Bài của Lý Lệ, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-07-2022] Tôi cùng gia đình đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ 25 năm trước. Kể từ thời điểm ấy, Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã cải biến và tái tạo sinh mệnh của cả gia đình tôi. Tất cả những gì tôi muốn bày tỏ là: có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là điều tuyệt vời nhất xảy đến với cuộc đời tôi.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, các khớp của bàn tay tôi đều bị biến dạng nghiêm trọng. Cùng với bệnh viêm dạ dày, rối loạn tiêu hóa và rối loạn chức năng thần kinh. Tôi đi bệnh viện thường xuyên đến nỗi hầu hết các bác sĩ ở đây không ai mà không biết mặt tôi. Thế nhưng dù tiêm hay uống thuốc gì thì cũng không ăn thua gì, đau đớn bệnh tật hành hạ tôi cả đêm mất ngủ, nên mặt tôi trông lúc nào cũng xanh xao và hai mắt thâm quầng như gấu trúc.

Bởi biết bản thân đã vô phương cứu chữa và sinh mệnh đã tận, tôi muốn kết liễu sinh mạng của mình. May thay đúng thời điểm đó, vào tháng 5 năm 1997, một đồng nghiệp đã tặng cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Cô ấy bảo tôi rằng bệnh ung thư dạ dày và các bệnh khác của cô ấy đã biến mất sau khi cô ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bị tẩy não bởi thuyết vô thần của Đảng Cộng sản Trung Quốc, nên tôi chỉ tin vào khoa học, còn không tin vào bất kỳ điều gì thần kỳ. Nhưng việc đồng nghiệp của tôi đã khỏi bệnh ung thư dạ dày giai đoạn cuối là sự thật không thể chối cãi. Bởi vậy tôi đã nhận cuốn sách.

Dù bản thân có mệt mỏi thế nào, tôi cũng rất khó chìm vào giấc ngủ. Một ngày nọ, trước khi chợp mắt một lát vào buổi trưa, vì hiếu kỳ nên tôi đã mở cuốn sách Chuyển Pháp Luân ra đọc vài trang và tôi liền bất giác ngủ thiếp đi. Khi tỉnh dậy, thì đã là hơn 6 giờ tối, như vậy là tôi đã ngủ được 5 tiếng đồng hồ, và tôi ngủ rất ngon.

Ngày hôm sau tôi lại mở sách ra đọc tiếp. Sau khi đọc được vài trang, tôi lại chìm vào giấc ngủ và khi tôi tỉnh giấc thì đã là 4 giờ chiều. Vốn dĩ không có loại thuốc ngủ nào hữu hiệu với chứng mất ngủ của tôi, vậy mà giờ đây tôi không chỉ ngủ ngon vào ban ngày mà vẫn có thể ngủ tiếp được vào ban đêm. Điều này xảy ra ngay khi tôi vừa đọc cuốn sách và còn chưa tiến nhập vào tu luyện, do đó tôi cảm thấy Đại Pháp thật quá thần kỳ.

Sáng hôm sau, khi tôi đang trong trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh, tôi trông thấy một vị Phật cao lớn, toàn thân trong suốt và lấp lánh ánh kim đang hiển hiện trước mặt, tôi thoáng cái bừng tỉnh. Tôi dụi mắt vài lần và vẫn thấy vị Phật đang ở đó, chỉ cách đỉnh đầu tôi hơn một mét. Tôi có thể nhìn thấy hết sức rõ ràng chân thực và vị Phật liên tục hiển hiện ra như vậy với tôi trong hơn một tháng. Tôi hỏi một người học viên rằng đó là chuyện gì, cô ấy nói với tôi rằng có khả năng là tôi đã nhìn thấy Pháp thân của Sư phụ. Lúc đó tôi không hiểu Pháp thân là gì và cũng không tin lời cô ấy lắm. Cho đến một ngày, tôi nhìn thấy một bức ảnh trong sách Pháp Luân Công, thấy Sư phụ đang ngồi đả tọa trên một tảng đá. Sư phụ chính xác là vị Phật mà tôi đã nhìn thấy. Điều này đã hoàn toàn làm sụp đổ quan niệm của tôi về chủ nghĩa vô thần.

Khi tôi học các bài giảng nhiều hơn và tu sửa tâm tính của mình chiểu theo tiêu chuẩn Chân–Thiện-Nhẫn, tất cả các bệnh tật của tôi đều biến mất. Không lời nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ.

Tôi muốn cho gia đình biết về một pháp môn tu luyện thần kỳ như thế này nên đã phát các bài giảng ghi âm của Sư phụ cho mẹ tôi nghe hàng ngày. Một ngày nọ, bà ấy nói với tôi: “Mỗi khi nghe bài giảng là mẹ cảm thấy toàn thân ấm lên, ngay cả sau khi mẹ đã cởi áo khoác ngoài và chỉ mặc độc một chiếc sơ mi mỏng mà vẫn còn thấy nóng. Ban đêm, nhiệt từ mẹ tỏa ra còn làm ấm cả chăn”.

Tôi nói với mẹ rằng Sư phụ đã coi mẹ như là một đệ tử và Ngài đang quản mẹ rồi. Tôi đề xuất: “Mẹ với con cùng nhau học Pháp nhé”. Mẹ tôi chưa bao giờ đi học và thậm chí không biết viết cả tên của mình. Trong các buổi học Pháp nhóm, tôi thường để mẹ tự đọc một số đoạn ngắn, chữ nào mẹ tôi không biết thì tôi sẽ chỉ giúp. Vào ban ngày khi chúng tôi đi làm, mẹ tôi ở nhà và tự học Pháp một mình, và khi gặp chữ nào không biết mẹ tôi liền cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Trong vòng chưa đầy một tháng, mẹ tôi có thể tự mình đọc hết một lượt cuốn sách Chuyển Pháp Luân.

Bệnh nghẽn máu não, bệnh tim, đau đầu, đau bao tử và đục thủy tinh thể của mẹ tôi đều hoàn toàn biến mất mà mẹ tôi không tự biết. Với căn bệnh đục thủy tinh thể, một nửa thủy tinh thể của bà đã đục ngầu. Sau khi mẹ tôi luyện công, một chất giống như mủ đã chảy ra từ mắt bà, sau rồi nó lỏng dần và chảy xuống như nước mắt. Trong một năm, bệnh đục thủy tinh thể của bà đã khỏi hẳn, đồng tử trở nên đen láy và rất sáng. Sự việc đã gây xôn xao trong bà con lối xóm, ai cũng rất ấn tượng với công hiệu chữa bệnh thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp.

Em trai tôi là một công nhân xây dựng. Có một lần khi đang làm việc tại một công trường xây dựng thì bị một mảng bê tông rơi từ tầng 6 xuống và đè trúng vào lưng. Em tôi bất tỉnh và được đưa vào bệnh viện. Bác sĩ chẩn đoán rằng cậu ấy sẽ phải nằm liệt giường trong suốt phần đời còn lại vì mảng bê tông đã đập nát một đoạn của xương cột sống. Sau khi xuất viện, em tôi đã cố gắng bước đi vài bước, nhưng cơn đau khiến cậu ấy xây xẩm mặt mày và mồ hôi vã ra như tắm.

Tôi bảo em trai hãy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng với tôi và mẹ. Sau khi học Pháp và luyện công chừng sáu tháng, lưng của em tôi nhanh chóng hết đau. Chấn thương nay đã bình phục và kể từ đó cậu ấy rất khỏe mạnh. Hiện giờ dù đã ngoài 60 tuổi, nhưng em trai tôi vẫn có thể ôm hai bao gạo (mỗi bao nặng chừng 50 kg) lên tận tầng bảy. Em trai thường bảo với mọi người: “Pháp Luân Đại Pháp có Thần lực”.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/17/446269.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/23/202915.html

Đăng ngày 15-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share