Bài viết của Đại Trần, đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-06-2022] Hôm nay, tôi học Pháp đến mục “Vấn đề sát sinh” thì liên tưởng đến vấn đề tín Sư tín Pháp, tín tâm đối với Sư phụ là tuyệt đối hay nửa tin nửa không. Thích Ca Mâu Ni muốn đi tắm, bảo đệ tử đi cọ bồn tắm. Nếu như tín tâm vững chắc thì vị đệ tử đó đã không hỏi đi hỏi lại Sư phụ của anh ta. Làm đệ tử thì phải tuyệt đối nghe theo yêu cầu của Sư phụ. Đương nhiên, cuối cùng, vị đệ tử này cũng ngộ ra và cọ bồn tắm sạch sẽ.
Khi học đoạn Pháp này, tôi truy xét bản thân xem phương diện nào mình kiên định làm được kiên tín vào Pháp của Sư phụ, phương diện nào chưa đủ kiên tín. Về vấn đề tiêu nghiệp trên thân thể thì tín Sư tín Pháp 100%. Tôi vốn là người có bệnh kinh niên, trên thân có đến mười mấy bệnh nan y mà bệnh viện hoàn toàn vô phương cứu chữa. Vậy mà, sau hai giờ đồng hồ nghe Sư phụ giảng Pháp, tôi về nhà lập tức vứt sạch cả thuốc Tây y lẫn Trung y vào thùng rác. Từ hôm ấy trở đi, tôi không còn phải đi bệnh viện, phòng khám gì nữa… thấm thoắt mà đã 29 năm rồi. Trong vấn đề này, tôi làm được 100% tín Sư tín Pháp, được Sư phụ gia trì, bảo hộ, tôi đã vô bệnh, toàn thân nhẹ nhõm mà đi đến ngày hôm nay, tràn trề sức sống để làm các việc trợ Sư chính Pháp.
Sư phụ giảng:
“Chư vị làm một người tu luyện chân chính, Pháp Luân của chúng tôi [sẽ] bảo hộ chư vị. Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Sư phụ đã giảng rõ ra như vậy cho chúng ta, nhưng vẫn còn rất nhiều phương diện tôi vẫn chưa đạt đến yêu cầu của Sư phụ. Bị nhân tâm, tâm sợ hãi ngăn trở, tôi giảng chân tướng thì chọn người mà giảng, có người thì tôi không dám giảng, hoặc xem hoàn cảnh thế nào mới giảng, với người không nghe thì không dám giảng, sợ bị tố giác. Kỳ thực, Sư phụ đã trải sẵn con đường cho chúng ta, nhưng tôi vẫn bị tâm sợ hãi ngăn trở, hay là cảm thấy mình như người ngoài, hay chỉ dám ra ngoài giảng chân tướng mặt đối mặt khi đã muộn, trước kia thì chỉ làm hạng mục khác… nhưng tôi lại cường điệu hoàn cảnh khách quan. Ở các phương diện khác, tâm sợ hãi cũng rất nặng, như sợ đi đường khuya chẳng hạn.
Sư phụ biết tôi có tâm sợ hãi nên đã điểm hóa cho tôi trong mơ. Trong mơ, tôi thấy lúc vừa bắt đầu phát chính niệm, có con quái vật trông như khủng long đi theo sau lưng tôi, tôi cũng không sợ. Trong tâm tôi nghĩ, nó có còn đi theo nữa không? Quay đầu nhìn lại, thấy nó đã đứng yên bất động; một lát sau, nhìn lại, nó đã nhỏ lại rồi; nhìn lại lần nữa thì nó đã bị diệt mất rồi! Sư phụ đã bảo cho tôi, cho tôi Pháp bảo phát chính niệm này rồi.
Tôi từ nhỏ đã nhút nhát, tính cách lại hướng nội, nhưng lại được khai mở thiên mục. Lúc ốm, thấy chỗ ngà voi treo bên trên giường nhà tôi có tiên nữ bay qua bay lại, tôi sợ đến nỗi không dám nằm trên cái giường đó mà ngủ nữa. Mẹ kể hồi tôi còn nhỏ, mẹ tìm người xem bói cho tôi, bảo là, tôi có sợi dây vàng từ trên trời dẫn dắt. Mẹ và tôi nghe mà chẳng hiểu ý tứ là gì. Sau khi đắc Pháp, tôi mới hiểu là Sư phụ đã quản tôi, bảo hộ tôi từ nhỏ, tôi đến thế gian này là để đắc Pháp.
Sư phụ ban cho tôi năng lực chứng thực Pháp, cứu độ thế nhân, hết thảy đều là do Sư phụ làm, tôi chỉ là trên đường đi thì mở miệng nói, mà đều được Sư phụ đều cấp uy đức cho. Nếu không phải nhờ Sư phụ điểm ngộ và gia trì mọi lúc mọi nơi, thì tôi cũng không đi được đến hôm nay. Vô hạn cảm ân Sư phụ đã từ bi khổ độ.
Bản thân tôi, dù trong bất kể hoàn cảnh, tình huống nào, thực sự đều không có một chút tư tưởng phụ diện nào đối với Sư phụ, đối với Đại Pháp. Trong đại kiếp, khi tà ác phỉ báng Sư phụ, phỉ báng Đại Pháp, tôi chịu không nổi mà khóc mấy lần. Thế nhưng, tôi cũng biết trong đầu não mình còn có cái giả ngã, tôi phải phân rõ nó ra, phơi bày nó ra, và tiêu diệt nó.
Sư phụ giảng:
“Tuy nhiên nghiệp lực tư tưởng là can nhiễu trực tiếp đến đại não con người, từ đó ở trong tư tưởng có những [lời lăng] mạ Sư phụ, [lăng] mạ Đại Pháp, nghĩ ra những tà niệm và những lời [lăng] mạ người ta.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Tôi thuộc diện mà Sư phụ giảng bên trên, có lúc tự dưng nổi ên những tà niệm phỉ báng Sư phụ, phỉ báng Pháp, rất khổ tâm; có lúc lại sản sinh ra những niệm đầu tà ác đối với người nhà, người thân; có lúc trong đầu não còn xuất ra những hình ảnh mặt ma quỷ, hình thể tà ác. Những lúc như thế, tôi chỉ biết rưng rưng quỳ gối trước Pháp tượng của Sư phụ xin thứ tội. Chỉ có Sư phụ từ bi vĩ đại mới có thể dung nạp đệ tử kém cỏi như tôi.
Tôi chiểu theo Pháp của Sư phụ mà làm, lý tính để ý từng ý từng niệm của bản thân, học thuộc Pháp, chép Pháp, phát chính niệm. Khi gặp phải những gian khổ, thống khổ trong khi thực tu, Sư phụ từ bi vô hạn lại vứt bỏ cho tôi những khối đá ngoan cố như đá hoa cương trong tư tưởng của tôi, từng chút, từng chút một.
Khi tôi viết bài này, lúc phát chính niệm buổi trưa, trước mắt xuất hiện từng dải từng dải ngũ sắc, thấy trên thân tôi xuất hiện một tầng như tượng Phật điêu khắc trong chùa, cả màu sắc, hoa văn trên trang phục của tượng Phật cũng thấy rất rõ ràng. Tôi chỉ có thể hình dung như vậy. Cảnh tượng thù thắng này, trước nay tôi chưa từng thấy. Đây là Sư phụ khích lệ tôi ngộ đúng rồi.
Sau khi xuất định, tôi thầm phát thệ: Con phải ngày càng tinh tấn, quyết không cô phụ sự từ bi khổ độ của Sư phụ. Có Sư tôn đích thân độ chúng ta, lại được tu Đại Pháp của vũ trụ, vậy nên, tôi hạ quyết tâm phải đạt đến cảnh giới cao, quy vị viên mãn ở cảnh giới cao, chính là phải đạt được 100% tín Sư tín Pháp trong mỗi từng ý từng niệm.
Trên đây là một chút tâm đắc thể hội trong lúc học Pháp, có chỗ nào chưa đúng với Pháp, mong đồng tu chỉ chính.
Khấu bái Sư phụ!
Hợp thập
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/18/444182.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/17/202826.html
Đăng ngày 10-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.