Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 20-04-2022] Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã hơn 20 năm. Nhiều lần tôi cảm nhận được sự thần thánh của “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh” (Chuyển Pháp Luân). Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp không chỉ thành tựu đệ tử Đại Pháp chúng ta, mà còn giống như ánh mặt trời ấm áp giữa ngày đông lạnh giá, từng chút từng chút thấm vào lòng người, làm tan chảy khối băng trong tâm của thế nhân, thiện giải trùng trùng ân oán.
Lời phó thác lúc lâm chung
Bác sỹ Vương (hóa danh) là chủ nhiệm khoa lồng ngực ở một bệnh viện hạng A cấp 3 của thành phố. Ông là người rất nổi tiếng trong nghề. Rất nhiều bệnh nhân tìm đến ông làm phẫu thuật nhờ vào quen biết. Ngày nào ông cũng nườm nượp bệnh nhân. Ông rất tự cao, đối xử chua ngoa với nhân viên cấp dưới, vô hình trung ông đã làm tổn thương rất nhiều người. Ông còn có thói quen nhận tiền hoa hồng và tiền lì xì của bệnh nhân. Ở bệnh viện, ông được biết đến như là bác sỹ chuyên nhận phong bì.
Khi ông ngoài 50 tuổi, lúc đang ở đỉnh cao sự nghiệp, ông bị chẩn đoán mắc ung thư phổi giai đoạn cuối. Là một bác sỹ chuyên về lồng ngực, cả đời ông đã làm phẫu thuật ung thư phổi cho rất nhiều bệnh nhân; nhưng cuối cùng, chính ông lại bị dày vò bởi căn bệnh này. Có thể thấy ông thống khổ và bất lực biết bao.
Một đệ tử Đại Pháp làm việc ở bệnh viện đó đã đến thăm và hồng Pháp cho ông. Nhưng sức khỏe của bác sỹ Vương rất yếu, có lúc không đủ tỉnh táo, nên chỉ có thể nhờ vợ ông đọc sách “Chuyển Pháp Luân” cho ông nghe mỗi ngày.
Sau đó, bác sỹ Vương đã nói chuyện với vị đệ tử này: “Cuốn sách ‘Chuyển Pháp Luân’ này tốt quá. Đáng tiếc là tôi biết nó quá muộn. Cả đời tôi truy cầu công danh lợi lộc vô tri, đã tạo vô số tội nghiệp.” Không lâu sau, bác sỹ Vương qua đời.
Tại cuộc họp thường kỳ của chủ nhiệm chuyên khoa ở đơn vị, lãnh đạo đã truyền đạt di nguyện cuối cùng của bác sỹ Vương. Ông nhờ lãnh đạo bệnh viện thay ông công khai gửi lời xin lỗi đến tất cả những người trong bệnh viện đã từng bị ông làm tổn thương. Ông vô cùng hối hận về các việc đã làm trước đây, hy vọng mọi người có thể tha thứ cho ông.
Sự việc này tạo ra không ít chấn động trong đơn vị. Phàm là những người có chuyên môn, ai mà không tự cao tự đại và lên mặt dạy người chứ? Nhưng việc bác sỹ Vương ủy thác cho lãnh đạo thay ông nói lời xin lỗi trước khi lâm chung quả là chuyện xưa nay chưa từng có. Những người ở bệnh viện đã từng bị ông làm tổn thương cũng thấy yên lòng. Đối với những người hiểu rõ luật nhân quả, không ai không cảm thán: “Chính là từ bi hồng đại của Pháp Luân Đại Pháp đã hoán tỉnh lương tri thiện niệm của bác sỹ Vương, đã thiện giải hết thảy oan oán.”
Câu chuyện của bà ngoại
Bà ngoại là mẹ kế của mẹ tôi. Bà ngoại là một người cay nghiệt, đa nghi, hẹp hòi. Nếu mẹ tôi chỉ cần lỡ lời một câu thì có thể dẫn đến mâu thuẫn giữa hai người, thậm chí là mấy năm không thể hòa hoãn. Vậy nên, trong mấy chục năm nay, mọi người ai cũng cẩn trọng khi tiếp xúc với bà ngoại.
Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mẹ tôi đã dần xóa bỏ thành kiến và gián cách với bà ngoại. Mẹ tôi chiểu theo yêu cầu Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp, chân thành thiện đãi người thân trong nhà. Sau khi Pháp Luân Công bị Trung Cộng bức hại tàn khốc, mặc cho người nhà làm khó dễ thế nào, mẹ tôi đều mỉm cười bỏ qua, xem như không có chuyện gì xảy ra.
Mẹ tôi vẫn hiếu thuận với bà ngoại như xưa, quan tâm chăm sóc chị gái và các cháu trong nhà. Bà ngoại bị ốm nhập viện, mẹ tôi lập tức về nhà ở bên chăm sóc bà. Vào dịp lễ Tết, mẹ chủ động gọi điện trò chuyện với bà, mẹ còn gửi quà đặc sản cho bà. Lúc bà ngoại và ông bà dì tranh chấp gia sản, mẹ tôi thiện tâm khuyên giải hai bên, hóa giải mâu thuẫn gia đình hết lần này đến lần khác.
Dần dần, bà ngoại nhìn thấy mẹ tôi thụ ích cả thân lẫn tâm khi tu luyện Đại Pháp. Bà thấy mẹ tôi lấy đức báo oán và lạc quan thản nhiên đứng trước ma nạn. Điều này đã khiến bà ngoại có cái nhìn mới về Đại Pháp. Bà bắt đầu đọc sách “Cửu Bình”, xem đĩa chân tướng Pháp Luân Công mẹ đưa, nghe băng thu âm giảng Pháp của Sư phụ. Cuối cùng, bà ngoại đã thoái xuất khỏi tổ chức Đảng Đoàn Đội của Trung Cộng.
Về sau, bà ngoại bị chẩn đoán mắc ung thư phổi trong một lần kiểm tra sức khỏe. Vì bà đã minh bạch chân tướng Đại Pháp, tâm thái của bà cũng trở nên bình hòa, có thể lý trí đối đãi với bệnh của mình. Bà không có lo lắng và sợ hãi, cũng không để con cái đưa đi chữa trị, bà chỉ thản nhiên ở nhà sống qua ngày. Điều khác biệt là, ngày nào bà cũng thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.
Mâu thuẫn giữa bà dì và bà ngoại rất sâu. Hai người gần như đã nhiều năm không liên lạc với nhau. Ông bà ngoại lập di chúc phân chia tài sản. Mẹ tôi đã tặng toàn bộ phần thừa kế của mình cho con gái của ông bà dì. Bà dì rất bội phục mẹ tôi. Nhờ ảnh hưởng của mẹ tôi, bà dì cũng muốn xóa bỏ ân oán ngày xưa và chủ động chăm sóc bà ngoại đang bị ốm nặng.
Bà ngoại nhìn thấy bà dì thay đổi, bà rất cảm động. Bà ngoại vừa khóc vừa kể chuyện cho bác sỹ thăm bệnh nghe: “Các anh biết không? Cô ấy không phải là con gái ruột của tôi. Nhưng cô ấy đối xử với tôi rất tốt, rất hiếu thuận!” Trong lòng bà nghĩ, nếu bà còn có thể xuất viện về nhà, bà nhất định sẽ bù đắp hết thảy mọi việc đã qua.
Lúc tôi đến thăm bà ngoại, bà nói bà thường xuyên cảm thấy có một luồng nhiệt thông thấu toàn thân. Mỗi sáng ngủ dậy, chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” lóe sáng ngay trước mắt, huyền diệu vô cùng. Bà ngoại còn kể với tôi: “Lúc bà đang chập chờn ngủ, nhìn thấy trên đường, trên cầu vượt và trên bãi đất trống, khắp nơi đều có người đang luyện Pháp Luân Công, khung cảnh tráng quan vô cùng!”
Đắm mình trong Pháp quang của Đại Pháp, tuy bà ngoại bị ung thư phổi, nhưng bà không thấy đau đớn chút nào. Cứ như vậy, bà ngoại sống được tám năm nữa. Sau đó, bà thanh thản ra đi trong giấc ngủ say.
Những bác sỹ và chuyên gia đã từng khám bệnh cho bà ngoại đều nói: “Bà bị ung thư phổi, tuy không chữa trị trong tám năm, nhưng bà không thấy đau đớn chút nào, đây quả là kỳ tích y học không thể giải thích được.”
Pháp Luân Đại Pháp đã thiện giải ân oán giữa bà ngoại và người nhà, khiến cho sinh mệnh của bà thăng hoa và triển hiện kỳ tích cho mọi người nhìn thấy.
Cả nhà mợ rất hạnh phúc
Sau khi cậu qua đời, mợ buôn bán nhỏ để duy trì kế sinh nhai cho gia đình. Em gái họ là một người không có gì nổi bật nên không được người nhà coi trọng. Hai mẹ con thường cần sự giúp đỡ của người thân. Mợ tin Đại Pháp là tốt, và ghi nhớ lời mẹ tôi nói với mợ: “Mỗi khi gặp nguy nan, em nhất định phải thành tâm kính niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ nhé.”
Vài năm sau, mợ tái giá và đi Mỹ định cư, rời khỏi môi trường Trung Quốc Đại lục méo mó lòng người này. Ở Mỹ, sau khi bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới, mợ càng hiểu rõ tầm quan trọng của đạo đức và tín ngưỡng đối với con người.
Có một lần mợ về nước, cảm khái nói với chúng tôi: “Nhớ lại trước đây sống ở Trung Quốc, thật quá nhơ nhuốc. Bây giờ em đã được phúc báo, có thể sống ở Mỹ trong những tháng ngày còn lại không cần lo lắng.”
Em gái họ ở lại Trung Quốc. Em thường phải làm việc tăng ca suốt đêm. Những lúc mất ngủ, em sẽ niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Em còn nói bí quyết này cho bạn bè biết. Kết quả là, các bạn của em cũng không bị mất ngủ nữa.
Trong giai đoạn phong tỏa do virus Trung Cộng (viêm phổi Vũ Hán), em gái họ một mình ở lại Vũ Hán, bên cạnh không có người thân, nhưng em và các bạn đều bình an vượt qua đoạn thời gian khó khăn đó. Em và các bạn đều biết là nhờ có Pháp bảo chín chữ chân ngôn.
Sau khi Vũ Hán dỡ bỏ phong tỏa, em gái họ đi làm ở một nhà hàng lớn. Nhà hàng này làm ăn cũng khá, họ còn mở thêm mấy chi nhánh khác nữa. Em được thăng chức làm quản lý bộ phận, giúp ông chủ xử lý công việc hành chính, mức lương của em khá cao. Dưới bối cảnh kinh tế Đại lục lao dốc do ảnh hưởng dịch bệnh, hoàn cảnh của em đã khiến người thân phải trầm trồ thán phục. Mợ và em gái họ thật lòng tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và thành tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, nhờ đó thoát khỏi nghịch cảnh và khởi đầu một cuộc sống tốt đẹp.
Mối duyên phận kỳ diệu
Sau khi chồng cũ và tôi ly hôn, anh đã cưới vợ khác. Trải qua nhiều năm, tôi đã dần vứt bỏ tâm oán hận. Tất nhiên, tôi cũng không có liên lạc với gia đình của anh. Trong giai đoạn dịch bệnh, tôi và mẹ tranh thủ thời gian giảng chân tướng cho bạn bè người thân, nói cho mọi người biết phương pháp tránh ôn dịch.
Nhưng nghĩ đến gia đình của chồng cũ, trong tâm tôi vẫn hơi do dự, cảm thấy lúng túng khó xử. Tôi nghĩ, vào thời khắc nguy nan, tôi cần cứu người, chứ không thể lựa chọn. Sau nhiều lần suy nghĩ, tôi quyết định mời cả nhà chồng cũ đến nhà tôi chơi.
Chồng cũ dắt theo cô vợ mới vui vẻ đến chỗ hẹn. Con gái tôi cũng vui vẻ chơi đùa với cô em gái chưa từng gặp mặt. Tôi và mẹ nhiệt tình thết đãi khách, bầu không khí hết sức hòa ái. Tôi đã trò chuyện với cô vợ của chồng cũ giống như bạn bè. Tôi nói cho cô biết chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và sự thật về dịch bệnh mà Trung Cộng che giấu. Cô nói mình cũng lớn lên trong một gia đình tín Thần, bố mẹ cô thường tổ chức cho mọi người trong làng làm lễ bái Thần Phật. Vậy nên, cô có thể hiểu những điều tôi nói. Cuối cùng, cô vợ đã làm tam thoái. Cô cũng vui vẻ đón nhận chiếc bùa hộ mệnh và tài liệu chân tướng.
Cô vợ của chồng cũ không có chướng ngại về việc tín Thần, cô đã vui vẻ đón nhận chân tướng Đại Pháp. Đây là một trường hợp hiếm thấy trong lúc tôi giảng chân tướng cho bạn bè người thân. Tôi cảm thán trước Phật Pháp vô biên. Duyên phận mà Thần an bài quả thật kỳ diệu, xem ra mối ân oán khó xử nhất lại là cơ duyên để Đại Pháp cứu độ chúng sinh.
Tiểu đệ tử Đại Pháp lấy đức báo oán
Mối quan hệ giữa con gái tôi và một bạn nữ cùng lớp ban đầu khá tốt. Nhưng dần dần, cô bạn ngày càng lấn át và gây khó dễ cho con tôi. Trong một lần thi đấu bên ngoài, không rõ vì cớ gì, cô bạn động thủ ăn hiếp con tôi. Cô bạn véo mạnh vào mặt con bé, khiến cho con bé sợ hãi.
Vài năm nay, gián cách giữa cô bạn và con gái tôi càng ngày càng sâu. Hễ nhắc đến cô bạn này, thì con tôi liền thấy kích động, phản cảm và bất lực. Trong kỳ thi vào lớp 6, cạnh tranh rất gay gắt, cô bạn này học lệch môn nên cảm thấy áp lực và lo lắng. Cả lớp ai cũng sợ và lánh xa cô bạn này, thầy cô và phụ huynh cũng nơm nớp lo sợ.
Trong hoàn cảnh không ai giúp đỡ, cô bạn đến cầu cứu con tôi, hy vọng mỗi tuần con tôi có thể bỏ ít thời gian giúp cô bé ôn thi môn toán. Con tôi nhìn thấy cô bạn khổ sở, nên cháu quyết định vứt bỏ oán hận và giúp đỡ bạn mình vượt qua kỳ thi lên lớp. Cứ như vậy, tối thứ 6 hàng tuần, tôi lại đón hai bé đi ăn tối và sắp xếp chỗ học cho chúng. Nhờ đó, phụ huynh của cô bạn này rất biết ơn chúng tôi.
Bạn học của con trò chuyện với tôi, cô bé thường bị mất ngủ và hay nghĩ ngợi lung tung. Tôi đã nói cho cô bé biết tầm quan trọng của việc làm tam thoái. Cô bé đã thoái xuất khỏi đội thiếu niên. Tôi tặng cô bé một chiếc bùa hộ mệnh có chân tướng Đại Pháp, và dạy cô bé niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Cô bé nói với con gái tôi, lúc về nhà đã niệm chín chữ này, điều thần kỳ là cô bé không bị mất ngủ nữa. Cô bé còn giới thiệu chín chữ chân ngôn cho người chị họ cũng đang bị áp lực thi cử.
Sau đó, mặc dù cô bé không thi đỗ vào trường trung học trọng điểm, nhưng trạng thái tinh thần đã dần hồi phục trở lại bình thường. Trong tin nhắn tốt nghiệp của con gái tôi, cô bạn ấy viết: “Trong sáu năm qua, có những lúc chúng ta ma sát và va chạm với nhau, nhưng đến ngày tốt nghiệp, mọi thứ đều yên ổn phải không nào? Sau khi chia tay, mình mong chờ vào tương lai của cậu, tương lai của hai chúng ta đều sẽ tốt đẹp.”
Tôi và con gái đều thấy rất vui. Con gái tôi đã lấy đức báo oán, ân oán xưa đã tiêu tan như mây khói dưới sự từ bi cứu độ của Pháp Luân Đại Pháp, cuối cùng chỉ lưu lại những lời chúc phúc chân thành dành cho nhau.
Sư phụ giảng:
”Đa thiểu nhân gian loạn sự
Lịch kinh trùng trùng ân oán
Tâm ác nghiệp đại vô vọng
Đại Pháp tận giải uyên nguyên
(Giải đại kiếp, Hồng Ngâm 2)
Tạm dịch:
“Bao nhiêu việc loạn nhân gian
Trải qua trùng trùng ân oán
Tâm ác nghiệp lớn vô vọng
Đại Pháp tận giải uyên nguyên”
Trong hồng ân vô hạn của Pháp Luân Đại Pháp, những ân oán thế gian lần lượt hóa thành cơ duyên để Phật Pháp cứu độ chúng sinh, Phật quang phổ chiếu ban phúc phận cho chúng sinh.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/4/20/法輪大法福澤眾生-盡解怨緣-438922.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/24/201932.html
Đăng ngày 22-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.