Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-04-2022] Cách đây không lâu, tòa nhà nơi tôi sinh sống bị phong tỏa vì đại dịch COVID. Khi đi làm về, tôi thấy ngay cạnh lối vào có một cái lều màu xanh lam, nơi người ta canh gác lối đi. Cư dân chỉ được phép vào tòa nhà, nhưng không được đi ra. Gia đình tôi đã đi mua sắm tạp hóa vào ngày hôm trước, trước khi việc phong tỏa được thực thi.

Chúng tôi được thông báo rằng tòa nhà sẽ bị phong tỏa trong bảy ngày, vì có những người tiếp xúc gần với bệnh nhân COVID-19 trong tòa nhà của chúng tôi. Điều tương tự cũng xảy ra với các tòa nhà khác trong khu dân cư của chúng tôi. Một tòa nhà bị phong tỏa trong bốn ngày, và một tòa nhà khác phong tỏa trong bảy ngày. Trong thời gian phong tỏa, mọi người trong tòa nhà sẽ được xét nghiệm COVID-19 cách ngày. Nếu một người có kết quả dương tính, toàn bộ khu dân cư sẽ bị phong tỏa. Vì chúng tôi không biết cách mua hàng trực tuyến, nên sẽ là một vấn đề với chúng tôi trong việc mua nhu yếu phẩm nếu tình trạng phong tỏa kéo dài.

Vi-rút chỉ là thứ vật chất đen, là nghiệp. Tình hình hiện tại cho thấy có rất nhiều nghiệp lực, ở một không gian khác, đã tích tụ lại ở khu dân cư của tôi. Điều này cho thấy rằng tôi đã không tu luyện tinh tấn. Tôi đã không tăng cường phát chính niệm và không phân phát đủ tài liệu giảng chân tướng Đại Pháp trong khu phố của mình.

Kể từ khi đại dịch bắt đầu vào năm 2020, tôi chỉ có một lần phân phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công trong khu vực của tôi. Theo những gì tôi được kể lại, các học viên Pháp Luân Công đặt nhiều tài liệu hơn trong các ngôi nhà một tầng, và đặt ít hơn trong các tòa nhà có thang máy. Những học viên Pháp Luân Công sống trong các tòa nhà có thang máy sợ phân phát tài liệu thông tin. Họ ôm giữ chấp trước sợ hãi và lo lắng.

Để đột phá phong tỏa và cứu độ chúng sinh, tôi quyết định nhanh chóng phân phát tài liệu thông tin về thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), và việc niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” có thể loại bỏ bệnh dịch và vi-rút. Tôi bắt đầu chuẩn bị tài liệu vào ngày hôm sau.

Đêm hôm đó, tôi phát chính niệm hướng đến khu dân cư của mình trong một giờ đồng hồ. Thông qua học Pháp, tôi dần hiểu rõ rằng các yêu cầu của Pháp đối với các học viên ngày càng cao hơn khi chúng ta đề cao tâm tính.

Tôi nhận ra vì khu dân cư tôi sống đã bị phong tỏa, và không ai trong chúng tôi có thể rời khỏi tòa nhà, các tài liệu thông tin chỉ có thể do tôi phân phát.

Sư phụ giảng:

“Buông xuống mọi quan niệm, buông xuống mọi chấp trước, thì chư vị mới không có bất kỳ trở ngại nào trên con đường tu luyện mà có thể tiến về phía trước.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc [1999])

Tôi hiểu rằng theo logic và quan niệm của con người, khi phân phát tài liệu trong tòa nhà, tôi sẽ để lộ bản thân là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, và sau đó sẽ bị cảnh sát bức hại.

Tuy nhiên, dựa trên các Pháp lý, cuộc bức hại không phải là cuộc bức hại giữa con người với nhau, mà là các nhân tố tà ác ở các không gian khác nhắm vào chấp trước người thường của các học viên. Tôi sẽ an toàn nếu tôi không nghĩ như con người. Tôi nên sử dụng chính niệm của mình trong tình huống này. Sứ mệnh của các học viên Pháp Luân Đại Pháp chúng ta là cứu người. Nếu tôi tiến hành như Sư phụ đã dạy chúng ta, các nhân tố tà ác và cảnh sát sẽ để tôi yên.

Tôi đã phát chính niệm ở nhà để mọi người trong tòa nhà không đi lại ở hành lang và vì vậy tôi sẽ không gặp bất kỳ ai khi phân phát tài liệu. Tôi đã mất nửa giờ để phân phát tài liệu. Sau đó tôi trở về nhà mà không gặp vấn đề gì.

Khi tôi trở về nhà, gia đình tôi rất tức giận và lo lắng, và nói rằng tôi làm vậy chính là để lộ cho người khác biết. Tôi đã mạo hiểm khiến có thể mất công việc của mình, và dù thế nào đi nữa thì không ai đọc tài liệu trong đại dịch. Tôi không tranh luận với họ. Tôi nói với họ rằng tôi tặng mọi người chín chữ chân ngôn – “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo” – để cứu mạng. Tôi cũng đề cập rằng Pháp Luân Công không nằm trong số 14 tà giáo do Hội đồng Nhà nước và Bộ Công an đưa ra. Cục Quản lý Báo Chí và Xuất bản Trung Quốc đã ban hành “Thông báo 50” để bãi bỏ lệnh cấm xuất bản sách Pháp Luân Công, vì vậy việc xuất bản sách Pháp Luân Công là hợp pháp.

Gia đình tôi hỏi tại sao các học viên bị giam giữ trong nhà tù. Tôi đã nói ĐCSTQ không bao giờ tuân theo luật pháp nhưng chúng tôi luôn theo luật pháp. “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo” là thiên lý. Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang và Phó Chính Hoa đã bị quả báo vì bức hại Pháp Luân Công. Sau khi tôi nói chuyện, gia đình tôi cũng dần nguôi ngoai. Sau đó, họ đi xuống tầng dưới để đổ rác, họ thấy chiếc lều màu xanh đã biến mất. Nó đã được gỡ bỏ vào đêm hôm trước.

Việc phong tỏa tòa nhà của chúng tôi đã kết thúc trong vòng chưa đầy hai ngày. Tuy nhiên, các trường trung học cơ sở và tiểu học thông báo rằng họ sẽ giảng dạy trực tuyến ở nhà trong hai tuần. Sau một vài ngày, một số khu dân cư trong khu vực của chúng tôi đã bị phong tỏa lại. Người ta có thể ra vào khu vực chỉ khi có kết quả xét nghiệm COVID-19 âm tính trong vòng 48 giờ. Tôi biết rằng mình phải tiếp tục tinh tấn trong tu luyện và cứu nhiều người hơn nữa.

Tình trạng phong tỏa tòa nhà của tôi được dỡ bỏ khá nhanh chóng. Từ đó, tôi hiểu rằng cuộc bức hại Pháp Luân Công ở một khu vực càng nghiêm trọng, thì đại dịch sẽ càng kéo dài và nghiêm trọng hơn. Nếu các đồng tu đều tu luyện tinh tấn, bớt chấp trước con người và làm tốt việc cứu người, thì đại dịch sẽ không kéo dài lâu.

Từ bây giờ, tôi sẽ học Pháp nhiều hơn, cứu nhiều người hơn, và cố gắng hết sức để bắt kịp tiến trình Chính Pháp.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/26/441669.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/16/201834.html

Đăng ngày 14-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share