Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-04-2022] Nửa đêm ngày 10 tháng 1 năm 2022, bà Hà Hồng Cải bị thức giấc và phát hiện hàng chục cảnh sát đang ở trong phòng ngủ của mình. Cảnh sát trùm kín đầu, còng tay và đưa bà đến một nơi nào đó (không rõ tên và địa chỉ) trong hai tuần. Bà đã được thả vào ngày 24 tháng 1.

Bà Hà Hồng Cải 53 tuổi, trú tại huyện Thâm Trạch (thành phố Thạch Gia Trang, tỉnh Hà Bắc) đã bị nhắm mục tiêu vì kiên định đức tin vào Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện đã bị bức hại ở Trung Quốc từ tháng 7 năm 1999.

Cùng đêm hôm đó, cảnh sát cũng bắt 17 học viên địa phương khác trong chiến dịch bẫy bắt học viên Pháp Luân Công. Trong thời gian bị giam giữ, bà Hà xuất hiện triệu chứng nhịp tim bất thường, tăng huyết áp và đau ngực, tuy nhiên cảnh sát đã không hỗ trợ y tế cho bà.

Dưới đây là lời kể của bà Hà về những gì đã xảy ra.

Nửa đêm ngày 10 tháng 1 năm 2022, tiếng huyên náo của mọi người khiến tôi tỉnh giấc và thấy hơn 10 nam cảnh sát mặc đồng phục đang ở trong phòng ngủ của mình. Một trong số họ quát tôi mặc quần áo vào. Họ muốn bắt tôi đến Công an Huyện Thâm Trạch. Khi tôi yêu cầu họ cho tôi biết tôi đã vi phạm luật gì mà họ đến nhà tôi, họ nói sẽ cho tôi biết tại trụ sở Công an huyện. Tôi từ chối đi với họ vì tôi không vi phạm pháp luật. Một người trong số họ cảnh cáo tôi: “Nếu bà không đi, thì chính là bà đang cản trở cảnh sát chúng tôi thi hành công vụ.”

Tôi không muốn thay đồ trước mặt các nam cảnh sát, nên họ đã gọi một nữ cảnh sát đến. Cô ta luôn đeo máy quay phim trên người, kể cả khi tôi cởi bỏ đồ ngủ. Ngay sau khi tôi xỏ giày vào, sáu người đàn ông đi vào rồi còng tay tôi ra sau lưng.

Họ khống chế chồng tôi, anh Lưu Kính Ba nằm trên ghế sofa. Chồng tôi lên án cảnh sát đối xử không đúng mực với tôi. Cảnh sát đe dọa anh ấy: “Ông cũng làm việc trong cơ quan nhà nước, bởi vậy ông nên hợp tác.” Sáu người đàn ông còng tay tôi và khiêng tôi ra ngoài trong tư thế hai chân hai tay tôi giơ ngược lên trời, giống như thể đang khiêng một con vật. Còng tay cứa vào cổ tay khiến tôi hét lên vì đau đớn. Những ngày sau đó, chân và vai của tôi đều bị đau.

Ngay khi họ đưa tôi ra ngoài, tôi đã hô lên: “Bớ hàng xóm láng giềng, côn đồ đang ở đây đang bắt cóc người tốt này!” Họ ném tôi vào xe cảnh sát và trùm một chiếc mũ màu đen lên đầu tôi. Mũ trùm đầu không có lỗ hở và tôi gần như không thở được.

Không một cảnh sát nào xuất trình thẻ cảnh sát hoặc lệnh khám xét. Họ không cho tôi xem qua danh sách những tài sản mà họ tịch thu được từ nhà tôi, cũng như không cấp cho tôi một biên bản tịch thu tài sản.

Tại trụ sở Công an Huyện Thâm Trạch, cảnh sát trói tôi vào một chiếc ghế kim loại. Hai giờ sau, hai cảnh sát thẩm vấn tôi. Tôi không thể thốt nên lời vì bị sốc. Ngày hôm sau, ba cảnh sát thẩm vấn tôi trong 15 tiếng đồng hồ trong khi tôi bị trói vào ghế kim loại. Đêm đó, cảnh sát lại trùm đầu tôi và đưa tôi vào một chiếc xe van cùng với một số người khác. Cảnh sát đưa chúng tôi đến một khách sạn, và tại đây họ vẫn không cởi khăn trùm đầu và còng tay cho tôi, mà còn trói tôi vào một chiếc ghế kim loại.

2006-3-4-msj-kuxin-63--ss.jpg

Tái hiện tra tấn: Trói vào ghế kim loại

Tôi không thể biết đang là ngày hay đêm vì đầu tôi luôn bị che kín và đèn trong phòng vẫn bật trong khi rèm cửa buông xuống. Tôi nghĩ rằng mình đã ngồi trên chiếc ghế kim loại này suốt 4 ngày trước khi họ thả tôi ra khỏi ghế và đưa tôi vào một căn phòng khác. Tại đó tôi bị giam cùng với khoảng 10 người khác–tôi nghĩ họ là các học viên bị bắt cùng ngày với tôi. Mọi người đều bị trùm đầu và còng tay. Không ai được phép nói chuyện. Chúng tôi chỉ có thể ngồi và thỉnh thoảng nằm xuống sàn được lót bằng xốp. Tôi đã ở đó thêm 10 ngày trong căn phòng này. Tôi xuất hiện tình trạng loạn nhịp tim và đau ngực, nhưng cảnh sát không cho phép tôi được hỗ trợ y tế.

Cảnh sát đã thẩm vấn tôi hai lần trong phòng khách sạn. Họ không mặc đồng phục, cũng không xuất trình thẻ cảnh sát, tiết lộ danh tính, đọc các quyền và nghĩa vụ của tôi hoặc cho tôi xem trát hầu tòa.

Trong 14 ngày ở khách sạn, cảnh sát không lần nào tháo mũ trùm đầu hay còng tay cho tôi. Đến ngày 24 tháng 1, bí thư của thôn Lý Gia Trang đã đến đón tôi và đưa tôi về nhà. Trước khi thả tôi, họ đã yêu cầu tôi ký tên vào một văn bản nói rằng tôi có 60 ngày để yêu cầu xem xét hành chính về vụ bắt giữ và 6 tháng để nộp đơn khiếu nại lên tòa án.

Thông tin chi tiết khác về vụ bắt giữ hàng loạt

Ngày 10 tháng 1 năm 2022, 18 học viên ở nhiều khu vực khác nhau của huyện Thâm Trạch đã bị cảnh sát bắt giữ. Dưới đây là danh sách các học viên bị bắt giữ.

Thị trấn Thâm Trạch: Bà Trương Anh Quyên, bà Hà Tú Linh, bà Hội Hân
Thị trấn Triệu Bát: Bà Mã Đồng Hân, bà Tiêu Á Cầm và chồng bà, ông Kế Phong
Thị trấn Lưu Thôn: Bà Hà Hồng Ngạn và chồng là ông Lưu Bảo Hưng, bà Lưu Hải Cần, bà Lưu Ngọc Như, ông Lợi Ngũ, bà Lưu Tiểu Diệu, Thục Phân (nữ, không rõ họ), bà Hà Hồng Cải, ông Lưu Thành Vũ.
Thị trấn Bạch Trang: Bà Tần Như
Thị trấn Thiết Can: Ông Đỗ Quốc Phòng
Thị trấn Cảnh Trang: Bà Điền Huyên

Bà Hà Tú Linh được thả vào ngày 14 tháng 1 (vài ngày sau khi bị bắt) vì bà bị cao huyết áp. Sau khi bị giam trong khách sạn, bảy học viên gồm bà Hà Hồng Ngạn, bà Lưu Tiểu Diệu, bà Trương Hội Hân, bà Lưu Ngọc Như, bà Tiêu Á Cầm, bà Mã Đồng Hân, bà Điền Huyên đã bị chuyển đến Trại tạm giam Số 2 Thành phố Thạch Gia Trang. Ông Đỗ Quốc Phòng và ông Lưu Thành Vũ bị chuyển đến trại tạm giam Thành phố Tấn Châu. Tất cả đều đã được thả trước hoặc vào ngày 27 tháng 1.

Có thông tin rằng Công an Thành phố Thạch Gia Trang đã ra lệnh cho vụ bắt giữ hàng loạt này, và cảnh sát từ Công an Huyện Thâm Trạch và các đồn công an địa phương thực thi mệnh lệnh. Một cảnh sát tham gia vụ bắt giữ cho biết họ nhận được lệnh tiến hành một cuộc truy bắt vào đêm hôm đó nhưng không được thông báo chi tiết cụ thể. Tất cả điện thoại di động của các cảnh sát đã bị tịch thu để tránh rò rỉ thông tin. Cảnh sát không biết rằng họ phải bắt các học viên Pháp Luân Công cho đến khi đến nhà của các học viên. Cảnh sát mang theo súng đã được nạp đạn và tiến hành các vụ bắt giữ vào/hoặc sau nửa đêm vì lúc đó các học viên bị nhắm mục tiêu chắc chắn đã về nhà và để tránh kinh động hàng xóm.

Nếu các học viên sống trong các căn hộ chung cư từ chối mở cửa, cảnh sát sẽ cạy cửa. Đối với những học viên sống trong những ngôi nhà đất, cảnh sát sẽ nhảy qua hàng rào nhà họ. Trong khi lục soát nhà của các học viên, cảnh sát đã phá khóa các phòng ngủ và nội thất, đồng thời giành rất nhiều thời gian để tìm kiếm sách, ảnh và tài liệu liên quan tới Pháp Luân Công.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/28/441838.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/16/201289.html

Đăng ngày 17-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share