Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-07-2022] Con trai tôi từng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi còn nhỏ, thời điểm trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm 1999. Nhưng khi lớn lên, cháu đã ngừng tu luyện và ngày càng tuột dốc. Nhưng trong thâm tâm cháu vẫn biết rằng Đại Pháp là tốt và ủng hộ tôi tu luyện. Sau khi tốt nghiệp đại học, con trai tôi chuyển tới làm việc ở vùng khác rồi lập gia đình riêng, thỉnh thoảng có về thăm nhà vào những dịp nghỉ lễ tết.

Cuối năm ngoái, con trai tôi bị nổi hai cục hạch ở hai bên cổ, chúng có kích cỡ to bằng quả trứng gà, do không thấy đau hay ngứa nên cháu cũng không để ý lắm. Khi về thăm chúng tôi trong dịp Tết Nguyên đán, cháu đột nhiên lên cơn sốt. Khi tới bệnh viện kiểm tra, các bác sĩ yêu cầu chuyển cháu tới bệnh viện chuyên khoa và cháu đã nhập viện.

Hai tuần sau, kết quả xét nghiệm cho thấy cháu mắc một loại ung thư hạch hiếm gặp với tiên lượng không được khả quan lắm.

Tôi đến thăm và nói với con trai rằng chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu được con thôi. Cháu đồng ý học Pháp và luyện công trở lại, nhưng gặp phải những can nhiễu dữ dội. Cục sưng chèn vào cổ họng khiến cháu cảm thấy khó thở. Nhiều đêm trằn trọc không thể ngủ được, vì thế việc học Pháp cũng như luyện công cũng rất khó kiên trì.

Qua hai đợt hóa trị, cơ thể cháu trở nên gầy gò, sụt cân, yếu ớt tới mức không có người dìu thì không thể tự đi lại được. Cháu cảm thấy vô cùng khổ sở và muốn về nhà một tuần theo lời bác sĩ. Tất cả chúng tôi đều cảm thấy nhẹ nhõm – chúng tôi đã ở bệnh viện gần hai tháng để chăm sóc cho con trai, có lẽ đây cũng là cơ hội tốt để cậu bé quay lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi và chồng tôi thay phiên nhau học Pháp và luyện công cùng con trai. Một ngày nọ, một bài chia sẻ trên Minh Huệ nói về một học viên đã trợ giúp những đồng tu khác vượt quan nghiệp bệnh như thế nào. Trong đó nhắc đến một học viên đã tự đứng dậy và đi lại sau nửa năm trời nằm liệt giường. Chúng tôi động viên con trai: “Con ắt hẳn cũng có ý chí đó!” Nó thực sự xúc động.

Tới đợt hóa trị lần thứ ba, con trai tôi bất ngờ lên cơn co giật toàn thân một cách mất kiểm soát. Bác sĩ lập tức tiến hành hồi sức, trong khoảng thời gian chờ đợi đó chúng tôi được thông báo rằng tình trạng cháu rất nguy kịch. Chúng tôi liên tục cầu xin Sư phụ trợ giúp, đồng thời bảo cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” bất cứ khi nào cháu tỉnh táo.

Sau nửa đêm, tình trạng của con tôi có biến chuyển và thậm chí là tốt hơn vào ngày hôm sau. Khi bác sĩ kiểm tra tình trạng của cháu, họ đã rất ngạc nhiên: “Mạng cậu ấy thật lớn!”

Con trai kể với tôi rằng, trong khi đang lim dim ngủ, con thấy Pháp thân Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho con. Con biết Sư phụ đã cứu mạng và con vô cùng biết ơn vì điều đó.

Sau đó, con trai tôi nghiêm túc học các bài giảng Pháp hàng ngày. Vài ngày sau, cháu có thể ngồi đả tọa. Cháu cải thiện từng ngày, những cục u mọc trên cổ đã thu nhỏ lại cho đến khi chúng hoàn toàn biến mất.

Khi trở về nhà, con trai tôi càng chuyên tâm học Pháp và luyện công. Cháu luyện bài tĩnh công vào buổi tối và các bài động công vào lúc sáng sớm. Cả nhà chúng tôi động viên cháu và luyện công cùng nhau.

Chỉ sau 15 ngày cháu đã tự mình đi lại được, rồi sau đó một tháng, cháu có thể tự một mình xuống phố đi dạo. Nhờ thói quen đi bộ sau mỗi bữa tối nên thể lực của cháu cũng nhanh chóng hồi phục trở lại!

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/6/445819.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/3/202613.html

Đăng ngày 06-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share