Bài của Tín Thục Hoa, một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-06-2022] Kể từ khi chính quyền cộng sản Trung Quốc phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, chức trách Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh đã tích cực tra tấn các học viên bị giam giữ ở đó.

Dưới đây là lời kể của bà Tín Thục Hoa về sự tra tấn mà bà đã phải chịu đựng trong thời gian thụ án 3 năm 3 tháng tại Nhà tù Liêu Ninh vì tu luyện Pháp Luân Công.

***

Ngày 16 tháng 8 năm 2018, tôi bị bắt vì nói với mọi người về Pháp Luân Công. Tôi bị kết án 3 năm 3 tháng và bị giam tại Khu 11, nơi dành cho người già và tàn tật trong Nhà tù Nữ tỉnh Liêu Ninh.

Các lính canh Tô, Thái, Tạ và Lý đã ra lệnh cho tù nhân theo dõi học viên Pháp Luân Công suốt ngày đêm. Chúng tôi không được phép luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công hoặc ngồi kiết già.

Các tù nhân Lý Huệ Đông và Lý Tú Lan thường bỏ đói tôi và không cho tôi uống nước. Tôi cũng bị cấm ngủ và không được sử dụng nhà vệ sinh. Tôi thường xuyên bị đánh đập và chửi bới.

Năm 2020, lính canh đã xúi giục các tù nhân Tôn Lệ Chi và Phạm Quế Chi dùng những mảnh bát nhựa vỡ chà vào cổ tôi. Họ đã giật đứt nhiều mảng tóc của tôi và cấm tôi ngủ hay sử dụng nhà vệ sinh trong ba ngày.

Bởi từ chối từ bỏ Pháp Luân Công, tôi còn bị tra tấn tăng cường trong hơn hai tháng.

Tại thời điểm bị bắt, tôi nặng gần 77kg. Vào thời điểm tôi được trả tự do, tôi chỉ còn nặng 45kg. Răng của tôi bị rụng và tôi gặp khó khăn khi tự mình đứng lên.

Theo một tù nhân, phòng biệt giam có rất nhiều học viên Pháp Luân Công. Họ không được phép nằm hoặc ngồi trên ghế. Một số bị lột sạch quần áo và bị sỉ nhục. Lính canh thường đưa họ ra ngoài theo từng nhóm để lấy dấu vân tay và yêu cầu họ ký tên vào tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công.

Một tù nhân cũng nói với tôi rằng một học viên đã bị bọc trong một chiếc chăn sau khi bà bị đánh đập. Sau đó, một tù nhân ngồi lên người bà và khiến bà ngạt thở đến chết. Lính canh và tù nhân giữ kín thông tin về cái chết của bà và không cho bất kỳ ai hỏi về việc này.

Đầu tháng 4 năm 2021, một học viên khác là bà Tống Thục Quyên đã rơi vào tình trạng nguy kịch do bị tra tấn. Bà được cấp cứu hồi sức trong bệnh viện nhưng đã qua đời vài ngày sau khi bị đưa trở lại nhà tù.

Như tôi biết, những tù nhân đã tham gia tra tấn các học viên ở trong nhà tù bao gồm Ngô Đồng, Lý Hiểu Phương, Tôn La Diễm, Trương Diễm Thanh, Điền Quế Cúc, Y Bính Hoa, Lý Tuệ Đông, Lưu Đình Lệ, Phạm Thục Trân, Tôn Tuệ, Vu Thục Cầm, Vương Phượng Hoa, Lý Tú Lan, Tôn Lệ Chi, Tín Hồng và Chi Chiếu Văn, cùng bốn người tôi đã đề cập ở trên.

Trong thời gian tôi bị cầm tù từ năm 2018 đến năm 2021, hầu hết tù nhân bị cưỡng bức làm hàng thủ công mỗi ngày. Lính canh đánh tù nhân và các học viên nếu họ làm hơi chậm dù chỉ một chút. Mọi người đều rất lo lắng và sợ hãi.

Thức ăn mà chúng tôi được cung cấp vô cùng nghèo nàn. Món canh chỉ có vài lá rau úa hoặc cọng rau đã ngả màu đen đúa. Bánh làm từ bột ngô chưa chín hẳn và còn bị mốc.

Một số lính canh đã trộn những loại thuốc độc không rõ nguồn gốc vào thức ăn của học viên. Họ dán nhãn các loại thuốc từ 1 đến 8 và gọi chúng là “Phế công dược“ (Thuốc trừ bỏ năng lượng). Thức ăn của tôi bị trộn các loại thuốc số 2, 4 và 8, thức ăn trộn thuốc có mùi vị rất mạnh.

Tôi đã từng nghe một lính canh hỏi người đã thuốc bỏ vào thức ăn của chúng tôi rằng thuốc đó có tác dụng gì, người lính canh này trả lời: “Một lượng nhỏ cũng sẽ khiến họ cảm thấy toàn thân không chút sức lực. Nếu bỏ nhiều hơn họ sẽ mất trí nhớ, nhiều hơn nữa thì họ có thể chết”.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/6/444588.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/23/201927.html

Đăng ngày 19-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share