Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-02-2022] Năm 1998, tôi trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sau nhiều năm tu luyện, tôi nhận ra ngôn từ và hành vi của bản thân đều phải tuân theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Có lần khi phát tờ rơi chân tướng Đại Pháp, tôi tưởng tượng về tình huống bị ai đó chất vấn và mình sẽ nói những gì.

Nhưng sau đó thực sự có một nhân viên an ninh đã ngăn tôi lại để hỏi. Tôi nói dối anh ta và rời đi an toàn.

Ngẫm lại, tôi thấy xấu hổ vì mình không dám nói thật. Mấy hôm sau, trong khi đang ngủ, tôi cảm thấy một thế lực tà ác kéo đến và tụ vào răng hàm của tôi.

Lập tức tôi phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi bị đau răng suốt ba ngày liền, và chỉ có thể nuốt thức ăn lỏng.

Răng hàm của tôi bị lung lay, khiến tôi không thể nhai được bất cứ thứ gì. Vài năm sau thì chiếc răng cũng rụng.

Tâm vị kỷ thao khống

Vài năm trước một đồng tu đã đưa tôi 6000 tệ để làm tờ rơi giảng chân tướng. Tôi đã sử dụng khoản tiền này một cách hợp lý.

Sau đó, tôi nhận được khoản tiền hưu trí và muốn dùng nó vào các việc Đại Pháp. Tôi quyết định trả lại số tiền 6000 tệ cho người đồng tu kia và nói dối là không phải dùng đến tiền của cô ấy.

Sau việc này, răng tôi lại đau nhức trở lại. Nó khó chịu đến mức tôi không tài nào ngồi yên. Phát chính niệm cũng không khởi tác dụng, nhưng tạm thời có cảm giác đỡ đau khi tôi niệm chân ngôn “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Chiếc máy nghe nhạc của tôi cũng hoạt động chập chờn và âm thanh của nó réo lên khi đang phát nhạc luyện công. Chồng tôi, một học viên Đại Pháp, đã tải lại các bản nhạc công pháp, nhưng không giúp ích được gì.

Ba tháng sau, tôi đã tìm ra nguyên nhân của vấn đề khi nhẩm thuộc đoạn Pháp này của Sư phụ:

“Phật gia tu Phật, Đạo gia tu [thành] Chân Nhân”. (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

Từ “Chân” khiến tôi chấn động mạnh. Tôi ngộ ra mình đã không tu Chân.

Răng của tôi lập tức hết đau khi tôi nhận ra thiếu sót của bản thân. Sau đó, tôi nhờ chồng tải lại nhạc luyện công và lần này nó đã hoạt động bình thường.

Rốt cuộc, tôi đã làm đúng và không nói dối người đồng tu kia. Tôi đã sai khi nghĩ mình có thể tích đức bằng cách hoàn trả lại số tiền đó.

Phơi bày thiếu sót của người khác

Có lần, tôi kể lể những thiếu sót của người khác với chồng. Sau đó, tôi bị méo phần mặt và miệng phải.

Mặt và môi trên của tôi trở lại bình thường sau khi tôi cảm nhận thấy Sư phụ dùng tay của Ngài nắn lại mặt cho tôi trong lúc đả tọa. Tuy nhiên phần hàm dưới vẫn hơi lệch về bên trái một chút so với hàm trên.

Rốt cuộc, tôi ngộ ra mình đã tạo nghiệp vì nói xấu người khác sau lưng họ.

Đưa ra lời khuyên vô nghĩa

Tôi và chồng đến dự đám cưới cháu gái lớn của ông ấy. Tôi nghe nói chú rể từng ly hôn vợ cũ vì cô ấy không hòa hợp với gia đình nhà chồng.

Tôi khuyên chú rể không nên sống cùng cha mẹ và tránh xa người vợ cũ để không phải cãi vã với cô dâu mới. Chàng rể chỉ “Hừm” một tiếng rồi không nói gì thêm.

Tôi cũng nghe nói em gái cô dâu có bạn trai nào đó ở rất xa. Tôi bày tỏ sự lo lắng với cha cô dâu và thúc giục ông ấy nên tìm hiểu kỹ hơn về cậu bạn trai đó.

Người cha trả lời rằng con gái ông ấy biết phải làm gì. Lưỡi của tôi bắt đầu tê cứng lại sau khi nói chuyện với họ như thể tôi đã ăn rất nhiều hạt tiêu.

Trở về nhà, tôi thấy ngay giữa lưỡi xuất hiện vài nốt nhỏ li ti, khiến tôi thấy đau mỗi khi đưa thức ăn lên miệng. Tôi ngộ ra mình không tu khẩu và hậu quả là tạo thêm nghiệp.

Khăng khăng giữ ý kiến

Lần khác, chồng tôi bỏ hơn 100 tệ mua một chiếc quần dài nhưng nó lại quá rộng. Nên ông ấy đặt mua trên mạng thêm một quần cotton để mặc lót bên trong.

Chúng rất ấm nhưng lại rất nặng nề. Mặc dù, chỗ quần này chiếm khá nhiều diện tích trong tủ đựng đồ nhưng thật lãng phí nếu đem bỏ chúng đi. Vì vậy, tôi đã nhờ con đem cho một người họ hàng, nhưng chồng tôi lại khăng khăng cho rằng không nên tặng người khác đồ cũ.

Tôi nhất quyết cho rằng chúng không cũ lắm và sẽ có ích với người họ hàng không được khá giả cho lắm.

Vợ chồng tôi không thể thống nhất ý kiến nên tôi bắt đầu gây gổ và moi móc những thiếu sót của ông ấy.

Sau đó, trong lúc ngồi đả tọa, tôi cảm nhận rõ ràng tất cả các răng của mình đều lung lay và xê dịch, khiến hàm trên và hàm dưới của tôi không còn thẳng hàng nữa.

Tình trạng của tôi dần được cải thiện sau khi tôi nhận ra thiếu sót ở đâu và tu Chân. Tuy nhiên vẫn còn nhiều chiếc răng bị lung lay.

Tôi biết mình đã không chân và thiện đãi chồng. Tôi không tôn trọng ý kiến của ông ấy mà chỉ khăng khăng bảo vệ ý kiến của bản thân do nhiều chấp trước.

Trải qua tất cả những điều này, tôi nhận ra người tu luyện phải tu khẩu, không nói dối và không hành xử thuận theo chấp trước.

Tầng thứ sở tại của tôi còn giới hạn, xin chính lại những gì chưa đúng. Cuối cùng, con xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành nhất tới Sư phụ Lý.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/15/438912.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/8/199831.html

Đăng ngày 20-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share