Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Giang Tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-07-2022] Có một sự thay đổi trong nhóm học Pháp của tôi do “Chiến dịch gõ cửa” (một chiến dịch sách nhiễu của cảnh sát để buộc các học viên Pháp Luân Đại Pháp phải tuyên bố từ bỏ đức tin của họ) vào tháng 9 năm 2017.

Sau đó tôi được giới thiệu đến học cùng với một nhóm học Pháp mới được thành lập không lâu. Khi tham gia nhóm mới này, tôi đã rất thất vọng. Trong nhóm chỉ có 4 người. 3 người trong số đó là học viên mới và một người bị mù và chỉ có thể nghe Pháp. Còn có một học viên cũ nhưng không đến.

Chia sẻ kinh nghiệm trong nhóm về cơ bản chỉ như nói chuyện giống người bình thường, và cuộc trò chuyện không ở trong Pháp. Tôi cảm thấy cả nhóm này có nền tảng không tốt.

Nhìn thấy tình hình này, tôi chỉ muốn xem đây như một giai đoạn chuyển tiếp và nói rõ với họ rằng tôi sẽ chỉ học Pháp với họ trong một thời gian ngắn thôi.

Nhưng sau đó, có chuyện không mong đợi đã xảy ra vào tháng 5 năm 2018. Một trong số những học viên mới trong nhóm bị tố cáo và bị bắt giữ khi đang giảng chân tướng trực diện trên đường.

Khi nghe được chuyện này, tất cả các thành viên trong nhóm học Pháp đều hoảng sợ và lo lắng không biết liệu người học viên bị bắt có khai ra tên của chúng tôi trong lúc bị tra tấn hay không. Để tránh tổn thất, vài người đã lên tiếng đề nghị chúng tôi nên tạm dừng việc học Pháp nhóm và đợi cho đến khi sự việc kết thúc.

Tôi cũng do dự và không chắc về việc phải làm. Tuy nhiên tôi ước thúc bản thân mình phải bình tĩnh và dựa trên Pháp để đưa ra lựa chọn đúng nhất.

Tôi đã dành cả buổi chiều để nghĩ về nó và chia sẻ với các đồng tu. Chúng tôi đồng ý rằng nhóm của chúng tôi là một chỉnh thể, và chúng tôi nên cố gắng hết sức để duy trì nhóm học Pháp này.

Chúng tôi không nên dừng việc học Pháp nhóm chỉ vì có một người trong nhóm bị bắt. Còn về vấn đề an toàn, nếu chúng tôi có thể buông bỏ được sinh tử, làm điều mà Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) yêu cầu, và chân tu dựa trên Pháp thì không ai có thể hại chúng tôi.

Vì vậy chúng tôi quyết định duy trì nhóm học Pháp này, còn việc đến hay không là tùy vào từng cá nhân. Bằng cách này, chúng tôi đã tiếp tục học Pháp cùng nhau, và cơn bão đầu tiên mà chúng tôi gặp phải đã từ từ lắng xuống.

Tôi từng xem thường nhóm này, nhưng giờ tôi đã thay đổi ý nghĩ của mình và quyết định ở lại. Trong nháy mắt đã là tháng 11 năm 2020.

Không ai ngờ rằng một khảo nghiệm lớn hơn đang đến. Một học viên lớn tuổi khác bị một người khách tố cáo với cảnh sát khi bà đang giảng chân tướng ở trong siêu thị.

Cảnh sát đã đi theo bà về nhà để theo dõi bà, vì đây là lần thứ ba bà bị theo dõi. Nhà của bà chỉ cách điểm học Pháp khoảng 100 mét, và họ đã lắp rất nhiều camera khác nhau để theo dõi bà.

Lần này nghiêm trọng hơn lần trước nhiều. Hầu hết các học viên trong nhóm này đều quá sợ hãi, và họ muốn dừng việc học Pháp của nhóm lại. Tuy nhiên tôi vẫn nghĩ rằng càng khó thì chúng ta lại càng phải giữ vững lập trường.

Tôi nghĩ: “Khi chúng ta buông bỏ được tự ngã, thì sẽ có lối thoát. Chúng ta hãy tiếp tục việc học Pháp nhóm.”

Sư phụ đã giảng:

“tôi nói rằng một ‘bất động’ có thể [ức] chế vạn động!” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada năm 2005)

Ba tháng trôi qua, người học viên lớn tuổi cũng đã vượt qua được khoảng thời gian khó khăn nhất. Người học viên này đã tìm được lý do tại sao bà bị cựu thế lực bức hại.

Nhóm học Pháp của chúng tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn và vẫn hoạt động sau 5 năm. Từng thành viên trong nhóm đều đang làm tốt 3 việc và đang đi theo Sư phụ trên chặng đường cuối cùng của con đường tu luyện.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/3/445447.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/6/202654.html

Đăng ngày 10-12-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share