Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-03-2022] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995, và đến nay đã nghỉ hưu nhiều năm.

Khi giảng chân tướng cho mọi người, tôi nhận ra họ đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đầu độc. Nhiều người nghi ngờ và cảnh giác cao, mà cũng rất thực dụng. Tôi thấy, nếu tôi có thể giúp họ một số công việc, thậm chí chỉ cần chuyển đi vài viên gạch, hoặc giúp bán đồ của họ, họ sẽ rất vui, thậm chí coi tôi là bạn. Như thế sẽ giúp việc giảng chân tướng cho họ sau này thuận lợi hơn.

Tôi thường bắt gặp những nhóm người đang xây hoặc sửa nhà khi đi ra ngoài. Tôi thường dừng lại để giúp đỡ họ, và chúng tôi trò chuyện và cười đùa. Sau cuộc trò chuyện vui vẻ, tôi nói với họ rằng tôi phải rời đi. Họ luôn cảm ơn vì sự giúp đỡ của tôi. Sau đó, tôi nói với họ rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và họ nên cảm ơn Pháp Luân Đại Pháp và nhớ Đại Pháp là tốt. Một số rất biết ơn và thậm chí còn hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Tôi nói với họ sự thật về vụ tự thiêu dàn dựng trên Quảng trường Thiên An Môn và về tàng tự thạch có dòng chữ ‘Trung Quốc Cộng sản Đảng vong’. Tôi nói với họ về phong trào thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó, và hỏi từng người liệu họ có muốn thoái xuất bằng hóa danh không. Thông thường, hầu hết họ đều đồng ý.

Thường là mỗi nhóm công nhân có một người giám sát. Tôi chú ý giao tiếp tốt với người đó trong khi giảng chân tướng cho cả nhóm. Mọi việc thường diễn ra tốt đẹp. Có lần, tôi nhìn thấy mười mấy công nhân đang dọn cỏ xung quanh mấy cái cây, và người giám sát là một phụ nữ. Tôi bắt chuyện với cô ấy trước: “Cô hẳn là trưởng nhóm, phải không”. Cô ấy nói họ đều là công nhân, nhưng tôi có thể thấy cô ấy vui vẻ khi tôi đưa ra giả định đó. Tôi nói: “Người giám sát có phẩm chất và kỹ năng tốt. Nếu không, thật khó để quản lý con người ngày nay. Tôi có thể thấy cô có những đặc điểm của một nhà lãnh đạo.” Chúng tôi đã có cuộc trò chuyện vui vẻ.

Có hai công nhân khác ở gần đó, và tôi bắt đầu giảng chân tướng cho họ. Ngay sau đó, người giám sát nói với tất cả các công nhân: “Mọi người nghỉ ngơi một chút, qua đây nghe nhé.” Tất cả công nhân đều vui vẻ nghỉ ngơi và quây quanh tôi. Với sự giúp đỡ của cô ấy, tôi đã thuyết phục hầu hết mọi người thoái khỏi ĐCSTQ. Có một người chỉ cười và không trả lời tôi.

Một hôm, tôi gặp một nhóm thợ hàn. Tôi kiên nhẫn đợi cho đến khi họ thay điện cực và bắt chuyện với họ, giảng chân tướng sơ qua cho họ. Sau đó, tôi hỏi họ có đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ hay không. Hầu hết họ đều thoái, và một số không ngớt lời khen ngợi những hóa danh hay mà tôi đã đặt cho họ.

Đôi khi thấy nhiều người làm việc trên tầng ba, tầng bốn, hoặc có hàng rào xung quanh, không vào được, khi mọi thứ yên lặng, tôi thường nói to để giảng chân tướng. Đôi khi tôi gặp những công nhân dọn dẹp phòng vệ sinh và giảng chân tướng cho họ bên cạnh nhà vệ sinh. Họ thường đồng ý thoái khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Một số công nhân nói với tôi rằng họ theo đạo Thiên Chúa. Tôi nói với họ chủ nghĩa cộng sản cổ súy chủ nghĩa vô Thần, và ĐCSTQ phản bác Kinh Thánh và nên bị loại bỏ. Một số người đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ, trong đó có những người đã theo đạo Thiên Chúa hơn 20 năm.

Một hôm, tôi nói chuyện với tám công nhân nhập cư: “Công nhân nhập cư các bạn làm việc vất vả nhất. Trước đây, các bạn làm việc trong các trang trại và cung cấp toàn bộ sản phẩm cho nhà nước, nhưng không được ai quan tâm.“ Tôi nói về nạn tham nhũng của ĐCSTQ. Tất cả họ đều đồng ý với tôi và đã rất phẫn nộ trước ĐCSTQ. Khi tôi khuyến khích họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ, tất cả đều đồng ý. Lúc rời đi, tôi nhận ra mình đã để quên đồng hồ ở nhà nên quay về lấy. Khi lại đi ngang qua chỗ những người lao động nhập cư, tôi nghe thấy họ vẫn trao đổi về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Một người nói: “Những gì người kia (tôi) nói rất có lý.” Tôi rất vui khi nghe những phản hồi tốt, và nhận ra Sư phụ đã dùng cách này để khuyến khích tôi.

Nhiều người đã cảm ơn tôi sau khi đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Tôi nói họ cảm ơn Sư phụ, bởi tôi nghe Sư phụ đi giảng chân tướng cho họ. Một số đã rất xúc động và liên tục cảm ơn tôi, khiến tôi hơi ngạc nhiên. Sau đó, tôi nhận ra đó là sự xúc động của mặt minh bạch của họ. Một số người còn muốn cho tôi rau và trái cây, nhưng tôi đã từ chối. Một số người muốn đọc các cuốn sách của Pháp Luân Đại Pháp, và tôi đã gửi tặng họ sau khi nhận được địa chỉ của họ. Một số người chân thành đặt dòng chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” trên điện thoại. Một số hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” khi gặp lại tôi. Một số hỏi tôi nơi có tàng tự thạch ở tỉnh Quý Châu vì họ thực sự muốn đi xem.

Tôi luôn cố gắng ăn mặc gọn gàng khi ra ngoài giảng chân tướng để tạo một hình ảnh tích cực của đệ tử Đại Pháp. Nhiều người nói tôi trông giống cán bộ hay giáo viên và rằng tôi có sức thuyết phục. Thực ra, tôi không giỏi ăn nói, tất cả đều là nhờ sự gia trì của Sư phụ. Một số người nói với tôi rằng họ thực sự khâm phục sự kiên định của các học viên Đại Pháp, bởi vì ĐCSTQ bao nhiêu năm qua vẫn không thể đàn áp chúng tôi.

Tôi không ngại giảng chân tướng ở các công trường xây dựng hoặc những khu vực hiểm trở, miễn là tôi có thể cứu độ chúng sinh. Tôi cũng không phân biệt mọi người; Tôi đối xử bình đẳng với tất cả mọi người. Ví dụ, tôi đã giảng chân tướng ở bờ mương, trong nhà vệ sinh, trong nhà máy chăn nuôi lợn, ngoài chợ, công trường xây dựng, trong nhà kính, ngoài ruộng, ký túc xá, và ở trung tâm mua sắm. Tôi đã giảng chân tướng cho nông dân, người lao động, binh lính, bí thư ĐCSTQ, tài xế, giáo viên, hiệu trưởng trường học, quan chức chính phủ, sinh viên đại học, giáo sư và kỹ sư cao cấp. Tôi thậm chí đã thuyết phục một quan chức cấp bộ thoái khỏi ĐCSTQ.

Chúng ta biết bất kể chúng ta thuyết phục được bao nhiêu người thoái ĐCSTQ thì đều là nhờ sự bảo hộ, an bài và gia trì của Sư phụ, cũng như sự phối hợp của các đệ tử Đại Pháp trên toàn thế giới. Nhiều người đã nghe được chân tướng trực tiếp hoặc gián tiếp từ các học viên khác. Nhiều khi, các học viên làm việc tại công trường cũng phối hợp với tôi.

Tôi từng làm việc ở một công ty do một nữ học viên làm chủ. Đôi khi, cô ấy giúp tôi làm việc, rồi để tôi ra ngoài giảng chân tướng. Có người đã tố giác tôi với chính quyền. Cô ấy biết trước và đã xử lý trước khi tôi biết chuyện, rồi chuyển tôi đến một nơi mới an toàn. Với sự giúp đỡ nhiệt tình của cô ấy, tôi đã có thể thuyết phục hơn 7.000 người thoái xuất ĐCSTQ trong thời gian làm việc tại công ty đó.

Trạng thái tu luyện của một học viên ảnh hưởng đến những người nghe chân tướng. Việc giảng chân tướng và cứu người thực sự rất quan trọng. Tuy nhiên, tôi không nghĩ quá nhiều vì tôi tin rằng, để mọi người hiểu chân tướng không phải là điều quá khó. Tôi bình tĩnh khi nói chuyện, và cuộc trò chuyện thường diễn ra tốt đẹp.

Vào giai đoạn cuối của Chính Pháp, tôi trân trọng cơ hội tu luyện Chính Pháp chưa từng có này và cố gắng xứng đáng với ân cứu độ từ bi của Sư phụ. Tôi sẽ bước đi thật tốt trên đoạn đường tu luyện cuối cùng và hoàn thành thệ ước tiền sử của chúng ta.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/17/440130.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/28/201553.html

Đăng ngày 13-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share