Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-07-2022] Trước đây, tôi chỉ có thể nhìn thấy ý nghĩa bề mặt của các chữ khi đọc Pháp. Qua trang web Minh Huệ, được nhiều học viên khích lệ về lợi ích của việc học thuộc các bài giảng, nên tôi bắt đầu học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân, bắt đầu từ mục “Tu khẩu,” vì tôi tình cờ đang đọc phần đó vào lúc đó.

Thật ngạc nhiên, tôi lập tức ngộ ra những được những sai lầm đã mắc phải trong một dự án nghiên cứu và nguyên nhân của những khổ nạn mà tôi đã tự mình phải gánh chịu.

Chuyện xảy ra cách đây khoảng 10 năm. Là một kỹ sư trưởng cấp cao, tôi không cần phải thực hiện bất kỳ dự án nghiên cứu nào. Tuy nhiên, giám đốc hành chính bộ phận của tôi đã yêu cầu tôi gửi một dự án vì dự án của họ không thắng được cuộc đấu thầu nào. Tôi đã làm thêm giờ và nộp một dự án đã được một quỹ quốc gia phê duyệt và tài trợ hơn nửa triệu nhân dân tệ. Đó là số tiền lớn đối với một bộ phận nhỏ.

Mặc dù giám đốc hành chính yêu cầu tôi gửi dự án, nhưng dự án của tôi không có cô ấy tham gia nghiên cứu, thay vào đó, tôi đã thêm một số người không tham gia, bao gồm cả con trai tôi và hai học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Con trai tôi và các học viên không tham gia vào nghiên cứu ban đầu và không làm bất kỳ công việc nào trong dự án, nhưng tôi lại thêm tên của họ. Đây là gian lận.

Đơn vị công tác nói rằng dự án đó không thuộc chuyên môn của tôi nên đã thu lại dự án và giao cho giám đốc hành chính. Giám đốc cảm thấy cô ấy nợ tôi và đề nghị tôi tham gia nhóm nhưng tôi từ chối vì quá tức giận, và lúc đó tôi đã không chú tâm đến tu khẩu của mình.

Các khổ nạn bắt đầu.

Khối lượng công việc của tôi tăng lên và trở nên nặng nề một cách vô lý. Vì giám đốc hành chính là bí thư Đảng ủy chi bộ bộ phận của chúng tôi, nên cô ấy thường gặp gỡ các đồng nghiệp sau lưng tôi, bảo họ từ chối việc giảng chân tướng của tôi và báo cáo cho cô ấy bất kỳ tài liệu nào tôi đưa cho họ về Pháp Luân Đại Pháp.

Vì khối lượng công việc nặng nên tôi không có thời gian để học Pháp và luyện công. Tôi nghỉ hưu sớm một vài năm sau đó. Tôi biết chắc có điều gì đó không ổn xảy ra với mình, nếu không tôi sẽ không cảm thấy công việc quá vất vả khiến tôi phải nghỉ hưu sớm.

Tôi đã có nhiều thời gian hơn để học Pháp sau khi nghỉ hưu và cuối cùng tôi đã hiểu chuyện gì đã xảy ra. Sư phụ thấy tôi vẫn còn có chính niệm, nên đã cho tôi một cơ hội để “làm lại bài kiểm tra” sau khi tôi nghỉ hưu.

Một số công ty đề nghị tôi làm việc cho họ, nhưng tôi đã từ chối từng công ty. Một công ty thấy rằng tôi thực sự không muốn làm việc nữa, vì vậy họ đề nghị trả tiền cho tôi để sử dụng chứng chỉ Kỹ sư trưởng cao cấp của tôi. Thật là cám dỗ! Nhưng đây là hành vi gian lận, và tôi vẫn phải chịu trách nhiệm nếu có sự cố xảy ra. Lần này tôi tự chủ được bản thân và không đồng ý.

Thông qua ghi nhớ Pháp, tôi đã thấy được nội hàm mới trong Pháp. Sư phụ giảng:

“Ví như người tu luyện chúng ta, đã định rõ là đến một bước nào đó sẽ khai công, chư vị đưa vào đó những thứ không cần thiết, nó đều sẽ thành khó nạn cho toàn thể việc tu luyện; do đó họ giảng vô vi.” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Tôi chưa bao giờ hình dung được rằng khổ nạn của mình là do gian lận và không tu khẩu tốt. Đồng thời, tôi cũng vui mừng vì đã vượt qua được khảo nghiệm.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/5/22/441423.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/7/202139.html

Đăng ngày 07-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share