Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Giang Tây, Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-02-2022] Một người đàn ông nghiên cứu Chu Dịch đã dùng bát quát để xem vận mệnh cho tôi. Ông ấy dự đoán rằng tôi sẽ chết vì bệnh phổi. May mắn thay, tôi đã đắc Pháp Luân Đại Pháp và điều ấy đã thay đổi số phận của tôi.
Pháp Luân Đại Pháp là một hệ thống tu luyện truyền dạy chính Pháp. Người tu luyện có thể phải đối diện với nhiều khổ nạn không thể dự đoán trước được. Bất cứ khi nào xuất hiện khổ nạn, những người tu luyện đều nên nhớ rằng điều ấy cũng giống như Sư phụ đang giúp chúng ta tịnh hóa thân thể, hoàn nghiệp và đề cao tâm tính. Những thử thách ấy sẽ giúp các học viên Đại Pháp phản bổn quy chân.
Khi tôi trải qua các loại bệnh tật và hàng loạt đau đớn, tôi không nhìn nhận chúng là bệnh, bởi vì tôi biết rằng Sư phụ vừa mới tịnh hóa thân thể cho mình. Nhờ đó, thân thể tôi phục hồi một cách nhanh chóng, trở nên nhẹ nhàng, thoải mái và tâm trạng của tôi được cải thiện.
Khổ nạn đầu tiên: Không để ý đến các triệu chứng
Trong suốt nửa cuối năm 2009, ngực của tôi có vẻ bị sưng, bị tích nước bên trong và nó va đập qua lại. Có âm thanh của nước tích tụ đang bắn tung trong lồng ngực của tôi. Tim tôi rất khó chịu, như thể nó đã thay đổi vị trí, và phần thân trên của tôi như thể bị thắt chặt lại bởi những sợi dây kim loại. Làn da khắp thân thể tôi xuất hiện rất nhiều mụn nhỏ màu đỏ, vàng, chân tay cũng có. Khi tôi cào những nốt đỏ ra, có một thứ chất lỏng màu vàng chảy ra ngoài. Sau đó chất lỏng ấy chuyển sang màu đỏ, khiến chỗ đó rất đau và ngứa. Thực chất, đó là quá trình tống khứ một lượng khí độc lớn qua lỗ chân lông của tôi. Khi gia đình tôi chứng kiến tình trạng này, họ muốn đưa tôi tới bệnh viện.
Sư phụ đã giảng:
“Người chân tu là không có bệnh.” (Giảng Pháp cho các phụ đạo viên Pháp Luân Đại Pháp Trường Xuân [1994])
Tôi muốn là một người chân tu. Bởi vì tôi không có bệnh tật gì cả nên tôi không cần tới bệnh viện. Từ Pháp lý, tôi biết rằng tất cả những khổ nạn mà một người phải chịu đựng, cũng như bệnh tật và đau đớn đều bắt nguồn từ nghiệp lực của bản thân họ. Loại nghiệp lực này đã được tích tụ qua nhiều đời.
Dân gian thường gọi các triệu chứng này là “sởi” hay “đậu mùa”, bệnh này yêu cầu người bệnh kiêng một số thức ăn và tránh gió. Tuy nhiên, tôi không kiêng cữ gì cả. Tôi vẫn làm mọi việc cần làm, và những đốm đỏ từ từ biến mất. Khi gia đình tôi chứng kiến điều này, họ xúc động và cảm thấy Đại Pháp thực sự thần kỳ. Họ thừa nhận rằng nếu tôi tới bệnh viện điều trị, ai biết được sẽ tiêu tốn bao nhiêu tiền, và tôi có thể vừa mất tiền vừa mất mạng. Dưới sự chăm sóc và bảo hộ của Sư phụ từ bi, tôi đã vượt qua khổ nạn lớn này.
Khổ nạn thứ hai: Tôi đã sai
Trong suốt nửa cuối năm 2019, chỉ có tôi và cháu gái ở nhà. Một buổi sáng, tôi đánh thức cháu gái dậy để đi học. Cháu không thể dậy được và tôi bắt đầu lo lắng, tôi hét thật to một cách bực bội: “Dậy đi!” Ngay lập tức, một luồng khí tràn vào trong não tôi và tôi cảm thấy não của mình sưng lên. Cả đầu và mặt của tôi đầy những mụn đỏ và sưng lên, vừa đau vừa ngứa. Mắt bên phải của tôi bị sưng đến nỗi tôi không thể nhìn thấy gì, mắt bên trái thì sưng đến mức chỉ hé mở được như một sợi chỉ, và tôi còn cảm thấy nhiều triệu chứng khác.
Tôi biết rằng mình đã sai: một người tu luyện không nên mất bình tĩnh như vậy. Do đó tôi kiên định xem các video, nghe các bài giảng của Sư phụ mỗi buổi sáng sau khi tôi luyện công xong. Sau đó tôi sẽ làm các việc trong nhà. Vào buổi chiều, tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân của Sư phụ. Sau bữa tôi, tôi tiếp tục nghe và xem các video và audio bài giảng của Sư phụ. Tôi ngộ ra rằng chỉ có đồng hóa với Đại Pháp tôi mới có thể vượt qua được khổ nạn này.
Một tuần sau, con rể tôi trở về. Khi nhìn thấy đầu, mặt và mắt của tôi đều bị sưng, cháu đã hoảng sợ. Tôi nói với cháu rằng tôi đã khá hơn rất nhiều rồi. Ba ngày sau, chị dâu tôi nhìn thấy tôi và hỏi: “Em dâu à, sao mặt em lại sưng lên như vậy?” Đối với một người thường, đây dường như là một việc rất nghiêm trọng. Nhưng là một người tu luyện, tôi không coi nó là bệnh, là nghiệp lực của tôi đã gây ra khổ nạn này, vì thế tôi cần hoàn nghiệp.
Và dưới sự bảo hộ của Sư phụ và Đại Pháp, thân thể tôi đã hồi phục.
Khổ nạn thứ ba: Nhẫn cực đại
Một lần vào cuối năm 2019, tôi cảm thấy đau ngực. Tôi không thể phân biệt được rằng cơn đau xuất phát từ phổi, tim hay bụng của tôi. Như thể tôi đã đạt đến trạng thái “có thể kết thúc cuộc đời mình.” Khi một người đạt đến mức chịu đựng đau đớn cực đại, hầu hết người ta sẽ nghĩ đến cái chết bởi vì mọi thứ sẽ được giải thoát một khi người đó chết đi.
“Vứt bỏ sinh tử” có thể nói ra dễ dàng nhưng thế nào mới thực sự là “vứt bỏ sinh tử”? Từ khổ nạn này, tôi ngộ ra rằng vứt bỏ sinh tử bao gồm hai khía cạnh. Khi một người vứt bỏ “tử”, họ cũng đồng thời vứt bỏ “sinh”. Điều này có nghĩa là tôi không nghĩ về vấn đề liên quan đến sinh và tử nữa, trong khổ nạn, tôi chỉ hướng nội bản thân, tu luyện chính mình, đứng vững trước thử thách mà tôi cần phải đứng vững, hoàn trả phần nghiệp mà tôi cần hoàn trả và để mọi thứ cho Sư phụ an bài.
Trong tu luyện, khi một người ngộ được như vậy, liệu cái chết có còn là vấn đề không? Sự tồn tại của tôi là để chứng thực Đại Pháp là khoa học chân chính và siêu thường. Tôi cần để những người quanh tôi, những người chưa hiểu chân tướng về Đại Pháp, hiểu được chân tướng và không bị lừa dối bởi những tuyên truyền và phỉ báng của tà đảng về môn tu luyện.
Trên bề mặt, dường như tôi không có vấn đề gì. Không ai biết tôi đang trải qua những gì. Ngay cả những học viên mà tôi thường gặp mặt cũng không nhận ra sự khác biệt gì ở tôi. Nhưng Sư phụ đã trông chừng tôi khi tôi vượt qua khổ nạn này.
Sau khi dịch vi-rút Vũ Hán bùng phát, Sư phụ đã đăng tải bài giảng mới nhất của Ngài “Lý tính”. Pháp của Sư phụ đến thật đúng lúc giúp tôi tăng cường chính niệm của mình. Chỉ khi tôi chia sẻ khổ nạn cuối cùng này với các bạn đồng tu ở nhóm nhỏ học Pháp của tôi thì họ mới biết tôi đã lại một lần nữa vượt qua khổ nạn lớn, một khổ nạn về sinh tử.
Qua khổ nạn này, tôi đã rút ra kinh nghiệm cho bản thân về phần Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân về câu chuyện động đất ở Đường Sơn và những ví dụ mà Sư phụ đưa ra về làm thế nào để chịu đựng vượt mức bình thường.
Bây giờ khi hàng xóm gặp tôi, họ đều nói rằng càng ngày tôi lại càng trẻ ra. Khi hiệu trưởng trường mẫu giáo của cháu gái tôi (năm nay cháu đã 15 tuổi) gặp tôi, cô ấy nói: “Bà vẫn như vậy. Bà chẳng già đi tí nào cả.”
Nếu không phải vì truyền hình của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và những kênh truyền thông khác đưa tin tức phỉ báng Đại Pháp thì đã có nhiều người hơn nữa tu luyện và nhận được lợi ích từ Đại Pháp! Sức khỏe của người dân sẽ được cải thiện, tâm tính và đạo đức cũng nâng cao lên! Tu luyện Đại Pháp mang lại lợi ích cho quốc gia, cho gia đình và cho mỗi cá nhân!
Tôi hy vọng tất cả mọi người đã biết về Đại Pháp có thể nhanh chóng hiểu được chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, từ đó họ có thể lựa chọn một tương lai tươi sáng cho bản thân và cho người thân của họ.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/28/439478.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/4/199781.html
Đăng ngày 25-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.