Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-03-2022] Em gái út và em rể của tôi là một cặp đôi hạnh phúc và chính trực. Mặc dù không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng họ đồng ý với tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của pháp môn và ủng hộ tôi tu luyện. Trong nhiều năm khi cuộc bức hại đang xảy ra dưới chính quyền cộng sản, họ đã bảo vệ tôi và tạo cơ hội cho tôi giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho bạn bè của họ.

Dũng cảm bảo vệ cuốn sách

Hồi đó em rể tôi là một giám đốc kinh doanh. Khi cậu ấy đang chuẩn bị đem cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân từ nhà của chúng tôi ở quê lên cho tôi thì an ninh tại ga tàu đột nhiên siết chặt vì Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 16.

Lo lắng cho an toàn của em rể, tôi đề nghị cậu ấy lần này đừng đem theo cuốn sách. Nhưng em rể nhất quyết đem theo và thậm chí còn cầm cả một số kinh văn mới cho tôi.

Cậu ấy để cuốn sách và các kinh văn trong túi áo len của mình rồi mặc áo khoác và lên tàu. Không lâu sau khi cậu ấy ngồi lên tàu, bộ phận an ninh tàu hỏa bắt đầu kiểm tra tất cả hành khách, yêu cầu mọi người cởi áo khoác. Khi cậu ấy cởi áo khoác, cảnh sát nhìn thấy chiếc túi xách mà cậu ấy để cuốn sách và yêu cầu cậu ấy mở ra. Cậu ấy bình tĩnh nói: “Bên trong đựng tiền thôi. Anh vẫn muốn kiểm tra sao?” Cảnh sát nói: “Ồ, thôi, không cần kiểm tra”.

Khi em rể về đến nhà và kể cho tôi nghe những gì đã xảy ra, tôi thực sự ấn tượng với chính niệm mạnh mẽ của cậu ấy! Cứ như vậy, dưới sự bảo hộ của Sư phụ, em rể đã đêm giúp cho tôi rất nhiều sách Đại Pháp.

Giúp đỡ một học viên

Một buổi tối năm 2002, khoảng 10 giờ 30 phút, có người gõ cửa nhà tôi. Tôi vừa mở cửa thì nhìn thấy em rể đi cùng một viên cảnh sát trẻ.

Em rể giới thiệu người đàn ông đó với tôi, nói: “Đây là một trong những khách hàng của em sống ở gần quê chúng ta. Hôm nay, lần đầu tiên chúng em đi ăn cùng nhau và em để ý thấy anh ấy nói chuyện hơi khác với những khách hàng khác, và anh ấy cũng không uống rượu. Ngày nay, ít ai làm kinh doanh mà không uống rượu.

“Sau đó, anh ấy kể với em rằng anh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995 khi đang học đại học và thôi uống rượu kể từ đó. Mặc dù sau khi cuộc bức hại bắt đầu, anh ấy không tu luyện Đại Pháp nữa và mất liên lạc với các học viên khác, nhưng anh ấy nói vẫn cố gắng tuân theo những gì Sư phụ dạy.

“Em nói: ‘Ồ, nếu vậy thì chúng ta không uống’. Sau bữa tối, em đề nghị đưa anh ấy đến gặp một người đặc biệt và nói: ‘Anh có thể gọi chị ấy là chị ba. Chị ấy cũng là học viên Pháp Luân Đại Pháp giống như anh’”.

Người cảnh sát này rất ngạc nhiên và vui mừng. Cuối cùng, cậu ấy đã gặp được đồng tu. Chúng tôi giới thiệu về nhau. Khi cậu ấy rời đi, tôi đưa cho cậu ấy bộ kinh văn mới nhất của Sư phụ mà tôi có lúc đó.

Sau này khi trở về quê nhà, cậu ấy đã liên lạc với các học viên địa phương. Trong nhiều năm, mặc dù cậu ấy và em rể không còn hợp tác kinh doanh nữa, nhưng họ vẫn liên lạc với nhau thường xuyên.

Theo cách nói của em rể tôi, họ có “mối tâm giao rất đặc biệt”. Em rể nói: “Thỉnh thoảng, khi anh ấy gặp khó khăn và chán nản, anh ấy sẽ gọi cho em. Em cho anh ấy lời khuyên và anh ấy nói: ‘Anh hiểu rồi. Những gì cậu nói đều đúng. Chỉ mấy câu đơn giản mà cậu đã giúp tôi gỡ được nút thắt trong tâm’. Anh ấy liên tục cảm ơn em”.

Tôi nói với em rể: “Em dường như là người không tu mà đã ở trong Đạo.“

Tạo cơ hội cho tôi giảng chân tướng

Khi tôi chuyển đến sống cùng thành phố với em gái và em rể, họ đã giới thiệu cho tôi rất nhiều bạn bè của họ từ mọi giai tầng khác nhau và tạo cơ hội cho tôi giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp.

Có lần, vài đồng nghiệp và bạn bè đến nhà em rể tôi. Cậu ấy sắp xếp cho họ ăn tối cùng nhau tại nhà của mình. Sau khi họ đến, em rể gọi cho tôi và mời tôi tham gia. Khi tôi nói tôi sẽ qua, cậu ấy nói: “Bữa tiệc lớn của chúng em có đầy đủ mọi người rồi”. Tôi hiểu ra ngay và đi đến đó.

Ngay khi tôi đến, em rể liền giới thiệu tôi và mọi người đều chào hỏi tôi. Sau đó cậu ấy nói: “Chị của tôi hiện tại đang rất khỏe. Trước đây chị ấy rất ốm yếu nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, sức khoẻ của chị đã cải thiện đáng kể và bây giờ chị ấy không còn cần đến thuốc nữa”. Điều này đem lại cho tôi cơ hội để nói về Đại Pháp và trả lời câu hỏi của họ. Cuối cùng, họ đều minh bạch chân tướng và thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Một lần khác, em gái mời một gia đình bạn thân đến nhà ăn tối và bảo tôi tham gia. Tôi đến giảng chân tướng, và cả gia đình đó đã thoái ĐCSTQ.

Họ luôn tạo ra nhiều cơ hội như vậy để tôi giảng chân tướng trong hoàn cảnh thư thái và vui vẻ.

Luôn luôn ủng hộ vô điều kiện

Tôi từng in các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp tại nhà và giao cho các học viên ở địa phương và thành phố khác. Có lần, một học viên địa phương gặp tai nạn đã gây ảnh hướng lớn đối với khu vực xung quanh. Vì lý do an toàn, tôi quyết định cất các tài liệu tại tiệm bánh của em gái và các học viên có thể đến đó để lấy tài liệu.

Khi tôi không còn chỗ để cất giữ vật tư làm tài liệu, tôi bèn chuyển chúng đến phòng kho trong nhà em gái.

Trong nhiều năm, vợ chồng em gái tôi đã giúp đỡ vô điều kiện cho các đệ tử Đại Pháp mỗi khi chúng tôi cần, nhưng họ không bao giờ than phiền vì phải làm thêm việc hoặc lo ngại về vấn đề an toàn.

Trong những năm gần đây, em gái và em rể đã chuyển đến thành phố khác vì yêu cầu công tác. Tôi chân thành hy vọng một ngày nào đó họ cũng có thể tu luyện Đại Pháp và trân quý cơ duyên quý báu tu luyện chính Pháp vạn năm khó gặp này.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/18/437199.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/2/199753.html

Đăng ngày 30-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share