Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Hồng Kông
[MINH HUỆ 02-10-2022] Mới đây, vào một sớm Chủ Nhật, tôi đột nhiên tỉnh dậy lúc 3:20, trước một tiếng so với thời gian tôi dậy hàng ngày để luyện các bài công pháp. Tôi nghĩ: “Mình có nên dậy và luyện công ngay bây giờ không nhỉ?” Nhưng tôi lại nghĩ, thôi để đến 4.30 rồi dậy, và tôi lại nằm ngủ tiếp. Sau đó, tôi đã có một giấc mơ.
Trong giấc mơ, tôi vừa ra khỏi ga tàu điện ngầm thì thấy trước mặt có một đường hầm rộng. Đúng lúc đó tôi trông thấy đồng tu Wen (bí danh), tôi bèn gọi tên cô và đi tới chỗ cô ấy. Cả hai chúng tôi dường như đều biết mình sẽ đi đâu. Vào lúc đó, mặt đất dưới chân chúng tôi bắt đầu rung chuyển, như thể báo động cho chúng tôi. Đồng tu Wen nói: “Chúng ta phải chạy thật nhanh. Nếu không sẽ xuất hiện rất nhiều trở ngại. Chúng ta phải về đích trước khi vạch đích chuyển sang màu đỏ”.
Trong khi chúng tôi nói chuyện, một hàng rào nhô lên từ mặt đất, chắn ngang đường hầm trước mặt chúng tôi. Hàng rào cao chưa đến đầu gối, nên tôi tưởng mình có thể vượt qua một cách dễ dàng. Nhưng khi tôi bắt đầu bước qua nó, tôi thấy khó khăn hơn vượt qua một hàng rào bình thường. Tôi chợt nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, và biết rằng sẽ có nhiều hàng rào mọc lên, nhiều chướng ngại sẽ xuất hiện.
Đồng tu Wen kéo tôi vượt lên và bảo tôi rằng tôi hãy cố chạy càng nhanh càng tốt, trong khi nhiều hàng rào khác đang mọc lên phía sau chúng tôi. Khi chạy chúng tôi nhìn thấy cuối đường hầm là một bờ biển rộng. Ở vạch đích có hai chiếc đèn nhấp nháy và có một người đàn ông mặc áo phông trắng đứng ở đó. Tôi nghĩ chắc ông ấy là trọng tài.
Ngay khi chúng tôi còn cách vạch đích khoảng 100 mét, mặt đất dưới chân chúng tôi vang lên tiếng chuông báo động, ám chỉ rằng chướng ngại vật có thể nhô lên từ đó bất cứ lúc nào. Chẳng mấy chốc hai chiếc đèn ở vạch đích sẽ chuyển sang màu đỏ, và khi đó chúng tôi không thể băng qua vạch đích được nữa.
Lúc này, chân tôi bỗng cảm thấy nặng trĩu, mỗi bước đi trở nên khó khăn như thể có vật ngàn cân trói chặt chân tôi lại, kéo tôi xuống khiến tôi không thể cất bước. Càng lúc tôi càng đi chệch hướng cho đến khi một bức tường xuất hiện bên cạnh tôi. Tôi gắng sức dùng lực của đôi tay để bò dọc theo bức tường về đích. Tôi không còn thời gian để suy nghĩ về điều gì nữa, vì mặt đất dưới chân tôi cứ rung chuyển báo động.
Lăn lộn bò toài cuối cùng tôi cũng về tới đích. Khi phần thân trên của tôi vượt qua vạch đích, vạch vẫn chưa chuyển sang màu đỏ. Phù! Tôi nghĩ vậy là mình đã vượt qua rồi, quá nguy hiểm. Tôi nằm sõng soài trên mặt đất trong tình trạng kiệt sức. Tôi nhìn sang thì thấy đồng tu Wen đã băng qua vạch từ trước. Cô ấy và trọng tài đang nhìn tôi, đợi tôi đứng dậy. Nhưng tôi cứ nằm bất động ở đó, quả thực, tôi cảm thấy mình không còn chút sức lực nào. Rồi tôi tỉnh giấc.
Tôi ngộ rằng cảnh trong mộng chính là những gì đã xảy ra vào ngày hôm trước. Sáng thứ Bảy tôi bị đau bụng, tình trạng đó kéo dài rất lâu. Sau khi tôi không ngừng niệm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo” tôi dần cảm thấy dễ chịu hơn. Đến thời điểm phát chính niệm, bụng tôi không còn đau nữa và tôi có thể ra ngoài để tham gia luyện công. Nhưng tôi lại nghĩ: “Vừa rồi mình đã phải chịu đựng rất nhiều; mình đi nghỉ một chút đã”.
Trưa hôm đó, tôi tình cờ gặp đồng tu Wen, cô ấy chính là phụ đạo viên điểm luyện công của chúng tôi. Tôi bèn giải thích cho cô ấy vì sao sáng nay tôi không tới được. Đồng tu Wen nói: “Cô phải tìm thời gian để luyện bù đấy nhé.” Tuy tôi ngoài miệng nói “Vâng” nhưng thực ra trong lòng lại nghĩ: “Mình đã tham gia luyện công buổi sáng hàng ngày trong vài tháng nay. Bỏ qua một ngày chắc sẽ không sao. “
Sau khi kết thúc buổi học Pháp và chia sẻ trải nghiệm vào buổi tối, tôi nghĩ: “Hôm nay là thứ Bảy. Mai mình phải đi làm, tối nay mình nghỉ ngơi một chút”. Tôi mua hai gói khoai tây chiên và đi dạo trong công viên. Từ xa, tôi đã thấy đồng tu Wen đang luyện bài công pháp thứ hai, mà lúc đó đã hơn 10 giờ tối rồi. Tôi tự nhủ: “Không lẽ sáng nay chị ấy cũng không luyện sao? Sao chị ấy lại tập trạm trang vào giờ này nhỉ?”
Tôi đi dạo quanh một khu vườn nhỏ và đột nhiên ngộ ra rằng đồng tu Wen đã nhắc nhở tôi luyện công, nhưng cả ngày hôm nay tôi không luyện. Tối nay tôi lại gặp cô ấy, chẳng phải Sư phụ đang điểm hóa rằng tôi không nên bỏ lỡ việc luyện công sao? Tôi vội vàng đến và luyện bài trạm trang cùng đồng tu Wen. Sau khi luyện xong, tôi chợt nhận ra đồng tu Wen đã luyện bài công pháp thứ hai trong hai giờ đồng hồ, còn tôi thì chỉ luyện trong nửa giờ.
Suy ngẫm về giấc mơ vào sáng hôm sau và sự buông lơi của tôi trong ngày hôm trước, tôi nhận ra rằng càng về cuối, càng trọng yếu hơn. Đồng tu Wen đã không ngừng tinh tấn, thậm chí càng về cuối càng tinh tấn, vậy nên cô ấy có thể dễ dàng chạy nước rút để về đích. Trong khi đó, tôi lại buông lơi và thấy chặng cuối của cuộc hành trình ngày càng khó khăn, khó đến nỗi tôi không chắc mình có thể kịp về đích hay không.
Vậy tại sao tôi lại buông lơi? Tôi hướng nội và phát hiện ra tâm hoan hỉ. Tôi cảm thấy mình đã kiên trì dậy sớm tham gia luyện công trong mấy tháng liền. Tôi đã rất cố gắng. Tôi không chịu phóng hạ tâm an dật, luôn muốn được thoải mái và đôi khi tôi thư giãn như một người thường. Tôi cũng nhận ra tâm ham ăn. Trước khi bước vào tu luyện, tôi thích ăn vặt và tôi đã không nghiêm túc coi đó là chấp trước để trừ bỏ nó. Ngoài ra, tôi còn dễ bị lơ đãng trong khi học Pháp, và đôi khi tôi bị buồn ngủ. Do vậy, tôi đã không tu luyện vững chắc. Vừa mới đau bụng một chút, tôi đã mất chính niệm và hoàn toàn coi mình như một người thường mà quyết định bỏ luyện công.
Con xin cảm tạ Sư tôn đã thức tỉnh đệ tử kém cỏi này! Trong thời khắc cuối cùng, đệ tử nhất định bảo trì tinh tấn, nắm chắc thời gian thực tu.
Trên đây là chút thiển ngộ hạn hẹp của tôi, nếu có gì không phù hợp, xin các đồng tu từ bi chỉ chính.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/2/450287.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/6/204180.html
Đăng ngày 19-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.