Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-11-2022] Tôi năm nay 76 tuổi và đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996 nhờ sự gợi ý của con trai tôi. Lúc đó, Pháp Luân Đại Pháp rất phổ biến ở Trung Quốc và khắp nơi đều có điểm luyện công tập thể.

Vì mù chữ, tôi học Pháp bằng cách nghe các đồng tu đọc trong những buổi học nhóm. Tôi cũng luyện công chung với họ. Chỉ trong vòng một năm hoặc hơn, Sư phụ Lý Hồnh Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã ban cho tôi trí huệ và tôi đã có thể tự mình đọc được Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng đã nhìn thấy những cảnh tượng mỹ diệu trong không gian khác khi đang đả tọa. Tín tâm tu luyện của tôi lớn mạnh hơn và cuộc đời tôi vô cùng mãn nguyện.

Sau khi chế độ cộng sản tiến hành cuộc bức hại vào tháng 7 năm 1999, tôi đã ngừng tham gia học Pháp và luyện công tập thể vì sợ bị nhắm đến. Tôi chỉ thỉnh thoảng đọc sách Đại Pháp một mình.

Năm 2014, tôi phát triển một khối u nang buồng trứng nghiêm trọng và bị đau dạ dày khủng khiếp. Bác sĩ tiến hành xét nghiệm sinh thiết bệnh lý để tìm ra nguyên nhân. Ông ấy vô tình cắt nhầm hai ống dẫn nhỏ trên ruột tôi mà không thông báo cho chúng tôi biết.

Tôi được đưa về nhà sau khi ăn một tô cháo đặc cho bữa trưa tại bệnh viện. Khoảng 10 phút sau khi tôi về nhà, dạ dày của tôi bắt đầu đau không chịu nổi. Ngay khi tôi được cấp cứu vào bệnh viện, bác sĩ ngay lập tức tiến hành phẫu thuật để vệ sinh vùng bụng tôi và may lại hai lỗ hổng trên ruột tôi. Quá trình phẫu thuật này thực sự khiến tôi, một người phụ nữ lớn tuổi, chịu thống khổ cùng cực. Đáng buồn là, tôi không khỏe lên, và vết rạch từ ca phẫu thuật không bao giờ lành. Sau khoảng 3 đến 4 tháng nằm viện mà không có tiến triển, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài xuất viện về nhà.

Tình trạng này kéo dài trong 2 năm. Một hôm, dạ dày của tôi bắt đầu đau dữ dội và tôi lại đến bệnh viện một lần nữa. Cả siêu âm và chụp CT đều làm nhưng không tìm ra nguyên nhân của cơn đau. Vết rạch lần trước vẫn chưa lành, và bác sĩ nói phẫu thuật thêm có lẽ cũng không ích gì. Ông ấy chỉ đề xuất tôi về nhà nghỉ ngơi.

Thấy sự thống khổ của tôi, con trai tôi khuyên tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp một lần nữa. Tôi ngay tức khắc nhận ra rằng Sư phụ không từ bỏ tôi, và đang khuyến khích tôi quay lại tu luyện thông qua lời của con trai tôi. Tôi đã rất mừng và quay lại tu luyện tại nhà. Sư phụ đã tịnh hóa thân thể tôi. Vết rạch không lành trong 2 năm đã được chữa khỏi một cách thần kì trong vài ngày, và chỉ khâu còn tồn trong bụng tôi cũng tự rụng ra ngoài.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/10/451705.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/12/19/205259.html

Đăng ngày 08-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share