Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-11-2022] Tôi là một học viên trẻ rất may mắn trưởng thành trong một môi trường tu luyện. Tôi không có nhiều thể ngộ về Pháp của Sư phụ khi tôi còn nhỏ. Khi tôi lớn lên và bước vào xã hội, tôi nhận ra rằng Pháp của Sư phụ đã giải đáp mọi câu hỏi của tôi về thế giới.

Lớn lên dưới Phật ân

Bố mẹ tôi đắc Pháp khi tôi được 5 tháng tuổi. Họ đưa tôi theo khi ông bà tham gia luyện công tập thể ở công viên địa phương, trước khi cuộc bức hại diễn ra. Trời rất lạnh vào sáng mùa đông, vì vậy mẹ tôi mặc quần áo ấm dày cho tôi. Tôi chơi trong khi các học viên luyện công.

Theo tôi nhớ, tôi thường bị sốt khi còn nhỏ. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ phải uống thuốc hay tiêm. Thay vào đó bố mẹ tôi đọc Pháp cho tôi nghe. Thường thì tôi hết sốt vào sáng hôm sau, ngay cả khi sốt rất cao vào ngày hôm trước. Tôi chưa bao giờ phải nghỉ học.

Khi học tiểu học, tôi luyện công nửa tiếng trước khi làm bài tập về nhà. Trong những ngày nghỉ, tôi không tham gia học thêm như những đứa trẻ khác. Tuy nhiên, điểm số học tập của tôi vẫn tốt. Tôi biết rằng tôi có được trí huệ từ Pháp. Bố mẹ tôi luôn nói rằng tôi đến vì Pháp, và hạ xuống thế giới này để đắc Pháp, và sẽ theo Sư phụ trở về gia viên của mình.

Học Pháp thụ động trong thời kỳ niên thiếu

Bài tập về nhà tăng lên rất nhiều sau khi tôi bắt đầu vào trung học cơ sở. Bị bố mẹ hối thúc, tôi đã cố gắng thu xếp thời gian để học Pháp và luyện công. Tuy nhiên, tôi làm một cách thụ động chứ không phải vì tôi thực sự muốn. Tuy vậy, Đại Pháp vẫn triển hiện kỳ tích cho tôi. Tôi vào được trường trung học danh tiếng, ngay cả khi tôi không học thêm một buổi nào sau giờ học ở trường.

Tôi bước vào thời kỳ nổi loạn niên thiếu của mình sau khi tôi vào trung học. Tôi không đề cao trong tu luyện, nhưng khả năng tranh cãi của tôi với bố lại tăng lên nhanh chóng. Tôi thường cãi lại bố trong những năm cuối cấp vì điểm số học tập của tôi. Bố đã rất tức giận và thất vọng với tôi.

Tôi có cá tính mạnh mẽ, và chấp trước rất mạnh vào điểm số cao. Tuy nhiên, vì tôi không biết cách hướng nội, và không tập trung học Pháp, tôi đã trượt mọi bài thi toán một thời gian dài.

May mắn thay, mẹ tôi là cầu nối giữa bố và tôi. Bà chỉ ra những vấn đề của tôi, như không tôn trọng bố, ích kỷ và tranh đấu, và chỉ muốn nghe những lời hay, và không vui nếu bị chỉ trích. Tôi đồng ý thay đổi bản thân, nhưng tôi đã không thay đổi chút nào.

Cho mãi tới kỳ nghỉ đông cuối cùng trước kỳ thi đại học, bố tôi đã ngồi lại và giúp tôi trong khi tôi làm bài tập về nhà. Tôi cũng dành thời gian cùng mẹ học Pháp và luyện công. Dần dần tôi đã chính lại mình trong Pháp. Điểm số của tôi được cải thiện. Cuối cùng, tôi đã vượt qua kỳ thi toán và thực sự đạt điểm cao.

Hướng nội khi hội nhập xã hội

Vào đại học cũng là lần đầu tiên tôi sống cùng những người khác. Cá nhân tôi đã trải qua cái gọi là cuộc sống theo xu thế. Những người trẻ cạnh tranh với nhau trong mọi khía cạnh của cuộc sống thường ngày, bao gồm cả đồ ăn và quần áo mặc. Tôi cũng đã trải qua khoảng cách không thể vượt qua giữa mọi người.

Ban đầu, tôi gọi cho mẹ và phàn nàn về mọi thứ mà tôi không thấy thoải mái. Dần dần tôi thấy rằng những thứ này và đạo đức xã hội trượt dốc giống như những gì Sư phụ đã giảng cho chúng ta trong Pháp. Khi tôi gặp lại mâu thuẫn lần nữa, tôi sẽ nhớ rằng mình là một học viên Đại Pháp. Một học viên thì nên làm gì? Tranh cãi với người khác sao? Hoặc là không gặp lại họ nữa chăng? Đó không phải là cách mà một học viên nên hành xử. Sư phụ nói rằng các học viên nên hướng nội và tìm vấn đề ở chính bản thân mình, bởi vì mọi thứ xảy ra đều có lý do. Vì tôi gặp những vấn đề đó, hẳn đó có chấp trước mà tôi cần buông bỏ.

Một ngày nọ tôi đã không nói với bạn cùng phòng về lựa chọn khóa học trực tuyến của mình. Khi cô ấy phát hiện ra, khóa học đã kín chỗ. Cô ấy đã rất tức giận và cảm thấy rằng tôi đã bỏ rơi cô ấy. Cô ấy không nói chuyện với tôi trong hai ngày.

Ban đầu tôi nghĩ rằng mình không làm gì sai, vì tôi tự do lựa chọn bất kỳ khóa học nào. Việc hai chúng tôi không cùng trong một lớp là không sao. Tôi sẽ không giận dữ với cô ấy nếu tôi không thể chọn khóa học, và phải học khóa khác. Sau đó tôi nhận ra rằng cô ấy đang cố gắng là một phần trong nhóm nội trú chúng tôi bằng cách tham gia cùng lớp học như chúng tôi. Cô ấy vào sống trong ký túc xá của chúng tôi muộn hơn chúng tôi và không ở cùng nhóm lớp như chúng tôi. Tôi đã không quan tâm đến cảm xúc của cô ấy và áp đặt suy nghĩ của mình lên cô ấy. Tôi đã sai.

Chúng tôi đã nói về chuyện đó và tôi thừa nhận với cô ấy rằng tôi đã cư xử không phù hợp. Tôi thậm chí còn nhường vị trí của mình trong lớp cho cô ấy. Cô ấy ngạc nhiên trước cách mà tôi tìm ra những thiếu sót của bản thân trong tình huống này. Khi tôi nói với cô ấy về những suy nghĩ của mình, chúng tôi đã trở nên thân thiết hơn.

Sư phụ đã cho đăng bản “Luận ngữ” mới khi tôi đang học năm thứ hai đại học. Tôi tình cờ ở nhà. Tôi đã thuộc hai khổ đầu tiên và sau đó quay lại trường đại học. Tôi đã nhẩm thuộc hai đoạn đầu tiên này trước khi tôi đi ngủ vào mỗi tối. Bố tôi đưa cho tôi một cái đài nghe MP3 đã cài đặt các bài giảng của Sư phụ ở Tế Nam và Quảng Châu và bảo tôi hãy nghe các bài giảng này. Nhờ có Pháp của Sư phụ và “Luận Ngữ”, tôi đã không theo xu thế của xã hội mà coi mình là một học viên. Tôi đã có thể hướng nội và dần thay đổi.

Tôi bắt đầu tìm việc làm vào học kỳ thứ hai trong năm thứ ba ở đại học. Tìm việc không dễ dàng với tôi bởi vì ngành học của tôi là cơ khí, đặc biệt nếu tôi quay trở lại quê nhà, một thành phố nhỏ. Nếu tôi muốn có một việc làm ổn định, tôi phải thi đỗ làm công chức trong hệ thống nhà nước. Vì vậy tôi muốn thay đổi ngành học của mình bằng cách học Thạc sỹ.

Khi tôi quay trở lại trường đại học vào đầu năm thứ tư, tôi nhận thấy cũng không dễ tìm việc ngay cả khi tôi có một ngành học tốt và bằng thạc sỹ. Việc học ngành học khác ở trình độ thạc sỹ sẽ khó cho tôi bởi vì tôi không có nền tảng ở trình độ cử nhân.

Tôi xin tư vấn của giáo viên và cô ấy không nghĩ việc học thạc sỹ là một ý kiến hay. Đột nhiên tôi mất phương hướng và không biết con đường tương lai của mình là gì. Các bạn cùng lớp của tôi đều có mục tiêu xác định. Một số đã tìm được việc trong hội chợ tuyển dụng vào mùa thu, trong khi tôi không có tiến triển và không biết nên đi theo hướng nào. Thời gian đó tôi đã khóc mỗi khi tôi nói chuyện với bố trên điện thoại. Tôi cảm thấy áp lực nhiều đến mức tôi bắt đầu rụng tóc. Bố tôi khuyên tôi hãy buông bỏ. Bố nói rằng Sư phụ sẽ an bài cho tôi miễn là tôi tín Sư tín Pháp, và buông bỏ chấp trước có một việc tốt. Tôi nên tùy kỳ tự nhiên và làm tốt những gì tôi nên làm.

Tôi đã có một giấc mơ sau khi điều chỉnh lại suy nghĩ của mình. Trong giấc mơ, tôi thấy mình bị bọc trong lớp thạch cao chỉ hở mỗi cái đầu. Tôi đã tự mình bọc mình trong cái vỏ thạch cao. Tôi đã nói mình không muốn cái vỏ thạch cao trong giấc mơ.

Tôi nhận ra sau khi tỉnh dậy rằng chính tôi đã gây ra mọi chuyện. Tôi đã tự tạo cho mình một cái vỏ bọc bởi vì tôi chấp trước vào công việc và sợ tụt hậu so với các bạn cùng lớp cũng như mất thể diện nếu tôi không kiếm được việc làm. Tôi ghen tị thấy các bạn cùng lớp tìm được việc làm tốt. Tôi đã thiếu chính niệm. Tôi đã tự khóa mình. Khi tôi buông bỏ tất cả những tâm này, lớp vỏ cũng vỡ vụn.

Tôi đã được một doanh nghiệp nhà nước ở quê tôi nhận vào làm trong đợt tuyển dụng trực tuyến vào mùa thu hai tuần sau đó. Cảm tạ Sư phụ đã ban cho con cơ hội này. Tôi đã có một công việc ổn định. Quan trọng nhất là tôi có thể học Pháp và luyện công cùng bố mẹ.

Học cách tu luyện

Hầu hết thời gian sau khi tôi học xong đại học và bắt đầu công việc mới, tôi phải làm thêm ngoài giờ. Do bị thiếu nhân lực nên khối lượng công việc rất lớn. Nếu thiết bị tại nơi làm việc cần thay thế, tôi phải làm việc đến nửa đêm. Các đồng nghiệp của tôi liên lạc với tôi nhiều lần để nhờ giải quyết các sự cố máy tính của họ. Người quản lý của tôi đã biết về tình huống này và nói với tôi rằng miễn là tôi có thể đảm bảo các thiết bị quan trọng không gặp vấn đề gì, tôi có thể để các vấn đề về máy tính sang một bên mà giới thiệu nhân viên đến gặp anh ấy khi có bất kỳ vấn đề gì.

Vào một dịp nọ, tôi quá bận rộn với buổi thao diễn thiết bị, tôi đã không thể khắc phục sự cố máy tính cho một đồng nghiệp đã gọi điện cho tôi sau buổi thao diễn. Cô ấy đã rất tức giận với tôi vì sự chậm trễ này. Tôi nói với cô ấy qua điện thoại rằng chúng tôi sẽ giải quyết nó càng sớm càng tốt và không nói gì khác. Tôi tức giận sau khi gác máy. Tôi hiểu rằng điều đó không hề dễ dàng với họ, vì họ có chỉ tiêu công việc phải hoàn thành và phải làm thêm giờ. Tuy nhiên, không ai hiểu khối lượng công việc của tôi nhiều thế nào và khó khăn ra sao. Khi tôi khắc phục sự cố cho họ, họ cảm thấy rằng đó là nhiệm vụ của tôi, và nếu tôi không thể khắc phục được, họ sẽ nghĩ rằng đó cũng là vấn đề của tôi.

Sau đó tôi nhớ rằng Sư phụ yêu cầu chúng ta nghĩ cho người khác trước khi làm mọi việc. Tôi đã không báo cáo sự việc này với người quản lý của mình. Thay vào đó tôi đã khắc phục sự cố cho cô ấy. Sau nhiều kinh nghiệm xương máu, tôi đã cởi mở hơn và không phàn nàn về những điều nhỏ nhặt. Mặc dù mệt mỏi sau giờ làm việc, tôi vẫn có tinh thần tốt khi về nhà. Tôi có thể cảm thấy rằng Sư phụ đã giải tỏa sự mệt mỏi và áp lực cho tôi. Do đó tôi vẫn có thể lạc quan trong công việc. Các đồng nghiệp lớn tuổi hơn trong cùng văn phòng cũng ngạc nhiên khi tôi giữ được vẻ mặt vui vẻ và không bị khối lượng công việc áp chế.

Một dự án lớn bắt đầu vào năm 2019. Hầu hết các ngày tôi đều bắt đầu làm việc tới tận nửa đêm. Tôi có thể chịu đựng nó ngay từ đầu, nhưng một vài lần tôi đã thể hiện sự không vui trước mặt giám đốc của mình. Sau đó tôi đã nhận ra mình không đúng. Theo tiêu chuẩn của Pháp, nhiệm vụ của tôi là làm tốt công việc vì đó là công việc của tôi. Tôi phải làm tốt công việc làm thêm. Giám đốc của tôi trạc tuổi bố tôi. Ông ấy liên tục làm việc với khối lượng lớn. Là một người trẻ, tôi nên làm tốt hơn nữa. Tôi đã cố gắng hết sức để làm tốt công việc của mình sau đó.

Giám đốc đã khen ngợi tôi trước nhiều người sau khi dự án hoàn thành. Đây là điểm nổi bật trong sự nghiệp của tôi. Công việc của tôi đã được nhiều đồng nghiệp và quản lý cấp cao ghi nhận. Thật là kỳ diệu. Dự án này đã được giao trước khi tôi đảm nhận vị trí này. Tuy nhiên nó đã bị gác lại cho đến khi tôi là người còn lại duy nhất trong bộ phận. Tôi cảm thấy rằng nó ở đó để chính tôi trở thành người hoàn thành nhiệm vụ một cách hiệu quả nhất có thể.

Tôi đã vượt qua kỳ thi công chức nhà nước năm 2020. Vào cuối năm, có một cuộc đánh giá hiệu quả làm việc cho từng nhân viên trong công ty và chúng tôi được yêu cầu cho điểm từng nhân viên trong bộ phận. Điểm số không có ý nghĩa với tôi vì tôi sẽ không còn làm việc trong công ty đó vào năm sau. Tuy nhiên nó lại quan trọng với các đồng nghiệp của tôi. Vì vậy tôi đã cho mình điểm thấp nhất. Người quản lý của tôi biết được điều này và nói với tôi rằng sẽ tốt nếu tôi rời đi với điểm số cao. Anh ấy đã cảm động khi biết rằng tôi đã cho mình điểm thấp nhất. Anh ấy quyết định cho tôi điểm A. Trong thời gian đó, tôi có một giấc mơ. Trong giấc mơ, tôi thấy mình rời khỏi công ty từ cửa sau và phát hiện ra dưới đất đầy đồ bẩn và chuột. Tôi bước qua một cách cẩn thận. Khi tôi quay lại, không còn thứ gì bẩn thỉu. Theo thể ngộ của tôi, tôi đã hoàn thành các khảo nghiệm trong công ty đó.

Tôi bắt đầu công việc mới vào năm 2021. Khi tôi biết nhiều đồng nghiệp hơn, tôi nhận thấy khoảng cách giữa các nhân viên là khá lớn. Mọi người giúp đỡ nhau với điều kiện không xâm phạm lợi ích cá nhân của nhau. Họ sẽ ngần ngại nếu bất cứ điều gì họ làm cho người khác sẽ làm tổn hại đến lợi ích cá nhân của họ dù chỉ một chút xíu. Họ tích cực nộp đơn xin vào Đảng để được thăng chức. Tôi không phải là người giỏi lấy lòng sếp để được thăng chức. Tôi phàn nàn về điều này với bố mẹ mình. Tôi tự hào về việc mình không tham gia và không theo đuổi danh lợi cá nhân.

Một đồng nghiệp đã tham dự một cuộc thi với tôi trước đây. Tuy nhiên cô ấy tránh chào tôi khi chúng tôi tình cờ gặp nhau. Tôi hơi khó chịu. Cô ấy rất nhiệt thành với người quản lý nhưng lại lạnh lùng với tôi. Ở công ty trước của tôi, các đồng nghiệp và quản lý đều tốt với tôi. Họ khen ngợi tôi rất nhiều khi họ biết rằng tôi có được một vị trí tốt trong một công ty tốt hơn. Tôi thấy hoàn cảnh mới của mình đầy thách thức.

Tôi không vui chút nào. Khi tôi nói chuyện với mẹ, tôi cho bà biết sự không hài lòng của mình và nói rằng tôi sẽ không chào cô ấy nếu tôi gặp lại cô ấy. Mẹ nói với tôi rằng tôi không nên làm như vậy, bởi vì tôi là một học viên Đại Pháp và không nên tức giận với một người thường. Hành vi của cô ấy đã chạm đến chấp trước của tôi rằng mọi người nên tốt với tôi. Tôi đã bị động tâm bởi một việc nhỏ bé như vậy. Đã đến lúc tôi cần phải đề cao.

Tôi nên tu luyện đến đạt được một tâm từ bi, nhân hậu và hòa ái. Tôi nghĩ rằng tôi tốt hơn những người khác và do đó luôn lãnh đạm. Đây cũng là một chấp trước. Tôi không nên thay đổi thái độ của mình với người khác chỉ vì họ đối xử tệ với tôi. Tôi không nên chấp trước vào lỗi lầm của người khác. Tôi không nên nghĩ người khác không tốt bởi vì họ không đạt được tiêu chuẩn của tôi. Thực ra tôi nên cảm thấy tiếc cho họ vì họ đã bị lạc trong xã hội người thường. Khi tôi thay đổi và có một thái độ từ bi, cô ấy đã chào tôi trước, khi chúng tôi đi qua hành lang. Tôi thực sự trải nghiệm tướng tùy tâm sinh. Môi trường sẽ thay đổi tốt hươn khi tôi có suy nghĩ đúng đắn.

Kỳ tích của Pháp Luân Đại Pháp

Tôi đã trải qua nhiều điều kỳ diệu khi lớn lên. Hai sự kiện gần đây đã cho tôi trải nghiệm sức mạnh của Pháp và lòng từ bi của Sư phụ.

Sự kiện đầu tiên đó là tôi đã có những niệm đầu xấu vào mùa hè năm 2021. Tôi đã lọc ra những suy nghĩ xấu và những suy nghĩ không phải của mình. Tôi đã sử dụng cách này nhiều lần. Một điều kỳ diệu đã diễn ra. Một cái mụn mọc ở tai trái của tôi. Nó hơi đau một chút. Một đêm, nó đã bị vỡ và chảy ra một chất lỏng hơi vàng. Tôi không ngủ cả đêm đó. Nhưng tôi không cảm thấy buồn ngủ vào ngày hôm sau. Nó lành lại trong khoảng một tuần sau đó. Sau đó tôi có thể cảm thấy rõ ràng rằng những niệm đầu bất hảo đó đã biến mất. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều. Qua sự việc này, tôi cảm nhận được quyền năng của Đại Phá và nhận ra rằng miễn là tôi muốn tu luyện và loại bỏ những thứ xấu, Sư phụ sẽ giúp tôi.

Sự kiện thứ hai tôi trải qua là cách tôi buông bỏ chấp trước vào việc chơi game. Có một trò chơi mà tôi đã chơi từ khi còn là sinh viên năm thứ nhất. Tôi đã buộc phải từ bỏ nó do chính sách cấm thanh niên chơi mà không đăng ký. Điều này có lẽ là một điểm hóa của Sư phụ để tôi từ bỏ chơi game. Tuy nhiên, tôi đã không nhận ra và bắt đầu tìm kiếm những trò chơi mà tôi có thể chơi mà không cần đăng kỳ. Tôi đã tìm thấy một trò game về giải đố. Bối cảnh của câu chuyện thật khủng khiếp và kỳ lạ. Tôi đã chơi nó hai lần và có một giấc mơ vào một đêm. Trong mơ tôi đang chơi trò chơi này và cảm thấy nó là thật. Tôi cảm thấy có một thực thể xấu đằng sau cảnh chơi khiến tôi sợ hãi. Tôi thức dậy đột ngột và cảm thấy rất sợ hãi. Tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ và liên tục nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Sau đó tôi chìm vào giấc ngủ. Tôi đã xóa tất cả các trò chơi vào ngày hôm sau. Đây là điểm hóa thứ hai của Sư phụ.

Tuy nhiên sau một thời gian, tôi lại tải xuống một trò chơi không cần đăng ký bằng tên thật của mình và điều đó cũng không có gì là lạ. Tôi nghĩ rằng lần này sẽ ổn. Tôi đã chơi nó trong một khoảng thời gian. Một ngày nọ tôi đã không thể vào được giao diện của trò chơi. Đây thực sự là một điểm hóa khác của Sư phụ rằng tôi nên buông bỏ chấp trước vào game của mình. Tuy nhiên tôi đã không buông bỏ, thay vào đó tôi đã tải về một trò chơi mới khác. Cho đến một ngày điện thoại di động của tôi bị tắt đột ngột khi tôi đang chơi game. Tôi lập tức nhận ra rằng tôi phải buông bỏ chấp trước của mình. Tôi đã xóa trò chơi sau khi bật lại điện thoại di động. Tôi đã không tải xuống bất kỳ trò chơi nào kể từ đó.

Nhìn lại toàn bộ quá trình, tôi đã không nghiêm khắc với bản thân và coi mình như một người thường. Sư phụ đã cho tôi điểm hóa hết lần này đến lần khác. Tuy nhiên tôi đã không đáp ứng được kỳ vọng của Ngài và để mọi thứ dai dẳng. Tạ ơn Sư phụ vi sự từ bi khổ độ của Ngài.

Phần kết

Khi còn nhỏ, tôi rất quan tâm đến thiên văn học và cảm thấy rằng phải có một vật chất bí ẩn ngoài vũ trụ. Tôi đã xem phim tài liệu về thiên văn học khi có thời gian và biết rằng có những lỗ đen, siêu tân tinh và vật chất tối trong không gian mà chúng ta không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã hiểu được sự phức tạp của không gian. Những gì con người biết là rất nhỏ bé. Chúng ta có thể nhìn thấy rất ít vật chất trong vũ trụ này. Nhiều dạng năng lượng tồn tại mà chúng ta không thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Định luật bảo toàn năng lượng trong vật lý nói rằng năng lượng không thể được tạo ra từ không khí loãng, cũng không thể biến mất khỏi không khí loãng, nó chỉ có thể chuyển đổi từ dạng này sang dạng khác. Bởi vì chúng ta không thể nhìn thấy một thứ gì đó, không có nghĩa là nó không tồn tại. Sự nhồi nhét của ĐCSTQ sử dụng thuyết vô thần dạy người dân Trung Quốc chỉ tin vào những gì họ có thể nhìn thấy. Điều này làm tổn hại niềm tin và làm suy thoái đạo đức của con người. Mọi người không tin vào nguyên lý “thiện hữu thiện báo.” Họ không tin vào luân hồi hay địa ngục. Người ta dám làm đủ thứ việc ác.

Thông qua kinh nghiệm cá nhân, và từ hiểu biết của bản thân, tôi hiểu rằng Pháp của Sư phụ bao hàm tất cả. Người thường nghĩ rằng gian khổ và cay đắng không phải là điều tốt. Ngày nay có một từ thời thượng gọi là “nằm thẳng” (làm những gì tối thiểu để có thể sống qua ngày). Đôi khi tôi cũng có suy nghĩ tương tự. Tuy nhiên từ phương diện Pháp lý đó thực sự là biểu hiện của sự lười biếng.

Nhiều người cho rằng họ bị đối xử bất công. Thực ra, mọi thứ đều công bằng. Mọi người không thể thấy mối quan hệ nhân quả giữa họ từ kiếp trước. Họ chỉ muốn sống hạnh phúc và thoải mái trong cuộc đời này. Họ không nhận ra rằng cuộc đời này rất ngắn. Vinh quang và giàu sang chẳng là gì cả. Chỉ có tu luyện mới có thể trường sinh.

Khi tôi nhìn thấu mọi thứ trong thế giới này, tôi bắt đầu sống có ý thức. Sư phụ đã cho tôi rất nhiều. Tạ ơn Sư phụ đã chính lại con khi con lớn lên, không ngừng tịnh hóa con để con có thể buông bỏ những ham muốn trần tục, và hiểu rằng những vật chất nơi thế gian chỉ là giả tướng. Chỉ có Pháp lý và tu luyện là chân thực, giúp chúng ta đề cao và thăng hoa, và đó là ý nghĩa thức sự của việc tại sao chúng ta đến thế giới này.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/3/445806.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/12/19/205253.html

Đăng ngày 09-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share