Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-08-2022] Mùa Đông năm ngoái, đồng tu A, người đã cùng tôi đồng cam cộng khổ và trải qua bao mưa gió suốt 20 năm qua, đã qua đời. Mặc dù sự việc đã xảy ra hơn nửa năm rồi, nhưng tôi vẫn không muốn đề cập đến sự việc này. Tuy nhiên, sau khi đọc bài chia sẻ gần đây “Quét sạch những độc tố của các loại diễn giảng loạn Pháp – thoát khỏi khống chế của cựu thế lực,” tôi đã nghĩ đến đồng tu A và nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề.
Tôi cần thực sự suy xét lại bản thân từ tận đáy lòng mình và triệt để loại bỏ những nhân tố phá hoại Pháp vốn đã bén rễ sâu trong tâm tôi. Tôi cần rút ra bài học từ sau sự qua đời của đồng tu A, phơi bày lý do khiến sự việc này xảy ra, đối diện với nó một cách đường đường chính chính và vượt qua ma nạn do cựu thế lực an bài.
Đồng tu A và tôi rất thân với nhau. Trong hơn 20 năm tu luyện, chúng tôi hầu như ngày nào cũng dành thời gian ở cùng nhau, chúng tôi đã cùng vượt qua nhiều ma nạn. Sau khi cô ấy mắc nghiệp bệnh mà qua đời, tôi đã tự trách bản thân và cảm thấy có lỗi.
Vài năm này, cô ấy thường buồn ngủ mỗi khi học Pháp, phát chính niệm và luyện công, tôi cũng gặp vấn đề tương tự như vậy. Trong mắt những người khác, chúng tôi vẫn làm ba việc tinh tấn. Chúng tôi biết được những thiếu sót của nhau và cảm thấy lo lắng vì điều đó. Tuy nhiên, chúng tôi không biết vấn đề nằm ở đâu và dường như không thể giải quyết được một cách triệt để.
Thực tế, chúng tôi đã không thể đề cao tâm tính và thường dùng nhân tâm để đánh giá vấn đề thay vì áp dụng các nguyên lý của Pháp. Chúng tôi đã không thể vượt qua tốt các khảo nghiệm lớn nhỏ. Kết quả là, các rắc rối cứ liên tục ập đến và chúng tôi không biết phải làm thế nào. Dần dần, chúng tôi bắt đầu xuất hiện tâm hướng ngoại, sùng bái người khác, khiến những kẻ phá hoại Pháp lợi dụng sơ hở. Chúng tôi đã học theo người khác thay vì học theo Pháp, đã bước theo con đường do cựu thế lực an bài.
Sau khi đọc các bài kinh văn gần đây của Sư phụ về những phát ngôn phá hoại Pháp và các bài viết trên Minh Huệ về chủ đề này và những nhắc nhở liên tục từ đồng tu, tôi đã bị sốc và hoảng sợ. Nếu tôi không tỉnh ngộ và phơi bày bản chất xấu xa ẩn giấu của những kẻ phá hoại Pháp và thanh trừ những độc tố loạn Pháp mà họ truyền cho tôi, làm sao tôi có thể tiêu trừ được tội nghiệp, rất có thể sẽ bị đào thải.
Vào mùa hè năm 2013, một số học viên địa phương bị ảnh hưởng bởi một người đến từ địa khu khác và tham dự các buổi nói chuyện với mục đích đề cao trong tu luyện. Vào thời điểm đó, do học Pháp không đủ, tôi không thể phân biệt được đúng sai. Tôi đã tham gia một buổi mà họ gọi là chia sẻ ở nhà của con trai đồng tu A và thấy khá xúc động. Những ngày sau đó, điều phối viên địa phương đã gọi một vài người chúng tôi tới để thảo luận về vấn đề này. Các học viên đồng ý rằng cái gọi là chia sẻ này cần phải chấm dứt vì nó chủ yếu là tự tâm sinh ma được ngụy trang dưới dạng chia sẻ, nhưng lúc đó tôi và đồng tu A không thực sự thức tỉnh và vẫn tiếp tục tham gia.
Vài năm sau, nhờ những nỗ lực không mệt mỏi của điều phối viên địa phương để chỉ ra sự nghiêm trọng và tác hại của vấn đề này, đồng tu A và tôi đã dừng phối hợp với những người tổ chức các buổi diễn giảng loạn Pháp đó. Nhưng hành động của chúng tôi cũng vẫn chỉ dừng lại ở bề mặt, chúng tôi không thực sự đào sâu bên trong để tìm ra gốc rễ chấp trước của bản thân. Sau đó, khi đồng tu A xuất hiện nghiệp bệnh, những kẻ phá hoại Pháp lại quay lại.
Trên bề mặt, những kẻ này vẫn học Pháp, phát chính niệm và làm việc tốt cho người khác. Nhưng trên thực tế, họ đã đi sang cực đoạn, nghĩ rằng họ đã tu luyện lên đến một tầng cao, ở bề mặt là học Pháp, nhưng thực chất họ đã thêm vào những thứ của bản thân họ. Kết quả là, sau một vài ngày ồn ào ở nhà đồng tu A, đồng tu A đã qua đời trong sự tiếc nuối. Vì tình đồng tu với đồng tu A, tôi vẫn tiếp tục tham gia học Pháp nhóm, mặc dù tôi biết rằng điều đó không phù hợp với Pháp. Tôi đã quẩn quanh trong đó không thoát ra được. Chẳng phải tôi cũng góp phần vào việc gây ra loạn Pháp thông qua việc trở thành “khán giả” của họ? Tôi không chỉ làm hại bản thân mà còn dung túng những kẻ phá hoại Pháp.
Tôi biết rằng phá hoại Pháp là một tội rất lớn. Nếu tôi không thừa nhận sai sót và tội lỗi của mình một cách cởi mở, nếu tôi không dám đối mặt với chúng và vấn tiếp tục sợ mất mặt, làm sao tôi có thể thoát khỏi đại tội này được đây? Sau khi tôi bị cảnh sát bắt vào đầu năm 2013 và rời khỏi trại tạm giam để tại ngoại, sức khỏe của tôi không được tốt. Tôi đã không thể hướng nội thật sâu để tìm ra chấp trước. Việc học Pháp của tôi chỉ là trên hình thức. Tôi bận trông cháu và làm việc nhà và không thể giữ vững tâm tính khi con trai tôi li dị vợ. Những vấn đề về sức khỏe đã xuất hiện, khiến tôi buộc phải hướng nội. Tôi đã tìm ra rất nhiều chấp trước, bao gồm tâm vị tư, sợ hãi, nghi tâm, bất bình, tật đố, oán hận, truy cầu sự an nhàn và khen ngợi, đi đường tắt, không tu khẩu…
Những khổ nạn của tôi trong 10 năm qua là do tôi đã không học Pháp một cách nghiêm túc và chưa thực sự lĩnh hội được Pháp. Vì vậy, tôi đã không minh bạch các nguyên lý của Pháp. Tôi đã không lý trí và không biết cách tu luyện. Tu luyện không vững chắc và chủ ý thức không mạnh, tôi đã bị khuấy động bởi cảm xúc và bị điều khiển bởi cái tôi giả, vì thế, tôi đã bị những kẻ phá hoại Pháp lợi dụng khiến giờ đây tôi vô cùng hối hận.
Sư phụ giảng:
“Tôi, là Sư phụ, vẫn luôn không nhớ kể đến những việc sai sót mà chư vị làm trong tu luyện, chỉ nhớ kể đến những việc làm được tốt và những thành tựu của chư vị; là các đệ tử Đại Pháp mà nói, cũng là [những ai] từ trong cuộc bức hại tà ác không gì sánh nổi mà vượt qua, đều hiểu biết thấm thía rằng tu luyện rất gian khổ, [và] sẽ không phải là không thông cảm cho các học viên nào mắc sai lầm; do vậy tôi nói với chư vị một lần nữa rằng: tất cả các học viên nào đã từng phạm sai lầm về phương diện này, từ nay trở đi hãy bắt đầu biểu thị công khai ra rằng [đã] vứt bỏ gánh nặng ô uế đó đi, quay trở về trong Đại Pháp.” (Vượt qua cửa tử, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)
“Tôi mong rằng những học viên nào đã bước sang con đường sai sẽ không lại tái phạm sai lầm nữa, có thể đây là lần cuối cùng mà Sư phụ giảng Pháp cho các học viên [thuộc loại] như thế này.” (Vượt qua cửa tử, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)
Sau khi đọc đoạn Pháp này, tôi thực sự cảm thấy xấu hổ. Tôi muốn triệt để thanh trừ mọi nhân tố và độc chất trong tư tưởng và thân thể của mình, những thứ không đồng hóa với Đại Pháp, thuần tịnh và chính lại bản thân, học Pháp và bước đi trên con đường tu luyện một cách tinh tấn.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/17/447725.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/22/203965.html
Đăng ngày 31-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.