữa à? Sao cậu không nói cho chúng tôi biết sự thật?” Tôi đã không để ý tới việc sắp đặt của họ và thừa nhận rằng mình đã phân phát các tài liệu.

Khi họ hỏi ai đã đưa tài liệu cho tôi, tôi ngay lập tức nhận ra họ đã lừa tôi. Tôi đã không tiết lộ danh tính của bất kỳ học viên nào khác. Họ đã giam giữ tôi bất hợp pháp trong năm ngày và tôi đã giảng chân tướng cho các tù nhân trong trại giam khi có cơ hội. Một vài người trong số họ đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Sau khi được thả ra, nhà trường đã yêu cầu tôi phải nghỉ học và tôi lập tức cảm thấy áp lực. Tôi đã cố gắng liên hệ với ban lãnh đạo nhà trường nhưng không thành công. Thay vì phải đạt được kết quả ngay, tôi bình tĩnh và quyết định tìm một nơi để thực tập trong khi tìm kiếm cơ hội nói chuyện lại với ban lãnh đạo nhà trường.

Giảng chân tướng tại nơi làm việc

Tôi thực tập ở vị trí nhân viên bán hàng. Chiểu theo Pháp, tôi đã làm việc chăm chỉ và nhanh chóng bắt kịp công việc. Hàng ngày, tôi làm việc cho đến 9 giờ tối và cấp trên của tôi đã nhận ra sự chăm chỉ của tôi. Kết quả là tôi đã đạt thành tích đứng đầu toàn khu vực trong 6 tháng.

Đến lúc tốt nghiệp, tôi đã không nhận được bằng đại học. Bộ phận nhân sự ở công ty đề nghị tôi cung cấp bằng cho họ để họ có thể sắp xếp cho tôi một vị trí công việc toàn thời gian và tôi đã nghĩ tới việc làm thế nào để giải thích điều này với họ. Ý nghĩ đầu tiên của tôi là “là một học viên Đại Pháp, tôi không thể nói dối”, nhưng tôi lo lắng rằng nếu họ biết sự thật, họ sẽ từ chối việc nhận tôi làm nhân viên chính thức.

Ý nghĩ tiếp theo của tôi là “ngay từ đầu tôi đã không làm gì sai cả. ĐCSTQ đang bức hại chúng ta, đây chẳng phải là cơ hội tốt để tôi có thể giảng rõ sự thật với các đồng nghiệp sao?”

Tôi đã tìm thấy một cơ hội phù hợp và nói về hoàn cảnh của mình với cấp trên trực tiếp. Anh đã thông cảm với tôi nhưng anh không thể quyết định dược, vì vậy anh đã báo cáo sự việc với ông chủ. Trong khi chờ đợi kết quả, tôi tin tưởng chắc chắn rằng mọi việc đều là do Sư phụ an bài và tôi chỉ cần làm những gì tôi phải làm.

Ngay sau đó, cấp trên của tôi đã phản hồi rằng ông chủ cũng bày tỏ sự cảm thông đối với tình huống của tôi và điều này không có ảnh hưởng gì xấu với công việc của tôi cả. Ông chủ nói rằng tôi có thể sử dụng bằng cấp ba thay vì bằng đại học và ông cũng khuyến khích tôi làm tốt ở vị trí công việc toàn thời gian. Tôi hiểu rằng Sư phụ đã giúp tôi và tôi thật sự hạnh phúc vì cách cư xử ngay thẳng của các đồng nghiệp.

Công ty bắt đầu một lĩnh vực kinh doanh mới và tôi đã ứng tuyển cho vị trí phụ trách mảng hoạt động kinh doanh này. Tôi nghĩ rằng với trình độ truyên môn của tôi thì rất ít có khả năng tôi có thể đạt được vị trí này, nhưng công ty đã trao cơ hội đó cho tôi. Vì vậy tôi đã phải chuyển tới một thành phố lớn để tiếp nhận vị trí mới này.

Các đồng nghiệp nói rằng tôi thật may mắn. Tôi hiểu rằng tất cả những điều này là phúc lành của Đại Pháp. Công ty tôi tiếp tục mở rộng và nhanh chóng đạt được vị trí số một trong ngành. Tôi nghĩ rằng đó là nhờ việc ông chủ đã đối xử tốt với học viên Đại Pháp.

Tôi đã có một nơi ở của riêng mình trong thành phố mới. Tôi học cách in các tài liệu giảng chân tướng và mua một chiếc máy tính cùng một chiếc máy in. Tôi cảm thấy rằng điểm sản xuất tài liệu như một bông hoa nhỏ đã nở rộ ở thành phố lớn nhộn nhịp này. Mỗi tuần tôi ra ngoài vài lần vào ban đêm để phân phát các tài liệu chân tướng mà tôi đã làm. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, cùng với chính niệm chính hành, tôi đã không gặp bất kỳ một nguy hiểm nào.

Do thay đổi nhân sự nên một năm sau đó tôi đã rời khỏi công ty và gia nhập vào một công ty có tiếng trên toàn quốc ở một thành phối mới. Tôi đã nhanh chóng tiếp tục công việc sản xuất tài liệu chân tướng sau khi làm quen với môi trường làm việc mới.

Trong một khoảng thời gian, tư tưởng của tôi bị phân tán rất nhiều và tôi dần buông lơi việc tu luyện. Một đêm vì tôi không muốn đi quá xa nên tôi đã phân phát các tài liệu chân tướng tới những người hàng xóm của mình. Tuy nhiên camera giám sát đã ghi được hình tôi, tôi đã bị cảnh sát địa phương bắt khi trên đường trở về nhà và họ đã đưa tôi tới một trại tạm giam.

Khi bị nhốt ở trại tạm giam, tôi đã hướng nội và nhận thấy mình đã buông lơi trong tu luyện, chấp trước vào tình và truy cầu sự thoải mái. Tôi đã điều chỉnh lại bản thân và quy chính lại trạng thái của mình, tôi cũng nhận ra rằng đây là cơ hội để giảng chân tướng cho các tù nhân.

Sau khi được thả ra, lãnh đạo của công ty nói rằng họ không thể giữ tôi ở lại vì tôi đã nghỉ làm nhiều ngày và không ai có thể tìm thấy tôi. Sau đó tôi đã mời một vài đồng nghiệp đi ăn tối và giảng chân tướng cho họ trước khi tôi trở về quê.

Tôi trở thành bạn thân với một nhóm đồng nghiệp, sau khi trở về quê, tôi bắt đầu một công việc kinh doanh mới ở một thành phố gần đó. Các bạn đồng nghiệp biết được tính cách và khả năng của tôi nên đã mời tôi tham gia khởi nghiệp cùng họ với vai trò là một đối tác.

Tôi nhắc nhở bản thân rằng mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, mình phải đối xử với các đồng nghiệp và khách hàng bằng sự chân thành và trung thực. Công việc kinh doanh phát triển rất thuận lợi, chỉ vài năm sau đó công ty đã phát triển từ một xưởng nhỏ trở thành một văn phòng rộng gần 1000 mét vuông, từ một tá nhân viên phát triển lên tới hơn một trăm nhân viên.

Bạn bè và các thành viên trong gia đình đều nói tôi thật may mắn và có phước. Tất nhiên, tôi hiểu rằng đó là nhờ Sư phụ bảo hộ. Tại nơi làm việc, tôi đã giảng chân tướng tới các đồng nghiệp bất cứ khi nào tôi có cơ hội thích hợp.

Trong vòng xoay kinh doanh, sự cám dỗ của danh lợi thỉnh thoảng xuất hiện. Khi điều này xảy ra, tôi tiếp tục quy chính bản thân chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp và cố gắng hết sức!

Cứu người trong đại dịch

Trong suốt đại dịch năm 2020, công ty chúng tôi đã không thể hoạt động trong một thời gian dài do lệnh phong tỏa. Do khẩu trang khan hiếm nên tôi đã lên mạng, mua rất nhiều khẩu trang với giá cao và tặng miễn phí cho những người xung quanh. Tôi đã đưa một số cho nhân viên bảo vệ và người lao công trong khu phố của tôi.

Có một số người bạn mà trước đây tôi chưa giảng chân tướng, vì vậy tôi đã tặng khẩu trang cho họ và nhân cơ hội này để giảng. Hầu như tất cả họ đều đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Đã 30 năm kể từ khi Pháp Luân Đại Pháp được giới thiệu ra công chúng, tôi sẽ cố gắng hết sức để làm ba việc mà một học viên phải làm.

Tôi cũng muốn nhắc nhở tất cả các cựu học viên trẻ rằng chúng ta đã trưởng thành và hiện là trụ cột của xã hội. Dù bận rộn đến đâu, chúng ta cũng không được quên rằng chúng ta là những học viên Pháp Luân Đại Pháp. Trong khi tu luyện, chúng ta phải dùng trí huệ của mình để giảng chân tướng cho những người xung quanh. Sư phụ đã an bài mọi thứ tốt nhất cho chúng ta!

Con xin cảm tạ lòng từ bi của Sư phụ, và con sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình và theo Sư phụ trở về nhà!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/18/445753.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/16/204340.html

Đăng ngày 05-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share