Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-08-2022] Bốn người sống gần nhà tôi, Jia, Yi, Bing và Ding-là những người mấy năm trước từng xé các tờ giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp trên các cột điện. Chỉ trong một thời gian ngắn, họ đều gặp phải khổ nạn.

Jia đã bị đột quỵ, còn vợ anh ta thì sinh tâm oán hận mạnh mẽ đối với anh. Con trai anh đã ly hôn, mắc chứng động kinh, và phải làm một vài việc bán thời gian để trang trải tiền học cho con. Họ chật vật về tài chính.

Yi thì đi lại khó khăn, còn bị nghễnh ngãng. Một hôm vợ anh đến nhà một người họ hàng. Lúc cô ấy quay về thì Yi đã khóa cửa và không thể nghe thấy vợ gõ cửa. Cô ấy phải nghỉ lại ở nhà tôi qua đêm. Anh còn bị bệnh tim mạch và huyết áp cao.

Bing thì đã phát bệnh nặng sau khi anh gỡ các tờ dán chân tướng. Anh phải điều trị lâu dài tại bệnh viện, và vợ anh ta nói rằng anh ta đang nguy kịch.

Tình hình của Ding thì không rõ lắm. Mỗi khi có hội thảo về sức khỏe, anh sẽ đi và lôi thuốc khi về nhà. Tôi không hỏi tình trạng của anh ta thế nào.

Vào thời gian đó, các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã dán một lượng lớn tờ giảng chân tướng, nhưng trước bình minh chúng đã biến mất. Tôi đã thấy Jia, Yi, Bing và Ding, là những người quét rác, đã xé những tờ giúp người ta hiểu được chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp đó. Bốn người họ đã gặp khổ nạn, nhưng họ không biết là vì sao.

Tôi đã tiếp xúc được với những người vợ của họ, ngoại trừ vợ của Jia, và nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và về cuộc bức hại, về nguyên lý thiện hữu thiện báo ác hữu ác báo, và bảo họ rằng chồng họ không nên làm những việc như thế dù có được trả tiền, vì nó không chỉ làm hại họ mà cả gia đình họ.

Tôi đã nêu một ví dụ cho họ. Có một cặp vợ chồng trong thị trấn đã chửi rủa các học viên Đại Pháp và ngăn các học viên dán các tờ có những từ “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Không lâu sau đó, hai vợ chồng họ đã qua đời. Họ đã tin vào những lời dối trá của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), mà chống lại Đại Pháp, và đã phải nhận quả báo cho những việc làm xấu xa của họ.

Tôi nói với các bà vợ: “Đại Pháp đã được hồng truyền đến hơn 100 quốc gia. Ngày 1 tháng Ba, 2011, Liu Binjie, Giám đốc Cục Xuất bản và Báo chí Trung Quốc, đã ký Thông cáo Số 50 đặt dấu chấm hết đối với lệnh cấm xuất bản sách của Pháp Luân Đại Pháp của cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân. Pháp Luân Đại Pháp không phải là bất hợp pháp. Ai đang phạm luật đây? Chính là những kẻ bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp.

“Những người thiện lương đó [các học viên Pháp Luân Đại Pháp] đều được phúc báo. Khi tai họa ập đến, những kẻ chống lại Đại Pháp sẽ bị đào thải. Hãy bảo chồng các chị đừng xé các tờ Pháp Luân Đại Pháp đó xuống. Hiện Jia đã phải chống gậy rồi. Hồi trước anh ấy đâu có cần đến gậy. Anh ấy không nên làm cái việc đó. Bệnh tật kéo đến là do làm điều xấu. Nếu muốn chữa được bệnh, thì hãy ngừng làm điều xấu đối với Đại Pháp.”

Mấy bà vợ đó đã chuyển những lời đó của tôi đến các ông chồng. Mấy ông chồng sau đó đã trả lại các tờ dán đó và đặt thành từng bó trước nhà tôi hoặc ở lối đi vào nhà tôi. Có mấy bó to ở trước cửa nhà tôi. Họ cũng xin nghỉ việc. Tôi rất vui vì hành động sau cùng của họ.

Tôi cảm thấy tiếc cho Jia, và đã đi tìm anh. Anh đã thoái Đội thiếu niên (một tổ chức thanh thiếu niên của ĐCSTQ) sau khi tôi giảng chân tướng cho anh.

Một ngày đông giá lạnh năm ngoái, có người bấm chuông nhà tôi. Tôi mở cửa và thấy Jia. Tôi hỏi anh ấy có gì không ổn không, vì trông anh ấy rất mệt mỏi. Anh ấy nói ngọng nghịu rằng có câu muốn hỏi tôi. Tôi mời anh vào nhà, mời anh một cốc nước nóng, và hỏi tôi có thể giúp gì cho anh ấy. Anh ấy nói hai hôm trước đã kiếm được hai cuốn sách giảng chân tướng và đã đọc chúng. Mấy cuốn đó nói rằng anh ấy có thể niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để được bình an. Vì vậy anh ấy muốn biết thêm về Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi tôi bật video về Đại Pháp đã phổ truyền khắp các Châu lục, anh ấy nói, “Bây giờ tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là gì rồi. Tôi cũng muốn tu luyện.” Tôi gợi ý anh nên đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và tôi có thể hướng dẫn anh luyện các bài công Pháp.

Tôi cho Jia mượn cuốn Chuyển Pháp Luân và bảo anh hãy đọc sách, còn anh ấy rất tôn kính khi nhận cuốn sách. Khi nhìn thấy pháp tượng của Sư phụ, anh nói, “Ngài ấy có phải là Sư phụ của chị không? Bây giờ ngài cũng là Sư phụ của tôi rồi. Tôi nên khấu đầu với Ngài, nhưng tôi không thể quỳ xuống được.”

“Nếu anh thành tâm muốn làm điều đó,” tôi đáp, “Thì Sư phụ có thể giúp anh đấy.”

Anh ấy đã quỳ xuống và khấu đầu với Sư phụ. Khi đứng lên, anh ấy nói, “Tôi muốn dâng hương cho Sư phụ.” Tôi đưa anh vài nén hương. Sau khi làm xong, anh ấy lại quỳ trước Sư phụ, nói, “Sư phụ ơi, xin cho phép con được khấu đầu trước ngài. Nhưng con chẳng biết gì cả.”

Tôi nói, “Hồi ấy khi dọn rác trên phố, anh đã xé các tờ giảng chân tướng Đại Pháp cứu người xuống. Anh đã phạm tội với Đại Pháp.”

Jia nói rằng anh ấy không biết điều đó, và rằng văn phòng quản lý dân cư bảo anh ấy làm vậy. Tôi đáp, “Trước khi làm điều đó, sức khỏe anh từng không tệ. Nhưng sức khỏe đã xấu đi từ khi anh làm điều đó.”

Tôi bảo anh rằng anh có thể viết một bản nghiêm chính thanh minh để tạ lỗi cho những hành động của mình, và tôi có thể giúp anh ấy viết. Sau khi làm xong, anh ấy đã ký tên và chắp hai tay trước ngực. Anh đã đọc nó với tâm thuần tịnh, rồi quỳ xuống và khấu đầu trước Sư phụ.

Tôi đã không thể cầm được nước mắt, mà nghĩ về một sinh mệnh, từng bị ĐCSTQ lừa dối như thế nào, điều đó nguy hiểm cho anh ấy ra sao. Nhưng anh ấy đã hối hận vì những gì đã làm và đã xin lỗi Sư phụ. Anh rất nghiêm túc với khuôn mặt rạng rỡ, khi anh đặt cuốn sách Đại Pháp lên ngực để vợ anh không thể nhìn thấy. Lúc rời đi anh nói một cách hoan hỷ, “Trước đây tôi cảm thấy đôi chân mình như bị khóa lại, và tôi không thể bước đi được. Giờ đây tôi có thể bước đi được rồi và cảm thấy rất khỏe.”

Tôi nói rằng đó là vì anh đã viết Nghiêm chính thanh minh, Sư phụ đang quản anh rồi. Jia đã cảm ơn Sư phụ.

Thật không may, vợ anh ấy đã tìm thấy cuốn Chuyển Pháp Luân khi anh ấy mới đọc được có vài ngày. Cô ấy không cho anh đọc nữa, nên anh đã trả lại cuốn sách.

Vài ngày sau anh ấy lại gõ cửa nhà tôi, muốn học Pháp ở nhà tôi, mà không để vợ anh biết. Anh nói cảm thấy rất tốt khi học Pháp, và có thể đi lại một cách dễ dàng. Anh mới học Pháp được hai ngày và đã học rất nghiêm túc. Tuy nhiên, anh đọc rất chậm, vì anh không được học nhiều. Anh thường đeo kính để đọc nhưng lại không mang theo khi ở nhà tôi.

Jia không thể đọc tốt, nên tôi nói anh hãy cầu xin Sư phụ giúp anh đọc Pháp. Anh đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ và sau đó đã có thể đọc Pháp một cách rõ ràng. Anh đã hỏi tôi nhiều câu, và tôi đã cố gắng trả lời cho anh hết mức có thể.

Tôi nghĩ anh cứ đến nhà tôi mãi như thế thì không phù hợp, vì anh đã có gia đình và tôi là phụ nữ. Quan trọng hơn, anh cần học Pháp một cách đường đường chính chính. “Anh nên nói chuyện với vợ mình,” tôi nói, “Anh đã trải nghiệm những thay đổi rất lớn từ khi anh bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân. Anh không thể học Pháp một cách lén lút được. Anh phải làm việc đó một cách đường hoàng.” Tuy nhiên, anh ấy lo rằng vợ anh sẽ mắng anh và xé sách nếu anh mang sách về nhà.

Hẳn là anh ấy đã lấy hết can đảm để nói chuyện với vợ mình, vì anh ấy không còn đến nhà tôi nữa. Mấy ngày sau tôi đã gặp anh ấy, và anh đã có thể nói rõ ràng hơn không bị ngọng nữa. Anh nói anh có thể đi lại dễ dàng và thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân, Thiện, Nhẫn hảo”

Tôi nói, “Nếu anh thành tâm, thì sẽ có tác dụng. Chăm chỉ sẽ được đền đáp. Cứ niệm liên tục, thì anh sẽ khỏe hơn đấy.”

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/16/447565.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/21/204412.html

Đăng ngày 12-12-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share