Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Đại Lục

[MINH HUỆ 10-04-2O22] Trước đây, tôi từng là công nhân ở một xưởng may. Bởi vì thời gian dài tăng ca làm thêm giờ nên sau khi kết hôn không lâu, tình trạng sức khỏe của tôi liền sụt giảm, toàn thân phát bệnh, bao nhiêu phương pháp chữa trị cũng không cách nào khỏi được. Không còn cách nào khác nên tôi phải ở nhà tịnh dưỡng và vẫn luôn không thể làm việc được.

Năm 1998, tôi vô cùng may mắn đắc được cao đức Đại Pháp – Pháp Luân Đại Pháp. Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, tưởng chừng như rơi vào tuyệt lộ thì tôi lại được hồi sinh trở lại sau khi luyện công một thời gian không lâu. Những thống khổ về bệnh tật trên thân thể đều không cánh mà bay, toàn thân nhẹ nhàng vô bệnh, đi đường không mệt, làm các việc đồng áng không mệt, làm việc nhà không mệt, đạp xe đạp bao xa cũng không thấy mệt. Hàng xóm láng giềng nhìn thấy tôi liền nói: Chị như biến thành một người khác vậy, cả ngày cười vui vẻ, tinh thần sung mãn, làm các việc đều mau lẹ dễ dàng, không giống như trước đây. Chị uống linh đan diệu dược nên khỏi bệnh rồi đúng không? Tôi cười đáp lại họ rằng: “Tôi học Pháp Luân Đại Pháp, luyện Pháp Luân Công và khỏe rồi”.

Chúng ta tu luyện tại xã hội người thường, nếu như không tinh tấn, lúc không thể giữ vững bản thân, buông lỏng chủ ý thức của mình thì khi suy xét vấn đề, làm các việc liền rất dễ giống với người thường. Tôi biết sử dụng điện thoại là không tốt, lướt mạng Wechat là không đúng, nhưng vẫn muốn truy cầu điều mới lạ mà không chịu được sự cô đơn, tôi bị đủ những thứ dụ dỗ ở trên mạng khống chế dẫn động mà chạy theo chấp trước của bản thân. Tôi thường ở trạng thái học Pháp không nhập tâm, học chỉ như hình thức, vội vội vàng vàng đọc cho xong một bài giảng là tính hoàn thành trách nhiệm học Pháp trong một ngày, sau đó mau chóng xem điện thoại.

Giống như không thể cải biến bản thân, rơi vào trạng thái bất lực, cũng không coi bản thân là người tu luyện, chủ ý thức của mình cũng không mạnh mẽ lên được. Cho đến khi thân thể xuất hiện trạng thái bất thường, giả tướng nghiệp bệnh xuất hiện thì mới thanh tỉnh.

Một ngày tháng 10 năm 2021 khi tôi làm cơm tối ở nhà, đột nhiên tôi cảm thấy đau dữ dội ở phần ngực. Tôi chật vật gọi điện thoại cho con gái, con gái nghe điện thoại liền bảo tôi mau chóng đi bệnh viện. Khi vừa mới cúp điện thoại không lâu, con gái liền về đến nhà để đưa tôi đi bệnh viện. Tôi nói với con gái rằng chỉ cần tôi nghỉ ngơi một lát sẽ khỏe, tôi sẽ không sao cả. Con gái cứ nhất định bảo tôi phải đi bệnh viện, trong tâm tôi nghĩ rằng cần phù hợp với trạng thái tu luyện tại xã hội người thường, không làm phiền người khác, cũng hiểu cảm xúc của các con nên liền theo con gái đến bệnh viện.

Trên đường đi tôi phát chính niệm, xin Sư phụ gia trì, hết thảy các kiểm tra đều chính thường. Ta là đệ tử Đại Pháp, những thứ này đối với người thường thì có tác dụng nhưng với ta thì không. Bởi vì lúc đó buổi tối nên việc kiểm tra không thực hiện được, chỉ có thể làm điện tâm đồ. Kết quả kiểm tra đều là bình thường, chỉ là thiếu máu một chút. Bác sĩ nói đến ngày thứ hai thì kiểm tra toàn thân. Sáng hôm sau tôi đi vệ sinh: trong tâm nói với Sư phụ rằng: Con sẽ không đi bệnh viện kiểm tra, con không có bệnh. Con là đệ tử của Ngài, hết thảy đều do Sư phụ nói thì mới tính. Tôi liền không đi bệnh viện nữa.

Bởi vì tôi đã chấp trước vào điện thoại di động một thời gian dài nên tôi học Pháp không nhập tâm, không nghiêm túc và thành hình thức, có thời gian liền xem điện thoại. Thời gian lâu liền bị nhân tố tà ác của cựu thế lực dùi vào sơ hở.

Sư phụ giảng:

Người ta nói [đó là] ‘trúng độc’; tôi bảo mọi người tại sao gọi là ‘trúng độc’. Theo y học người ta nhìn nhận rằng thần kinh gây nghiện bị kích thích rồi, khi rất phát triển thì là trúng độc; kỳ thực không phải. [Vậy] là gì? Trong thân thể chư vị, qua thời gian lâu, tích lũy một ‘chư vị’ mà trông giống hệt cùng dạng với chư vị, nhưng mà là do thứ kia cấu thành, [nó] khống chế chư vị. Bởi vì nó là hình tượng chư vị do chấp trước rất mạnh mẽ cấu thành, cho nên nó có thể khống chế tâm chư vị mạnh như vậy, vì nó là do cái tâm rất mạnh hình thành. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)

Đối chiếu với Pháp của Sư phụ và điều chỉnh tâm thái, tôi biết mình đã trúng độc khi xem điện thoại mà tạo thành căn nguyên của giả tướng nghiệp bệnh. Khi minh bạch ra vấn đề này, tôi liền loại bỏ nói, diệt trừ nó và tìm lại bản thân.

Tôi không cầm điện thoại mà mang theo sách Chuyển Pháp Luân đến nhà đồng tu, cùng đồng tu học Pháp nhiều hơn, và phát chính niệm, chỉ trong vòng bốn ngày hết thảy các trạng thái không đúng đắn đều bị diệt trừ, thân thể hồi phục về trạng thái bình thường.

Chúng ta dù sao cũng là người tu luyện nên trong tâm biết được tiêu chuẩn của Đại Pháp, biết được thế nào là sai. Tôi nhận ra rằng, trong an bài của Sư phụ, chấp trước và nhân tâm sẽ được bộc lộ ra chính là cơ hội tốt để loại bỏ nó, chứ không phải là cái cớ để tà ác bức hại. Nhìn thấy chấp trước, quyết tâm loại bỏ nó. Trên con đường tu luyện nhất định cần nghiêm khắc yêu cầu bản thân, nhất niệm nhất hành đều dùng Pháp để quy chính. Cần phải học Pháp nhập tâm, thời thời khắc khắc đều để bản thân dung nhập trong Pháp mới có thể tinh tấn lên, mới có thể thật sự tinh tấn.

Trên đây là thể ngộ cá nhân, nếu có chỗ nào không đúng mong các đồng tu từ bi chỉ chính.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/4/10/441035.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/4/202624.html

Đăng ngày 25-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share