Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan
[MINH HUỆ 25-06-2022] Tôi muốn chia sẻ với các đồng tu về trải nghiệm tu luyện của tôi trong khi gọi điện thoại giảng chân tướng cho người dân ở Trung Quốc. Vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì chưa phù hợp.
Cân bằng giữa công việc và tu luyện
Tôi là nhân viên văn phòng làm việc khoảng 10 giờ mỗi ngày. Trước kia tôi không nắm chắc thời gian tu luyện, tôi ưu tiên công việc của mình và chỉ làm ba việc khi có thời gian rảnh. Vì trạng thái tu luyện của tôi không vững chắc, nên khi tôi tham gia hạng mục gọi điện về Trung Quốc tôi cảm thấy áp lực và chịu sự cản trở rất lớn từ các không gian khác. Tôi biết đó là bởi vì tâm tính của tôi không đủ, tôi cần phải cải thiện.
Sư phụ giảng,
“Thời khắc cuối cùng các đồ đệ Đại Pháp có hoàn thành sứ mệnh của mình hay không đã không còn xa nữa, đi đâu về đâu, đều ở tự mình! Đệ tử Đại Pháp sinh sống ở thế gian chính là để tu luyện tốt chính mình, làm tốt sứ mệnh lịch sử là trợ Sư cứu người.” (Gậy cảnh tỉnh mạnh mẽ)
Sư phụ nhiều lần nhắc nhở chúng ta lý do tại sao chúng ta đến thế giới này. Thời gian còn lại rất ít, đại đào thải cận kề trong khi vẫn còn rất nhiều nhân viên ngành công-kiểm-pháp chưa biết chân tướng tiếp tục bức hại các học viên. Tôi cảm thấy vô cùng cấp bách và quyết định điều chỉnh bước đi chậm chạp của mình trong tu luyện để tiến nhanh về phía trước.
Tôi đã cố gắng hết sức để chú tâm học Pháp và hướng nội. Trong vòng 16 tháng, tôi đã học thuộc hai lượt Chuyển Pháp Luân và duy trì thói quen viết ra trải nghiệm tu luyện của mình. Mặc dù tôi tập trung vào đề cao tâm tính, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất mệt khi gọi điện về Trung Quốc. Tôi đã không coi trọng việc luyện công trong một thời gian dài. Cơ thể tôi không cải biến nhiều và tôi không có đủ năng lượng để cứu chúng sinh. Nhận ra đây là vấn đề nghiêm trọng, tôi liền thay đổi quan niệm của mình. Nhờ sự gia trì của Sư tôn, tôi đã có thể dậy sớm để luyện 5 bài công pháp mỗi sáng. Tôi đã dành gần như tất cả thời gian rảnh rỗi của mình cho tu luyện. Khi nền tảng tu luyện của tôi trở nên vững chắc, mọi thứ xung quanh tôi cũng phát sinh biến hóa.
Vì hàng ngày tôi luyện đủ các bài công pháp, tôi luôn cảm thấy tràn đầy năng lượng. Khả năng chịu đựng của tôi cũng tăng lên. Khi các đồng nghiệp của tôi lần lượt xin nghỉ, tôi phải gánh vác nhiều hơn và tôi rất bận. Nhưng tôi luôn phấn chấn và làm mọi việc một cách hiệu quả. Dù khối lượng công việc tăng lên nhưng tôi luôn hoàn thành đúng thời hạn và không phải làm thêm giờ. Tôi bắt đầu gọi điện một ngày, hai ngày, rồi ba ngày mỗi tuần. Gần đây, tôi có thể gọi điện sáu ngày mỗi tuần sau giờ làm việc.
Hàng ngày, tôi thức dậy vào 4 giờ sáng để luyện công. Sau đó, tôi đi làm. Sau bữa trưa, tôi đọc Pháp trong 15 đến 20 phút. Tôi tan sở về nhà lúc 6 giờ chiều, sau khi trò chuyện với người nhà một chút, tôi học thuộc Pháp trong 1 đến 2 giờ. Rồi tôi đăng nhập vào hệ thống và bắt đầu gọi điện. Sau đó, tôi chia sẻ với nhóm và học Pháp một lần nữa với các đồng tu. Tôi cảm thấy trọn vẹn mỗi ngày.
Củng cố chính niệm khi gặp khó khăn
Hắc Long Giang là một trong những tỉnh bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp nghiêm trọng nhất. Tôi đã gọi điện cho những người ở đó vài lần, nhưng rất ít người nhấc máy. Tôi cảm thấy có sự can nhiễu rất lớn từ không gian khác. Tôi cũng gặp tình huống tương tự khi gọi điện tới Đại Khánh và Tề Tề Cáp Nhĩ, hai thành phố ở Hắc Long Giang.
Vào ngày đầu tiên, tôi nhận được danh sách số điện thoại của Phòng Cảnh sát. Sau hai cuộc điện thoại đầu tiên, tôi cảm thấy thiếu tỉnh táo và buồn ngủ. Tôi đứng dậy bấm số. Tôi còn luyện mấy bài công pháp cho tỉnh táo, nhưng không hiệu quả. Can nhiễu từ không gian khác khiến tôi không thể nhấn phím điện thoại. Quá trình đó thật gian nan, và tôi biết đó là trận chiến giữa chính và tà ở không gian khác. Tôi hạ quyết tâm và có thể hoàn tất việc quay tất cả các số trong danh sách. Kết quả là một người nhấc máy và sáu số còn lại không liên lạc được. Thông qua nỗ lực tập thể, tôi và các đồng tu đã giải thể được tà ác trong ngày đầu tiên. Sang ngày thứ hai và thứ ba, trường không gian xung quanh dần trở nên trong trẻo. Khoảng một nửa số người tôi gọi đã nhấc điện thoại và nghe tôi nói, nhưng hầu hết họ chỉ nghe trong thời gian ngắn. Có ba người đã nghe lâu hơn, nhưng họ không nói chuyện với tôi.
Tôi đã gọi năm cuộc cho một người ở viện kiểm sát. Anh ta năm lần đều nhấc máy nghe trong tổng thời gian là 14 phút 52 giây. Tôi dẫn nhập cuộc gọi bằng cách nói về lý do của đại dịch, rồi tôi giảng chân tướng cho anh ấy. Sau đó, tôi phân tích các điểm đáng ngờ trong vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn, và về bản chất thực sự của ĐCSTQ (Đảng Cộng sản Trung Quốc). Cuối cùng, tôi giảng cho anh ta chân tướng cơ bản về Pháp Luân Đại Pháp và nhắc anh niệm chín chữ chân ngôn. Tuy rằng anh ta không lên tiếng nhưng tôi chân thành hy vọng anh có thể hiểu được.
Khi đối mặt với sự can nhiễu như buồn ngủ, nghe lén…tôi có cảm giác như đang lần đường trong mê cung. Mặc dù tôi không biết tình hình thực tế và không biết mọi người sẽ phản ứng như thế nào, nhưng tôi đã củng cố chính niệm của mình bằng cách tín Sư tín Pháp. Đây là quá trình tôi luyện ý chí của tôi và khiến nó trở nên mạnh mẽ như một viên kim cương.
Suy ngẫm về phản ứng của chúng sinh
Lý do chúng sinh chặn các số không xác định, không nhận cuộc gọi, hoặc chỉ nghe trong thời gian ngắn chính là do can nhiễu từ cựu thế lực.
Sư phụ giảng cho chúng ta,
“Biểu hiện lớn nhất của Thiện chính là Từ Bi; Ông là thể hiện năng lượng to lớn. Ông có thể giải thể hết thảy những gì không đúng đắn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009, Giảng Pháp tại các nơi IX)
Từ bi có thể giải thể tà ác. Bản thân tôi trong một lần gọi điện đã khắc sâu trải nghiệm về điều này. Sau khi một phụ nữ lắng nghe tôi nói, cô ấy cho biết rằng trước đây cô không nhận cuộc gọi từ nước ngoài bởi cô không dám nghe sự thật. Lòng từ bi có thể chạm đến trái tim của mọi người. Nhưng không phải lúc nào tôi cũng có thể bảo trì được tâm từ bi của mình. Một học viên bảo với tôi rằng mỗi cuộc gọi phản ánh tình trạng tu luyện. Kết quả của đợt gọi điện đến tỉnh Hắc Long Giang biểu hiện trạng thái tu luyện của tôi trong khoảng thời gian đó.
Trước khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi là người dễ xúc động. Khi bạn bè chỉ ra điểm này cho tôi, tôi đã không để ý. Tôi không cảm thấy đó là vấn đề ngay cả khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mãi cho đến gần đây tôi mới phát hiện ra cái tình của mình rất nặng. Tôi thích được khen, muốn được người khác công nhận và thừa nhận. Bề ngoài, tôi độc lập, là người điều phối tốt và có thể giải quyết vấn đề một cách nhanh chóng. Nhưng đôi khi tôi thiếu tự tin. Khi ai đó khen tôi, tôi cảm thấy tự tin và thỏa mãn với chính mình. Đây thực sự là tâm hư vinh, sĩ diện, tự mãn và hiển thị, đó đều xuất phát từ tâm vị kỷ của tôi. Tâm từ bi chỉ xuất lai khi chúng ta hoàn toàn phóng hạ được tình.
Mới đây tại nơi làm việc, chứng từ thanh toán nhiều ngày không được đồng nghiệp thông qua, tôi đã hỏi cô ấy mấy câu với giọng điệu chất vấn khiến cô phải giải thích và xin lỗi tôi mấy lần. Đột nhiên tôi bị sốc bởi giọng điệu lúc trước của mình. Thiện tâm của người tu luyện của tôi đâu rồi? Tôi đã không suy nghĩ cho cô ấy, có thể cô ấy đã quá bận hoặc quá mệt mỏi. Tôi chợt nhớ đến bài chia sẻ tôi đã đọc trên Minh Huệ “Triệt để loại bỏ tâm oán hận”, trong đó đề cập rằng cáu giận, phàn nàn, cằn nhằn và lo lắng là những biểu hiện ở mức độ khác nhau của hận và dễ bị cựu thế lực lợi dụng sơ hở để can nhiễu. Điều này đã nhắc nhở tôi về sự nghiêm túc trong tu luyện. Tôi cần phải nghiêm túc tu luyện bản thân thật tốt để có thể cứu chúng sinh tốt hơn.
Vừa rồi tôi cảm thấy buồn ngủ khi gọi cho những người ở tỉnh Hắc Long Giang, đó là do tôi có lậu. Khi tôi tham gia vào một hạng mục gọi điện thoại khác, tôi cũng bị can nhiễu. Qua hai sự việc này, tôi hướng nội tìm và nhận ra rằng tôi phát chính niệm không đủ mạnh và chất lượng phát cũng không tốt. Tuy tôi phát chính niệm năm lần mỗi ngày, nhưng tạp niệm nhiều và không đạt được kết quả như mong đợi.
Phát chính niệm là một trong ba việc mà Sư phụ yêu cầu chúng ta phải làm, điều đó rất quan trọng nên chúng ta phải làm cho thật tốt. Tôi in ra yếu lĩnh về phát chính niệm từ trang web Minh Huệ và đọc chúng vài lần. Đồng thời, tôi cũng đọc những lời giảng của Sư phụ trong kinh văn về phát chính niệm. Tôi đã điều chỉnh trạng thái phát chính niệm của mình và tăng số lần phát. Tôi yêu cầu bản thân phải kiên trì làm điều đó thật tốt để tôi có thể giải thể tà ác, bài trừ can nhiễu.
Tôi đã tham gia gọi điện thoại về Trung Quốc được gần hai năm. Tôi nhận ra rằng chỉ khi tôi tu luyện một cách nghiêm túc, làm tốt cả ba việc và tu luyện tốt bản thân thì tôi mới có thể cứu được chúng sinh.
Trên đây là một số trải nghiệm của tôi. Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/25/444134.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/5/202639.html
Đăng ngày 22-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.