Bài viết của Mỹ Tân, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Canada
[MINH HUỆ 09-02-2023] Hồi nhỏ, tôi thường có một giấc mơ, tôi mơ thấy mình rơi xuống từ một nơi rất cao. Từ trong sâu thẳm ký ức, quá trình rơi xuống đó quả là kinh thiên động phách. Tôi cảm thấy mình sẽ không bao giờ trở lại được nơi rất cao đó nữa. Cơn ác mộng này đã đeo đẳng tôi suốt thời thơ ấu, tôi thường thức dậy trong sợ hãi, và không biết mình đã bị rơi xuống tận đâu.
Tôi cũng thường mơ thấy ma sắc đuổi theo mình, tôi chạy thục mạng vì sợ bị nó đuổi kịp. Tôi mơ hồ hiểu rằng nếu tôi không tìm cách tu luyện để trở về trong đời này, sống trong đạo đức bại hoại của người thường, tôi sẽ bị con quỷ này đuổi kịp và nhấn xuống vực sâu không đáy. Đó là cảm giác thật đáng sợ, khắc cốt ghi tâm từ trong sâu thẳm của sinh mệnh. Tôi cứ cắm đầu cắm cổ chạy, rồi tôi choàng tỉnh dậy.
Vì trải nghiệm từ thời thơ ấu này, tôi luôn có một niềm khao khát được hướng về Thần Phật, và tôi bắt đầu tìm kiếm pháp môn tu luyện từ khi còn rất trẻ. Có lần, một nhà sư đến nhà tôi xin quyên góp để xây dựng một ngôi chùa. Mẹ tôi không có ở nhà. Tôi đã quyên góp tất cả số tiền tiêu vặt mà mình có – tổng cộng là 10 nhân dân tệ. Nhà sư tặng cho tôi bức ảnh của một vị Bồ Tát và tôi rất vui. Khi mẹ về, tôi hào hứng đưa bức ảnh cho mẹ xem. Bà liền mắng cho tôi một trận, bảo rằng vị hòa thượng kia chắc chắn là tên lừa đảo. Nhưng tôi lại cảm thấy hạnh phúc bởi mình đã bén duyên với Phật Pháp, điều đó không gì có thể sánh được. Tôi đã từng ước mơ lớn lên sẽ trở thành một nữ tu sỹ trong tu viện, tôi khao khát được tới một nơi tu tập yên tĩnh trang nghiêm, và tôi cũng hay để ý đến những quảng cáo tuyển sinh của Học viện Phật giáo.
Hồi tôi học trung học, một giáo viên đã hỏi học sinh muốn làm nghề gì trong tương lai. Một số muốn trở thành kỹ sư, một số muốn trở thành nhà khoa học, hay nhạc sỹ. Còn tôi nói rằng tôi chỉ muốn làm một người chính trực. Đối với tôi mà nói, đó là điều quan trọng nhất.
Sư phụ giảng,
“[Trong] các sinh mệnh từ trời rớt xuống, quá khứ không một ai có thể quay về. Ở nhân loại Cổ Hy Lạp có thánh nhân Socrates từng nói rằng, từ trời rớt xuống là chưa có ai có thể quay về.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)
Năm 1991, khi tôi 15 tuổi, tôi tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học và đỗ thủ khoa, đứng đầu thành phố của chúng tôi, mọi người gọi tôi là thần đồng. Cha mẹ tôi muốn tôi học ngành gì có thể kiếm được công việc tốt trong tương lai, nhưng tôi không có ý tưởng đó. Bấp chấp sự phản đối của gia đình, tôi ghi danh vào Khoa Triết học với hy vọng việc đọc nhiều sách hơn sẽ giúp tôi phá mê, có thể giải đáp được những bí ẩn của cuộc sống, chẳng hạn như con người sống để làm gì, họ sẽ đi về đâu, và họ nên sống như thế nào. Tôi nghĩ rằng với tôi, những câu hỏi như thế quan trọng hơn bất cứ điều gì khác.
Mùa hè năm 1992, tôi đột nhiên cảm thấy mình nhất định phải theo một thầy khí công. Nhưng tôi không biết nên tìm ai, bèn giở quảng cáo ra xem, thấy có ai mở lớp khí công thì tôi đến, đường xa tôi cũng đi, nhưng cuối cùng không tìm được. Năm đó Sư phụ Lý bắt đầu truyền Đại Pháp, nhưng vì cơ duyên chưa tới nên tôi không biết đến khóa giảng của Sư phụ. Về sau, tôi thường cảm thấy buồn khi nghĩ về điều này.
Vì tìm không được khí công sư, tôi quyết định đến thăm các ngôi chùa. Ở Thạch Gia Trang, tỉnh Hà Bắc có một ngôi chùa cổ có lịch sử hơn một nghìn năm. Chùa không có cổng, nhưng có tượng Phật Di Lặc ngồi trước cửa. Người hướng dẫn du lịch nói rằng cánh cổng đã được Tế Công dùng công năng dời đến một ngôi chùa ở thành phố Khai Phong. Ngôi chùa ở Khai Phong có cổng nhưng không có tượng Phật, còn ngôi chùa này có tượng Phật mà không có cổng. Lúc đó du khách rất đông, thấy ồn ào nên tôi đi bộ sang điện phụ có ít người hơn, gọi là điện Pháp Luân, phía trước có bảng hiệu ghi “Pháp Luân thường chuyển, tự động không ngừng.”
Hướng dẫn viên nói bảng hiệu này là do một vị cao tăng thời nhà Kim dựng lên, ông yêu cầu các nhà sư trong chùa thay phiên nhau đẩy Pháp Luân tròn bằng gỗ để nó quay cả ngày lẫn đêm, nếu Pháp Luân ngừng quay, thế gian sẽ phát sinh đại sự. Trong hơn 1.000 năm qua, các hòa thượng trong ngôi chùa này vẫn ngày đêm đẩy cho Pháp Luân quay theo lời của vị cao tăng. Cho dù có chiến tranh hay thay đổi triều đại, nó chưa khi nào dừng lại. Nhưng đến thời kỳ Cách mạng Văn hóa, các nhà sư bị đuổi khỏi chùa nên Pháp Luân gỗ đã ngừng quay. Người hướng dẫn cho rằng chuyện đại sự mà vị cao tăng xưa ám chỉ là cuộc cách mạng văn hóa. Nhưng tôi cảm thấy còn điều gì đó trọng đại hơn, có ý nghĩa sâu xa hơn.
Tôi mang theo thắc mắc này trở về nhà vào tháng 7 năm 1992 và vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra tượng Bồ Tát bằng ngọc bích ở nhà tôi trở nên trơ trụi, như thể đã bị mất đi mấy thứ gì đó. Hồi tôi học đại học chuyên ngành triết học, trong tiết lịch sử Phật giáo Trung Quốc, giáo sư giảng rằng Đức Phật Thích Ca Mâu Ni nói rằng vào thời mạt Pháp, Pháp của Ngài sẽ không thể độ nhân được nữa, và bây giờ chính là thời kỳ mạt Pháp mà Đức Phật nói đến. Tôi rất sốc, nếu Phật Pháp không thể độ nhân, tôi biết làm gì đây? Đây chính là sự kiện lớn mà vị cao tăng đã nói sao? Còn có điều gì nghiêm trọng hơn thế không? Tôi cứ canh cánh nghĩ về điều này. Một hôm, tôi nghĩ, trong lịch sử có rất nhiều Thần tích, Thần nhân đồng tại, tại sao chúng ta ở thời hiện đại lại không được nghe những chuyện như thế nữa, không lẽ Thần không quản con người nữa sao, nếu như Thần không quản con người nữa, tôi không còn hy vọng, vậy tôi sống để làm gì? Nghĩ đến đó, tôi cảm thấy đau lòng và khóc nức nở.
Sau đó, tôi láng máng biết rằng một tôn giáo mới sẽ được truyền trong thế kỷ 21, người truyền Pháp trong trang phục người thường và nói những lời mà dân chúng có thể hiểu được. Nhưng tôi vẫn không biết người này là ai. Rồi trong một lớp lịch sử Phật giáo, tôi được biết rằng Đức Phật Thích Ca Mâu Ni có nói khi Pháp của Ngài không độ nhân được nữa, sẽ có một vị Phật ở tầng thứ rất cao trong thiên thể đến chuyển đại Pháp Luân. Điều này cho tôi phần nào hy vọng. Tôi bèn tìm kiếm khắp nơi, nghiên cứu nhiều tôn giáo, cầu vấn nhiều danh sư, nhưng không thu hoạch được gì, và trở nên kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần.
Một ngày tháng 2 năm 1996, sáng sớm tôi thức dậy chạy bộ bên hồ Vị Danh (Đại học Bắc Kinh), tôi thấy một người đang ngồi thiền, một người đang cố vắt chéo hai chân, và một người khác đang đọc sách. Khi tôi đi ngang qua, tôi nghe thấy người đó đọc “Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân”, cảm thấy môn này có những nguyên lý thâm sâu, tôi lập tức dừng lại và hỏi anh ấy đang đọc sách gì, anh ấy bảo là “Chuyển Pháp Luân”. Vừa nghe đến ba từ Chuyển Pháp Luân, toàn thân tôi chấn động. Tôi nghĩ đến sự kiện lớn mà vị cao tăng đã nói, và tôi hiểu rằng Đức Phật chuyển đại Pháp Luân đã đến nhân gian.
Vị đồng tu đó mời tôi xem video giảng Pháp của Sư phụ, hồi đó do không gian hạn chế, họ chỉ có thể chiếu hai bài giảng vào mỗi cuối tuần. Tôi thấy tiến độ quá chậm nên đã thỉnh về một cuốn sách Đại Pháp, đêm đến, khi đèn trong ký túc xá đã tắt, tôi lại một mình ngoài hành lang đọc sách dưới ánh sáng lờ mờ. Khi tôi đọc đến Bài giảng thứ tám “Ai luyện công thì đắc công”, tôi đột nhiên bừng tỉnh, rằng tất cả các môn tu luyện trong quá khứ đều là tu phó nguyên thần, đây chắc hẳn là sự thật rồi, tôi lập tức minh bạch, đây chính là thiên cơ mà nhân loại chưa bao giờ nghe qua.
Nhà tôi có rất nhiều sách khí công, và bản thân tôi cũng từng tiếp xúc với nhiều tôn giáo, nhưng tôi luôn có những thắc mắc không giải khai được. Khi tôi được đọc sách Đại Pháp, dường như hết thảy mọi vấn đề đều sáng tỏ. Sư phụ giảng: “Thượng sỹ văn Đạo, cần nhi hành chi” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996]). Tôi nghĩ: Có ai không muốn làm thượng sỹ, bộ công pháp tốt như vậy, ai đắc được cũng muốn tu đến cùng.
Không lâu sau khi đắc Pháp, trạm phụ đạo đã sắp xếp cho chúng tôi xem băng hình khóa giảng Pháp của Sư phụ ở Đại Liên, và nói rằng chúng tôi có thể nghĩ về một căn bệnh nào đó của bản thân hoặc người nhà. Tôi nghĩ đến bác tôi, bác ấy mắc bệnh vảy nến từ lâu, vô cùng thống khổ. Sau đó, tôi có một giấc mơ rất rõ ràng, tôi thấy bác ấy nói chuyện với anh trai tôi, rồi một thứ gì đó giống như con vật nhỏ màu trắng chạy ra khỏi người bác ấy. Sau đó, bệnh tình của bác ấy thực sự khỏi hẳn, và cho đến nay cũng không tái phát nữa.
Một thời gian sau, tôi lại có giấc mơ thời thơ ấu đó, nhưng trong giấc mơ này, ngay khi tôi sắp rơi xuống, tôi được một lực vững chắc nâng lên, tôi rất vui vì biết mình đã được cứu. Một lần, khi tôi đang luyện bài công pháp thứ ba, tôi cảm thấy Pháp Luân đẩy cơ thể tôi hướng lên tựa như sắp bay về phía trước, và tôi cảm nhận được Sư phụ đang nói với tôi: ‘Ta sẽ đưa con lên đỉnh của vũ trụ.’ Tôi cảm thấy đỉnh của vũ trụ xa đến mức đáng sợ, bất khả tư nghị. Ngay khi tôi sợ hãi, mọi thứ lập tức dừng lại. Tôi biết rằng tôi đang thực sự hồi thăng.
Thông qua học Pháp, tôi ngộ ra rằng trong số các sinh mệnh cao tầng giáng hạ xuống nhân gian chưa có sinh mệnh nào có thể trở về. Ngày nay, Đại Pháp hồng truyền độ chúng ta hồi thiên, đó là cơ duyên vô cùng quý giá chưa từng có từ khi khai thiên lập địa.
Sư phụ giảng:
“[Đạo] Lý mà tôi, Lý Hồng Chí, giảng ra là Đạo Lý mà hằng trăm nghìn năm, hằng ức vạn năm dẫu là ai độ nhân, dẫu bao nhiêu Giác Giả hạ thế, dẫu bao nhiêu Thần Tiên minh ngộ ra chân lý cũng chưa từng giảng ra..“ (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế miền Tây Mỹ quốc [2005])
Để truyền Pháp vào giai đoạn này, Sư phụ đã phải an bài từ rất xa xưa và bảo hộ chúng ta qua đời đời kiếp kiếp. Tôi viết ra trải nghiệm này để nói với quý vị rằng Pháp Luân Đại Pháp là hy vọng duy nhất để nhân loại được đắc cứu trong thời mạt kiếp, là Phật Pháp cao thâm đến để độ nhân khi Pháp trong Phật giáo không thể cứu người được nữa như nhiều lời tiên tri trong lịch sử từng nói đến.
Tôi hy vọng quý vị sẽ tìm hiểu sự thật về Pháp Luân Công, và có thể quý vị sẽ thấy đây chính là điều mà quý vị hằng chờ đợi và tìm kiếm trong suốt cuộc đời mình.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả.Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/2/9/456426.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/2/20/207402.html
Đăng ngày 23-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.