Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp Thiên Hương ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-07-2022] Người xưa thường nói: “Thiên hữu bất trắc phong vân, nhân hữu đán tịch họa phúc” (Trời có mưa gió khó đoán, người có họa phúc sớm chiều). Năm 2015, tôi lâm bệnh nặng và trong một năm phải làm hai cuộc đại phẫu. Nhưng đúng là trong họa có phúc, tôi đã may mắn gặp được Pháp Luân Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi sinh mạng mới.

May mắn đắc Đại Pháp và có được cuộc đời mới

Tháng 1 năm 2015, tôi được chẩn đoán xuất hiện nhiều khối u lành tính có kích thước to bằng quả bóng gôn ở cả hai quả thận. Những khối u cỡ lớn này khi được phát hiện đã xâm lấn khắp vùng thận của tôi. Các chuyên gia y tế tại ba bệnh viện khác nhau đều khuyên tôi cần phải phẫu thuật ngay.

Bác sỹ nói: “Căn bệnh này khá phiền toái. Mỗi lần chúng phát triển là một lần phải cắt, tựa như cắt rau hẹ“. Sau ca phẫu thuật, tôi hỏi bác sỹ: “Khi nào thì tôi có thể khỏi hoàn toàn? Tôi sẽ không phải trải qua bất kỳ cuộc phẫu thuật nào nữa đúng không bác sỹ?” Họ nhìn tôi cười một cách chua xót và nói: “Chúng tôi sẽ tiếp tục cắt bỏ cho đến khi chúng không mọc nữa mới thôi.” Chẳng thể biết khi nào sự dày vò này mới chấm dứt, tôi chìm sâu trong tuyệt vọng.

Tháng 10 năm 2015, tôi đã trải qua một cuộc phẫu thuật để điều trị chứng huyết khối tĩnh mạch nặng ở chi dưới. Phẫu thuật xong, tôi không sao duỗi thẳng được lưng dưới cũng như cử động chân. Đồng nghiệp của tôi là Tình Muội (hóa danh) đến viện thăm tôi và rất đau lòng khi nhìn thấy tình trạng của tôi. “Chị Hương ơi, hãy cùng học Pháp Luân Đại Pháp với em nhé và chị sẽ không phải chịu tội khổ như này nữa. Chị cũng biết đấy, sau vụ tai nạn xe hơi của em nhiều năm về trước, các bác sỹ nói rằng em sẽ phải ngồi xe lăn trong suốt phần đời còn lại. Nhưng rồi em đã đứng lên được và có thể bước đi trở lại sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ cần chị thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân ThiệnNhẫn hảo’, Sư phụ của Đại Pháp sẽ quản chị và phục hồi sức khỏe cho chị”.

Những lời chân thành của Tình Muội giống như một tia hy vọng cho sinh mệnh đang tuyệt vọng của tôi. Tôi nói với cô ấy: “Tình Muội, nếu Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp có thể làm cho chị khỏe lại, chị sẽ học Pháp Luân Đại Pháp.” Tình Muội vui mừng khôn xiết và bảo rằng để giúp tôi có thể bắt đầu tu luyện, cô ấy sẽ đón tôi về nhà của cô ấy sau khi tôi ra viện. Không lâu sau chuyến thăm của cô ấy, bác sỹ nói rằng tôi có thể xuất viện.

Lúc mới về nhà tôi vẫn không thể duỗi thẳng lưng dưới của mình. Chân tôi vẫn còn quá yếu, chỉ có thể đi từng bước chậm chạp. Tuy nhiên, Tình Muội biết rõ [uy lực của] Đại Pháp, nên cô ấy vẫn kiên nhẫn và đón tôi đến ở nhà cô ấy một tuần.

Tại nhà của Tình Muội, chúng tôi đã nghe các bài giảng của Sư phụ và xem băng video hướng dẫn luyện công của Sư phụ hàng ngày. Trong khi nghe các bài giảng của Sư phụ, tôi có thể cảm thấy Pháp Luân ở phần bụng dưới của mình đang quay thuận chiều kim đồng hồ và ngược chiều kim đồng hồ chín lần. Tình Muội dạy tôi các bài công pháp, mỗi ngày tôi đều luyện công cho đến khi mặt mày nhễ nhại mồ hôi. Trong khi luyện bài công pháp thứ ba “Quán thông lưỡng cực Pháp”, tôi cảm thấy có khí bài xuất ra từ cơ thể tôi, một cảm giác rất mỹ diệu và khoan khoái.

Hết một tuần, tôi xin một cuốn Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp) và cao hứng trở về nhà.

Chân tu thực tu, chứng thức Đại Pháp

Kể từ đó, tôi chân chính bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mỗi ngày tôi đọc bốn bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân và luyện công hai lần sáng, tối. Các căn bệnh mãn tính, bao gồm bệnh tim mạch vành, cao huyết áp, tiểu đường, u thận lành tính và huyết khối tĩnh mạch đều khỏi mà không cần dùng thuốc. Tôi hân hoan vui sướng vì sức khỏe đã trở lại như xưa, đón chào ngày mới bằng một tâm thái vui vẻ và thư thái. Ngay cả những người thân và bạn bè thân thiết của tôi cũng nhận xét rằng tôi đã thay đổi và trở nên tốt hơn.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi là một người vô cùng cứng đầu và nóng nảy. Hễ mở miệng là tôi thường mắng mỏ người khác. Ai tôi cũng đối xử cộc cằn nên được mọi người phong cho biệt danh là “nữ cường nhân”. Ngay cả người thân trong nhà, già trẻ lớn bé, đều sợ cái tính nóng nảy của tôi, nên không ai chọc vào tôi. Ở đơn vị công tác, tôi giữ chức trưởng bộ phận, tôi có năng lực và làm việc tận tâm và trách nhiệm. Cũng vì thế mỗi lần cấp dưới của tôi mắc lỗi, tôi sẽ vừa giải quyết vấn đề vừa quở trách mắng họ vô cùng nặng nề. Ngay cả lãnh đạo cấp trên cũng cố gắng né tránh mỗi khi họ trông thấy tôi.

Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi luôn cố gắng chiểu theo tiêu chuẩn của Chân-Thiện-Nhẫn để yêu cầu bản thân. Tôi dần loại bỏ được nhiều tính xấu của mình, đặc biệt là thói quen hay mắng chửi người khác. Vì vậy, bất kể xung đột nào gặp phải, tôi sẽ không chăm chăm trút giận lên đối phương nữa, mà thay vào đó, tôi hướng nội tìm lỗi ở bản thân mình trước. Nếu vấn đề phát sinh do lỗi của tôi, tôi sẽ chủ động nhận sai và xin lỗi.

Chứng kiến ​​sức khỏe tôi phục hồi và thay đổi tính nết, cả gia đình đều ủng hộ quyết định tu luyện của tôi. Khi tôi giảng chân tướng về cuộc bức hại Đại Pháp, bạn bè và người thân đều sẵn sàng tiếp nhận và làm tam thoái (thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cùng các tổ chức Đoàn, Đội của nó). Họ nhận xét rằng việc chứng kiến ​​những thay đổi của tôi, đặc biệt là việc tôi bỏ được thói mắng chửi người khác, thì đã quá đủ để thuyết phục họ tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Em trai tôi phải trải qua một cuộc phẫu thuật để điều trị bệnh ung thư ruột. Cân nặng của cậu ấy sụt giảm nghiêm trọng, lòng tôi cũng xót xa khi chứng kiến ​​tình trạng của cậu ấy. Tôi đã chia sẻ với em trai kinh nghiệm tu luyện của mình. Cùng với những cải thiện rõ ràng về sức khỏe và tâm tính của tôi, em trai tôi đã bị thuyết phục và cũng bắt đầu học Pháp Luân Đại Pháp.

Tín Sư tín Pháp khi đối mặt với khổ nạn

Tôi thường ngủ thiếp đi trước giờ phát chính niệm vào lúc nửa đêm. Một đêm nọ khi đang ngủ, tôi nghe thấy có ai đó đang gọi tên mình. Tôi mở mắt ra thì thấy vừa vặn còn 5 phút nữa là 12 giờ đêm. Sư phụ đã đánh thức tôi dậy để tôi có thể phát chính niệm. Kể từ đó, mỗi ngày tôi đều đảm bảo việc phát chính niệm lúc nửa đêm.

Không lâu sau khi tôi bắt đầu học Pháp Luân Đại Pháp, tôi xuất hiện triệu chứng sốt và toàn thân không chút sức lực. Điều trùng hợp là, hôm sau lại đúng là ngày 30 Tết, ngày mà các con tôi sẽ trở về nhà để sum họp bên gia đình. Tôi biết rằng không có gì phải sợ vì Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi. Tuy nhiên, người thường sẽ không hiểu khái niệm tiêu nghiệp, và tôi không muốn làm mất sự tín nhiệm của Đại Pháp. Cuối cùng, tôi đã đặt niềm tin vào Sư phụ. Tôi kiên trì học Pháp, luyện công và phát chính niệm dù cơ thể có khó chịu thế nào đi nữa. Sáng sớm hôm sau, các triệu chứng của tôi đều biến mất. Khi các con tôi trở về nhà, nhìn thấy tinh thần phấn chấn và sự bền bỉ của tôi, con trai tôi vui mừng thốt lên: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời!”

Một lần, chị gái tôi hẹn tôi cùng đi xoa bóp với cô ấy. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi và chị gái cũng thường đi xoa bóp, coi đó như một hoạt động tận hưởng giúp thư giãn cơ thể. Do đó, tôi không nghĩ nhiều và liền nhận lời đi xoa bóp. Sau đó, khi đang trên đường trở về nhà, hai chân tôi đột nhiên lên cơn đau khiến tôi không thể đi lại. Lúc này tôi mới nhớ rằng bản thân tôi là người tu luyện Đại Pháp, tôi không nên tìm kiếm sự thoải mái và hưởng thụ giống như người thường. Trên thực tế, hình thức xoa bóp của người thường chẳng phải cũng được coi là một hình thức trị bệnh. Tôi làm như vậy thì chẳng phải là tôi đang cầu bệnh sao?

Tôi nhẫn chịu cơn đau và chầm chậm đi đến trạm xe buýt và đồng thời vừa hướng nội. Trong tâm tôi thầm nói với Sư phụ: “Thưa Sư phụ, con đã không coi bản thân mình như một người tu luyện. Con không nên đi xoa bóp, cũng không nên tìm kiếm sự thoải mái và hưởng thụ nơi người thường. Những quan niệm hậu thiên do người thường tạo thành và những lý của người thường, người tu luyện đều cần phải từ bỏ. Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho con, nên con không cần cái việc xoa bóp này. Con đáng lẽ phải tin vào Sư phụ và Đại Pháp. Đệ tử đã sai rồi”. Khi đến trạm xe buýt, tôi nhận thấy hai chân tôi đã hết đau và mọi thứ trở lại bình thường.

Tôi tuy tu luyện chưa lâu, nhưng thông qua tu luyện tôi thể hội rằng: Miễn là tôi hoàn toàn tín Sư tín Pháp, thì quan nào nạn nào cũng không thể ngăn cản tôi tiến bước.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mmh/articles/2022/7/29/440479.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/3/203091.html

Đăng ngày 06-01-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share